Chương 1035
Chuyện Này Không Để Yên. (1) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Một phó cục trưởng, còn là bí thư đảng ủy Phổ Thượng, quả thực là chênh lệch như trời và đất, Tần Mục vừa đi vào lầu nhỏ, trước mặt nhìn thấy hia người trẻ tuổi đi qua, gặp thoáng qua hắn. Một người trong đó còn nhìn Tần Mục sau đó nhìn qua đồng bạn, nói: Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Nghe nói hai ngày này có phó cục mới, có thể chơi ra cái gì hay không?
- Chơi cái gì mà chơi, Tần Mục kia chính là kẻ châm lửa ở khu Phổ Thượng đắc tội với người ta, trực tiếp sung quân tới đây.
Một người khác nói ra.
- Ơ, Phổ Thượng, nơi tốt ah, anh cũng nên bảo người nhà hoạt động đi, chui vào trong đó.
- Đang tính, danh tiếng bên kia lên nhanh như vậy, ai không có việc gì đừng nên đi tìm phiền phức.
Hai người nói xong thì đi xa, sắc mặt Tần Mục bất động tìm được văn phòng cục trưởng, gõ cửa phòng cục trưởng Tổ Hải Xuyên.
Cùng lúc đó khi khai phát kinh tế cũng thu được chỉ thị tới từ kinh thành, trung ương quyết địng tháng tám năm 1999 Quảng Châu thành lập một khu thí nghiệm mua bán đăc thù, mang bốn khu phát triển khác nhau của Quảng Châu hợp nhất lại, thành lập "Hình thức hợp tác phát triển mới" "Phòng mô phỏng xử lý kinh tế thành phố ", mang các loại tài nguyên liên hợp lại để thí nghiệm. Đây là hạng mục rất lớn.
Tin tức này còn chưa kinh người, kinh người là trong phần chỉ thị này này có một phần khiến người ta nhớ tới. Chính là anh hùng trong lũ lụt Cửu Giang.
Mà người này chính là Tần Mục, sau tên của hắn còn chỉ định chức vụ: đệ nhất phó chủ nhiệm nghiên cứu.
Phương Chấn Bang cầm chỉ thị này xong thì có chút không cam lòng thở dài không thôi.
Trên chỉ thị này có hai chữ "Tuyệt mật", ai cũng biết rõ trừ những người trong thường vụ tỉnh ủy, những người khác không được phép xem phần chỉ thị này. Tuy đây chỉ là ngôn từ của quan chức, nhưng Phương Chấn Bang biết rõ cách nghĩ cho con gái nắm giữ Phổ Thượng đã triệt để thất bại, trung ương đưa ra phần chỉ thị này là tập trung bốn khu phát triển vào làm một, mà Tần Mục lại là phó chủ nhiệm của khu thí nghiệm.
Đệ nhất phó chủ nhiệm! Đây là cái gì thì ai cũng hiểu. Thủ pháp Phương Chấn Bang lợi dụng hái đào của Tần Mục mở ra cục diện, vốn cho rằng có thể tìm cơ hội đưa con gái lên cao, ai ngờ động tác trung ương hái quả còn độc hơn, trực tiếp kéo cả bốn khu đang phát triển vào làm một. Kế hoạch này đã định ra sau tháng tám sang năm sẽ làm, chuyện này rõ vấn đề có người hộ giá Tần Mục lên đài, bởi vì thí nghiệm này được trung ương chú ý. Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Mà tao ngộ của Tần Mục cũng lọt vào trong lỗ tai ở kinh thành. Những đại lão ở kinh thành khẳng định cũng biết được chuyện ẩn bên trong. Nếu như Phương Chấn Bang không nghĩ biện pháp tu bổ thì chỉ sợ nhiệm kỳ sang năm hắn không phải mang theo chiến tích lên làm quan chức cấp tỉnh, mà là trực tiếp sung quân tới một ngành nhàn hạ trong tỉnh hoặc đi tới hội nghị hiệp thương dưỡng lão. Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tần Mục này bối cảnh sâu ah. Mặc dù Phương Chấn Bang trải qua gió to mưa lớn, nhưng mà thời điểm này vẫn căm tức. Hôm nay sau khi hắn tan tầm, thoái thác xã giao trực tiếp về nhà, hơn nữa điện thoại cho Phương Thiên Nhu, buổi tối hôm nay hắn tự làm đồ ăn cho con gái nếm thử tay nghề.
Đã nhiều năm không còn vợ bên cạnh. Từ khi Phương Chấn Bang lên làm bí thư thị ủy thì thời gian hai cha con ăn cơm cùng nhau quá ít, cộng thêm mẹ của Phương Thiên Nhu đi ra nước ngoài, trong cái nhà này quá vắng lặng. Phương Thiên Nhu nhận được điện thoại thì phi thường cao hứng, hỏi thăm Phương Chấn Bang có nên dẫn người tới hay không.
Phương Chấn Bang cân nhắc một chút, Phương Thiên Nhu mấy ngày nay vẫn nói tốt về Tần Mục, hy vọng Phương Chấn Bang không nên ném Tần Mục tới cái nơi chim không thèm ỉa kia, bằng năng lực của Tần Mục thì phóng tới nơi nào cũng làm ra thành tích. Phương Chấn Bang rất muốn nói cho con gái nghe Trung Quốc có nhiều người như thế, nếu như tìm người có năng lực rất đơn giản, khó tìm chính là nhìn người. Xác thực, Tần Mục đi vào Phổ Thượng thì khiến cả Phổ Thượng phong sinh thủy khởi, nhưng cũng khiến hắn chính là cái đinh trong mắt người ta, Phổ Thượng là cái bánh ngọt lớn như vạy nhưng không có lấy ra chia xẻ, bản thân mình trốn qua một bên ăn mảnh, ai trông thấy cũng không vui. Cho dù Phương Chấn Bang không ném Tần Mục ra, sau này Tần Mục bị làm khó dễ thì cũng phải đi tới nơi đó, Phương Chấn Bang phóng Tần Mục tới cục hưu trí còn xem như bảo hộ hắn.
Hiện tại Phương Thiên Nhu dẫn người tới, rất có thể là Tần Mục, Phương Chấn Bang cũng không có nói rõ, gật đầu đáp ứng, cũng nói cho Phương Thiên Nhu nghe, đây là gia yến, không cần nhiều quy củ như thế.
