Cơm nước xong, Hoàng Phủ Thần Phong kêu Chỉ Ngưng vềphòng nghỉ ngơi trước, hắn còn có việc chưa xử lý xong nên phải đến thư phòng. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chỉ Ngưng trở lại phòng, tắm rửa xong, liền nằm nửa người trên giường nghĩ tớichuyện của mình và Hoàng Phủ Thần Phong mấy tháng nay, nghĩ đến Hoàng Phủ ThầnPhong sủng ái cô, quan tâm cô. Chung quanh cô không thiếu người theo đuổi,nhưng Chỉ Ngưng chưa từng động tâm. Những năm gần đây, trái tim cô thủy chungvẫn luôn đóng băng, thẳng đến khi Hoàng Phủ Thần Phong xuất hiện, tất cả đềuthay đổi.
Không biết bắt đầu từ lúc nào bắt đầu, ban đêm không có Hoàng Phủ Thần Phong,cô khó có thể chìm vào giấc ngủ. Cô đã không muốn rời khỏi hắn, thế nhưng côcũng không dám hy vọng xa vời Hoàng Phủ Thần Phong vĩnh viễn chỉ thuộc về mộtmình cô.
Ngay khi Chỉ Ngưng còn đang suy nghĩ Hoàng Phủ Thần Phong khi nào mới có thểtrở về thì cửa phòng ngủ liền mở ra. Có trời biết thời điểm Hoàng Phủ ThầnPhong nhìn Chỉ Ngưng khêu gợi nằm trên giường, dục vọng của hắn mạnh đến cỡnào.
“Ngưng Nhi, đã trễ thế như vậy sao em còn chưa ngủ?”
“Không có anh bên cạnh em không ngủ được.” Chỉ Ngưng nhìn hắn.
“Thật sao?” Nghe được câu này, Hoàng Phủ Thần Phong có chút ít hưng phấn,nguyên lai, không có hắn Ngưng Nhi không ngủ được.
“Lừa anh làm gì!”
“Ha ha, anh đi tắm, sau đó sẽ ngủ.” Nói xong, liền đi về phía phòng tắm.
20’ sau, Hoàng Phủ Thần Phong mặc một chiếc áo choàng tắm màu lam nằm bên cạnhChỉ Ngưng, ôm lấy cô. Kỳ thực, áo choàng này còn một chiếc dành cho nữ, HoàngPhủ Thần Phong đặc biệt chuẩn bị cho Chỉ Ngưng.
Trên giường, Hoàng Phủ Thần Phong không dám hôn Chỉ Ngưng, bởi vì hắn khôngbiết mình có thể tự chủ được bao nhiêu.
Chỉ Ngưng cảm thấy sự xuất hiện của Hoàng Phủ Thần Phong liền xoay người hônlên môi hắn.
“Ngưng Nhi, em biết em làm như vậy hậu quả là gì không?” Hoàng Phủ Thần Phongđẩy Chỉ Ngưng ra, thanh âm của hắn có chút kích động.
“Em biết rõ, em nguyện ý làm như vậy.” Chỉ Ngưng thẹn thùng chôn đầu trong lồngngực Hoàng Phủ Thần Phong.
Nhận được sự khẳng định của Chỉ Ngưng, Hoàng Phủ Thần Phong xoay người đè mìnhlên Chỉ Ngưng, nhưng hắn vẫn muốn hỏi cô một câu cuối cùng, “Ngưng Nhi, hiệntại em hối hận vẫn còn kịp.” Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chỉ Ngưng trả lời Hoàng Phủ Thần Phong bằng cách chặn miệng hắn.
Hoàng Phủ Thần Phong đem đồ ngủ của Chỉ Ngưng cởi ra, tiện tay ném xuống đất.Lúc này toàn thân Chỉ Ngưng từ trên xuống dưới chỉ còn một cái quần lót nhỏLace màu đen khêu gợi. Sau đó, Hoàng Phủ Thần Phong cũng cởi áo choàng tắm củamình ra. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chỉ Ngưng nhìn thấy trên người mình chỉ còn lại một cái quần lót nhỏ, rất khẩntrương, không dám nhìn vào mắt Hoàng Phủ Thần Phong. Hắn nói khẽ bên tai cô:“Ngưng Nhi, ngoan, không cần khẩn trương.”
Hoàng Phủ Thần Phong không ngừng hôn Chỉ Ngưng, ngón tay thon dài đi tới chỗ tưmật hắn chờ mong đã lâu.
“A” không được” Chỉ Ngưng hoảng sợ mở to mắt nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
“Đừng sợ! Bảo bối!” Hoàng Phủ Thần Phong miệng hơi mở, ngậm lấy một bên nụ hoangọt ngào.
“Phong, em... em rất khó chịu!” Chỉ Ngưng cảm thấy trong cơ thể như có vạn conkiến đang bò.
“Ngoan, anh biết.” Hoàng Phủ Thần Phong biết rõ Chỉ Ngưng đã chuẩn bị tốt vìhắn, liền đem của mình kiên quyết đưa vào nơi tinh tế của cô.
“A! Phong” đau quá.” Đau đớn tê tâm liệt phế làm nước mắt Chỉ Ngưng chảy xuống.
“Ngưng Nhi, chờ một chút sẽ không đau nữa, đừng khóc.” Hoàng Phủ Thần Phong hônlên nước mắt của Chỉ Ngưng, hắn tự mình chịu đựng đau đớn, yên lặng bất độngtrong cơ thể Chỉ Ngưng. Mồ hôi rơi xuống trên bộ ngực trắng nõn của cô.
Rốt cục, Hoàng Phủ Thần Phong không nhịn được nữa nhẹ nhàng di chuyển, nhỏgiọng hỏi: “Ngưng Nhi, còn đau không?”
“Giống như đã không đau nữa.” Ngưng Nhi đỏ mặt.
Hoàng Phủ Thần Phong chế trụ eo của hắn, ra sức bắt đầu chuyển động. Tốc độ từchậm dần dần đến nhanh.
“A” Phong, chậm một chút, em, em không được” a!” Chỉ Ngưng điên cuồng thét lên,giống như thân thể cô không chịu nổi thêm tiến sâu vào nữa.
Hoàng Phủ Thần Phong lần nữa tiến sâu vào nhanh hơn, cũng điên cuồng hét lênmột tiếng, lần đầu tiên đem hạt giống hoan ái phóng vào cơ thể một người phụnữ.
Hoàng Phủ Thần Phong xoay người một cái, làm cho Chỉ Ngưng dựa vào trên ngườicủa mình, hắn cũng không muốn làm Ngưng Nhi bảo bối của hắn sợ. Hắn vẫn chưarút ra khỏi cơ thể Chỉ Ngưng, của hắn vẫn đang rục rịch, mà Chỉ Ngưng đã ngủ mêman rồi, căn bản không cảm giác được gì.
Hoàng Phủ Thần Phong thấy cô đã mệt mỏi mê man ngủ mất liền đem chính mình luira, sau đó vào phòng tắm chuẩn bị nước. Hoàn Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng cùngtiến vào bồn tắm xa hoa, để Chỉ Ngưng thoải mái dựa trước ngực mình. Hắn ôn nhugiúp Chỉ Ngưng xoa nơi tư mật của cô, lần đầu tiên, khó tránh khỏi cảm giáckhông thoải mái.
Sau khi rửa sạch, Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng lau khô thân thể, mặc chocô chiếc áo choàng tắm màu lam cùng một bộ giống mình. (Áo đôi ))
Hoàng Phủ Thần Phong đem Chỉ Ngưng đến trên giường sau đó ôm cô, chỉ chốc látmình cũng tiến nhập mộng đẹp ngọt ngào!
28.07.2014
Chương 21
Truyền thuyết vòng đu quay cao chọc trời
Nội dung thu gọn
“Uhm” sáng sớm, Chỉ Ngưng đã bị Hoàng Phủ Thần Phonghôn tỉnh.
“Sớm, Ngưng Nhi.” Thấy Chỉ Ngưng đã tỉnh, Hoàng Phủ Thần Phong xoay người đặtChỉ Ngưng dưới mình.
“Làm sao lại nằm đè lên người em?” Hồi tưởng lại một màn đêm qua, Chỉ Ngưngliền đỏ bừng mặt.
“Ngưng Nhi bảo bối, em nói xem, loại tư thế này là anh muốn làm gì? Hả?” Vẻ mặtHoàng Phủ Thần Phong tà ác nhìn Chỉ Ngưng.
“A! Anh không phải còn muốn đấy chứ?”
“Ngưng Nhi, em đã ngủ một đêm.” Đêm qua tắm rửa xong, Hoàng Phủ Thần Phongkhông nỡ muốn cô lần nữa, sợ Chỉ Ngưng lần đầu tiên quá mệt mỏi, cho nên hắnliền chịu đựng.
“Nhưng anh hôm nay không” không đợi Chỉ Ngưng nói xong, Hoàng Phủ Thần Phongliền tiến vào nơi nữ tính của cô.
“Không có nhưng, hôm nay là thứ bảy, không đi làm.” Hoàng Phủ Thần Phong kiềmchế vận động của mình, mỗi lần từ từ thêm sâu hơn.
Hoàng Phủ Thần Phong kéo hai chân thon dài của Chỉ Ngưng giữ chặt ở eo củamình, mười ngón tay của Chỉ Ngưng siết chặt lấy bả vai Hoàng Phủ Thần Phong,đâm xuống thật sâu, da đã bị xước ra thế nhưng Hoàng Phủ Thần Phong không cóchút cảm giác đau đớn nào.
“A! Phong, anh... anh chậm một chút, em... em không chịu nổi! Chỉ Ngưng bất lựclắc lắc đầu, mái tóc sớm bị mồ hôi dính lại trên mặt.
“Bảo bối, em có thể, kiên trì một chút. Ngoan!” Hoàng Phủ Thần Phong một bên anủi Chỉ Ngưng, một bên còn không quên tiếp tục vận động.
Hồi lâu sau, Hoàng Phủ Thần Phong cũng đã mồ hôi đầm đìa, nhưng hắn vẫn khôngthể nào thỏa mãn, giống như muốn đem dục vọng một tháng này đều lập tức thỏamãn. Cho nên, hắn vẫn ra sức khổ chiến. Chỉ Ngưng rốt cục chống đỡ không nổinữa, hét lên một tiếng, lần nữa lại ngủ mê man.
Lúc này, Hoàng Phủ Thần Phong cũng ngừng động tác, trở mình rời khỏi người ChỉNgưng, ôm lấy Chỉ Ngưng thỏa mãn ngủ thiếp đi.
-----------LOVE-----------
Khi Chỉ Ngưng tỉnh lại, đã là xế chiều. Phản ứng đầu tiên của Chỉ Ngưng chínhlà nhìn người bên cạnh một chút, thế nhưng lại không thấy người đâu, Chỉ Ngưngcho rằng Hoàng Phủ Thần Phong đã đi làm. Nhưng hắn rõ ràng nói hôm nay khôngcần đi làm? Vậy hắn đang ở đâu?
Kỳ thật trước khi Chỉ Ngưng tỉnh lại, Hoàng Phủ Thần Phong đã rời giường đichuẩn bị chút thức ăn cho Chỉ Ngưng, hắn biết rõ khi cô tỉnh lại nhất định sẽđói.
Chỉ Ngưng còn chưa muốn rời giường, cô vô lực nằm trên giường, hiện tại toànthân cô đều đau nhức, muốn di chuyển cũng không nhúc nhích được.
Ngay khi Chỉ Ngưng lại muốn ngủ, Hoàng Phủ Thần Phong mở cửa bưng cơm chuẩn bịcho Chỉ Ngưng vào.
Hắn đem cơm đặt trên bàn, đi đến bên giường ngồi xuống, “Ngưng Nhi, em đã tỉnha? Ngồi dậy ăn cơm đi, đây là anh tự mình làm!”
“Chính là anh khiến em quá mệt mỏi! Hơn nữa, quần áo cũng còn chưa mặc!” ChỉNgưng càng nói thanh âm càng nhỏ. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Yên tâm, khi em còn đang ngủ, anh đã giúp em mặc đồ ngủ rồi.” Nói xong, HoàngPhủ Thần Phong liền ôm lấy Chỉ Ngưng. Hoàng Phủ Thần Phong ngồi trên ghế salon,còn Chỉ Ngưng thì ngồi trên đùi hắn.
“A! Phong, đột nhiên em cảm thấy ngay cả tay cũng không có khí lực, nâng khôngnổi, anh đút ăn cơm cho em được không?” Chỉ Ngưng biết rõ Hoàng Phủ Thần Phongnhất định sẽ đáp ứng yêu cầu của cô.
“Em đó!” Quả nhiên, Hoàng Phủ Thần Phong không cự tuyệt yêu cầu của cô, cầm lấythìa, đem thức ăn đưa vào miệng cô.
“Phong, anh ăn cùng em được không? Bằng không em ăn một mình không có khẩu vị,em đút cho anh, há miệng nào.” Chỉ Ngưng cầm lấy thìa trong tay Hoàng Phủ ThầnPhong, múc một muỗng, đưa đến miệng Hoàng Phủ Thần Phong.
Bữa cơm này, bọn họ anh đút cho em, em đút cho anh liền sớm ăn xong rồi.
