Chương 242
Tới nhà Lương Văn Đạo. Nhóm Dịch: Nòng Nọc Biên Tập: Hâm Đơ Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
- Sao rồi? có thoải mái không? Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Chỉ Nhược đỏ mặt gật đầu, nhích đầu ghé sát vào lồng ngực Tần Thiên, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc, tảng đá đè nặng trong lòng nàng đã được gỡ xuống, nàng rốt cục đã thành nữ nhân của hắn, chuyện của phụ thân nàng sẽ được giải quyết, có thể thở phào một hơi rồi.
- Còn đau không?
.
- Hơi một chút!
- Nghỉ ngơi một chút, lát nữa chúng ta trở về.
Triệu Chỉ Nhược gật đầu, hai người ôm chặt nhau chìm vào giấc ngủ.
Hai người ngủ một mạch thẳng đến trưa, Tần Thiên đói bụng tỉnh lại, vừa mở mắt ra thấy TCN đã tỉnh dậy từ lúc nào, đang chăm chú nhìn mình.
- Tỉnh rồi, có đói bụng không? Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
TCN: gật gật
- Được rồi! chúng ta đi ăn cơm!
Tần Thiên nói, sau đó đứng lên mặc quần áo. Triêu Chỉ Nhược cũng vậy nhưng phía dưới còn hơi đau làm nàng nhíu mày.
- Đến đây, anh giúp em mặc đồ! Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tần Thiên nói với Triệu Chỉ Nhược đồng thời cầm quần lót của nàng lên.
Triệu chỉ Nhược cũng không cự tuyệt, mặt nàng hơi đỏ lên, Tần Thiên vừa giúp nàng mặc quần áo, vừa chấm chấm mút mút, làm Triệu Chỉ Nhược thở gấp liên tục.
Hai người mặc quần áo xong, TCN tìm một cái kéo, cắt vết lạc hồng trên ga giường, gấp lại cất đi, chứng tỏ nàng rất coi trọng lần đầu tiên của mình.
- Chúng ta đi ăn cơm!
Triệu Chỉ Nhược nói, theo thói quen khoác lên tay Tần Thiên , Tần Thiên nhìn nàng cười cười sau đó hai người cùng đi ra ngoài.
Xuống lầu, hai người tìm một nhà hàng cách đó không xa, kêu vài món thức ăn cùng đồ uống.
Rất nhanh sau đó, món ăn được đưa lên, hai người bắt đầu ăn.
Cơm nước xong, đôi tình nhân lại trở về nhà trọ, thu dọn đồ đạc, Triệu Chỉ Nhược viết lại vài chữ cho em gái nàng, sau đó lên xe với Tần Thiên để về nhà hắn
Tần Thiên cùng Triệu Chỉ Nhược về nhà, bởi vì “nơi nào đó” của Triệu Chỉ Nhược còn đau cho nên nàng lên giường nghỉ ngơi, mà Tần Thiên thì trở về phòng, tiến vào thần tàng tinh cầu tiến hành tu luyện, sáu tiếng sau mới ra ngoài.
Lúc này, Lí Phỉ Nhi đã về, thấy Triệu Chỉ Nhược đã trở lại, lập tức liền đi hỏi han vài câu. Tần Thiên nói với hai người một tiếng rồi đi Tửu Ba nhai, tối nay hắn có hẹn ăn cơm với Lương Văn Đạo.
Đến Tửu Ba nhai, Tần Thiên để cho Phong tử tìm một chiếc xe, đem bức họa lấy được từ chỗ Nghi lão cầm theo, nói mấy câu với Phong Tử, Sấu Tử cùng A Bưu, tới bảy giờ tối, Tần Thiên mang theo vài tiểu đệ đi tới nhà Lương Văn Đạo.
Nhà Lương Văn Đạo ở thành bắc, Tần Thiên lái xe mất nửa giờ mới tới, hai tiểu đệ mang theo bức tranh cùng đi tới.
- Cộc cộc!
Tần Thiên gõ cửa, không lâu sau cửa sắt đã được mở ra, mở cửa là một mỹ phụ chừng hơn bốn mươi tuổi, trên người còn đeo tạp dề, trong nhà truyền đến từng đợt mùi thơm của đồ ăn, hiển nhiên là đang nấu cơm.
- Chào dì, ta là Tần Thiên, là Lương cục trưởng kêu ta tới!
Tần Thiên nhìn mỹ phụ nói.
- Là Tần Thiên à, mau vào đi, ta là Chu Hân, vợ lão Lương, cháu có thể gọi ta là Chu di!
Mỹ phụ cười, vội vàng mở cửa cho Tần Thiên đi vào, Tần Thiên cho người đem bức tranh vào, để trong phòng khách rồi cho mấy tiểu đệ kia đi về.
- Tần Thiên, cháu ngồi chờ một chút, lão Lương vừa mới đi ra ngoài, chờ một chút ông ấy trở lại. Đúng rồi, cháu có uống gì không, để ta đi lấy!
Chu Hân nhìn Tần Thiên cười hỏi.
- Được rồi, Chu di, dì không cần khách khí, ta cũng không khát, dì đi làm việc của dì đi!
Tần Thiên nhìn mỹ phụ nói, lại phát hiện ra Chu Hân nhìn chằm chằm vào hắn, trên mặt phát ra nụ cười sáng lạn.