Phương Thiên Nhu nói như thế sau đó cúp điện thoại. Phương Chấn Bang cầm điện thoại suy nghĩ cả buổi, sửng sốt không nghĩ tới con gái nói như vậy.
Hắn làm mấy món tươi, lại đặt mao đài lâu năm lên bàn, yên lặng chờ Phương Thiên Nhu trở về.
Đáng tiếc vượt quá Phương Chấn Bang dự kiến, Phương Thiên Nhu mang theo người không phải Tần Mục, mà là một nữ nhân trẻ tuổi đầy đặn.
- Cha, đây là đại tài chủ Phổ Thượng đấy!
Phương Thiên Nhu cười giới thiệu:
- Tổng giám đốc tập đoàn Hoa Hạ, hoa kiều Chu Tiểu Mai Chu chủ tịch.
Sau đó Phương Thiên Nhu lại giới thiệu với Chu Tiểu Mai:
- Đây là quan phụ mẫu của Quảng Châu chúng ta, đồng chí bí thư thị ủy Phương Chấn Bang.
Chu Tiểu Mai duỗi bàn tay trắng như ngọc ra, mỉm cười nói:
- Phương bí thư, ngài khỏe chứ, tôi hôm nay thuần túy mang thân phận bạn bè tới, tuyệt đối không phải đi lộ tuyến thân thuộc, gọi ngài một tiếng Phương bá bá được chứ?
Một câu này biểu hiện chỗ lợi hại của Chu Tiểu Mai. Từ lúc Tần Mục đổi đơn vị, nàng đã liên lạc với Tần Mục. Tần Mục cho rằng đây là thời điểm tốt nhất lấy đại sát khí ra, vẫn cần Chu Tiểu Mai ra mặt. Hai người thảo luận chi tiết, tỉ đại sát khí này không nên che dấu quá dài, sớm nên mang ra một chút.
Sắc mặt Phương Chấn Bang biến đổi một chút, lại tươi cười ấm áp, gật đầu nói nói:
- Tôi cũng không thể đi lộ tuyến thân thuộc a, bằng không con gái của tôi quân kỷ bất vị thân, ha ha.
Nói thì khôi hài, nhưng mà cũng chứng thực lời của Chu Tiểu Mai. Phương Chấn Bang cảm thấy tập đoàn Hoa Hạ nghe có chút quen tai, mời Chu Tiểu Mai vào trong phòng khách ngồi, sau đó bảo Phương Thiên Nhu và hắn vào bếp mang đồ ăn lên.
Phương Thiên Nhu đáp ứng, rót chén trà cho Chu Tiểu Mai, sau đó đi theo Phương Chấn Bang vào trong bếp, không đợi Phương Chấn Bang nói chuyện, Phương Thiên Nhu nói ra:
- Cha, cha đừng hỏi cái gì, dù sao công trình hạng nhất của chúng ta là Phổ Thượng, đoạt cũng không đoạt đi được.
Phương Chấn Bang trừng mắt, tức giận nói:
- Con đứa nhỏ này, con là thân phận gì, sao có thể dễ dàng mang theo người về nhà, cha hiện tại đang đứng ở đầu sóng ngọn gió, một thương nhân đến nhà chúng ta, không chừng có người cầm tay đấy.
Phương Thiên Nhu bĩu môi nói ra:
- Cha, cha không biết cô ta thôi. Nghe con nói, suy nghĩ của cha không đủ khoáng đạt hay không đủ rộng lớn, ngay cả người nổi danh như vậy cũng không biết?
29.06.2015
Chương 1036
Chuyện Này Không Để Yên. (2) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Phương Chấn Bang hừ một tiếng, áp thấp giọng nói:
- Có thể nổi danh bao nhiêu? Cho dù là người kinh doanh nào trước mặt bí thư thị ủy Quảng Châu này cũng không là rễ hành gì cả. Tiểu Nhu ah, lúc trước con vào quan trường, cha đã nói với con rồi, không dùng vật hỉ không dùng mình bi, mọi thứ không thể coi quá nặng, chẳng lẽ con đã quên?
Phương Thiên Nhu cười cười, mang theo chút con gái làm nũng nói:
- Cha, đây chính là cha nói, nếu tập đoàn Hoa Hạ đầu tư sinh ý gì thì mặt ngoài cha cũng đừng túm lấy con, đồ ăn Phổ Thượng, ai túm ra con sẽ liều mạng với người đó.
Hai cha con nói vài lời, Phương Chấn Bang nói bóng nói gió hỏi thăm Phương Thiên Nhu, Chu Tiểu Mai đến Phổ Thượng đầu tư cái gì. Phương Thiên Nhu mang theo nụ cười thần bí, cũng không nói, hơn nữa nói cho Phương Chấn Bang nghe, chuyện này khi Tần Mục vừa tới Phổ Thượng đã nói rồi, đây là điểm hắn thành danh ở Quảng Châu.
- Làm bừa bãi.
Tuy Phương Chấn Bang không muốn con gái qua lại sâu với Tần Mục, thế nhưng mà nhưng là loại chuyện này đã thành lập. Trong mắt Phương Chấn Bang thì cho dù thế nào thì Tần Mục làm quan ở Quảng Châu là do hắn quản, cho dù hiện ở kinh thành bên kia có người đề bạt Tần Mục, thế nhưng mà gây khó dễ ngay cửa của mình, kinh thành cũng phải xem xét cảm thụ của quan chức địa phương, sẽ không miễn cưỡng như vậy. Có một câu cách ngôn, người có tài rất bình thường, nhưng mà cái tài này có phù hợp với tâm ý của lãnh đạo hay không mới là trọng yếu nhất. Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Vì vậy Phương Chấn Bang trước bữa cơm nói với Chu Tiểu Mai vài lời, liền lấy cớ còn có bữa tiệc, bảo Phương Thiên Nhu hảo hảo chiêu đãi Chu Tiểu Mai, buổi tối hôm nay hắn không về. Phương Thiên Nhu cười không ngừng, nhìn Chu Tiểu Mai nói ra:
- Chu tổng tài, xem ra có người không thèm quan tâm đầu tư của chị rồi, đây chính là danh đầu của cả nước đấy.