------------LOVE-----------
Lúc đang dùng cơm, Hoàng Phủ Thần Phong nói chiều nay muốn dẫn Chỉ Ngưng đicông viên trò chơi, Chỉ Ngưng cao hứng ôm cổ Hoàng Phủ Thần Phong, không ngừnghôn hắn.
Hai người bọn họ thay đổi quần áo bình thường. Hoàng Phủ Thần Phong mặc một bộquần áo thể thao màu hồng. Thực khéo là, Chỉ Ngưng cũng mặc một bộ quần áo màuhồng phấn, bọn họ thật là xứng đôi a!
“Phong, có phải anh nhìn lén em mặc quần áo màu hồng phấn cho nên anh cũng chọnmột bộ màu hồng phải không?” Chỉ Ngưng cố ý giả bộ rất tức giận.
“Nào có! Cái này rõ ràng là hai người chúng ta thần giao cách cảm.” Hoàng PhủThần Phong gần đây mới đổi một chiếc xe Porsche thể thao màu đỏ số lượng cóhạn. Hoàng Phủ Thần Phong không dễ gì mới mua được chiếc xe này, hắn dự tínhchỉ cần xe 2 chỗ cho hắn và Chỉ Ngưng. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hai người miệng nói nhao nhao, rất nhanh đã đến công viên trò chơi.
“A! Tuyệt quá! Rất lâu rồi em chưa đến công viên trò chơi.” Tiến vào bên trong,Chỉ Ngưng liền kéo cánh tay Hoàng Phủ Thần Phong kêu to.
“Ha ha! Chỉ cần Ngưng Nhi cao hứng là tốt rồi. Đi thôi, chúng ta bắt đầu chơi!”Nếu như có người nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong đang chơi trong công viên này,người nọ nhất định sẽ nói là hai mắt của mình bị hoa, cho nên mới nhìn thấyHoàng Phủ Thần Phong.
“Phong, em muốn ăn kẹo đường, anh đi mua giúp em.” Nhìn thấy kẹo đường, ChỉNgưng làm nũng nói với Hoàng Phủ Thần Phong, hắn đương nhiên không dám khánglệnh, đành phải ngoan ngoãn đi mua.
“Này!” Hoàng Phủ Thần Phong đem kẹo đường đưa cho Chỉ Ngưng.
“Ha ha! Phong tốt nhất!” Chỉ Ngưng lại hôn hắn một cái.
Một chuỗi kẹo đường đổi lấy một cái hôn, đáng giá.
“Phong, chúng ta đi ngồi thuyền hải tặc được không?”
“Được.”
“Phong, chúng ta đi ngồi ngựa gỗ xoay tròn được không?”
“Được.”
“Phong, chúng ta đi chơi dòng nước xiết được không?”
“Được.”
Ngoại trừ chơi tàu cao tốc cùng đi quỷ ốc, hầu hết trò chơi trong công viên bọnhọ đều chơi qua. Bất quá, Hoàng Phủ Thần Phong nhất định sẽ có biện pháp làmcho Chỉ Ngưng cùng hắn chơi những trò chơi kia.
Cuối cùng, “Phong, chúng ta đi ngồi vòng đu quay cao chọc trời được không?”
“Được.”
Ngồi bên trong vòng đu quay, Chỉ Ngưng tựa bên ngực Hoàng Phủ Thần Phong, vẻmặt hạnh phúc, “Phong, em nói cho anh biết một truyền thuyết về vòng đu quaycao chọc trời a! Có người nói, ngồi đu quay cao chọc trời này sẽ được hạnhphúc. Khi đu quay lên đến điểm cao nhất, nếu hai người yêu nhau hôn môi, bọn họsau khi xuống dưới sẽ vĩnh viễn hạnh phúc.” Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Ngưng Nhi, anh yêu em.” Ba chữ ‘anh yêu em’ kia, Hoàng Phủ Thần Phong lần đầutiên nói ra miệng, Trước khi gặp được Chỉ Ngưng, hắn không tin mình sẽ yêu mộtngười nào đó.
“Anh, anh đang nói cái gì?” Chỉ Ngưng không thể tin được Hoàng Phủ Thần Phongsẽ nói với cô ba chữ kia.
“Anh nói, anh * yêu * em!” Nói xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền hôn lên môi Chỉ Ngưng.
Mà thời điểm hắn hôn Chỉ Ngưng, vòng đu quay vừa vặn lên đến điểm cao nhất.
Truyền thuyết vòng đu quay cao chọc trời, có thật không?
Bọn họ, sau khi đi xuống sẽ vĩnh viễn hạnh phúc sao?
28.07.2014
Chương 22
Chỉ Ngưng bị hù dọa đến bệnh 1
Nội dung thu gọn
Hồi lâu, Hoàng Phủ Thần Phong mới lưu luyến rời khỏimôi Chỉ Ngưng, gắt gao ôm Chỉ Ngưng vào trong ngực. Nét mặt của hắn rất nghiêmtúc, sau đó, nâng cằm Chỉ Ngưng lên, ánh mắt chằm chằm nhìn Chỉ Ngưng nói:
“Hàn Chỉ Ngưng! Lời này anh chỉ nói một lần, em nghe cho rõ. Hoàng Phủ ThầnPhong xác định cùng Hàn Chỉ Ngưng, chắc chắn xác định cả đời vĩnh viễn cùngnhau hạnh phúc!”
Chỉ Ngưng chính là nước mắt giàn giụa nhìn Hoàng Phủ Thần Phong, hiện tại lúcnày, Chỉ Ngưng không nói nên lời..., cô chỉ đành phải ôm chặt lấy Hoàng PhủThần Phong, sợ tất cả chỉ là một giấc mộng đơn giản và hạnh phúc.
Nhìn thấy Chỉ Ngưng khóc, Hoàng Phủ Thần Phong liền luống cuống, “Ngưng Nhi, emlàm sao vậy?”
“Ô ô ô Phong, em sợ đây là một giấc mộng, sau khi tỉnh mộng cái gì cũng biếnmất, em thật sự sợ sẽ mất đi anh! Bởi vì em thật sự thật sự rất thích anh! Ô ô”anh sẽ không rời em đi phải không?” Chỉ Ngưng lần nữa đem quần áo của Hoàng PhủThần Phong trở thành khăn tay.
“Ha ha, đứa ngốc! Đây là thật, tuyệt đối không phải là mộng. Anh cam đoan vớiem, đời này, anh sẽ luôn luôn bên cạnh em, bảo vệ em, che chở em, cưng chiềuem. Sẽ không rời xa em nửa bước. Được không?” Vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong sủngnịch. Loại vẻ mặt này, cho dù ba năm trước đây cũng chưa từng thấy.
“Vâng! Phong, tại sao anh đối tốt với em như vậy? Thậm chí anh mới gặp qua em 2lần đã đối tốt với em như vậy.” Khóe mắt Chỉ Ngưng còn vương vài giọt nước mắt.
“Kì thực, lúc trước, ngày đầu tiên em đến ‘Earl’ làm việc, đứng dưới công tynhìn tấm biển cười, từ lúc đó anh liền muốn bảo vệ em, không cho em bị thươngtổn. Sau khi nhìn thấy em, anh ngồi trong phòng làm việc như thế nào cũng khôngthể tập trung tinh thần, trong đầu đều là bóng dáng của em, sau đó anh liềnmuốn hiểu rõ về em, anh gọi thư ký đem tư liệu của em đến. Xem tư liệu mới biếtcuộc sống của em khổ cực như vậy, anh càng muốn muốn cưng chiều em, anh liềnthề, từ nay về sau không bao giờ để em khổ cực như vậy nữa, bù đắp cho em vuivẻ hạnh phúc gấp bội. Ngày đó, anh tan ca sớm, sau đó, vẫn đi theo phía sau em.Em đến bệnh viện, anh cũng đến bệnh viện, anh thật sự rất thương em. Em từ bệnhviện đi ra, anh cũng vẫn đi theo sau em, thấy em đã gần đến nhà, anh nghĩ trởvề rồi nhưng là anh vừa mới quay đi chợt nghe thấy tiếng kêu của em, anh mauchóng chạy tới cứu em. Ngưng Nhi, em biết không? Anh thật sự rất vui mừng vìngày đó anh vẫn theo em từ bệnh viện đi ra, bằng không, anh khẳng định cả đờicũng sẽ không tha thứ ình.” Hoàng Phủ Thần Phong thâm tình nói cho ChỉNgưng nghe tình huống ngày đầu tiên.
“Em biết, em biết! Phong, em yêu anh, cám ơn anh cũng yêu en.” Chỉ Ngưng xem racòn nhìn Hoàng Phủ Thần Phong chăm chú và nghiêm túc hơn.
“Thật vậy sao? Ngưng nhi, em cũng yêu anh?”
“Vâng! Em yêu anh! Thời điểm anh cứu em, em đã yêu anh.” Chỉ Ngưng thực sự rấtthẹn thùng.
“Anh cũng yêu em! Ngưng Nhi bảo bối, anh đã chơi với em nhiều trò chơi như vậyrồi, kế tiếp, em không phải nên chơi những trò anh thích sao? Chúng ta trướctiên chơi tàu cao tốc, sau đó đi quỷ ốc, được không?” Nhân cơ hội, Hoàng PhủThần Phong đưa ra yêu cầu.
Chỉ Ngưng hơi suy nghĩ một chút, mới chậm rãi mở miệng: “Được rồi! Chúng ta đichơi!”
------------LOVE----------
Ngồi trên tàu cao tốc, Chỉ Ngưng gắt gao nắm lấy cánh tay Hoàng Phủ Thần Phong,xem ra cô thực sự rất sợ.
“Ngưng Nhi ngoan! Đừng sợ, có anh ở đây.” Hoàng Phủ Thần Phong nhẹ nhàng xoađầu Chỉ Ngưng.
Ngay khi Hoàng Phủ Thần Phong vừa nói xong chữ cuối cùng tàu cao tốc liềnchuyển động.
“A” a” a” trong nhiều người, Chỉ Ngưng kêu lớn tiếng nhất.
Không đến một phút đồng hồ, tàu cũng đã dừng lại.
“Phong, không nghĩ tới tàu cao tốc kích thích như vậy a! Chơi thực vui a! Chúngta chơi lại một lần được không?” Ai, vừa mới còn sợ muốn chết, đảo mắt, cònmuốn nữa chơi thêm lần nữa.
“ A! Vừa mới người nào đó còn A lớn tiếng như vậy!”
“Nào có! Đi thôi đi thôi!” Chỉ Ngưng lôi kéo Hoàng Phủ Thần Phong đi đến hướngvào cửa.
Chỉ Ngưng kéo Hoàng Phủ Thần Phong liên tục ngồi tám lần tàu cao tốc.
“Ngồi tàu cao tốc nhiều lần như vậy, em cảm giác thật thoải mái! Anh thì sao?Cảm giác như thế nào?”
“Ừ! Mỗi ngày đều ngồi trong phòng làm việc, thỉnh thoảng ra ngoài thư giãn mộtchút thật sự không tệ.” Hoàng Phủ Thần Phong ôm eo Chỉ Ngưng, “Chúng ta nên điquỷ ốc.” Hắn sợ Chỉ Ngưng hối hận, liền nhanh ôm cô đi về hướng quỷ ốc.
Quỷ ốc có rất nhiều người, hiện tại, Chỉ Ngưng càng lo lắng hơn so với thờiđiểm ngồi tàu cao tốc, lòng bàn tay không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
Vừa mới tiến vào quỷ ốc, Chỉ Ngưng chợt nghe thấy tiếng thét chói tai từ bêntrong truyền tới, thậm chí còn có tiếng la khóc. Điều này làm cho Chỉ Ngưngcàng thêm sợ hãi.
“A” Phong, ô ô ô ô” có một bạch cốt tinh đột nhiên xuất hiện trước mặt ChỉNgưng. Chỉ Ngưng sợ tới mức chân đều mềm nhũn thế nhưng thanh âm không hế giảmthấp chút nào.
Hoàng Phủ Thần Phong ở sau ôm lấy Chỉ Ngưng, không để cô ngã xuống.
“A” Phong, em” lúc này một con ma cà rồng bò ra nắm lấy chân Chỉ Ngưng, dọangất cô.
“Ngưng Nhi, Ngưng Nhi bảo bối. Anh ôm em về nhà, ngoan! Đừng sợ, không saochứ.” Hoàng Phủ Thần Phong vừa nói chuyện với Chỉ Ngưng đã hôn mê, vừa ôm ChỉNgưng rất nhanh rời khỏi quỷ ốc. Hừ! Dám dọa bảo bối của hắn, hắn quyết địnhngày mai sẽ thu mua công viên trò chơi này, sau đó đem hủy quỷ ốc.
------------LOVE-----------
Trở lại biệt thự, chị Lý đã trở lại, nhìn thấy thiếu gia ôm Chỉ Ngưng liền hỏi:“Thiếu gia, tiểu thư làm sao vậy?”