- Đù, chẳng lẽ ca đẹp trai đến độ ngay cà phụ nữ trung niên nhìn phát chết ngay sao?
Tần Thiên thầm nghĩ, ánh mắt Chu Hân nhìn hắn như báo nhìn mồi làm Tần Thiên hơi bối rối. Mặc dù Chu Hân cũng không tệ lắm, hơn bốn mươi tuổi nhưng vóc người vẫn còn hoàn mỹ, trước lồi sau vểnh nhưng Tần Thiên cũng không dám làm loạn, đây là lão bà Lương Văn Đại hơn nữa đối với nữ nhân bốn mươi tuổi Tần Thiên cũng không có hứng thú.
- Chu di, người không sao chứ, trên mặt ta có gì sao?
Tần Thiên thấy Chu Hân đang không chớp mắt nhìn mình, khua khua tay trước mặt nàng.
- A! Không có gì, vậy cháu ngồi chờ nha, lão Lương sắp về rồi, ta xuống bếp làm đồ ăn!
Chu Hân phục hồi tinh thần, sau đó xoay người đi vào phòng bếp.
- Tiểu tử này nhìn qua cũng khá đẹp trai, mặc dù nhìn hơi nghèo một chút nhưng còn trẻ, còn có thể phát triển, không biết tình hình gia đình hắn thế nào, đứa nhỏ Như Yên kia có thích hay không?
Chu Hân vừa đi vừa làu bàu nói.
Tần Thiên ngồi trên ghế salon, đánh giá bốn phía, phòng khách của Lương Văn Đạo thuộc về phong cách Châu Âu, nhìn qua cực kỳ thời thượng, cao nhã quý phái, trên tường treo mấy chục bức tranh làm đồ trang trí, phần lớn là những bức họa trừu tượng, hắn nhìn cũng không hiểu lắm.
-Xoạch xoạch !
Lúc này, âm thanh khóa cửa vang lên, Tần Thiên quay đầu nhìn sang thấy Lương Văn Đạo đẩy cửa đi vào, trong tay cầm một cái túi, phía sau hắn còn có một cô gái chừng hai mươi tuổi đi theo vào.
Trang phục cô gái này cực kỳ khác người, nhưng không phải trào lưu buồn nôn mà là một loại mỹ cảm khác. Trên người là một cái áo sơ mi cánh dơi rộng trễ ngực, hai khỏa bán cầu tuyết trắng lộ ra phân nửa, bên dưới lạ một cái quần jean short đồng màu với áo, dưới chân mang một đôi giày da bó sát màu đen, gương mặt cực kỳ xinh đẹp, cằm nhọn mũi cao, mắt to long lanh, trang điểm nhàn nhạt, một đầu tóc ngắn màu đỏ, cổ lại đeo một sợi dây xích màu đồng, trên tay đeo rất nhiều nhẫn, gần như mười ngón tay nàng đều có, một thân phong cách Punk thoạt nhìn làm nàng cực kỳ xuất chúng, cộng thêm da thịt trắng như tuyết khiến nàng toát lên một vẻ đẹp kỳ lạ, làm người khác không nhịn được nhìn thêm vài lần.
- Lương cục trưởng!
Tần Thiên thấy Lương Văn Đạo đã về, lập tức đứng lên cười cười đi tới.
- Tần Thiên tới rồi sao? để ta giới thiệu một chút, đây là con gái ta, Lương Như Yên, 23 tuổi, chuyên gia thiết kế thời trang.
Lương Văn Đạo nhiệt tình giới thiệu cho Tần Thiên, ngay cả bao nhiêu tuổi đều nói ra, làm hắn cảm giác vô cùng kỳ quái.
- Uhm chào cô, tôi là Tần Thiên!
Tần Thiên nhìn Lương Như Yên cười nói.
Lương Như Yên tùy ý nhìn Tần Thiên một cái, thấy Tần Thiên ăn mặc tùy tiện chả khác gì lưu manh, lộ ra một tia cười lạnh, thản nhiên nói:
- Chào!
Nhưng ngay sau đó liền không thèm để ý tới Tần Thiên, trực tiếp nhận lấy cái túi trong tay Lương Văn Đạo đi vào trong phòng, Lương Văn Đạo bên cạnh nhất thời cảm thấy xấu hổ.
- Ha ha, Tần Thiên ngươi bỏ qua cho, con bé này tính tình lạnh nhạt, thế nhưng tâm tính thiện lương, không có ác ý gì đâu .
Lương Văn Đạo nhìn Tần Thiên nói.
- Không đâu, mà đúng rồi, Lương cục trưởng, ta tới nhà cũng không mua lễ vật gì, chỉ có bức tranh này mang đến, ngài xem một chút có thích hay không?
Tần Thiên nhìn Lương Văn Đạo, chỉ vào bức tranh bên cạnh, Lương Văn Đạo lập tức nhìn tới.
- Bức tranh này là do Nghi lão vẽ?
Lương Văn Đạo giật mình, chạy tới nhìn một lúc, thật sự là của Nghi lão, bức tranh này ít nhất phải trị giá 2000 vạn a. Tần Thiên không ngờ trực tiếp đưa bức tranh này cho mình, hơn hai ngàn vạn đó, hơn nữa có tiền cũng chưa chắc đã mua được. Nhất là nếu được quảng bá lên, có khi giá tiền còn tăng lên gấp mấy lần, quả nhiên Tần Thiên này có lai lịch không nhỏ, vừa ra tay đã quăng ra hai ngàn vạn.