Động tác của Phương Chấn Bang cũng không nhanh, hắn có thể nhìn ra được nếu thật sự là đầu tư lớn, không qua cửa bí thư thị ủy là không được. Phổ Thượng vẫn nằm trong quản hạt trực tiếp của thành phố, làm gì cũng phải cần phê duyệt, không có chuyện gì tự nhiên mà thành. Đừng nhìn hiện tại Chu Tiểu Mai được Phương Thiên Nhu dẫn tới mà Phương Chấn Bang không nói cái gì, nhưng thời điểm phóng tới bàn công tác bí thư thị ủy nên làm cái gì thì phải làm, câu nói đầu tiên chính là áp đầu tư này xuống.
Đương nhiên Phương Chấn Bang không sẽ ảnh hưởng hoàn cảnh đầu tư, chỉ chuẩn bị làm khó Chu Tiểu Mai mà thôi, thời gian con gái đi vào Phổ Thượng cũng không dài, đã có người đi theo con đường ăn mòn, đây rất không được.
Chu Tiểu Mai khiêm tốn cười nói:
- Hoàn cảnh đầu tư của Quảng Châu rất tốt, nhất là Tần phó cục trưởng nói với tôi rồi, Phổ Thượng đang trong thời kỳ phát triển nhanh, nếu không phải nhân cơ hội này cắm căn cơ, trong nội tâm luôn không nỡ. Tôi từ nước ngoài quay về, xem như giúp đỡ cho quốc gia.
Cau này có chút dùng giọng quan, cũng có chút khí chất văn nhân, cũng không phải người chỉ đầu mùi tiền. Phương Chấn Bang cười nói:
- Tôi cũng cần thay nhân dân Quảng Châu cám ơn Chu tổng tài.
Hắn là bí thư thị ủy, tự nhiên sẽ không hạ cái giá đỡ của mình, quay người rời khỏi nhà.
Ngày hôm sau Phương Chấn Bang vừa đi vào cao ốc thị ủy, thư ký trưởng đã cầm một đống tư liệu gõ cửa phòng.
- Phương bí thư, đại tin tức, nghe nói có xí nghiệp nước ngoài khảo sát Phổ Thượng, chuẩn bị đầu tư đại sinh ý.
Thư ký trưởng vội vàng nói ra, trên mặt hưng phấn khó che dấu được.
- Lão Quách, vững vàng.
Phương Chấn Bang đoán chừng Chu Tiểu Mai đã ra chiêu, vẻ mặt trách cứ nhìn qua thư ký trưởng.
Thư ký trưởng xem xét sắc mặt Phương Chấn Bang không tốt, nói chuyện mang theo nét cẩn thận. Thế nhưng mà trong lòng của hắn vui mừng không che dấu được, chuyện này làm cho Phương Chấn Bang có chút kỳ quái. Có thể ngồi ở vị trí thư ký trưởng, tuyệt đối không phải là người tâm cơ nông cạn, hơn nữa những năm này quan hệ rất tốt, Phương Chấn Bang cũng hiểu Quách thư ký trưởng là người chu đáo, cho nên Phương Chấn Bang cũng nghi hoặc, chậm rãi hỏi: Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Lão Quách ah lão Quách, anh nhìn anh xem, sao giống như mấy thanh niên trẻ tuổi vậy. Nói đi, là đầu tư gì mà khiến Quách thư ký trưởng của chúng ta vui mừng như vậy?
Quách thư ký trưởng nghe Phương Chấn Bang, giống như mang theo tin tức lớn, chuyện này đúng là kỳ quái. Sinh ý lớn như vậy tới Quảng Châu, lại đi qua cửa con gái của bí thư thị ủy, chẳng lẽ muốn bí thư thị ủy đánh nhịp ván đã đóng thuyền sao? Trong lòng của hắn xuất hiện suy nghĩ này, thư ký trưởng do dự cả buổi đọc bốn bốn chữ trên bìa tài liệu.
- Cái gì!
Phương Chấn Bang đột nhiên đứng dậy, hắn chưa từng thất thố như thế. Đúng vậy, Quách thư ký trưởng nói được chính là ba chữ, bốn chữkhiến người trong nước tới bây giờ vẫn còn đau lòng. Chỉ cần hạng mục kỹ thuật được trong nước nắm giữ, thoát khỏi cục diện bị người ta chế ước kỹ thuật hạch tâm. Một khi đầu tư này được quyết định, Phương Chấn Bang đi lên vị trí quan trọng là không khó, tối thiểu nhất cũng có thể bay lên vị trí thường vụ phó chủ tịch tỉnh ủy.
- Đi, đi Phổ Thượng.
Phương Chấn Bang trực tiếp đi ra ngoài, Quách thư ký trưởng đặt tài liệu xuống bàn, theo sát đi theo.
Bốn chữ ghi trên tư liệu kia chính là: nhà máy Tinh Viên.
Trong khu biệt thự ở Quảng Châu, Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai mỉm cười cạn chén.
Theo tuổi tăng lên, Chu Tiểu Mai bắt đầu chung tình với quần áo thanh lịch. Trên người mặc trang phục chức nghiệp màu ngà sữa, đặc biệt đại khí và trang trọng. Tóc chẻ ngôi giữa, lắng đọng trên vai rất ôn nhu.
Chu Tiểu Mai nhấp một ngụm rượu, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Tần Mục, giống như muốn nhìn ra mánh khóe trên mặt Tần Mục. Tần Mục cười thò tay lắc trước mặt của nàng vài cái, hỏi:
- Tiểu Mai, có gì đẹp sao?
Chu Tiểu Mai nhún nhún vai, hương vị giống nước Mỹ mười phần. Nàng đưa chén rượu dính son môi cho Tần Mục, mà Tần Mục nâng chén uống một ngụm, rồi lên tiếng:
- Nhà máy Tinh Viên đặt ở Quảng Châu, chị suy nghĩ kỹ chưa? Vô luận nói như thế nào thì hoàn cảnh của Quảng Châu không thích hợp cho nó phát triển đâu.