“Chị Lý, chị đã trở lại a? Chị đi nấu chút cháo, Ngưng Nhi tỉnh dậy sẽ đói.Ngưng Nhi bị hù dọa ngất xỉu, tôi ôm cô ấy đi nghỉ ngơi.” Chị Lý rất chiếu cốhắn, từ lúc hắn mới sinh ra, chị Lý đã chiếu cố hắn. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Được, tôi lập tức đi ngay.” Bị dọa ngất? Thiếu gia mang theo tiểu thư đi đâuvậy? Sao lại té xỉu a? Quên đi, thiếu gia chưa nói chị cũng không hỏi nhiều làmgì.
Đến phòng ngủ, Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng thay đổi đồ ngủ, sau đó đặtcô lên giường, đắp kín chăn. Chính mình thì ngồi trên giường, nắm lấy tay ChỉNgưng, giờ phút này, trong mắt của hắn tràn đầy cảm giác áy náy.
“Ngưng Nhi bảo bối, ngoan! Không cần ngủ nữa, cháo Lý tẩu nấu em thích nhất a!”
“Ngưng Nhi, thực xin lỗi! Nếu anh sớm biết em sợ như vậy..., đánh chết anh, anhcũng sẽ không đi.”
“Ngưng Nhi, tỉnh lại được không?” Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hoàng Phủ Thần Phong không ngừng nói chuyện với Chỉ Ngưng đang hôn mê. Chị Lýbưng cháo đứng ở ngoài cửa thật lâu rồi, đều nghe được những lời thiếu gia nói.Ba năm trước từ sau khi cô gái kia rời đi, thiếu gia liền thay đổi Hiện tại,giống như đã quay trở về, tựa hồ so với trước kia càng thêm ôn nhu. Chị cũng hivọng thiếu gia có thể ở cùng một chỗ với Chỉ Ngưng.
“Thiếu gia, cháo tôi đặt lên bàn.”
“Uhm! Không còn sớm, chị Lý, chị cũng đi nghỉ ngơi đi!” Mặc dù đang nói chuyệncùng chị Lý nhưng ánh mắt không hề rời khỏi Chỉ Ngưng.
“Vâng, vậy có việc cứ bảo tôi.”
------------LOVE-----------
Nửa đêm, Hoàng Phủ Thần Phong vẫn nắm tay Chỉ Ngưng, nhưng hắn cảm thấy tay ChỉNgưng càng ngày càng nóng, hắn cảm thấy có chút không ổn liền sờ lên trán ChỉNgưng. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“A! Ngưng Nhi phát sốt.” Vừa sờ trán Chỉ Ngưng, nóng muốn chết, thần kinh HoàngPhủ Thần Phong đều căng cứng.
“Chị Lý!” Hoàng Phủ Thần Phong gần như rống lên, cả tòa biệt thự đều bị baoquanh bởi cơn giận của hắn.
“Dạ, thiếu gia xin phân phó.” Chị Lý vừa nghe thấy thiếu gia gọi mình, giốngnhư chuyện rất nghiêm trọng nên bà cũng không dám chậm trễ liền chạy đến.
“Nhanh gọi điện thoại cho bác sĩ Tề, sau đó kêu Tiểu Lưu đến nhà hắn đón hắn,dùng tốc độ nhanh nhất đến đây.” Nếu như có thể, hiện tại hắn rất muốn tự mìnhđến nhà bác sĩ Tề mang hắn đến đây a!
Không đến nửa giờ, bác sĩ thở hổn hiển xuất hiện ở biệt thự của Hoàng Phủ ThầnPhong. Bác sĩ Tề tiêm thuốc giúp Chỉ Ngưng hạ sốt, sau đó lại truyền dịch.
“Bác sĩ Tề, Ngưng Nhi thế nào rồi? Có nặng lắm không? Tại sao lại phát sốt?”Thấy bác sĩ đã thu dọn đồ đạc liền vội vã hỏi tình hình của Chỉ Ngưng.
“Phong thiếu xin yên tâm, tiểu thư bởi vì bị kinh hãi, cho nên mới sốt cao,nghỉ ngơi vài ngày có thể bình phục, ngày mai tôi sẽ tới khám lại cho tiểu thư.Ngoài ra ở đây có y tá, một chút sẽ giúp tiểu thư truyền dịch, xin ngài yêntâm.” Bác sĩ Tề cẩn thận dặn dò.
“Bác sĩ Tề vất vả rồi. Chị Lý, gọi Tiểu Lưu đưa bác sĩ Tề trở về, ngày mai lạitới đón. Còn có, các người cũng có thể đi xuống, tôi sẽ chăm sóc Ngưng Nhi, cóviệc sẽ gọi các người.”
“Dạ, thiếu gia.” Y tá trả lời.
Sau khi bọn họ rời khỏi, Hoàng Phủ Thần Phong ngồi trên giường nhẹ nhàng vuốtve vết tiêm ở tay Chỉ Ngưng, nhìn thấy Chỉ Ngưng hôn mê bất tỉnh, Hoàng PhủThần Phong càng thêm áy náy không dứt.
28.07.2014
Chương 23
Chỉ Ngưng bị hù dọa đến bệnh 2
Nội dung thu gọn
Cả đêm, Hoàng Phủ Thần Phong không ngừng dùng khăn mặtlau thân thể giúp Chỉ Ngưng để hạ nhiệt độ, lại sợ cô khát nước dùng bông ẩmthấm ướt môi cô. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hoàng Phủ Thần Phong cũng thấm mệt rồi, thẳng đến hừng đông, Chỉ Ngưng cuốicùng cũng có dấu hiệu hạ sốt hắn mới ôm Chỉ Ngưng cùng ngủ, nhưng ngủ khôngthật sâu, hắn rất sợ Chỉ Ngưng lại phát sốt.
Hoàng Phủ Thần Phong mới ngủ hơn hai giờ liền tỉnh, nhìn thấy Chỉ Ngưng vẫnchưa tỉnh, hắn giúp cô chỉnh lại chăn rồi đi tới ngoài cửa, nói đối với hai ytá: “Hai người hảo hảo chăm sóc Ngưng Nhi khi tôi không ở đây, có chuyện gì báolại với tôi, tôi lập tức đi lên.” Nói xong liền đi xuống lầu.
“Thiếu gia sớm, bữa sáng đã chuẩn bị xong, xin ngài tới ăn. Tiểu thư còn chưatỉnh sao?” Chị Lý thấy thiếu gia xuống lập tức tiến lên chào hỏi.
Hai y tá quả thực hâm mộ Chỉ Ngưng chết đi được, có một người đàn ông vừacó tiền, vừa đẹp trai lại biết săn sóc yêu cô.
“Không, Ngưng Nhi còn chưa tỉnh. Bữa sáng tôi không muốn ăn, chị Lý, chị nấumột ít cháo, bất cứ lúc nào Ngưng Nhi cũng có thể ăn. A, đúng rồi, Tiểu Lưu đãđi đón bác sĩ Tề chưa?” Dù sao một đêm không ngủ, Hoàng Phủ Thần Phong nhìn quathực tiều tụy.
“Cháo tôi đã chuẩn bị xong, Tiểu Lưu sáng sớm đã qua nhà bác sĩ Tề, phỏng chừngrất mau sẽ trở lại. Thiếu gia, ngài có lẽ đã một đêm không ngủ? Ngài vẫn nên ănchút điểm tâm! Bằng không bệnh của tiểu thư còn chưa khỏe, ngài cũng bị bệnhvậy không có người chăm sóc tiểu thư.” Bất đắc dĩ, chị Lý chuyển hướng sang ChỉNgưng, chị biết rõ hiện tại thiếu gia lo lắng cho Chỉ Ngưng.
“Được rồi! Lát nữa bác sĩ Tề đến liền gọi tôi.” Nghe xong lời chị Lý nói, HoàngPhủ Thần Phong lập tức tới phòng ăn ăn điểm tâm.
Hoàng Phủ Thần Phong dùng tốc độ nhanh nhất ăn xong, sau đó lên lầu cùng ChỉNgưng. Trước khi Chỉ Ngưng tỉnh lại hắn tuyệt đối sẽ không đi làm.
“Phong thiếu, ngài vừa mới xuống thì tiểu thư cũng tỉnh lại, thế nhưng khônglâu sau liền ngủ.” Một y tá báo cáo chi tiết lại tình hình của Chỉ Ngưng. Conmắt y tá nhìn chằm chằm vào Hoàng Phủ Thần Phong, chính là Hoàng Phủ Thần Phongkhông liếc cô lấy một cái, thậm chí cũng không nói một câu.
Hiện tại, trong mắt Hoàng Phủ Thần Phong không dung bất luận kẻ nào.
“Thiếu gia, bác sĩ Tề đến.”
“Ừ, mời hắn đi lên.” Thanh âm Hoàng Phủ Thần Phong không có chút độ ấm nào.
-----------LOVE----------
Bác sĩ Tề dùng nhiệt kế điện tử ấn một cái đằng sau tai Chỉ Ngưng, nhìn mộtchút nói: “Phong thiếu, tiểu thư đã hạ sốt rồi, tôi truyền dịch cho cô ấy mộtlần nữa, phỏng chừng có thể tỉnh.”
Hoàng Phủ Thần Phong nghe Chỉ Ngưng không còn sốt nữa rốt cục lộ ra tươi cười,“Thật vậy chăng? Thật tốt quá, cám ơn anh, bác sĩ Tề.”
“Phong thiếu quá khách khí, đây là việc tôi phải làm.” Bác sĩ Tề ở Hoàng Phủgia nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên thấy Hoàng Phủ Thần Phong cười vuivẻ. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Một phòng đầy người, bọn họ nhìn Hoàng Phủ Thần Phong nở nụ cười, cũng đều ngâydại.
Thời điểm kim đâm vào tay Chỉ Ngưng, cô liền cảm thấy đau nhức, “Phong, đauquá!”
“Ngưng Nhi, em đã tỉnh, ngoan, xong ngay đây. Hôm qua em bị sốt, phải truyềndịch, em đói bụng không?” Nghe Chỉ Ngưng kêu đau, Hoàng Phủ Thần Phong liền nhẹnhàng giúp cô xoa chỗ đau.
“Chị Lý, nhanh, đem cháo đi hâm lại.”
“Vâng, tôi lập tức đi ngay.”
Chỉ Ngưng tỉnh, Hoàng Phủ Thần Phong cuối cùng cũng yên tâm.
“Phong, anh có vẻ gầy đi, râu cũng dài ra, thực xin lỗi, có phải em làm cho anhlo lắng không?” Nhìn bộ dạng Hoàng Phủ Thần Phong, Chỉ Ngưng cảm thấy thực áynáy.
Hoàng Phủ Thần Phong cẩn thận ôm cô vào trong ngực, hoàn toàn không để ý bêncạnh còn có hai y á liền hôn lên gò má cô nói: “Đứa ngốc, phải là anh nói thựcxin lỗi với em mới đúng, nếu như không phải do anh, em cũng sẽ không bị sốt.”
“Ô ô ô ô! Phong, hôm qua không biết vật gì đó bắt được chân của em, hù chếtem.” Nói đến chuyện ở quỷ ốc ngày hôm qua, Chỉ Ngưng lại không khống chế được.
“Ngoan! Ngưng Nhi, đừng khóc, chúng ta không nói đến chuyện đó nữa.” Hoàng PhủThần Phong gắt gao ôm lấy Chỉ Ngưng.
“Thiếu gia, cháo có thể ăn.”
“Lấy đến đây! Tôi đút cho Ngưng nhi.”
Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng ngồi trên đùi mình, giúp Chỉ Ngưng kéo lạichăn, sợ cô bị lạnh sau đó nhận lấy cháo đút cho cô ăn. Hai y tá trợn mắt hámồm, không thể tưởng được người đàn ông độc thân hoàng kim được hoan nghênhnhất toàn cầu sẽ đút cho người khác ăn.
“Ngưng Nhi, sau khi em phát sốt càng gầy, anh kêu Lý tẩu bồi bổ cho em.” HoàngPhủ Thần Phong vừa đút cháo, vừa đau lòng nhìn Chỉ Ngưng.
“Nào có gầy nhanh như vậy? Vậy anh cũng gầy đi, cũng nên hảo hảo bồi bổ.” ChỉNgưng sờ lên mặt Hoàng Phủ Thần Phong.
“Ha ha, thấy em tỉnh anh liền yên tâm rồi, anh gầy một chút không có chuyệngì.” Thừa dịp Chỉ Ngưng đang ngẩng đầu, Hoàng Phủ Thần Phong cúi đầu hôn lênmôi cô.
Sau hai phút bị hôn, Chỉ Ngưng mới kịp phản ứng trong phòng còn có người khác,“Thực đáng ghét! Còn có người khác đang nhìn!” Mặt Chỉ Ngưng đỏ bừng, chôn đầutrong ngực Hoàng Phủ Thần Phong, còn đập vào lồng ngực hắn vài cái.
“Vậy thì có sao, để cho bọn họ xem.” Vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong đắc ý.
“Hừ! Không để ý tới anh nữa.” Chỉ Ngưng giãy dụa muốn xuống khỏi đùi Hoàng PhủThần Phong.
“Anh để cho bọn họ ra ngoài là được. Em cẩn thận một chút, trên tay em còn kimchâm!” Hoàng Phủ Thần Phong ra hiệu cho hai y tá đi ra ngoài.