- Ta xem Lương cục trưởng rất thích tranh của Nghi lão, vừa vặn ta có một bức, để ở chỗ ta không có người thưởng thức, rất lãng phí. Không bằng đưa cho Lương cục trưởng ngài thưởng thức!
Tần Thiên nhìn Lương Văn Đạo, tùy ý nói. Nhưng dĩ nhiên Lương Văn Đạo không cho rằng đơn giản như Tần Thiên nói, bức họa này trên triển lãm tranh ngày hôm qua hắn cũng đã thấy, thoáng cái đã ở trong tay Tần Thiên, hiển nhiên là Tần Thiên mua lại tặng hắn, đây là lễ kết giao, điều này nói rõ, Tần Thiên đã đem hắn thành người của mình.
- Ha ha, vậy ta cảm ơn!
Lương Văn Đạo vui vẻ nhìn bức tranh, yêu thích không muốn buông tay, đáng tiếc chỉ có thể xem, không thể động vào.
- Lương cục trưởng, ta có chuyện cần nói!
- Được, vào thư phòng!
Lương Văn Đạo nhìn Tần Thiên nói, sau đó mang Tần Thiên vào thư phòng, Lương Văn Đạo khóa trái cửa phòng, kêu Tần Thiên ngồi xuống. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Lương cục trưởng, ta muốn ngài đem những tên côn đồ bị bắt lần trước thả ra, ta muốn thu nạp bọn chúng.
Tần Thiên nhìn Lương Văn Đạo nói, Phong tử nói cho hắn biết, hơn hai trăm người bị bắt lần trước còn chưa được thả vì không ai nộp tiền bảo lãnh cho bọn họ. Tần Thiên lập tức động tâm, nếu có thể đem hai trăm người này thu vào dưới trướng, thực lực bang hội sẽ có bước nhảy vọt. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Cái này không thành vấn đề, ngày mai ta sẽ thả toàn bộ!
Lương Văn Đạo lập tức nói.
- Vậy thì cám ơn ngài, đúng rồi, Lương cục trưởng, ta có việc muốn nói với ngài…
- Lão Lương, xuống dùng cơm
Tần Thiên cùng Lương Văn Đạo đang trò chuyện trong thư phòng, lúc này ngoài cửa truyền đến thanh âm của Chu Hân.
- Được, anh ra ngay!
Lương Văn Đạo đáp lại.
- Được rồi, cứ quyết định như thế!
Tần Thiên nói, Lương Văn Đạo gật đầu. Sau đó hai người ra ngoài, Chu Hân đang chờ, thấy hai người đi ra, nhiệt tình đi tới, thân thiết kéo tay Tần Thiên vào phòng ăn, điều này làm tt không kịp thích ứng, quay đầu nhìn về phía Lương Văn Đạo.
- Ha ha, cô ấy là vậy, rất nhiệt tình!
Lương Văn Đạo cười nói, sau đó ba người vào phòng ăn, Lương Như Yên đã ngồi ở đó, mặc bộ đồ ngủ, đầu tóc ướt nhẹp, hiển nhiên là vừa mới tắm xong.
- Tới đây, Tần Thiên, ngồi chỗ này.
Chu Hân nhìn Tần Thiên nói, kéo Tần Thiên ngồi xuống bên cạnh Lương Như Yên, Tần Thiên nói cảm ơn rồi ngồi xuống. Trên người Lương Như Yên tản ra một mùi thơm đặc biệt của nữ nhân, trực tiếp bay vào trong mũi Tần Thiên, hắn tự nhiên quay đầu nhìn Lương Như Yên một chút, lại thấy cảnh xuân trước ngực nàng, vì nút áo ngủ của nàng bị sút.
Bất quá Tần Thiên cũng không dám nhìn lâu, dù sao thì vợ chồng Lương Văn Đạo cũng ở trước mặt, cho nên chỉ hơi nhìn một vài giây rồi quay đầu đi, không ngờ phát hiện vợ chồng Lương Văn Đạo đang nhìn mình chằm chằm, dọa hắn suýt kêu lên.
- Kháo, không phải chứ, ta chỉ tùy ý nhìn một phát, như vậy cũng phát hiện ra sao?
Tần Thiên thầm nghĩ, cười cười với vợ chồng hai người, hai người cũng cười lại với Tần Thiên ăn ý đến mức làm hắn méo mồm
- Đến, ăn cơm đi, Tần Thiên không cần khách khí, cứ coi như nhà mình!
Chu Hân nhìn Tần Thiên nói, sau đó gắp một miếng thịt gà vào trong chén Tần Thiên
- Nếm thử xem tay nghề dì có được hay không?
Tần Thiên vội vàng cảm ơn rồi đem miếng gà bỏ vào trong miệng, nếm thử mùi vị.
- Tần Thiên, cháu hiện giờ bao nhiêu tuổi? làm công việc gì? Trong nhà có bao nhiêu ăn hem?
- Sặc!
Tần Thiên vừa nghe, đồ ăn trong miệng phun thẳng ra ngoài. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Chết mất, đây là tình huống gì vậy? Định tra hộ khẩu sao? Hỏi chi tiết như vậy!
Tần Thiên thầm nghĩ.