Nàng cường điệu hai chữ "Hoàn cảnh" chính là nhắc nhở Tần Mục phải chú ý hình thái hiện tại, dùng thân phận phó cục trưởng cục hưu trí của Tần Mục hiện tại thì không có tư cách ôm nhà máy Tinh Viên vào ngực.
Tần Mục cười tủm tỉm nói ra:
- Tiểu Mai, anh biết rõ em băn khoăn. Nhưng mà thời cơ thành lập nhà máy Tinh Viên đã thành thục, người của chúng ta sẽ nắm kỹ thuật, mà nhà máy Tinh Viên này Quảng Châu có thể nuốt vào.
Hắn ngừng một chút, khóe môi nhếch lên và nói:
- Anh đúng là muốn nhìn một chút có da hổ là nhà máy Tinh Viên này có bao nhiêu người liều ngươi sống ta chết vì phần công lao này.
Trong mắt Chu Tiểu Mai tỏa sáng, thò tay điểm lên trán Tần Mục, nói:
- Anh đúng là quỷ tâm tư, vẫn đức hạnh lúc ở thôn Tây Sơn, người khác yên tĩnh thì anh nhìn không vừa mắt đúng hay không?
29.06.2015
Chương 1037
Tăng Thêm Thời Gian. Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Ngón tay mang theo ôn nhu và dịu dàng, làm cho Tần Mục chấn động. Hắn cười khổ nghiêng đầu đi, đưa mắt nhìn qua tủ rượu, thấp giọng nói ra: Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Có người muốn gây khó dễ cho anh, chính là muốn đá anh ra. Anh là người mà, người khác không chọc anh thì anh cũng chẳng thèm nắm bím tóc của người ta đâu.
Những lời này ý tử tiềm ẩn chính là chỉ cần người mà phạm ta, Tần Mục luôn nghĩ biện pháp khiến người ta không thoải mái.
- Cả ngày nghĩ nhiều như vậy, có mệt hay không ah.
Chu Tiểu Mai nói:
- Nhìn anh xem, năm nay mới hai mươi bảy tuổi, trên trán đã có nếp nhăn giống lão đầu rồi.
Tần Mục sờ sờ cái trán, cười nói:
- Quan trường nơi này chuyên thúc dục người ta già đi.
- Bộ dáng của anh hiện tại là muốn gây với ai? Phương Chấn Bang sao?
Tần Mục lắc đầu không giải thích, đổi qua chuyện khác:
- Đúng, Tiểu Mai, em chuẩn bị quay về khi nào?
- Trở về?
Chu Tiểu Mai cũng nở nụ cười khổ, trong ánh mắt mang theo thứ gì đó:
- Trong nhà không có gì người, em quay về làm cái gì?
Tần Mục lập tức im lặng. Hắn và Chu Tiểu Mai ngầm hiểu lẫn nhau, cũng bởi vì như thế Tần Mục lấy Hàn Tuyết Lăng thì không có đi khinh nhờn Chu Tiểu Mai. Khác với đám người Lưu Đan Ngô Cúc, là người hắn yêu thì hắn cũng nghĩ tới thân nhân của bọn họ, cho nên Tần Mục vẫn hy vọng Chu Tiểu Mai có thể tìm nơi quy túc tốt. Tối thiểu nhất Tần Mục chiếm cứ suy nghĩ của người khác, đối với người hắn yêu thì Tần Mục vẫn không muốn bạc đãi nàng.
Mặc dù có lo lắng thì thế nào? Có đôi khi Tần Mục thật vẫn muốn biến Chu Tiểu Mai thành nữ nhân của chính mình, thế nhưng mà sau trong lòng không cho hắn làm như vậy, cảm thấy làm thế là khinh thị Chu Tiểu Mai. Mà Chu Tiểu Mai nói rõ là chờ đợi Tần Mục, cả đời này sẽ chờ hắn, chuyện này biến thành bế tắc.
- Còn có mấy tháng nữa, Cừu Tiểu Thiền cùng Vân Băng sắp sinh rồi.
Chu Tiểu Mai giọng nói thất vọng.
Tần Mục vội vàng nói:
- Tiểu Mai, không có việc gì thì anh đi đây. Đoán chừng hai ngày này có người liên hệ với em thương lượng chuyện thành lập nhà máy Tinh Viên, anh lại xuất hiện là không tốt.
Chu Tiểu Mai khẽ cắn môi, tức giận nói ra:
- Được lắm, anh không bàn với em, buổi tối hôm nay em sẽ lên máy bay rời đi, cái gì nhà máy Tinh Viên em sẽ xây ở Bắc Liêu, có thể chiếu cố hai sinh ý khác, cớ sao không làm.
Tần Mục nhìn thấy gương mặt bực bội của Chu Tiểu Mai, thời gian mấy năm không có làm tính tình của nngf thay đổi, còn mang theo một chút trẻ trung và vũ mị. Nhiều khi nhìn nàng giống như trẻ con vậy.
Tần Mục đứng dậy đi đến bên cạnh Chu Tiểu Mai, chậm rãi vươn tay đặt bên hông của nàng. Đột nhiên thân thể Chu Tiểu Mai cứng lại, trong ánh mắt mang theo khát vọng và bối rối lẫn chờ đợi nhìn Tần Mục.
- Tiểu Mai, đời này anh thật xin lỗi em.
Tần Mục chậm rãi ôm sát Chu Tiểu Mai, trong nội tâm sóng gió phập phồng.
Chu Tiểu Mai há to miệng, không ai nghĩ tới một nữ cường nhân như nàng lại có cảm tình này. Nàng sợ hãi đặt tay lên vai Tần Mục, vừa đụng vào thì chấn kinh rút tay về.
- Cho em lưu lại được không?
Chu Tiểu Mai giọng nói mang theo vài phần mị hoặc, cũng mang theo chút ít thăm dò.
- Tiểu Mai!
Tần Mục khàn khàn nói ra:
- Một lần nữa cho anh thời gian đi, anh không làm quan thì cùng em ra nước ngoài, được chứ?
Thân thể Chu Tiểu Mai cứng ngắc, duỗi hai hay ôm Tần Mục. Tay nàng nhu nhược và không có sức, trên mặt càng ai oán dị thường, từng giọt nước mắt chảy xuống.