“Hừ!” Chỉ Ngưng lại hừ một tiếng.
“Ngưng Nhi, em thật không để ý anh sao! Bọn họ đã ra ngoài, hiện tại có thể choanh hôn được không?” Không đợi Chỉ Ngưng trả lời, Hoàng Phủ Thần Phong đã hôncô.
“Uhm” Chỉ Ngưng nhịn không được kêu lên tiếng. “Quên đi, lần này tha thứ choanh, bất quá, lần sau anh không được ở trước mặt người ngoài hôn em.”
“Tuân mệnh, Ngưng Nhi bảo bối.” Đối với Hoàng Phủ Thần Phong mà nói, chỉ cầnChỉ Ngưng vui vẻ, hắn làm gì cũng được!
Trải qua sự chăm sóc cẩn thận của Hoàng Phủ Thần Phong, bệnh của chỉ Ngưng đãkhá lên nhiều, Hoàng Phủ Thần Phong càng thêm sủng ái Chỉ Ngưng.
28.07.2014
Chương 24
Hương vị yêu
Nội dung thu gọn
Từ sau khi chỉ Ngưng bị sốt, Hoàng Phủ Thần Phong đãhơn một tuần lễ không tới công ty, mỗi ngày đều ở nhà cùng Chỉ Ngưng, sợ cô lưulại di chứng gì. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Không cho phép Chỉ Ngưng làm cái này, làm cái kia, ngay cả ăn cơm đều là HoàngPhủ Thần Phong đút cho cô, còn giúp cô mát xa.
Hiện tại, Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng đang ngồi trên xích đu trong hoaviên nói chuyện phiếm.
“Phong, mỗi ngày ở nhà thật nhàm chán! Ngày mai chúng ta đến công ty làm việcđược không?” Chỉ Ngưng gối đầu lên đùi Hoàng Phủ Thần Phong.
“Em vừa mới khỏi bệnh, sẽ mệt mỏi.” Hoàng Phủ Thần Phong nghịch nghịch mái tóccô.
“Không có! Cũng đã lâu như vậy, em sớm đã khỏe rồi. Hơn nữa, anh như vậy sẽ rấtmệt mỏi, mỗi ngày đều ngủ muộn, còn muốn chăm sóc em. Mặc kệ, ngày mai đến côngty đi!” Chỉ Ngưng kháng nghị vỗ vỗ chân Hoàng Phủ Thần Phong.
“Được rồi! Nhưng em phải đáp ứng anh, em chỉ có thể ở trên tầng nghỉ ngơi, chodù muốn thiết kế bản vẽ..., cũng chỉ có thể ở trên tầng. Được không?” Hoàng PhủThần Phong cầm lấy tay Chỉ Ngưng, nhẹ nhàng đặt lên một nụ hôn.
“Được, đáp ứng anh, em còn đàn cho anh nghe nữa.”
“Được, chỉ cần đừng để ình mệt mỏi là được.”
“Tuyệt quá! Em biết Phong tốt nhất, thưởng cho anh một cái hôn nhé!” Chỉ Ngưngngẩng đầu hôn Hoàng Phủ Thần Phong.
“Cám ơn nụ hôn của em! Ngưng Nhi, em dễ dàng thỏa mãn như vậy sao? Phụ nữ cácem không phải đều yêu thích đồ trang sức, quần áo, giày dép, xe, nhà sao... vìsao em cái gì cũng không thích?”
“Đúng vậy! Em không thích những kia, đồ trang sức không thực tế, quần áo giầydép chỉ cần mặc thoải mái, mình thích là tốt rồi, nhà ở chỉ cần sạch sẽ thoảimái là được, có hương vị yêu là tốt rồi.”
“Đúng! Chỉ cần có hương vị yêu là tốt rồi.”
------------LOVE-----------
Sáng sớm hôm sau, cả tòa biệt thự đều là thanh âm của Chỉ Ngưng.
“Phong, rời giường a!” Lần đầu tiên gọi, Chỉ Ngưng hôn Hoàng Phủ Thần Phong mộtcái.
“Bây giờ còn sớm! Hơn ba giờ sáng anh mới ngủ.” Hoàng Phủ Thần Phong ôm chặtChỉ Ngưng, tiếp tục ngủ.
Không đến hai phút sau.
“Phong, nhanh lên! Muộn rồi.” Lần thứ hai gọi, Chỉ Ngưng gạt Hoàng Phủ ThầnPhong đã muộn, kỳ thực mới có bảy giờ.
“Ngưng Nhi ngoan, nào có muộn! Mới vừa vặn bảy giờ.” Hoàng Phủ Thần Phong cầmlấy điện thoại nhìn đồng hồ, lai tiếp tục ngủ, hai ngày này, hắn thật sự vôcùng thiếu ngủ.
Lại một lát sau.
“Hoàng Phủ Thần Phong, nếu như anh không rời giường..., hôm nay em sẽ không ăncơm!” Trong lòng Chỉ Ngưng âm thầm cười trộm, không tin anh còn không chịu rờigiường.
Vừa nghe Chỉ Ngưng một ngày sẽ không ăn cơm, Hoàng Phủ Thần Phong vội vàng ngồidậy nói: “Không cho phép không ăn cơm, anh lập tức dậy là được, em chờ anh mộtchút.”
“Phong, anh thật đáng yêu! Lát nữa đến văn phòng, em giúp anh pha cà phê, còngiúp anh mát xa nữa. Ha ha!” Chỉ Ngưng ôm cổ Hoàng Phủ Thần Phong.
Nửa giờ sau, Hoàng Phủ Thần Phong cẩn thận ôm Chỉ Ngưng xuống ăn điểm tâm, chỉlà hắn còn muốn ngủ nữa a.
“Phong, há miệng, em đút cho anh ăn, em biết rõ anh còn muốn ngủ.” Chỉ Ngưngcầm thìa đưa đến bên miệng Hoàng Phủ Thần Phong, yêu cầu hắn há miệng.
“Vừa mới thật sự muốn ngủ! Bất quá bây giờ, em đút cho anh ăn, anh một chútcũng không muốn ngủ nữa.” Kỳ thật, Hoàng Phủ Thần Phong ghét nhất lúc đang ngủbị quấy rầy, nếu như đổi thành người khác, người kia đã sớm thảm, nhưng là ChỉNgưng nên hắn chịu đựng.
“Vậy là tốt rồi, uống sữa.” Chỉ Ngưng đem sữa đưa cho Hoàng Phủ Thần Phong.
Hoàng Phủ Thần Phong nghe lời uống một ngụm sữa, “Ngưng Nhi, làm sao em khôngăn?” Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục phát hiện một chuyện quan trọng.
“Em có ăn! em vừa đút cho anh vừa ăn mà. Em uống xong một ly sữa rồi này.” SợHoàng Phủ Thần Phong không tin, Chỉ Ngưng đem ly sữa uống xong đưa cho HoàngPhủ Thần Phong xem.
“A! Em đã ăn xong rồi, vậy đi thôi!”
“Vâng, xuất phát.”
------------LOVE-------------
Vừa đến văn phòng, Hoàng Phủ Thần Phong sắp xếp tốt cho Chỉ Ngưng liền chôn đầutrong một đống văn kiện lớn, lâu như vậy đã tích trữ rất nhiều văn kiện quantrọng.
Thừa dịp Hoàng Phủ Thần Phong đang bận, Chỉ Ngưng lên tầng giúp Hoàng Phủ ThầnPhong pha một tách cà phê.
“Phong, cà phê. Anh đang bận! Em đi lên trên trước.” Chỉ Ngưng đem cà phê đặttrên bàn của Hoàng Phủ Thần Phong.
“Ừ, đừng để bị mệt, có chuyện gì bảo anh.” Hoàng Phủ Thần Phong phân phó.
“Vâng, anh cũng vậy!” Hiện tại, Chỉ Ngưng thường xuyên chủ động hôn Hoàng PhủThần Phong, khiến cho Hoàng Phủ Thần Phong giống như ăn được mật ngọt.
Chỉ Ngưng lên trên tầng, ngồi trước dương cầm mở nắp ra, chuẩn bị chơi một khúccho Hoàng Phủ Thần Phong giảm bớt sức ép.
Chỉ Ngưng đàn bài “Hoài niệm ngày thu” của Richard Clayderman, đây là một trongnhững khúc dương cầm cô thích nhất.
Hoàng Phủ Thần Phong nghe được tiếng đàn của Chỉ Ngưng liền cảm thấy thoải mái.
Mọi người trong công ty nghe được tiếng Piano của Chỉ Ngưng đều bàn luận.
“Các người nói xem, đây không phải là tổng tài chơi dương cầm chứ?” Công nhânviên A nói. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Ngu ngốc! Trước khi Hàn Chỉ Ngưng đến cô có nghe qua tổng tài chơi dương cầmsao? Đương nhiên là Hàn Chỉ Ngưng đàn!” Công nhân viên B nói.
“Có lẽ là tổng tài đàn cho Hàn Chỉ Ngưng nghe?” Công nhân viên C nói.
“Đàn piano kia là tổng tài đặc biệt mua cho Hàn Chỉ Ngưng.” Công nhân viên Dnói.
“Còn có a! Tôi nghe nói, tuần trước tổng tài không đi làm là vì Hàn Chỉ Ngưngbị bệnh, tổng tài mỗi ngày đều ở nhà chăm sóc Hàn Chỉ Ngưng.” Lại là công nhânviên B nói.
“Xem ra, quan hệ của tổng tài cùng Hàn Chỉ Ngưng thật đúng là không tầm thường,trước đều chưa thấy tổng tài ôn nhu với người khác như vậy, ai! Chúng ta hẳn làkhông có hi vọng.”
Quan hệ của Hoàng Phủ Thần Phong cùng Hàn Chỉ Ngưng cứ như vậy được thảo luậnmở.
Nhưng giờ phút này, không một ai biết có một kế hoạch đang được từ từ triểnkhai!
28.07.2014
Chương 25
Thần giao cách cảm
Nội dung thu gọn
Chớp mắt đã sắp đến lễ mừng năm mới. Sinh nhật HoàngPhủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng cũng sắp tới rồi. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hôm nay, Chỉ Ngưng đi toilet vô tình nghe được có mấy người thảo luận về HoàngPhủ Thần Phong.
“Mười bốn tháng hai chính là sinh nhật Phong thiếu, hàng năm sinh nhật của hắncông ty đều tổ chức vũ hội, tôi chờ ngày này đã lâu.” Lại là một kẻ háo sắc!
“Đúng vậy! Không biết năm nay ai sẽ là bạn nhạy của Phong thiếu?”
“Tôi xem a! Tám phần là Hàn Chỉ Ngưng kia, mỗi ngày đều thấy Phong thiếu cùngHàn Chỉ Ngưng ở cùng một chỗ.”
“Cũng chưa chắc nhaa! Phong thiếu từ trước đến nay sẽ không vượt quá ba thángvới một phụ nữ.”
“Cũng đúng.”
Những người này đều chờ đợi trở thành Tổng tài phu nhân. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thời điểm Chỉ Ngưng nghe được sinh nhật Hoàng Phủ Thần Phong cùng ngày với cô,cô liền suy nghĩ sẽ tặng quà gì cho hắn. Những thứ khác cô sẽ không để ý. Nếunhư hôm nay không phải nghe được các cô ấy thảo luận sinh nhật Hoàng Phủ ThầnPhong, chính mình không biết tới khi nào mới rõ. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Mà lúc này đây, Hoàng Phủ Thần Phong đã ngồi trong phòng làm việc trù tính muốntặng quà sinh nhật cho Chỉ Ngưng rồi. Hắn dự định tặng cô một bộ trang sức,ngay cả tên nghe cũng rất hay ‘Vân Ảnh’, có cả nhẫn, vòng đeo tay, vòng cổ, lắcchân, bông tai và đồng hồ. Nếu như một bộ trang sức như vậy đặt ở cửa hàng bìnhthường... giá cả có thể đến...! Huống chi là Hoàng Phủ Thần Phong tự mình chọn.
Kỳ thật, một tuần trước Hoàng Phủ Thần Phong đã bắt đầu chuẩn bị quà tặng, hắnmuốn chọn một bộ trang sức thích hợp nhất với Chỉ Ngưng.
Chỉ Ngưng vui vẻ đi tới văn phòng, trực tiếp đẩy cửa vào.
“Phong, em đã trở về! Anh có nhớ em không?” Chỉ Ngưng thật là càng ngày càngthích nũng nịu, mới gặp không bao lâu a? Liền hỏi có nhớ cô không.
Hoàng Phủ Thần Phong kéo Chỉ Ngưng vào lòng nói: “Nhớ! Nhớ em muốn chết, tốtnhất một phút cũng không rời khỏi tầm mắt anh.”
“Ha ha! Vậy sau này sẽ không rời khỏi tầm mắt anh được không?” Chỉ Ngưng cọ cọtrước ngực Hoàng Phủ Thần Phong.
“Như vậy anh cầu còn không được! Ngưng Nhi bảo bối, mười bốn tháng sau có phảisinh nhật của em không?”
“A! Làm sao anh biết?” Chỉ Ngưng rất kinh ngạc bởi Hoàng Phủ Thần Phong biếtngày sinh nhật của cô, cô nhớ mình rõ ràng không nói với hắn!