- Cái kia… a di, cháu năm nay 21 tuổi, còn là học sinh, sống cùng chị gái, cha mẹ đã qua đời!
Tần Thiên ngẩng đầu nói.
- Way, Như Yên nhà ta vừa 23, đại học năm ba, hai người trẻ tuổi các ngươi phải nói chuyện với nhau nhiều hơn a!
Chu Hân liền nói.
Lời này vừa ra, Tần Thiên thiếu chút nữa té xỉu, cho dù ngu ngốc cũng nghe ra Chu Hân muốn tác hợp cho hắn và Lương Như Yên thành đôi a.
- Mẹ! mẹ nói gì vậy, con còn chưa muốn có bạn trai, con còn trẻ mà. Hơn nữa, sao mẹ có thể tùy tiện tìm một người đến làm bạn trai con như vậy , chẳng lẽ con gái mẹ rất kém cỏi, không ai thèm lấy sao?
Lương Như Yên vỗ mạnh lên bàn một cái, bất mãn nhìn Chu Hân nói.
- Định Mệnh, lão tử còn chưa nói gì, cô còn dám chê lão tử!
Tần Thiên vừa nghe, cực kỳ khó chịu, cái gì mà tùy tiện tìm một người, những lời này vừa nghe sẽ khiến người ta không thoải mái, giống như hắn không đáng giá bao nhiêu tiền vậy.
- Như Yên! Sao lại nói mẹ con như thế, mẹ con cũng vì muốn tốt cho con mà!
Lương Văn Đạo quát lên, có vẻ tức giận, ngoài mặt là dạy dỗ Lương Như Yên không tôn kính mẹ nàng, nhưng thật ra là làm cho Tần Thiên xem, bởi vì hắn thấy vẻ mặt bất mãn của Tần Thiên rồi.
Chu Hân bên cạnh không nghĩ tới con gái của mình sẽ phản ứng kịch liệt như thế, nhất thời có chút lúng túng, nhìn Tần Thiên như xin lỗi. Tần Thiên nhìn hai vợ chồng họ, nghĩ thầm sau này mình và Lương Văn Đạo còn tiếp xúc với nhau nhiều, không so đo nữa.
- Ha ha, cháu thấy Như Yên nói đúng, hôn nhân đại sự không thể qua loa được!
Tần Thiên nhìn Lương Văn Đạo nói, Lương Văn Đạo vừa thấy thế, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Bữa cơm này vì mấy lời nói kia, nhất thời trở nên lúng túng, trầm mặc. Tần Thiên ăn xong cũng không ở lại lâu liền mượn cớ rời đi. Lương Văn Đạo biết rõ nguyên nhân nên cũng không giữ lại.
Tần Thiên rời khỏi nhà Lương Đồng, liền trực tiếp đi tới phố rượu tìm Phong Tử, bảo hắn đem tiền bảo lãnh mấy tên lưu manh kia. Rồi cùng Phong Tử uống rượu, trêu trọc mỹ nữ, mãi cho đến mười hai giờ Tần Thiên mới vác mặt về nhà.
Về đến nhà, Lý Phỉ Nhi các nàng đều đã ngủ, nhưng phòng Tiêu Du vẫn còn sáng đèn, cửa chỉ hơi khép hờ, Tần Thiên liền đi tới gõ cửa.
- Chị, em vào được không?
- Vào đi, tiểu thiên.
Bên trong truyền ra tiếng nói của Tiêu Du, Tần Thiên nghe vậy lập tức đẩy cửa tiến vào, Tiêu Du đang mặc quần áo ngủ ngồi trên giường đọc sách. Tần Thiên nhìn Tiêu Du rồi trực tiếp đi tới cạnh giường, ngồi xuống.
- Chị, chị nói cho em biết, có phải chị đã biết trước rồi đúng không?
Tần Thiên nhìn Tiêu Du nói, hắn có cảm giác là Tiêu Du biết tất cả mọi việc, mặc dù Tần Thiên không có chứng cớ, nhưng hắn lại có loại cảm giác đó.
Tiêu Du nghe Tần Thiên nói, liền để cuốn sách trong tay xuống, nhìn Tần Thiên từ từ nói:
- Không sai!
- Tại sao chị lại gạt em.
Tần Thiên nghe Tiêu Du trả lời, nhất thời kích động nhìn Tiêu Du nói.
- Tiểu Thiên, không phải là chị không muốn cho em biết, mà vì thời cơ chưa tới,
Tiêu Du nhìn Tần Thiên từ từ nói.
- Vậy lúc nào mới cho em biết đây.
Tần Thiên lập tức hỏi, lộ vẻ cực kỳ gấp gáp. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Thôi được rồi, em về phòng đi, chị cần phải nghỉ ngơi.
Tiêu Du nhìn tần Thiên nói, Tần Thiên thấy bộ dạng Tiêu Du như vậy, biết chắc có cậy răng nàng ra cũng không biết được một chữ nào, liền gật đầu trở về phòng mình. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Rốt cuộc là chuyện gì, tại sao phải gạt mình?
Tần Thiên trở về phòng lầu bầu nói, trong đầu còn suy nghĩ về việc mình cùng Triệu Chỉ Nhược abcxyz, tại sao lại không nhận được điểm tích lũy để mở dị năng thứ tư, tại sao Ba Baca lại không thông báo.
- Ba Baca, tại sao lại không cho ta mở dị năng mới.