- Rốt cuộc anh nghĩ như thế nào? Chu Tiểu Mai em cũng là nữ nhân, vẫn giữ mình trong sạch, chẳng lẽ bởi vì em đã kết hôn nên anh không muốn em?
Chu Tiểu Mai nói chuyện không lựa lời, một nữ nhân đau khổ chờ một nam nhân đã nhiều năm, những lo lắng trong lòng đầy áp lực.
- Tiểu Mai, em không nghĩ như vậy.
Tần Mục vuốt mái tóc của nàng, kìm lòng không được nói ra:
- Có một số việc, anh không có biện pháp giải thích với em, ngay cả anh cugnx không biết vì sao chuyện này xảy ra!
Chu Tiểu Mai nước mắt rơi như mưa, bờ môi cắn chặt, tái nhợt mà không có chút máu.
Tần Mục nhìn mà đau lòng, rầu rĩ nói ra:
- Đợi sang năm, qua sang năm anh nhất định cho em đáp án, được không, cho dù không làm quan cũng được.
Hắn nói lời này có hờn dỗi bên trong.
- Tốt!
Chu Tiểu Mai đột nhiên nói một câu như vậy, nàng lau nước mắt, lại bắt đầu cầm quần áo trong tủ. Nàng nhanh chóng đóng gói hành lý, Tần Mục ở bên cạnh nhìn qua.
- Tần Mục, nam tử hán đại trượng phu, một lời đã định. Chuyện nhà máy Tinh Viên này, em chờ anh bàn với em.
Đây là lần đầu tiên Chu Tiểu Mai không nghe lời Tần Mục, cũng là lần cuối cùng nàng đặt cược.
Chuyện này sao đột nhiên biến thành như vậy chứ? Tần Mục có chút đau đầu. Dĩ vãng Chu Tiểu Mai bình tĩnh nhưng thời gian qua đi hình như hơi xúc động.
- Tiểu Mai, em đi lần này anh sao có quả ngon mà ăn.
Tần Mục cười khổ:
- Nhưng mà như vậy cũng tốt, chuyện nhà máy Tinh Viên đặt ở đâu cũng được, không nhất định đặt ở Quảng Châu.
Chu Tiểu Mai tức giận một dậm chân, lúc này vui vẻ, gắt giọng:
- Anh không la làm quan của anh, đúng là nhân tài không được trọng dụng, anh nên cần bậc thang cho mình.
Xế chiều hôm đó Chu Tiểu Mai mang theo xe thương vụ rời khỏi Quảng Châu, tiến về tỉnh thành. Tần Mục không có tiễn nàng, Chu Tiểu Mai lần này tới Quảng Châu chỉ là tiếp xúc thăm dò, nhưng Phương Chấn Bang lưu lại ấn tượng không tốt về Chu Tiểu Mai. Chu Tiểu Mai cũng nói cho Tần Mục, Phương Chấn Bang người này làm bí thư thị ủy quá lâu, không cho phép ai khiêu chiến quyền uy của mình. Hắn ở gần Phương Chấn Bang, còn không bằng chỉ lo thân mình.
Tần Mục đáp ứng, trong nội tâm có ý nghĩ của mình. Hắn và Chu Tiểu Mai gặp mặt lần này không tính là vui sướng, nhưng mà quan hệ có tiến triển, đồng thời cũng tăng thêm thời gian, Tần Mục tiếp tục buông tay, sẽ chờ thế kỷ mới tiến đến, đến lúc đó...
Phương Chấn Bang cùng ngày đích thân đi tới Phổ Thượng, ngồi ở văn phòng bí thư yên lặng chờ Phương Thiên Nhu liên hệ Chu Tiểu Mai. Tập đoàn Hoa Hạ, trên đường đi tới đây hắn nghĩ tới chuyện phòng thí nghiệm trong chỉ thị, chắc chắn kinh thành có tham gia vào trong đó, chuyện này không thể khinh thường. Hắn cũng tìm quan hệ trong kinh thành nghe ngóng một chút, tập đoàn Hoa Hạ này tài đại khí thô, hình như là sản nghiệp của con cháu gia tộc đỏ.
Phải cẩn thận ah. Trong lòng Phương Chấn Bang đang cảnh cáo chính mình, chỉ cần thành lập nhà máy Tinh Viên này, một vị trí thường vụ phó chủ tịch không chạy khỏi rồi, nếu làm thành thì bản thân có được không ít chiến tích. Còn có chủ tịch và mấy cấp phó khác nữa, bí thư thị ủy giao phong kịch liệt, hắn cũng rất coi được chính mình, đây là khác biệt về thực lực.
Phương Thiên Nhu liên tục đánh mấy lần điện thoại, đều được thông báo tắt máy. Với tư cách tổng giám đốc xí nghiệp lớn, Chu Tiểu Mai tắt máy không khỏi quá không phù hợp lẽ thường. Nàng thử gọi điện thoại quốc tế đường dài, gọi cho tập đoàn Hoa Hạ tổng bộ nước Mỹ.
29.06.2015
Chương 1038
Ngươi Có Kế Trương Lương, Ta Có Mưu Hàn Tín. (1) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Ruth tiếp điện thoại, nghe được ý đồ của Phương Thiên Nhu, Ruth bày ra khẩu khí giải quyết việc chung, nói: Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Vị tiểu thư này, thật sự thực xin lỗi, chủ tịch chúng tôi quá bận rộn, đã rời khỏi Quảng Châu, tiến về Bắc Liêu. Có chuyện gì cần cần tôi chuyển đạt không?
Trong bụng Phương Thiên Nhu nghẹn một bụng tức giận, tài đại khí thô, đây không chỉ dừng lại ở tài đại khí thế. Trong tay người ta cầm kỹ thuật mà cả Trung Quốc nhìn mà thèm, còn treo lên ngọn cây của Quảng Châu đấy. Huống hồ nếu không nhờ Tần Mục liên hệ, tập đoàn Hoa Hạ Chu tổng sẽ tới Quảng Châu hay sao?
Trong nội tâm có suy nghĩ này, Phương Thiên Nhu cảm giác linh quang lóe lên, Tần Mục này và Chu tổng có quan hệ gì? Một nước phó cục trưởng trong nước, một tổng giám đốc công ty đa quốc gia, nghĩ như thế nào cũng không thể liên hệ cùng một chỗ a? Nàng mang nghi vấn như vậy nói với Ruth:
- Ruth tiểu thư, Phổ Thượng chúng tôi chân thành mời quý tập đoàn có thể đến Quảng Châu chúng tôi tu kiến nhà máy a.