“Đừng quên, lúc trước em vừa tới công ty anh đã xem qua tư liệu của em.” HoàngPhủ Thần Phong nhéo nhéo mặt Chỉ Ngưng.
“A! Phong, anh cùng em đến bệnh viện thăm mẹ em được không? Đã lâu em không đithăm mẹ, em rất nhớ bà. Không biết tình hình của bà như thế nào.” Nói đến mẹcủa mình, Chỉ Ngưng lại bắt đầu thương tâm.
“Được! Bây giờ chúng ta đi, thuận tiện mua một bó hoa tặng cho bá mẫu.”
------------LOVE-----------
“Mẹ, con tới thăm mẹ. Thực xin lỗi! Mẹ à, thời gian trước con quá bận nên khôngcó thời gian tới thăm mẹ, bất quá, từ nay về sau con sẽ thường xuyên đến. Còncó, mẹ, con ẹ biết một tin tốt, con tham gia cuộc thi kia đạt được giảithưởng rồi, mẹ rất vui phải không? Mẹ, mẹ mau tỉnh lại đi, không cần phải ngủnữa. Mấy ngày nữa là lễ mừng năm mới rồi, mẹ, năm mới vui vẻ!” Chỉ Ngưng vừađến phòng bệnh đã giúp mẹ mát xa, còn thói quen cùng mẹ nói chuyện phiếm.
Hoàng Phủ Thần Phong đi cùng Chỉ Ngưng cũng nói với mẹ cô: “Bá mẫu, cháu làHoàng Phủ Thần Phong, người yên tâm, cháu sẽ chăm sóc Ngưng Nhi thật tốt.”Hoàng Phủ Thần Phong mua một bó hoa bách hợp Hà Lan mang đến, đem hoa cắm tronglọ thủy tinh.
“Phong, chúng ta trở về đi! Lễ mừng năm mới lại đến thăm mẹ em.”
“Được, chúng ta đi ăn cơm trước.” Hắn không muốn Chỉ Ngưng lại đói bụng.
“Không cần, hôm nay em nấu cơm cho anh ăn, chúng ta đi siêu thị mua đồ, sau đóvề nhà.”
“Được, nghe lời em, chúng ta đi siêu thị.” Hai người bọn họ mười ngón siếtchặt, rời khỏi bệnh viện.
------------LOVE-----------
Bọn họ vào siêu thị liền đưa tới một trận xôn xao, nguyên nhân chính là HoàngPhủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng, bọn họ thực sự rất đẹp mắt. Bọn họ không chỉ tuấnmỹ, chính là trang phục và trang sức bọn họ mang trên người quá mức sang quý.
“Oa! Các người xem, người đàn ông kia thực đẹp trai a!” Háo sắc nữ A.
“Đúng a! Còn có cô gái bên cạnh hắn, thật xinh đẹp a!” Sắc lang nam A.
“Trang phục cô gái kia mặc hình như đồ số lượng có hạn của năm nay, rất đắttiền, xa hoa, nghe nói có tiền cũng không mua được! Thực hâm mộ cô ấy!” Nữ ghenghét A.
“Người đàn ông kia sao nhìn thực quen mắt! A! Tôi nhớ ra rồi, hắn gọi Hoàng PhủThần Phong, là người đàn ông hoàng kim độc thân được hoan nghênh nhất toàn cầu.Không nghĩ tới tổng tài cũng đi siêu thị a?” Háo sắc nữ B mắt sắc, nhận raHoàng Phủ Thần Phong.
Hoàng Phủ Thần Phong chịu không được loại cảm giác bị đem ra thảo luận này,quay đầu lạnh lùng liếc nhìn đám người kia, bọn họ ngay lập tức ngậm miệng lại,trong nội tâm còn đang suy nghĩ: oa! Trên tạp chí nói không sai a! Hắn thật sựquá lạnh lùng! Ngay cả ánh mắt đều rất khủng bố.
“Ha ha, Phong, không nghĩ tới ở siêu thị mà anh cũng được hoan nghênh như vậy?”Chỉ Ngưng giống như có điểm ghen tị.
“Em cũng không kém! Có nhiều kẻ có ý tốt đều nhìn chằm chằm vào em, đều chảynước miếng.” Nghe xem, Hoàng Phủ Thần Phong giống như cũng ăn giấm chua rồi.
“Phong, anh ăn giấm chua sao? Ai u! Anh biết rõ trừ anh ra, em sẽ không nhìnngười đàn ông khác mà! Cho anh một cái hôn nhé! Không nên tức giận được không!”Chỉ Ngưng biết rõ Hoàng Phủ Thần Phong ghen rồi, trong lòng rất hạnh phúc.
“Được, em hôn, anh liền không tức giận. Mau mau đi mua đồ! Anh chờ không kịpmuốn ăn đồ ăn em làm, đã lâu không được ăn rồi.” Ánh mắt Hoàng Phủ Thần Phongnhìn cô hoàn toàn không có vẻ lạnh lùng vừa rồi.
“Anh muốn ăn món gì? Thịt ba chỉ hầm măng cách thủy được không? Hay là súp hảisản? Cháo dinh dưỡng hải sản? Thịt gà? Rau xào? Nấm muối tiêu?” Những món nàyChỉ Ngưng am hiểu nhất.
“Nghe đều không tồi, anh đều muốn ăn.”
Hoàng Phủ Thần Phong có phải quá tham lam rồi không?
Hoàng Phủ Thần Phong muốn ăn, vừa vặn Chỉ Ngưng lại nguyện ý cho nên Chỉ Ngưngnghe lời Hoàng Phủ Thần Phong... đều mua.
Bọn họ mua rất nhiều thứ, hai người thỏa mãn đem xe đẩy đi tính tiền.
Tất cả mọi người thấy rất kỳ quái, cực ít người thấy Hoàng Phủ Thần Phong ônnhu như vậy, vì sao tràn đầy yêu thương đối với cô gái trước mắt này?
28.07.2014
Chương 26
Bữa tối
Nội dung thu gọn
Hai người bọn họ thắng lợi trở về, chị Lý nhìn thấyHoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng cầm nhiều đồ như vậy cảm thấy rất ngạc nhiên,liền hỏi Hoàng Phủ Thần Phong: “Thiếu gia, hai người làm sao mua nhiều đồ nhưvậy?” Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“A, đúng rồi, chị Lý, tối nay chị không cần chuẩn bị bữa tối, Ngưng Nhi sẽ vàobếp.” Vừa nhắc tới Chỉ Ngưng sẽ làm bữa tối cho hắn, vẻ mặt hắn liền hạnh phúc.
“Chỉ Ngưng biết làm món ăn sao?” Chị Lý rất xem trọng Hoàng Phủ Thần Phong cùngChỉ Ngưng ở chung một chỗ.
“Ăn còn rất ngon nữa! Thời gian trước chị xin nghỉ, đều là Ngưng Nhi làm chotôi ăn. Được rồi, chị đi làm việc đi! Tôi muốn tới phòng bếp giúp Ngưng Nhi.”Từ khi Chỉ Ngưng bị sốt, Hoàng Phủ Thần Phong càng thêm luyến tiếc Chỉ Ngưng,cho nên hắn lập tức chạy đến phòng bếp.
Chị Lý nhìn đến Hoàng Phủ Thần Phong vội vàng chạy vào phòng bếp liền lắc lắcđầu. Từ khi thiếu gia ra đời, chị đã bắt đầu chăm sóc thiếu gia. Bình thườngngay cả một ly cà phê đều chưa từng tự pha, chính là từ khi Chỉ Ngưng tiểu thưđến đây, thiếu gia cơ hồ cái gì cũng vì Chỉ Ngưng tiểu thư mà làm, hiện tại còntiến vào phòng bếp, xem ra thiếu gia thực sự thay đổi!
“Ngưng Nhi, có cần anh giúp gì không?” Nói ra lời này, Hoàng Phủ Thần Phongcũng tự giật nảy mình.
“Quên đi, em không muốn giống như lần trước, vì anh giúp em biến nhà bếp thànhnhư bị đánh cướp. Chén đĩa cũng rơi vỡ vài cái, nếu tối nay anh lại làm vỡ thêmvài cái thì chúng ta phải ăn bằng nồi.” Chỉ Ngưng nói đến chuyện lần trướcHoàng Phủ Thần Phong giúp cô, trong lòng vẫn còn sợ hãi a!
“Ách” cũng tốt! Anh cũng vậy không muốn bưng nồi ăn. Anh ở bên cạnh em. Nếu emmệt liền lập tức nói với anh, em còn chưa hoàn toàn khỏi bệnh.” Hoàng Phủ ThầnPhong tự mình nghĩ đến chuyện lần trước, chính hắn cũng cảm thấy xấu hổ, rõràng rơi vỡ sáu cái đĩa, ba cái thìa, năm bát cơm. (Vâng, trời sinh phá hoại))))))) Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Trời ạ! Phong, chuyện em bị sốt cơ hồ mỗi ngày anh đều nói tới ba bốn lần,cũng đã qua lâu như vậy, sớm đã khỏi rồi. Hơn nữa, em đã mập lên 1kg!” ChỉNgưng thật sự sắp điên rồi, việc cô bị sốt luôn treo bên miệng hắn.
“Nào có mập a? Mỗi ngày anh đều ôm em như thế nào không có cảm giác a?” Nóixong Hoàng Phủ Thần Phong ôm lấy Chỉ Ngưng từ đằng sau.
“Ai u! Hiện tại anh không cần ôm em, nhanh lên, đem thịt ba chỉ hầm măng cáchthủy bưng ra đi, cẩn thận không bị bỏng.” Chỉ Ngưng đẩy tay Hoàng Phủ ThầnPhong, đem thịt ba chỉ hầm măng đưa cho hắn bưng.
“A! Hiện tại không cho ôm, buổi tối bồi thường cho anh.”
Chỉ Ngưng bị lời nói của Hoàng Phủ Thần Phong làm xấu hổ, khuôn mặt đỏ bừng,bất quá, Hoàng Phủ Thần Phong yêu chết đi được bộ dạng của cô mỗi lần đỏ mặt,cho nên, hắn mới có thể nói những lời làm cho Chỉ Ngưng cảm thấy ngượng ngùng.
“Phong, đem thịt gà mang ra đi.”
“Đến đây.” Vừa nghe đến Chỉ Ngưng gọi hắn, hắn lập tức từ nhà ăn chạy đến phòngbếp, ha ha! Hắn vừa rồi ăn vụng thịt ba chỉ hầm măng cách thủy.
“Có phải anh ăn vụng hay không?” Chỉ Ngưng nhìn thấy nước canh còn dính trênmiệng Hoàng Phủ Thần Phong. (Ôi dời ơi chết ta bao nhiêu tuổi rồi mà ănvụng còn ko biết chùi mép ))))))))
“Ách” thật sự là nhịn không được, liền ăn vụng một miếng.” Hoàng Phủ Thần Phongbị bắt tại trận cảm thấy thực không tốt.
“Phong, súp hải sản, nhanh lên.”
“Biết rõ.”
“Phong, đem cháo hải sản ra đi.”
“Được” Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Phong, mang rau xào ra đi.”
“Ừ.”
“Phong, đem nấm muối tiêu ra đi, em sẽ xới cơm.” Rốt cục cũng làm xong.
“Em đến phòng ăn trước đi, em mệt mỏi rồi, anh sẽ xới cơm.” Hoàng Phủ ThầnPhong săn sóc tiếp nhận bát.
“Cái kia” Phong, tối nay chúng ta gọi chị Lý cùng ăn có được không?” Chỉ Ngưngmuốn trù nghệ của mình được công nhận.
“Được! Em đi gọi chị Lý đi, anh sẽ xới thêm một bát cơm.”
------------LOVE-----------
“Chị Lý, hôm nay tôi nấu cơm, cho nên, tôi mời chị ăn cơm cùng chúng tôi. Đithôi, Phong đã xới cơm rồi.” Không đợi chị Lý trả lời, Chỉ Ngưng liền kéo taychị Lý đi về phía phòng ăn.
“Chỉ Ngưng tiểu thư, tôi chỉ là người hầu, nào có tư cách ăn cơm với haingười?” Chị Lý nhanh chóng cự tuyệt ý tốt của Chỉ Ngưng.
“Chị Lý, trong khoảng thời gian này chị đã hảo hảo chăm sóc tôi, tôi còn mập1kg! Coi như là tôi cảm ơn chị. Hay là chị ghét bỏ món ăn tôi làm không thể ăncho nên chị không muốn ăn.” Chỉ Ngưng lộ ra biểu tình muốn khóc.
“Ai nha! Chỉ Ngưng tiểu thư, cô ngàn vạn lần đừng khóc! Tôi nào dám ghét bỏ! Điăn là được.” Nếu để cho thiếu gia nhìn thấy Chỉ Ngưng tiểu thư khóc, nói khôngchừng khiến ình về nhà trồng rau rồi!
Trong lòng Chỉ Ngưng có chút vui sướng nho nhỏ.
Chị Lý ở Hoàng Phủ Gia đã mấy chục năm, vẫn là lần đầu tiên ăn cơm cùngchủ nhân!