Tần Thiên lập tức hỏi, nhưng trả lời hắn là màn yên tĩnh(DG: chém tý ^^)
- Ba Baca!
Tần Thiên nói lại một lần nữa, nhưng vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, Tần Thiên không khỏi cảm thấy kỳ quái, cho nên hắn liền tiến vào Thần Tàng tinh cầu, vào bên trong vẫn không thấy Ba Baca, chỉ trên mặt đấy có một đống lớn nội đan lang yêu.
- Ba Baca!
- Ba Baca!
Tần Thiên hô lớn, nhưng không ai đáp lại, làm cho hắn cảm thấy một cảm giác kỳ quái, đợi một hồi, cũng không thấy Ba Baca đi ra, Tần Thiên liền ngồi xuống tu luyện, đến sáng sớm ngày thứ hai, vẫn không thấy Ba Baca xuất hiện.
- Có chuyện gì vậy? Ba Baca chạy đi đầu rồi?
Tần Thiên lầu bầu nói, đầu óc quay mòng mòng, lại hô lớn mấy tiếng, vẫn không có phản ứng.
Tìm một hồi, vẫn không thấy Ba Baca, Tần Thiên liền rời khỏi Thần Tàng Tinh Cầu, trở lại trong phòng, vừa lúc tiếng gõ cửa vang lên, bên ngoài truyền đến thanh âm của Triệu Chỉ Nhược, Tần Thiên lập tức đi ra mở cửa, Triệu Chỉ Nhược mặc tạp dề đứng ở trước cửa, thân thể bốc lửa của nàng làm hắn sôi máu, trước lồi sau vểnh, eo nhỏ mê người lộ ra hơn phân nửa, trắng nõn…(DG: tk cha Tô phái này tả gái sao mà con nào cũng giống nhau vậy?)
- Ăn sáng nào lão công!
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên mỵ hoặc nói, tay kéo kéo tạp dề lộ ra chiếc eo nhỏ nhắn, rõ ràng là đang câu dẫn Tần Thiên mà, làm cho hắn càng nhìn càng muốn chảy máu mũi.(DG: đoạn này k hiểu lắm nên dịch phổ thông 1 chút ^^)
- Còn đau không cưng ^^?
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược cười tà nói, cái tay hư đang nhích tới hòng sờ soạn chiếc eo thon của nàng, Triệu Chỉ Nhược lập tức tránh ra, hướng Tần Thiên vứt một cái mỵ nhãn.
- Hắc hắc, muốn nhìn sao?
Triệu Chỉ Nhược mỵ hoặc nói.
- Chậc chậc, tiểu ny tử này, không hảo hảo thu thập em không được nha.
Tần Thiên say mê nói, vừa nói liền xông tới, một tay đem Triệu Chỉ Nhược ôm vào trong lòng.
- Xem em chạy đâu cho thoát.
- Khụ khụ!
Lúc này, bên cạnh đột nhiện truyền đến tiếng ho khan, Tần Thiên lập tức tách ra, bởi vì thanh âm kia đến từ Lý Phỉ Nhi, giờ phút này nàng đang đứng ở cửa, vẻ mặt tức giận nhìn Tần Thiên, trong miệng hừ lạnh một tiếng, quay người vào phòng đóng sầm cửa lại.
- Hắc hắc, tên đại sắc lang này, Phỉ Nhi ghen rồi, còn không đi dỗ nàng đi.
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên nói.
- Không thành vấn đề, bất quá, anh muốn dỗ em trước đã ^^.
Tần Thiên một tay kéo Triệu Chỉ Nhược lại, một tay hướng tới cặp vếu to lớn cửa nàng hung hăng xoa nắn, làm Triệu Chỉ Nhược thở gấp không thôi, vẻ mặt đỏ hồng xấu hổ. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Mau buông ra, để Tiêu Du tỷ nhìn thấy không tốt đâu.
Triệu Chỉ Nhược vội vàng nói.
- Ai kêu em mới sáng sớm đã câu dẫn anh rùi, phải bị trừng phạt thích đáng mới được.
Tần Thiên cười tà nói, cái tay trước ngực Triệu Chỉ Nhược càng hung hăng hơn, xoa nắn vài cái mới bỏ ra, làm cho Triệu Chỉ Nhược cảm thấy phía dưới lại ‘lụt lội’ rồi.
- Được rồi, chờ khi nào anh rảnh rỗi sẽ từ từ thu thập em tiểu quỷ ạ,ngay sau đó liền đi tới trước phòng Lý Phỉ Nhi, Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên đi tới phòng Lý Phỉ Nhi, không khỏi có chút mất mác.
- Phỉ Nhỉ, là anh, anh vào được không?
Tần Thiên gõ cửa, bên trong không có tiếng động gì, Tần Thiên liền mở cửa đi vào, thuận tay khóa trái cửa, Lý Phỉ Nhi đang ngồi trên giường ,thấy Tần Thiên đi vào, hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt tức giận.
- Hắc hắc, ghen rồi à?
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi nói, ngồi xuống bên cạnh nàng, đem nàng kéo vào lòng, Lý Phỉ Nhi muốn tránh thoát, nhưng đâu phải đối thủ của hắn, bị Tần Thiên ôm chặt vào lòng.
- Ai ghen chứ, buông em ra, đồ sắc lang hư hỏng…
Lý Phỉ Nhi tức giận nói, nghiêng mặt qua một bên, không để ý tới Tần Thiên.