Ruth cười rộ lên, âm thanh càng lúc càng lớn, sau đó dừng cười, dùng khẩu khí lạnh như băng nói ra:
- Thực xin lỗi, tôi nghĩ chúng ta chỉ có thể chờ đợi hợp tác tiếp theo.
Nói xong nàng tắt điện thoại.
Phương Thiên Nhu cầm điện thoại, lúc này thiếu chút nữa thở không ra hơi.
Bày dung mạo, đây là vẽ mặt trần trụi. Phương Chấn Bang nghe Phương Thiên Nhu nói rõ thái độ của tập đoàn Hoa Hạ, sắc mặt âm tình bất định. Tập đoàn Hoa Hạ đến đột ngột, đi cũng đột nhiên, hơn nữa một tổng giám đốc tập đoàn đa quốc gia đột ngột không một tiếng động đi tới Quảng Châu, truyền thông lại không có chút tiếng gió nào cả, bản thân chuyện này quá kỳ lạ.
Hắn suy đoán như vậy, phải chăng tập đoàn Hoa Hạ có muốn thành lập nhà máy Tinh Viên ở Quảng Châu thạt hay không. Chiến tích ah, chiến tích tới tay còn vuột mất. Phương Chấn Bang thở dài một tiếng, đột nhiên có cảm giác thất bại. Hắn chậm rãi hút thuốc, nhả khói trắng ra, lại nhìn qua con gái ở đối diện, nhìn thấy trên mặt của nàng có vài phần nhẹ nhõm.
Phương Chấn Bang nhàn nhạt nói ra:
- Chuyện này, Tần Mục có tham dự sao?
Trong mắt Phương Thiên Nhu mang theo nghi hoặc, nhìn qua Phương Chấn Bang thật sâu. Giờ khắc này hắn không phải một người cha, mà là nhân vật quyền hành nắm sinh sát ở Quảng Châu. Một câu nói có thể làm một ít người rơi đài. Nàng lúc này cuối đầu xuống, nói:
- Thời điểm con liên hệ, Tần cục trưởng đã bị điều ra khỏi khu phát triển.
- Tiểu Tần này, tính tình còn rất quật cường ah.
Phương Chấn Bang không biết xuất phát từ tâm lý gì mà cười lên, nụ cười này bao hàm hương vị rất đủ, Phương Thiên Nhu xem mà không hiểu.
- Có thời gian mời hắn tới nhà ăn cơm, ai, một năm khó khăn cũng sắp qua rồi.
Phương Chấn Bang nói ra.
Chuyện này đã rõ rồi, Tần Mục và tập đoàn Hoa Hạ đã sớm đạt thành hiệp nghị, trong nội tâm Phương Chấn Bang cũng quá rõ ràng. Phổ Thượng lưu khối đất lớn kia trăm phần trăm chính là xây dựng nhà máy Tinh Viên, nếu không Tần Mục sẽ không thừa nhận áp lực lớn như thế chỉ nhả những khối đất khác ra, chết sống không động tới nơi đó, thậm chí còn vận dụng một ít quan hệ với quân đội. Nhưng mà Phương Chấn Bang không cho rằng Tần Mục sẽ vượt qua quy củ quan trường, một phó cục trưởng đi khiêu chiến một bí thư thị ủy, tính chất uy hiếp này chỉ sợ người khác cười rụng răng. Bằng biểu hiện của Tần Mục trong khoảng thời gian này thì bốc đồng có, nhiệt tình cũng có, lòng dạ cũng có. Phương Chấn Bang không phải ngồi trong văn phòng mà nghe cấp dưới kể xấu một ai khác, Quốc Thụy Tường nhìn chằm chằm vào vị trí bí thư thị ủy Quảng Châu này, lòng dạ của hắn biết rõ. Tần Mục là quan cờ Phương Chấn Bang ném ra ngoài hấp dẫn hỏa lực, chuyện dân công chơi gái tập thể bị ném ra, trong thị ủy có không ít người lòng dạ biết rõ. Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tần Mục đi cục hưu trí, Phương Chấn Bang cho rằng Tần Mục nên biết một số diệu dụng. Nơi đầu sóng ngọn gió không nên đứng lâu, cũng nên tìm nơi tránh gió. Đối với việc Phương Thiên Nhu thượng vị, Phương Chấn Bang không phủ nhận hắn ích kỷ, nhưng mà bí thư thị ủy đoạt công lao của bí thư đảng ủy cần lý do sao? Căn bản là không cần. Tần Mục quả thạt đi quan trường nên hiểu ý tứ trong đó, hiện tại ướp lạnh một thời gian ngắn, một khi Phương Chấn Bang rời khỏi Quảng Châu tiến thêm một bước, trước đó vẫn nên trọng dụng trải đường cho Phương Thiên Nhu, đây là mạch suy nghĩ không thay đổi của Phương Chấn Bang. Mà đám thị ủy dựa vào Phương Chấn Bang chỉ có thể hộ giá, Phương Thiên Nhu nếu muốn bằng vào bọn họ thì tối đa chỉ lên được cấp phó cục, đi đến một bước thì càng nhấp nhô.
Nhất định phải tạo ra chiến tích lớn. Phương Chấn Bang suy nghĩ thật nhiều, Tần Mục người trẻ tuổi kia, ở kinh thành có ủng hộ, so với cán bộ bản thổ có ưu thế hơn. Trong Quảng Châu là nhân vật tầng giữa nhưng biểu hiện chói mắt thì ai nấy đều thấy rõ, nếu Phương Chấn Bang không dùng Tần Mục, quét sạch công lao của Tần Mục thì hắn vẫn làm được, nhưng nếu thật sự ngồi xuống nghĩ lại, cục hưu trí là nơi nào? Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Bí thư thị ủy chơi tâm nhãn với phó cục trưởng, Phương Chấn Bang hoàn toàn có thể bạo lực phá giải, nhưng mà hắn hứng thú đánh tâm lý chiến với Tần Mục, có thể sẽ thuyết phục Tần Mục, đối với Phương Thiên Nhu về sau vẫn có chỗ tốt. Nếu như Phương Chấn Bang còn có thể tiến thêm một bước, trong tay càng có vương bài.