“Như thế nào? Phong, ăn được không?” Chỉ Ngưng khẩn trương hỏi đồ ăn rốt cuộccó ngon không.
“Ăn ngon, thật sự ăn thật ngon. Ngưng Nhi, không cần chỉ nhìn anh ăn, em cũngphải ăn nhiều một chút.” Hoàng Phủ Thần Phong gắp thịt gà vào bát Chỉ Ngưng.
“Chị Lý, chị thì sao? Chị cảm thấy như thế nào?” Chỉ Ngưng vừa dời đi mục tiêuhỏi chị Lý.
“Chỉ Ngưng, làm món cô làm thật sự rất tuyệt.”
“Ha ha! Vậy là tốt rồi, từ nay về sau mỗi ngày em sẽ cùng chị Lý nấu cơm, chúngta cùng nhau ăn cơm. Phong, anh nói được không?” Nghe thấy món ăn mình làm đượcngười khác tán thưởng, trong lòng Chỉ Ngưng rất vui vẻ.
“Ách” Chị Lý có chút khó khăn.
“Không được, không thể mỗi ngày đều làm, một tuần chỉ có thể làm một lần. Tuyanh rất muốn ăn đồ ăn em làm nhưng như vậy sẽ rất mệt.” Nếu để cho Chỉ Ngưngmỗi ngày đều nấu cơm... sẽ không có nhiều thời gian ình ôm, cho nên hắnkiên quyết phản đối.
“Được rồi! Nghe lời anh, một lần thì một lần.” Chỉ Ngưng biết rõ Hoàng Phủ ThầnPhong là vì muốn tốt ình nên cô không kháng nghị. (Ôi, chị ngây thơ quá))))))))
28.07.2014
Chương 27
Ôm cô đi làm
Nội dung thu gọn
Ăn cơm tối xong, Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưngan vị trên xích đu trong hoa viên, tựa sát vào nhau nói chuyện phiếm. Trên mặtbàn còn bày hai chén trà lài do chị Lý chuẩn bị, chị sợ mùa đông hai người bọnhọ ngồi trong hoa viên sẽ bị lạnh.
“Phong, được anh ôm như vậy cảm giác thật tốt.” Chỉ Ngưng cọ cọ vào ngực HoàngPhủ Thần Phong.
“Ừ, chỉ cần em thích, anh sẽ luôn luôn ôm em.”
“Ha ha! Phong, tên tiếng Anh của anh là gì?” Dĩ nhiên Chỉ Ngưng hỏi tên tiếngAnh của hắn là có nguyên nhân.
“Arthur, em hỏi cái này làm gì vậy?” Hoàng Phủ Thần Phong rất tò mò.
“Cái này a! Bí mật, tạm thời không nói cho anh, đến lúc đó anh sẽ biết.” ChỉNgưng rất thần bí nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
“Ừ! Nếu là bí mật coi như không thể nói. A! Ngưng Nhi, tay của em sao lại lạnhnhư vậy? Mau, chúng ta vào trong nhà.” Hoàng Phủ Thần Phong trong lúc vô tìnhchạm vào tay Chỉ Ngưng, thực là lạnh.
“Vâng, em thấy hơi lạnh một chút, trở về đi! Ngày mai lại đến.” Chỉ Ngưng thíchngồi trong hoa viên ngắm bầu trời đêm.
“Ngưng Nhi, bây giờ trời rất lạnh, em phải mặc nhiều quần áo một chút, bằngkhông sẽ bị cảm, như vậy rất phiền.” Hoàng Phủ Thần Phong không ngừng xoa xoatay Chỉ Ngưng.
“Em biết! A, đúng rồi, Phong, em muốn đến thư phòng, anh đi ngủ trước đi!” ChỉNgưng muốn nhanh chóng chuẩn bị quà cho Hoàng Phủ Thần, cho nên cô muốn tranhthủ thời gian.
“Được rồi! Nhưng không nên quá muộn. Nhớ bật hệ thống sưởi.” Hoàng Phủ ThầnPhong đưa chỉ Ngưng đến thư phòng sau đó xoay người trở về phòng ngủ.
------------LOVE----------
Chỉ Ngưng ngồi trên ghế, một tay chống cằm, một tay cầm bút vẽ, con mắt nhìnchằm chằm vào tờ giấy, nghĩ nên chuẩn bị cái gì cho Hoàng Phủ Thần Phong.
Một giờ trôi qua, đột nhiên, ánh mắt của cô sáng ngời, giống như phát hiện racái gì liền mau chóng đặt bút vẽ, không đến nửa giờ Chỉ Ngưng nhìn bản vẽ hàilòng nở nụ cười. Cô đem giấy để vào ngăn kéo, khóa lại rồi trở về phòng ngủ.Nguyên nhân khóa lại dĩ nhiên là sợ Hoàng Phủ Thần Phong nhìn thấy! Không biếtHoàng Phủ Thần Phong đã ngủ chưa?
Chỉ Ngưng không biết Hoàng Phủ Thần Phong đã ngủ chưa nên cô nhẹ nhàng mở cửaphòng.
“A! Phong, anh còn chưa ngủ sao?” Vừa vào cửa, Chỉ Ngưng liền nhìn thấy HoàngPhủ Thần Phong ngồi trên ghế ở ban công uống cà phê
“Anh chờ em! Em về anh làm sao ngủ được.” Hoàng Phủ Thần Phong buông cà phê đivào.
“Vậy bây giờ mau ngủ đi! Em đi thay đồ ngủ.” Chỉ Ngưng cầm lấy đồ ngủ muốn đếnphòng thay đồ, thế nhưng không nghĩ tới bị Hoàng Phủ Thần Phong ôm lấy, khôngcho cô đi.
“Ngưng Nhi, em từ trên xuống dưới, có chỗ nào anh chưa xem qua? Hả? Em cònngượng ngùng? Hoàng Phủ Thần Phong không có ý tốt cười cười.
“Ách” không giống với!” Chỉ Ngưng vốn đang muốn nói cái gì nhưng bị Hoàng PhủThần Phong hôn lên môi, lời nào cũng không nói ra được.
Không đến mười giây, Chỉ Ngưng liền ôm eo Hoàng Phủ Thần Phong. Hoàng Phủ ThầnPhong thuận thế ôm lấy Chỉ Ngưng đặt lên giường.
Kế tiếp, trong phòng ngủ một mảnh xuân ý dạt dào.
------------LOVE-----------
Hoàng Phủ Thần Phong sáng sớm liền đã tỉnh, chính là, cô gái nhỏ bên cạnh hắnvẫn còn đang ngủ say. Hoàng Phủ Thần Phong hôn lên môi chỉ Ngưng, ai! Tối hômqua muốn cô nhiều lần như vậy, khẳng định mệt chết cô?
Chỉ Ngưng giống như cảm giác được Hoàng Phủ Thần Phong muốn rời giường, gắt gaonắm lấy cánh tay hắn, không cho hắn đi.
Hoàng Phủ Thần Phong thật cao hứng, cô gái nhỏ này không cho hắn đi, chính là,hắn nhất định phải đi làm a!
“Ngưng Nhi, ngoan, anh đi rửa mặt trước, chờ một chút anh ôm em đi rửa mặt đượckhông?” Hoàng Phủ Thần Phong dỗ Chỉ Ngưng giống như dỗ trẻ con.
Chỉ Ngưng mơ mơ màng màng ừ một tiếng, liền buông tay Hoàng Phủ Thần Phong ratiếp tục ngủ.
Hoàng Phủ Thần Phong rửa mặt xong, thay quần áo, sau đó cũng giúp Chỉ Ngưngthay quần áo, rửa mặt, dự tính ôm Chỉ Ngưng đến công ty.
Chị Lý thấy thiếu gia ôm Chỉ Ngưng liền tiến lên hỏi: “Thiếu gia, ngài muốn ômChỉ Ngưng tiểu thư đi đâu?” Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hoàng Phủ Thần Phong cười cười nói: “Ngưng Nhi còn chưa tỉnh ngủ, tôi ôm cô ấyđến công ty.”
“Để cô ấy ở nhà ngủ sẽ ngon hơn.”
“Không được, chúng ta đi.”
Chị Lý thật không hiểu thiếu gia nghĩ như thế nào, bất quá chị cũng không dámhỏi nhiều.
Xem ra, tối hôm qua Chỉ Ngưng thật là mệt muốn chết rồi, như vậy cũng còn khôngtỉnh, Hoàng Phủ Thần Phong bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra, từ nay về sau chính mìnhphải khống chế một chút. Hoàng Phủ Thần Phong giúp Chỉ Ngưng thắt dây an toànsau đó lái xe đi.
Đến công ty, tất cả mọi người dừng bước nhìn Hoàng Phủ Thần Phong cùng ChỉNgưng đang ngủ.
Đột nhiên, một tiếng thét chói tai cùng một trận âm thanh vui đùa ầm ĩ truyềnđến, Chỉ Ngưng vốn ngủ vô cùng an ổn trong ngực Hoàng Phủ Thần Phong liền giậtmình. Cảm giác được Chỉ Ngưng không yên, vẻ mặt Hoàng Phủ Thần Phong trầm xuốnggầm nhẹ: “Ai vừa ở kia náo loạn?”
Tất cả mọi người không dám lên tiếng, lại không dám thừa nhận, không ai biết hậuquả thừa nhận sẽ là cái gì.
“Đều không thừa nhận? Rất tốt.” Hoàng Phủ Thần Phong cười lạnh.
Mà một tiếng cười lạnh đủ làm cho tất cả công nhân viên nổi da gà.
Lúc này, lại có một cô gái nói chuyện: “Kẻ nào không có mắt giẫm lên giầy củatôi? Có biết giầy tôi vừa mới mua không?”
Nghe được lại có tiếng nói chuyện, làm cho Hoàng Phủ Thần Phong càng thêm tứcgiận, hắn ôm Chỉ Ngưng đi về phía thanh âm kia, vừa thấy cô gái kia chính làthư ký của mình!
“Thư ký Giang, chẳng lẽ cô không có giáo dục như vậy sao? Lần trước lớn tiếnggõ cửa phòng làm việc của tôi, tôi coi như xong. Xem ra giáo huấn kia còn chưađủ?” Hoàng Phủ Thần Phong vốn muốn đổi thư ký, vừa vặn mượn cơ hội hôm nay. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Không, không phải, tổng tài, ngài nghe tôi giải thích.” Giang Như Ngọc luốngcuống.
“Đủ rồi, cô bị sa thải, lập tức đến phòng tài vụ tính tiền.” Hắn cũng khôngmuốn lãng phí thời gian.
Giang Như Ngọc hung hăng trợn mắt liếc nhìn Chỉ Ngưng.
Hoàng Phủ Thần Phong kêu lễ tân gọi tới ba bảo vệ.
“Cậu đem băng ghi hình ở đại sảnh sáng nay lập tức đưa đến phòng làm việc củatôi.” Hoàng Phủ Thần Phong nhất định phải tra ra mấy người nói chuyện lớntiếng. Nói xong, bước đi vào thang máy.
Mọi người tuyệt đối thật không ngờ, vì lớn tiếng mà tổng tài làm to chuyện, xemra khẳng định liên quan đến Hàn Chỉ Ngưng.
28.07.2014
Chương 28
Bang Mị Duyên
Nội dung thu gọn
Hoàng Phủ Thần Phong sau khi đặt Chỉ Ngưng lên giườngliền đi xuống tầng dưới. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Mấy ngày nay, Hoàng Phủ Thần Phong dùng phân nửa thời gian thiết kế quà tặngcho Chỉ Ngưng. Hắn cùng Chỉ Ngưng thật đúng là ăn ý! Chỉ Ngưng cũng rất khẩntrương thiết kế nhẫn. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Giang Như Ngọc bị đuổi việc ngồi trong quán cà phê. Không ai có thể biết cô tađang suy nghĩ gì. Lúc này, cô ta lấy điện thoại ra bấm một dãy số, lạnh lùng nởnụ cười.
Nói chuyện điện thoại xong, bước ra khỏi quán cà phê.
Nguy hiểm đang tới gần!
Chỉ Ngưng đến giữa trưa mới tỉnh, vừa mở mắt ra liền cảm thấy kỳ quái, vì saomình lại ở trong phòng nghỉ công ty? Tối hôm qua rõ ràng là ở trong nhà, mìnhtới công ty lúc nào? Nghĩ đi nghĩ lại vội vàng chạy xuống lầu tìm Hoàng PhủThần Phong.
Chỉ Ngưng hốt hoảng chạy đến trước bàn làm việc của Hoàng Phủ Thần Phong làmhắn hoảng sợ.
“Phong, sao em lại ngủ ở đây? Em tới như thế nào?” Thoáng cái liền hỏi một loạtvấn đề.
“Ngưng Nhi, em tỉnh rồi? Em có biết em đã ngủ rất lâu rồi không!” Hoàng PhủThần Phong giống như không nghe thấy câu hỏi của Chỉ Ngưng, cứ thế nói chuyện.
“Anh trả lời câu hỏi của em trước!” Chỉ Ngưng trừng mắt nhìn Hoàng Phủ ThầnPhong.