- Thật sao, không ăn dấm a. Nhưng lại sao lại có vị chua nồng như vậy chứ, chua đến sún cả răng rồi.
- Hừ! sắc lang, phôi đản.
Lý Phỉ Nhi vểnh miệng nhỏ tức giận nói, bộ dạng cực kỳ khả ái.
Tần Thiên nhìn bộ dạng lý phi nhi như vậy, đột nhiên khóe miệng cười xấu xa, sau đó một cái tay từ phía sau luồn qua nách Lý Phỉ Nhi ôm trọn một bên ‘bưởi’ lớn của nàng, nhất thời từ lòng bàn tay truyền đến cảm giác mềm mại, trơn mượt, Tần Thiên thầm kêu to “quá đã pepsi ơi”
Lý Phỉ Nhi cũng kinh hãi, sắc mặt nhất thời đỏ bừng, thân thể run nhè nhẹ, quần áo nàng mặc lại vô cùng mỏng, lại bị Tần Thiên xoa nắn như vậy, chết mất chứ sống sao nổi
- Sắc lang, mau buông ra đi.
Lý Phỉ Nhi kinh hãi nói, vội vàng chụp lấy tay Tần Thiên, nhưng Tần Thiên hơi hơi dùng lực một chút, từ từ xoa ngọn núi trước ngực Lý Phỉ Nhi.
Lý Phỉ Nhi lập tức không chịu nổi, thân thể run rẩy, trong miệng phát ra tiếng rên mê người.
- Như thế nào, có thoải mái không hả Phỉ Nhi? Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi say mê nói, bàn tay to một mực xoa nắn ngực của nàng, ngón tay kẹp hạt đậu hồng hồng bên trên, làm Lý Phỉ Nhi mặt đỏ tận mang tai, yêu kiều thở gấp.
- Anh… Anh mau buông ra đi, lưu manh đáng chết, đại sắc lang.
Lý Phỉ Nhi đỏ mặt nói, cái vếu bên trên bị Tần Thiên nhào nặn, phía dưới nhất thời liền lênh láng, còn hơi ngưa ngứa, rất là khó chịu.
- Vậy em nói xem, vừa nãy em có ghen không?
Tần Thiên cười tà nói, động tác không những không dừng lại mà ngược lại càng dùng sức, làm cho Lý Phỉ Nhi hoàn toàn mất sức phản kháng, chỉ có thể thở gấp.
(DG: dịch đoạn này giống kiểu LPN bị hấp diêm quá)
- Em… em có, em có mà, mau buông ra đi.
Lý Phỉ Nhi vội vàng nói, Tần Thiên nghe nàng nói như vậy, liền buông lỏng tay ra, không tiếp tục trêu trọc Lý Phỉ Nhi nữa.
- Phỉ Nhi, em yên tâm đi, bất kể anh có bao nhiêu nữ nhân, anh cũng sẽ mãi yêu em, tuyệt đối không vứt bỏ em đâu, cho nên em đừng có tức giận nữa nha.
- Hừ! Ai biết được a, anh chính là một tên đại sắc lang thấy gái là mắt sáng như đèn pha đó.
Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên bĩu môi nói.
- Làm sao có thể? Em để cho La Ngọc Phượng ở trước mặt anh cởi hết đồ xem, đảm bảo anh sẽ tự sát để tạ tội với thiên hạ đó.
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi nghiêm túc nói.
- Sặc
Lý Phỉ Nhi vừa nghe đến La Ngọc Phượng nhất thời liền bật cười.
- Được rồi, Phỉ Nhi, em đừng nên tức giận, anh muốn em hòa thuận với Chỉ Nhược, có được hay không?
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi nói.
- Hừ! Tên sắc lang nhà anh, có phải đã cùng Chỉ Nhược làm chuyện gì gì đó rồi không?
Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên chất vấn, nàng hôm qua tìm Triệu Chỉ Nhược hỏi nội tình chuyện tên trộm nội y, liền phát hiện tư thế đi của Triệu Chỉ Nhược không đúng, phía dưới tựa hồ rất đau, nhớ tới ngày hôm qua Tiêu Du đã nói chuyện của Triệu Chỉ Nhược và Tần Thiên, Lý Phỉ Nhi liền suy đoán ra, có phải Tần Thiên và Chỉ nhược làm chuyện đó rồi không.
- Hắc hắc, làm sao em biết được, hay là em cũng muốn đây?
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi cười râm nói.
- Cút! Em không cần, đại lưu manh.
- Hay là làm đi nha. Dù sao đi nữa, em sớm muộn cũng là người của anh mà.
Tần Thiên tiếp tục nói.
- Không được, sắc lang, ai là người của anh chứ, em mới không phải là nữ nhân của anh, em muốn đi ăn điểm tâm, anh mau buông ra đi. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên khẩn trương nói, sợ tên dê xồm này đem nàng abcxyz, nàng còn chưa có chuẩn bị tâm lí.
- Đừng đi, chúng ta làm xong rồi đi cũng chưa muộn. Sẽ rất thoải mái đó, nào, làm một lần đi.
Tần Thiên nhìn Lý Phỉ Nhi bộ dạng khẩn trương, lậ cố ý trêu đùa, hú một tiếng, một tay đem Lý Phỉ Nhi đẩy ngã xuống giường, bộ dạng giương cung bạt kiếm, chuẩn bị xách thương ra trận.