Chuyện nhà máy Tinh Viên tạm thời đặt xuống cũng không có quan hệ gì. Phương Chấn Bang áp tức giận trong lòng xuống, chỉ cần thu được tâm của Tần Mục thì chuyện nhà máy Tinh Viên sẽ vào trong lộ trình, nó sẽ diễn ra. Tập đoàn Hoa Hạ bên kia lộ tin tức, hình như muốn đầu tư xây nhà máy ở Bắc Liêu, Phương Chấn Bang xì mũi xem thường chuyện này, nếu như tập đoàn Hoa Hạ quả nhiên nghĩ như vậy, căn bản không cần thiết truyền tin tức vào Quảng Châu này, cứ đi là được.
Tần Mục ah, ngươi vẫn có chút non. Phương Chấn Bang nở nụ cười đắc ý trong lòng.
Vài ngày sau tổ kiểm tra Phổ Thượng lấy được tiến bộ, rốt cuộc Du Hoa trước rất nhiều chứng cứ nói rõ chuyện dân công là do hắn làm, mục chính là làm thối Tần Mục. Nhưng mà hắn vẫn khăng khăng cho rằng Tần Mục xác thực đòi hối lộ của hắn, bởi vì bị hắn nghiêm khắc cự tuyệt cho nên mới không cho phép đội thi công của Du Hoa tiến vào Phổ Thượng. Tổ trưởng tổ kiểm tra Kế Đỉnh Thịnh nhanh chóng báo tin này lên trên, chờ mong thành lập tổ chuyên án điều tra Tần Mục sau khi vào Phổ Thượng thì nhận hối lộ.
Nhưng mà báo cáo này đưa lên cũng không có tới bàn của bí thư thị ủy, nó bị thư ký trưởng chặn lại. Thư ký trưởng báo lại:
- Nên xử lý thỏa đáng, không thể bằng lời nói của một bên vu oan người tốt.
Tin tức này lộ ra thì có rất nhiều người sờ không thấu, cầm Tần Mục là ý của bí thư thị ủy, hiện tại thư ký trưởng lại muốn bảo vệ Tần Mục, tình thế trong thành phố trở nên vi diệu.
Lúc này khu Hoàng Dương Ngôn Thừa Binh đang ngồi trong văn phòng chủ tịch Quốc Thụy Tường, vẻ mặt ủy khuất nhìn Quốc Thụy Tường nói ra:
29.06.2015
Chương 1039
Ngươi Có Kế Trương Lương, Ta Có Mưu Hàn Tín. (2) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
- Chủ tịch, ngài xem xem, Phổ Thượng đã thành cái gì, bày ra bộ dáng khu tiêu phí cao cấp, luôn đào góc tường khu Hoàng Dương, chuyện này còn cho người ta sống không? Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Quốc Thụy Tường nhìn thấy bốn phía trầm lắng, mỉm cười, chậm rãi nói ra:
- Tiểu Ngôn a, công tác có khó khăn phải vượt qua, cứ chạy vào thành phố kêu khổ than mệt hình như không phải tác phong của anh.
Ngôn Thừa Binh vỗ đùi, không vui nói ra:
- Lão lãnh đạo, tình tình của Ngôn Thừa Binh tôi đây ngài cũng không phải không biết. Cạnh tranh công bằng tôi không sợ ai, khu Hoàng Dương đứng đầu ở bốn khu, đây là chuyện ván đã đóng thuyền, nếu như có năng lực, có thể đi trời nam đất bắc kéo đầu tư, chạy đến chỗ tôi kéo người có gì hay chứ?
Quốc Thụy Tường ân một tiếng, nói ra:
- Tất cả mọi người là vì tăng thêm viên gạch phát triển Quảng Châu, nên thông cảm. Chỉ cần có lợi cho Quảng Châu, thành phố sẽ ủng hộ.
Ngôn Thừa Binh cần chính là lời này, nếu Phổ Thượng có thể chạy đến khu Hoàng Dương kéo đầu tư, khu Hoàng Dương tự nhiên cũng có thể đi Phổ Thượng làm như vậy. Hắn thở dài, ủy khuất nói ra:
- Vẫn là lão lãnh đạo quan tâm khó khăn của cấp dưới, kỳ thật ngài nói tất cả đơn vị đều là anh em cả, cùng nhau xúc phát triển hài hòa.
Quốc Thụy Tường cười rộ lên, nói ra:
- Tiểu Ngôn a, gần đây nghe nói khu Hoàng Dương không tệ, có kế hoạch xây trăm tòa nhà cao ốc phi thường tốt. Có thời gian đi xem, rất lâu không có đi xuống dưới, có chút lười biếng rồi.
Ngôn Thừa Binh vội vàng nói:
- Không lười biếng, lão lãnh đạo vẫn luôn yêu cầu mình nghiêm khắc, người ở cơ sở áp lực thật lớn a.
Quốc Thụy Tường nhất thời cười ha hả.
Mà áp chế ở khắp nơi, Du Hoa cùng Vương Bằng bị gọi ngừng, chuyện dân công khi trước cũng lắng xuống. Lưu Đại Hữu thì có suy nghĩ chen vào, nhưng mà bị cục thành phố gọi đi tham gia huấn luyện ba tháng, cũng chỉ có thể bỏ qua.
Tần Mục yên lặng theo dõi kỳ biến. Phương Chấn Bang đang phỏng đoán điểm mấu chốt của Tần Mục, Tần Mục sao không quan tâm phân bố thế lực các nơi chứ. Cục hưu trí là nơi dưỡng người, ở chỗ này mỗi ngày không có chuyện gì, bình thường chỉ uống trà xem báo. Có chút thời gian thì Tần Mục rãnh rỗi quan tâm tới, đi trễ về sớm cũng chẳng i quản lý.
Cục trưởng cục hưu trí trừ Đỗ Thành Bằng, chỉ có bảy tám phó cục trưởng, phần lớn là cán bộ sắp về hưu, sau khi lên phó cục trưởng thì đãi ngộ cao hơn một chút. Tần Mục tuổi còn trẻ đã làm phó cục trưởng, nói là dưỡng lão thì quá mức, cho nên mấy ngày nay hắn chịu đựng các ánh mắt đặc thù.