Hoàng Phủ Thần Phong chỉ dùng một câu đơn giản trả lời vấn đề, đó chính là:“Sáng nay, em còn đang ngủ, nhưng một mực giữ lấy tay anh, không cho anh đi nênanh liền giúp em thay quần áo, sau đó ôm em tới công ty. Chỉ đơn giản như vậy.”
Chỉ Ngưng vừa nghe Hoàng Phủ Thần Phong nói giúp mình thay quần áo, mặt của côlập tức liền đỏ, tuy bọn họ đã rất nhiều lần tiếp xúc thân thể nhưng Chỉ Ngưngvẫn ngượng ngùng.
“A! Cái gì? Anh ôm em tới công ty sao? Không phải mọi người đều thấy chứ?”
“Vậy thì có sao!” Hoàng Phủ Thần Phong nhún vai, tỏ vẻ không sao cả.
“Ách, quên đi, không nói linh tinh với anh nữa. Ngày mai là ngày đầu nămmới, em đến bệnh viện thăm mẹ. Trước khi đi hôn một cái, anh đã khổ cực ôm emđi làm như vậy!” Sau khi hôn xong Chỉ Ngưng cười khẽ đúng lúc Hoàng Phủ ThầnPhong mở trừng hai mắt.
“Ngoan! Anh sẽ đến bệnh viện đón em, đừng quên ăn cơm.” Trước khi đi vẫnkhông quên nhắc nhở Chỉ Ngưng ăn cơm đúng giờ.
“Vâng, anh cũng vậy, em đi đây! Bye bye!”
Từ lúc Chỉ Ngưng bắt đầu rời khỏi công ty đã có người theo phía sau cô.
------------LOVE------------
Trong phòng VIP bệnh viện.
“Mẹ, ngày mai là ngày đầu năm mới rồi, mẹ đã ngủ gần một năm, như thế nàovẫn chưa tỉnh lại? Mẹ, Phong đối với con rất tốt, anh ấy rất chiếu cố con. Conlớn như vậy, ngoài mẹ ra, chỉ có anh ấy đối tốt với con. Phong còn an bài chomẹ ở phòng bệnh VIP, còn gọi bác sĩ chuyên môn thần kinh đến điều trị ẹ.Anh ấy nói nếu như qua tết mẹ vẫn chưa tỉnh lại thì sẽ đưa mẹ sang Mĩ để trịliệu, anh ấy nhất định làm ẹ tỉnh lại.” Chỉ Ngưng mỗi lần đến bệnh việnthăm mẹ đều kiên trì cùng mẹ nói chuyện.
“Mẹ, con đi trước mua cơm trưa, lát sẽ quay trở lại.”
“Hàn tiểu thư, cô lại đến thăm mẹ à?” Đó là người chăm sóc trông nom mẹcủa Chỉ Ngưng, Vương tiểu thư.
“Đúng a! Cám ơn cô đã chăm sóc mẹ tôi. Tôi đi trước mua cơm trưa, lập tứcquay lại. Nếu như lát nữa Phong đến, phiền cô nói với anh ấy một câu.”
“Được, yên tâm đi!” Vương tiểu thư là người rất tốt, một chút cũng khônggiống những phụ nữ khác.
Chỉ Ngưng vừa ra ngoài bệnh viện đã bị người đánh bất tỉnh, sau đó manglên một chiếc xe đang đợi gần đó.
Từ lúc Chỉ Ngưng bắt đầu đi đến bệnh viện, Hoàng Phủ Thần Phong luôn luôn cảmthấy bất an, giống như có chuyện gì đó xảy ra. Quên đi, vẫn là nên đến bệnhviện nhìn Chỉ Ngưng một chút, như vậy mới yên tâm.
Trên đường đi Hoàng Phủ Thần Phong vượt rất nhiều đèn đỏ, phóng như bayđến bệnh viện.
Quả nhiên, đến phòng bệnh không thấy người đâu. Hoàng Phủ Thần Phonghoảng hốt, hướng về phía ngoài rống to: “Vương tiểu thư, lập tức vào đây.”
“Phong thiếu, xin hỏi có điều gì phân phó.” Vương tiểu thư không dám chậmtrễ hỏi Hoàng Phủ Thần Phong.
“Ngưng Nhi đi đâu rồi?”
“Hàn tiểu thư đi mua cơm trưa, nhưng mà, cô ấy đã đi rất lâu rồi.” Tiếngnói của Vương tiểu thư càng ngày càng nhỏ.
Nghe thấy Chỉ Ngưng đi mua cơm, Hoàng Phủ Thần Phong lập tức liền lấy rađiện thoại ra gọi cho Chỉ Ngưng, nhưng điện thoại của Chỉ Ngưng lại tắt máy,Hoàng Phủ Thần Phong tức giận ném di động xuống đất, Vương tiểu thư sợ tới mứclui về phía sau vài bước.
“Viện trưởng của các người ở đâu?” Hoàng Phủ Thần Phong cố gắng hết sứckìm nén cơn giận của mình.
Hoàng Phủ Thần Phong lập tức chạy đến phòng viện trưởng, vào thẳng vấnđề: “Vân, lập tức đem băng ghi hình của bệnh viện sáng nay kiểm tra, không thấyNgưng Nhi đâu cả.”
“Cái gì? Được.” Vân Thụy Toàn cũng rất kinh ngạc.
Chỉ chốc lát sau, Vận Thụy Toàn cầm băng ghi hình đến. Càng xem, sắc mặtHoàng Phủ Thần Phong cùng Vân Thụy Toàn càng khó coi.
“Phong, xem ra Chỉ Ngưng bị bắt cóc.” Vân Thụy Toàn phá tan bầu không khíyên lặng trước.
“Ừ! Quả thực không muốn sống nữa. Toàn, cho tôi mượn điện thoại.” Bởi vìđiện thoại của mình vừa chính tay ném xuống đất.
Vân Thụy Toàn không nói hai lời lấy điện thoại đưa cho Hoàng Phủ ThầnPhong.
“Uy! Cha nuôi, là con, Phong. Phiền người giúp con tìm một người, đạikhái là hai giờ trước, người phụ nữ của con bị bắt cóc trước cửa bệnh viện VânThị, cô ấy tên là Hàn Chỉ Ngưng. Vâng, cám ơn cha nuôi.”
Cha nuôi Hoàng Phủ Thần Phong là bang chủ bang Mị Duyên, thống lĩnh xãhội đen toàn cầu.
Không đến một giờ, điện thoại đã tới.
“Phong, Hàn tiểu thư bị một đám hắc bang Đài Loan bắt cóc, kẻ chủ mưuphía sau chính là nhân viên công ty con Giang Như Ngọc.” Cha nuôi làm việc hiệusuất thật đúng là nhanh, kẻ chủ mưu cũng đều điều tra ra.
“Vậy thỉnh cha nuôi dẫn người đi cùng con.”
-------------LOVE----------
Chỉ Ngưng bị trói trong một căn phòng tối om, tay chân đều bị trói, miệngbị dán băng dính.
“Đại ca, cấp trên phân phó, trước đánh cô ta không chết không sống, sauđó chụp vài tấm ảnh nude cho cô ta.” Một người ánh mắt chằm chằm nhìn Chỉ Ngưng.
“Ừ, cô nàng này xem ra không tệ, trước làm nhục đã rồi giải quyết sau.”
Vừa nghe đại ca mở miệng, năm sáu người liền đi lên.
“A” a” ô ô!” Chỉ Ngưng không ngừng lắc lắc thân mình, không cho bọn họđạt được mục đích.
“Ba! Tiện nhân, muốn chết.” Một người trong đó tát vào mặt Chỉ Ngưng, sauđó lại đá Chỉ Ngưng vài đá.
“Ô ô ô ô” Chỉ Ngưng cảm thấy mặt vừa đau nhức vừa nóng rực, liền bấttỉnh.
Thấy Chỉ Ngưng khóc, hắn ta nắm tóc cô, đập đầu cô vào tường, Chỉ Ngưnghoàn toàn bất tỉnh. Ngay thời điểm bọn họ lột quần áo của cô, cửa bị đá văng.
Hoàng Phủ Thần Phong nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Chỉ Ngưng lập tứcchạy đến bên cạnh cô, đem áo choàng của mình khoác lên người cô, sau đó ôm lấyChỉ Ngưng đi đến phía cha nuôi.
“Cha nuôi, những tên hỗn đản này giao cho người xử lý, còn có người đànbà kia. Con đưa Ngưng Nhi đến bệnh viện trước, hôm khác sẽ đến thăm hỏi người!”
“Mau đi đi! Cha biết phải làm gì. Cha sẽ gọi người bảo vệ các con, yêntâm.” Cha nuôi vừa thấy Chỉ Ngưng cũng rất thích cô...
“Cám ơn cha nuôi.” Hoàng Phủ Thần Phong đối với cha nuôi hắn còn kínhtrọng hơn cha mẹ mình.
“Các người, bắt bọn họ trở về.” Cha nuôi phân phó.
Hiện tại, trong những kẻ bắt cóc Chỉ Ngưng cũng có người tài phục hồitinh thần, “Ông, ông là bang chủ bang Mị Duyên?”
“Hừ! Hiện tại mới biết, không còn kịp rồi.”
-------------LOVE-----------
Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng ngồi yên trong xe. Phía sau còn có mấychiếc xe theo sau bảo vệ bọn họ, chủ yếu là Chỉ Ngưng. Hoàng Phủ Thần Phong vôcùng đau lòng nhìn Chỉ Ngưng, nhìn mặt cô bị đánh sưng, khóe miệng còn có chútmáu, nhìn tay chân bị dây thừng trói tụ máu, hắn hận không thể giết những ngườikia.
“Gọi điện thoại cho bệnh viện Vân thị, kêu bọn họ chuẩn bị bác sĩ cùngphòng bệnh tốt nhất, kêu bác sĩ chờ ở đại sảnh.” Hoàng Phủ Thần Phong nói vớinhân viên bảo vệ ngồi ở tay lái phụ.
“Dạ.”
Chiếc Rolls-Royce dùng tốc độ nhanh nhất phóng trên quốc lộ, trong xelạnh tới cực điểm.
Đại sảnh bệnh viện, có ít nhất mười bác sĩ đang chờ Hoàng Phủ Thần Phong.
Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng xuống xe, phía sau còn có mười mấy nhânviên bảo vệ.
“Lập tức kiểm tra từ trên xuống dưới cho Ngưng Nhi, phải dùng bác sĩ nữ.”Hắn cũng không muốn thân thể Chỉ Ngưng bị người đàn ông khác nhìn.
Nghe xong lời Hoàng Phủ Thần Phong nói.., không ai dám nói không.
Nửa giờ sau, Chỉ Ngưng được đưa ra, Hoàng Phủ Thần Phong vội vàng tiếnđến hỏi: “Ngưng Nhi có sao không?”
“Hàn tiểu thư từ trên xuống dưới có rất nhiều vết thương, khoang miệng bịđánh vỡ, sau khi Hàn tiểu thư tỉnh lại cố gắng hết sức đừng để cô ấy nóichuyện. Ngoài ra, não bị chấn động, hiện tại hôn mê bất tỉnh.” Bác sĩ không dámgiấu diếm, đầu đuôi gốc ngọn đều nói hết.
Nghe được thương thế nghiêm trọng của Chỉ Ngưng, trái tim Hoàng Phủ ThầnPhong đều tan nát, nắm chặt tay.
“Đã biết. Tầng lầu Ngưng Nhi ở không được để cho những người không liênquan đến gần, ngoại trừ nhân viên bảo vệ, bác sĩ và y tá, còn có, y tá trưởngvà nhân viên bảo vệ phải ở bên Chỉ Ngưng hai mươi tư tiếng đồng hồ.”
“Dạ, chúng tôi đã biết, bây giờ chúng tôi sẽ đi xử lý.” Bác sĩ bình tĩnhnói.
Hoàng Phủ Thần Phong quay đầu nói với nhân viên bảo vệ: “Các người phânthành hai nhóm thay phiên canh giữ cả tầng lầu, đặc biệt bên ngoài phòng bệnhNgưng Nhi.”
“Dạ.” Thanh âm của vài chục người cơ hồ có thể làm cho cả bệnh viện đềunghe thấy.
Mà những bệnh nhân ở tầng này đều phải chuyển phòng bệnh.
Hoàng Phủ Thần Phong nắm tay Chỉ Ngưng, nhẹ nhàng xoa, hy vọng có thểgiảm bớt đau đớn cho cô.
28.07.2014
Chương 29
Lễ mừng năm mới & xuất viện
Nội dung thu gọn
Ba ngày qua đi, nhưng Chỉ Ngưng vẫn chưa tỉnh lại. Bangày này, Hoàng Phủ Thần Phong luôn luôn ở bên cạnh Chỉ Ngưng, luôn luôn nắmtay cô.
Ba ngày trước là ngày đầu năm mới, Hoàng Phủ Thần Phong vì Chỉ Ngưng cònđang hôn mê cảm thấy cô độc, hắn quyết định không tụ họp với đám bạn của mìnhmà ở trong bệnh viện cùng Chỉ Ngưng.