- A!
Lý Phỉ Nhi nhất thời kinh hãi, đẩy Tần Thiên ra, vội vàng chạy ra ngoài, Tần Thiên ở phía sau nhìn bộ dạng chạy trối chết của nàng, không khỏi một trận đắc ý, cười lớn một tiếng, ngay sau đó liền đi ra.
- Sao vậy, Phỉ Nhi?
Tiêu Du nhìn bộ dạng khẩn trương của Lý Phỉ Nhi, lập tức hỏi, sau đó lại thấy Tần Thiên từ phòng Lý Phỉ Nhi đi ra, lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra.
- Tiêu Du, hắn khi dễ em, chị mau làm chủ cho em đi.
Lý Phỉ Nhi cầm tay Tiêu Du tố cáo nói.
- A, không có gì, vậy em cứ để nó khi dễ mấy cái, từ từ sẽ quen thôi mà.
Tiêu Du tùy ý nói.
- Ha ha ha.
Lập tức Tần Thiên cùng Triệu Chỉ Nhược ở bên cạnh cười phá lên, Lý Phỉ Nhi nhất thời tức giận dậm chân, chạy vào phòng vệ sinh.
- Chị, em yêu chị chết mất, chúng ta ôm một cái nào.
Tần Thiên nhìn Tiêu Du hưng phấn nói, nói xong liền chuẩn bị nhào tới, Tiêu Du nhanh chóng tránh thoát, sau đó lắc lắc cái mông tròn lẳn đi tới phòng vệ sinh.
- Ai! Lòng người dễ thay đổi a, chỉ có Chỉ Nhược nhà chúng ta là tốt, đối với ta thật bất ly bất khí(không xa không tức thì phải), nào, Chỉ Nhược, chúng ta ôm một cái. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tần Thiên làm ra bộ dạng thương tâm nói, đang chuẩn bị chiếm tiện nghi của Triệu Chỉ Nhược, ai ngờ nàng lại tránh ra xa.
- Sắc lang, em mới không cần anh ôm.
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên đắc ý nói, nói xong liền xoay người vào phòng vệ sinh, lưu lại Tần Thiên với vẻ mặt buồn bực.
…
Rất nhanh, mọi người ăn xong điểm tâm, Lý Phỉ Nhi cùng Tiêu Du liền đi làm, trong nhà chỉ còn có Tần Thiên và Triệu Chỉ Nhược. Triệu Chỉ Nhược đang trong bếp thu dọn bát đũa, Tần Thiên nhìn cái mông tròn lẳn của nàng, lúc ẩn lúc hiện, sắc tâm nổi lên, lặng lẽ tới phía sau Triệu Chỉ Nhược ôm lấy nàng, hai tay ôm trọn hai trái ‘bưởi’ căng tròn to lớn, dùng ‘quả chuối’ của mình cọ cọ vào giữa khe mông nàng.
Triệu Chỉ Nhược đang rửa chén, bị Tần Thiên tập kích như vậy, nhất thời kinh hãi, nhất là phía dưới bị đại sát khí cọ sát, thân thể như bị điện giật.
- Không nên, Tần Thiên, em còn chưa rửa chén xong.
Triệu Chỉ Nhược vội vàng nói.
- Không có gì, em cứ rửa chén của em, anh làm chuyện của anh, không liên quan nha.
Tần Thiên vô sỉ nói, vừa nói xong liền ra sức nhào nặn cặp vếu, nhất thời Triệu Chỉ Nhược cảm thấy thân thể mềm nhũn.
- Bang bang!
- Đi ra ngoài, khốn khiếp, ra cho tao!
Đột nhiên có tiếng gõ của kịch liệt, ngay sau đó bên ngoài truyền tới tiếng nam nhân rống lên, dọa hai người kêu to, lập tức tách ra.
- Con mẹ nó, thằng nào, muốn chết hả?
Tần Thiên nhất thời giận dữ, thả Triệu Chỉ Nhược ra, đi ra ngoài mở cửa, thấy bốn người đứng trước mặt mình, cầm đầu là một tên mặt sưng phù, nhìn chút quen mắt, Tần Thiên nhìn kỹ lại, thì ra là tên lần trước theo đuổi Lý Phỉ Nhi, Kim Khắc Mộc(DG: ôi đệch cái tên). Tần Thiên nhìn ba tên hộ vệ phía sau, cũng là dị năng giả, mà thực lực đạt tới nhất tinh ngũ giai, làm Tần Thiên có chút giật mình, người này có thể tìm dị năng giả làm bảo tiêu, vậy thằng cha này có thân phận gì đây.
- Đệch mợ, tao tưởng là ai, hóa ra là thằng ngu mày hả, lần trước ăn đòn chưa no hả, bây giờ tới đây xin nữa hả?
Tần Thiên nhìn Kim Khắc Mộc lạnh lùng nói, đang làm chuyện tốt cư nhiên lại bị thằng cha này quấy rầy, trong lòng vô cùng khó chịu, bắt đầu suy tính sao để hành hạ người này.
- Hừ! Khốn kiếp, lần trước dám đánh bổn thiếu gia, còn dám đoạt nữ nhân của tao, lần này bổn thiếu gia sẽ cho mày chết không có chỗ chôn.