Sống ở đâu thì theo phong tục ở đấy, Tần Mục không có gì nghĩ không ra. Sau khi câu thông với cục trưởng xong, cộng thêm trong cục hưu trí cũng không có việc gì, Tần Mục ôm ấm chén tới văn phòng của các cán bộ trẻ tuổi tụ tập, cười tủm tỉm đi vào.
Tuy nói là nơi cậu không thương bà ngoại không đau, dù sao cũng là đơn vị trong thể chế, người muốn lăn lộn cầm tiền lương cũng có. Có chút có chút người trẻ tuổi trong nhà không có người thì đến nơi không lý tưởng này cũng là lựa chọn không tệ.
Tần Mục đi vào trong phòng, văn phòng đang ầm ầm thì yên tĩnh lại. Mấy người trẻ tuổi đang đánh bài, trước mặt còn có tiền giấy, nhìn thấy Tần Mục xuất hiện thì biểu lộ xấu hổ. Loại cơ quan như thế này ngày bình thường đánh bài chơi mạt chược không phải không có, nhưng những người lãnh đạo bình thường ngồi trong văn phòng của mình, đâu có như Tần Mục không xem mình là lãnh đạo, xuống cản trở hào hứng của cấp dưới đánh bài chứ?
Tần Mục giả bộ như không thấy bọn họ xấu hổ, cười tủm tỉm kéo ghế ngồi bên cạnh một thanh niên, hô: Truyện "Thanh Quan " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Tiếp tục chơi đi, tôi cũng xem.
Thanh niên bên cạnh hắn tên là Văn Nhập Hải, Tần Mục ngày đầu tiên đưa tin từng gặp qua hắn. Trong tay hắn cầm ba lá bài, mặt mũi khó xử nói:
- Tần phó cục, chúng tôi...
Tần Mục nhướng mày, nói ra:
- Các người chơi kim hoa (bài cào) sao? Tôi cũng biết, có thể tham gia một tay không?
Hắn nói ra lời này mấy người trẻ tuổi bộ dáng như muốn khóc, được chứ, phó cục trưởng chơi bài trong giờ làm việc, chuyện này truyền đi ảnh hưởng không tốt. Tuy cái đơn vị này là nơi của những lãnh đạo sắp về hưu đi vào lấy danh, nhưng dù sao Tần Mục là phó cục trưởng trẻ tuổi, cùng hòa mình với cấp dưới như cách này cũng không nên.
Tần Mục chẳng có giác ngộ tư tưởng, chỉ vào lá bài trong tay Văn Nhập Hải và nói:
- Nhanh xong ván này đi, tôi còn làm cái.
Mấy người trẻ tuổi nhìn thấy phó cục trưởng mới tới thật sự muốn chơi, trao đổi ánh mắt với nhau, cầm trong ngăn kéo một bộ bài mới tinh.
Ngươi có kế Trương Lương, ta có mưu Hàn Tín, chúng ta xem ai vững vàng hơn, Tần Mục cười tủm tỉm nghĩ đến cử động của Phương Chấn Bang gần đây.
Tần Mục đã ra bài, thua tiền thì tặng đào, nói chuyện cũng không bày giá đỡ, nhất là vào lúc tan việc còn xuất tiền túi mời cấp dưới, nửa tháng sau Tần phó cục từ người trẻ tuổi biến thành Tần ca, phó cục trưởng văn phòng và những người khác cũng đi dự.
Trong văn phòng Tần Mục có một đám người đang hút thuốc do Tần Mục cung cấp cực phẩm Hồng Vân, trước mặt Văn Nhập Hải bày một chồng tiền, phun nước miếng nói ra:
- Chiếu theo tôi thấy, Tần ca chính là ngăn đường của người ta, sử dụng hết thì ném, rất đơn giản ah.
Tần Mục không nói lời nào, bưng chén trà uống vào. Trước mặt là một phần văn bản tài liệu, là cấp dưới đưa lên, cũng là đồ vật của quan chức. Hắn không có ngậm điếu thuốc.
Một người lên tiếng:
- Văn Nhập Hải anh lại thành người tài ba, Quảng Châu chúng ta không ai xen vào việc của anh rồi. Nhanh lên rồi.
Văn Nhập Hải đắc ý nói ra:
- Hói đầu trên đầu có con rận. Chỉ cần nhìn nhân viên Phổ Thượng động cái là đoán được bảy tám phần, ai giống như anh, cả ngày đã biết rõ không lý tưởng.
Một người khác tiếp lời:
- Đúng a, cho dù nghiên cứu ra sắc mặt của bí thư, còn không phải vẫn phải đi theo sao, còn chúng ta ở đây đánh bài, ai có thể kéo bí thư ban thanh tra kỷ luật tới đây sao?
Văn Nhập Hải cười hắc hắc, đặt bài trong tay xuống, kêu lên:
- Hoa Thuận, hắc hắc, không nên xấu hổ với các huynh đệ.
Tần Mục trong mắt bắn tinh quang, Văn Nhập Hải tiểu tử này nhìn qua có giác ngộ thể chế, mặc dù nói có chút quá lời, nhưng mà nhắc tới lãnh đạo thì hắn không dám vọng động phán xét.
- Tại sao lại như thế, có phải anh chơi bẩn không?
Mấy thanh niên kia cười vang, không ngừng lôi kéo Văn Nhập Hải. Văn Nhập Hải không ngớt lời cầu xin tha thứ, cũng hứa hẹn với mọi người, buổi tối hôm nay hắn mời khách, quán ven đường ăn thế nào thì ăn.
- Đi, hôm nay thống khoái đi, buổi sáng tới đây, giữa trưa không uống rượu, buổi chiều tôi mang các người đi điều tra nghiên cứu.
Tần Mục nói điều tra nghiên cứu thì mấy người cũng đã có giác ngộ, cũng đập cờ xí ra ngoài đi dạo, mấy ngày nay dưỡng mấy tiểu tử này tốt rồi, nghe xong điều tra nghiên cứu chẳng khác nào đi chơi, mặt mày hớn hở.