Đám bạn của Hoàng Phủ Thần Phong biết rõ hắn phong lưu thành tính, mà hômnay không theo chân bọn họ đón năm mới, muốn ở bệnh viện cùng một người phụ nữ.Điều này đã kích thích nghiêm trọng lòng hiếu kỳ của bọn họ, bởi bọn họ mùngmột hàng năm đều tụ tập một chỗ. Cho nên, bọn họ quyết định đến bệnh viện nhìncô gái nhỏ của Hoàng Phủ Thần Phong một chút, thuận tiện đón năm mới tại bệnhviên luôn.
Không đến hai giờ, bạn bè Hoàng Phủ Thần Phong liền đến ‘thăm hỏi’ bọnhọ, chỉ là vừa đến ngoài cửa đã bị nhân viên bảo vệ chặn lại.
”Mọi người không thể đi vào.” Xem ra, những người bảo vệ này thực cótrách nhiệm.
”Vì sao không thể vào? Các người có biết chúng ta là bạn của Hoàng PhủThần Phong không?” Hắn là Thịnh Phong Cẩn, tính tình nóng nảy, thích gây sự,cũng là một Play Boy thuần chất.
”Không biết, Phong thiếu dặn dò, ngoại trừ bác sĩ, ai cũng không thểvào.” Thanh âm lạnh quá a!
Hoàng Phủ Thần Phong nghe thấy bên ngoài có chút ầm ĩ, hắn sợ ảnh hưởngđến Chỉ Ngưng cho nên đi ra.
”Tại sao là mọi người?” Hoàng Phủ Thần Phong không nghĩ tới bọn họ sẽ đếnbệnh viện.
”Phong, cậu xảy ra chuyện gì sao? Tìm nhiều bảo vệ như vậy. Nhưng lạikhông cho bọn tôi đi vào.” Nói đến đây Thịnh Phong Cẩn phát hỏa.
”Quên đi, tiến vào rồi nói sau! Nhưng tôi muốn nhắc nhở mọi người, nóichuyện nhỏ giọng một chút, bằng không Mọi người biết như thế nào rồi đấy.”
Vài người không nghĩ Hoàng Phủ Thần Phong cư nhiên sẽ bảo vệ một ngườiphụ nữ thế này, vì muốn nhìn cô gái nhỏ của hắn cho nên đáp ứng yêu cầu của hắnrồi tiến vào bên trong, nhìn thấy Chỉ Ngưng phản ứng bọn họ quả thực giống VânThụy Toàn như đúc. Hoàng Phủ Thần Phong nhìn ra nghi ngờ trong lòng bọn họ,liền giành mở miệng trước: “Tôi biết rõ các cậu đang suy nghĩ gì, về phần suynghĩ của các cậu về sau tôi sẽ nói rõ, hiện tại, câm miệng.” Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
”Ách, được rồi! Hôm nay là ngày đầu năm, vì không để thay đổi thói quennhiều năm của chúng ta, cũng vì Phong đang có chút không tiện cho nên, chúng tagọi đầu bếp của ‘Mạt Lan Đóa’ chuẩn bị bữa tối, lát nữa sẽ đến. Tiểu Thần, cậura cửa chờ, tránh bị bảo vệ chặn lại.” Thịnh Phong Cẩn hoàn toàn không nghĩ tớithời điểm hắn nói những lời này, sắc mặt Hoàng Phủ Thần Phong có bao nhiêu khócoi.
”Đáng chết, bảo cậu nói nhỏ chút, cậu không nghe thấy sao?” Hoàng PhủThần Phong cắn răng nói.
”A! Thực ngượng ngùng, tôi quên mất. Tiểu Thần, nhanh đi.” Lần này thanhâm nhỏ đi rất nhiều.
”Vâng.” Tiểu Thần là em trai của Thịnh Phong Cẩn.
Mười phút sau, Tiểu Thần mang theo ba nhân viên phục vụ của ‘Mạt Lan Đóa’vào phòng. Nhưng đều bị Hoàng Phủ Thần Phong đuổi ra, hắn không hy vọng cóngười lạ ở trong phòng bệnh của Chỉ Ngưng.
Trên bàn cơm trong phòng bệnh đầy rượu và thức ăn, nhưng Hoàng Phủ ThầnPhong chỉ uống một ly sau đó lại nhớ tới Chỉ Ngưng, đến bên cạnh nắm tay củacô. Trước khi Chỉ Ngưng tỉnh lại, hắn không có tâm tư làm bất luận chuyện gì.Hoàng Phủ Thần Phong đóng cửa lại, tránh những người kia quấy rầy đến ChỉNgưng, mà phía ngoài những người kia ăn uống thật cao hứng. Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Ba giờ sau Hoàng Phủ Thần Phong đi ra ngoài, bọn họ toàn bộ đều say, cóngười nằm trên ghế salon, có người nằm trên mặt đất, còn có người ghé trên mặtbàn. Hoàng Phủ Thần Phong ra ngoài gọi bảo vệ đem bọn họ đến khách sạn thuêphòng ngủ.
————LOVE———–
”A” Ngón tay của Chỉ Ngưng bỗng nhúc nhích.
Hoàng Phủ Thần Phong thấy tay Chỉ Ngưng cử động, mừng rỡ vạn phần, “NgưngNhi, em đã tỉnh? Em không cần nói, bác sĩ nói khoang miệng em bị vỡ, em rất đauphải không?”
”Ô ô ô” nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong, Chỉ Ngưng liền khóc. Trong khoảnhkhắc đó, Chỉ Ngưng cho rằng mình vĩnh viễn sẽ không gặp được Hoàng Phủ ThầnPhong nữa.
“Ngưng Nhi, đừng khóc, không sao rồi, không phải sợ, anh sẽ luôn bên cạnh em,không phải sợ!” Hoàng Phủ Thần Phong không muốn nhất chính là thấy Chỉ Ngưngkhóc nên hắn lập tức ôm cô an ủi.
Hoàng Phủ Thần Phong ấn chuông khẩn cấp ở đầu giường, nói Chỉ Ngưng đãtỉnh lại, gọi bác sĩ trưởng tới ngay lập tức, một vài bác sĩ vừa nghe Hoàng PhủThần Phong phân phó lập tức chạy tới.
Sau khi kiểm tra, một bác sĩ báo cáo: “Phong thiếu, Hàn tiểu thư đã khôngcòn gì đáng ngại, quan sát thêm một ngày, nếu như không có vấn đề gì có thểxuất viện, nhưng vẫn là đừng cho cô ấy nói quá nhiều, nếu không khoang miệng sẽvỡ ra.” Truyện "Sủng Em Không Tốt Sao " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
”Tôi biết, cám ơn.” Chỉ Ngưng vừa tỉnh lại, trong lòng Hoàng Phủ ThầnPhong vui mừng vô cùng.
Bác sĩ nghe thấy Hoàng Phủ Thần Phong nói cảm ơn với mình, yên lặng đứngtại chỗ hồi lâu, sau đó vẫn chưa lấy lại tinh thần nói, “Không, không cần cámơn.”
Hoàng Phủ Thần Phong cũng không nói thêm, trực tiếp đến bên Chỉ Ngưng.
Bởi vì khoang miệng Chỉ Ngưng còn chưa khỏi hẳn cho nên cô nói rất nhỏ,“Phong, em sợ cuối cùng không được nhìn thấy anh nữa, không được nhìn thấy mẹnữa, em rất sợ.”
Hoàng Phủ Thần Phong cảm thấy Chỉ Ngưng sợ hãi, liền lập tức trấn an cô:“Ngưng Nhi, ngoan, không sao rồi, không cần suy nghĩ nữa, ngoan ngoãn ngủ mộtgiấc, không cần nói nữa, ngày mai chúng ta trở về nhà.”
Chỉ Ngưng nghe lời nhắm mắt lại, nhưng tay của cô nắm thật chặt tay củaHoàng Phủ Thần Phong, sợ hắn sẽ rời đi. Hoàng Phủ Thần Phong đành phải ngồi ởbên cạnh, trong lòng hắn có cảm giác đau lòng không nói nên lời, hắn hiểu rõnếu như thời khắc kia mình không xuất hiện kịp thời…, sẽ xảy ra chuyện như thếnào.
Nửa đêm, Chỉ Ngưng ngủ không yên.
”A! Không cần” không cần! Cầu các người, cầu các người buông tha tôi!”Chỉ Ngưng trong mơ vừa kêu lên vừa vung tay loạn xạ.
Vốn không quen ngủ ở nơi này, Hoàng Phủ Thần Phong lập tức tỉnh, ôm lấyChỉ Ngưng nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng cô nói: “Ngưng Nhi, đừng sợ, em đangnằm mơ, không phải thật sự, ngủ đi! Anh ôm em.”
Cảm giác được sự tồn tại của Hoàng Phủ Thần Phong, lần này, Chỉ Ngưng ngủvô cùng yên ổn.
Hoàng Phủ Thần Phong thật không ngờ Chỉ Ngưng sẽ bất an như vậy, xem ra,chuyện lần này làm cô tổn thương rất lớn, Hoàng Phủ Thần Phong tuyệt đối sẽkhông buông tha những người kia, đặc biệt là Giang Như Ngọc.
Sáng sớm hôm sau, bác sĩ tới kiểm tra cho Chỉ Ngưng. Sau khi kiểm traxong, bác sĩ nói một tuần sau lại đến kiểm tra lần nữa là được rồi.
Hoàng Phủ Thần Phong khăng khăng không cho Chỉ Ngưng tự mình bước đi,không có biện pháp, cô đành để cho hắn ôm. Bọn họ cùng một đám nhân viên bảo vệrời khỏi bệnh viện, phía sau bọn họ là một đoàn bảo vệ mặc trang phục đen.
”Những người mặc đồ đen phía sau bọn họ là nhân viên bảo vệ sao?”
”Đúng! Bốn ngày trước, cô gái kia được ôm tới bệnh viện, sau đó anh kianói tầng lầu ngoại trừ bác sĩ và y tá, tất cả mọi người đều phải chuyển phòngbệnh, chồng tôi vốn cũng ở tầng lầu kia, không có cách nào phải chuyển xuốngphòng bệnh ở tầng dưới.”
”Đúng vậy! Hơn nữa những người bảo vệ kia bao vây cả tầng lầu, không chophép ai tiếp cận cô gái kia.”
”Không biết cô gái kia đã xảy ra chuyện gì mà anh kia khẩn trương như vậy?”
”Tôi hình như đã gặp bọn họ ở nơi nào đó. A! Nghĩ ra rồi, anh kia chínhlà tổng tài công ty trang sức ‘Earl’, người đàn ông hoàng kim độc thân có giátrị nhất, Hoàng Phủ Thần Phong. Cô gái kia là nhà thiết kế của công ty ‘Earl’,cũng là người đã giành giải thưởng trong cuộc thi lớn nhất của D&L năm nay,cô ấy tên là Hàn Chỉ Ngưng.”
”Thật sao? Tôi nằm mơ cũng muốn gặp Hoàng Phủ Thần Phong, càng muốn gảcho anh ấy.” Ngay cả trong bệnh viện cũng có những kẻ háo sắc.
”Cô không có hi vọng! Cô không thấy Hoàng Phủ Thần Phong đối với Hàn ChỉNgưng dịu dàng như vậy a? Nghe nói hắn còn cười với Hàn Chỉ Ngưng.” (Cười thìđã là gì, há há =)))))))))
————LOVE———–
Về đến nhà, chị Lý đã sớm chuẩn bị xong súp đầu cá cho Chỉ Ngưng, chờHoàng Phủ Thần Phong đặt Chỉ Ngưng lên giường, chị Lý liền bưng tới. Hoàng PhủThần Phong nhận lấy súp đầu cá, muốn đút cho Chỉ Ngưng.
”Ngưng Nhi, ăn canh.” Hoàng Phủ Thần Phong lấy trước đưa đến bên miệngthổi vài cái rồi mới đưa vào miệng Chỉ Ngưng.
Bởi vì Hoàng Phủ Thần Phong không cho Chỉ Ngưng nói chuyện, cho nên côđành phải ngoan ngoãn há miệng.
”Ngưng Nhi, những người ở ngoài kia sẽ bảo vệ em, em yên tâm, từ nay vềsau tuyệt đối sẽ không xảy ra những chuyện tương tự. Hơn nữa, anh cũng sẽ luônbên cạnh em, em đi đâu, em ở đâu anh liền đi đó, ở đó.” Trải qua chuyện này,Hoàng Phủ Thần Phong sao còn dám để Chỉ Ngưng một mình?
Biết rõ Hoàng Phủ Thần Phong đối với mình tốt như vậy, hốc mắt Chỉ Ngưngliền đỏ.
Nhìn thấy Chỉ Ngưng khóc, Hoàng Phủ Thần Phong luống cuống.”Ngưng Nhi, emlàm sao vậy? Đau đầu hay đau miệng? Hay là đau tay?”
Chỉ Ngưng lắc đầu nói: “Ở đâu cũng không đau, em chỉ là vui mừng anh đốitốt với em như vậy.”
”Đứa ngốc! Anh không đối tốt với em thì đối tốt với ai? Em nghỉ ngơi mộtchút! Anh giúp em.”
Nghe lời Hoàng Phủ Thần Phong, Chỉ Ngưng nằm trong ngực Hoàng Phủ ThầnPhong ngủ thiếp đi.