Kim Khắc Mộc nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói(DG: sao ta thấy mấy tk cha này toàn lạnh lùng, mà cái đoạn hội thoại chả thấy lạnh lùng gì?)
- Cái gì? Để tao chết không có chỗ chôn thây hả? Thằng đần, mày ăn *** nhiều rồi hay sao mà ngu quá vậy? Hay mày là thằng chó đẻ, thằng tạp chủng, lại còn nói được ra lời như vậy nữa, dựa vào ba thằng bỏ đi đằng sau mày mà đòi đánh tao hả? Về nhà đắp chăn đi ngủ đi, rồi nghiên cứu xem chữ ‘Ngu’ nó viết thế nào?
Tần Thiên nhìn Kim Khắc Mộc khinh thường chửi rủa, đối với loại muốn giết người, Tần Thiên phải đánh đòn tâm lý trước, để cho hắn bị đả kích triệt để, rồi sau đó mới đánh tới thân thể.
Kim Khắc Mộc giận dữ nói, cả người phát run, không nghĩ tới Tần Thiên lại kiêu ngạo như vậy. Tất cả những lời chuẩn bị nhục mạ Tần Thiên đã bay mất đâu rồi, không ngờ vừa gặp mặt đã bị Tần Thiên chửi cho nhục mặt như vậy.
- Chửi mày thì sao? Thằng chó, mông tao đây này, có muốn cắn một nhát không?
Tần Thiên khiêu khích chửi đểu, nhìn Kim Khắc Mộc mặt mày xanh mét, trong lòng vô cùng sung sướng.
- Hừ! Giết hắn cho ta, ta muốn hắn chết, chết, chết. Các người giết chết hắn đi, đánh cho hắn chết không còn xác cho ta.
Kim Khắc Mộc vô cùng giận dữ, lớn tiếng hét lên.
- Vâng thưa thiếu gia!
Lập tức, ba tên dị năng giả phái sau cùng hô lên, ngay sau đó, một người mạnh mẽ lao tới Tần Thiên, hung hăng đập một quyền lên thẳng mặt Tần Thiên.
- Hừ! Đồ bỏ đi!
Tần Thiên khinh thường nói, trực tiếp nhấc chân lên, một cước đá tới tên bảo tiêu, cực kỳ nhanh.
- Thình Thịch!
- A!
Hét thảm một tiếng, tên bảo tiêu trực tiếp bị Tần Thiên đá bay ra ngoài, may mắn được hai tên phía sau đỡ được.
- Chỉ Nhược, em vào trong phòng chờ anh một lát.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược phía sau nói, nói xong liền đóng cửa lại, ngay sau đó liền nhanh chóng chạy xuống dưới lầu.
- Đứng lại! Con mẹ nó, bắt hắn lại đánh chết cho ta!
Kim Khắc Mộc cho là Tần Thiên muốn chạy, lập tức hô to để mấy tên bảo tiêu đuổi theo, mình cũng nhanh chóng chạy tới.
- Hừ! Để tao chơi chết chúng mày!
Tần Thiên quay đầu lại nhìn thoáng qua ba tên bảo tiêu đang đuổi theo, cười lạnh nói, ngay lập tức chạy nhanh xuống dưới lầu, sau khi xuống dưới, liền trực tiếp hướng về phía bãi đất hoang phía sau khu dân cư, bây giờ nơi này không có mấy người, Tần Thiên nhanh chóng chạy sâu vào trong rừng cây, tới chỗ hoang vắng liền dừng lại.
Ba tên hộ vệ cùng Kim Khắc Mộc đều đuổi tới gần, thấy Tần Thiên dừng lại, cũng ngừng đuổi.
- Hừ! Mày có chạy lên quận.
Kim Khắc Mộc nhìn Tần Thiên cười lạnh nói.
- Hừ! tao không có chạy nha, chẳng qua sợ chúng mày máu chó làm dơ nhà tao mà thôi, cho nên mang chúng mày tới chỗ này vui đùa một chút. GAME OVER, chúng mày phải chết!
Tần Thiên nhìn Kim Khắc Mộc hừ lạnh nói.
- Hừ! Giết nó!
Kim Khắc Mộc lập tức phân phó.
Lập tức, ba tên bảo tiêu kia đồng thời lao đến Tần Thiên từ ba hướng khác nhau
Tần Thiên nhìn ba người đánh tới, trực tiếp thuấn di đi, biến mất trước mặt bọn chúng, làm ba tên bảo tiêu nhất thời kinh hãi.
- Dị năng giả!
Một tên trong ba tên bảo tiêu thất thanh hô lớn, vừa dứt lời, Tần Thiên liền hiện ra trước mặt hắn.
- Đi chết đi! Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tần Thiên nhìn tên bảo tiêu lạnh lùng nói, túm lấy cổ áo hắn quẳng đi.
-Bịch!
Lập tức, tên bảo tiêu bị Tần Thiên quẳng đi nặng nề đập trên mặt đất, còn chưa kịp phản ứng, Tần Thiên lại lao tới, chân phải giơ lên, hung hăng giẫm lên xương bánh chè của hắn.
- Cờ-rắc!
- A!
Một tiếng xương gãy lìa cùng với một tiếng như heo bị chọc tiết kêu thảm thiết cùng vang lên, người này trực tiếp bị Tần Thiên giẫm nát xương đầu gối, lập tức bị mất lực chiến đấu. Tần Thiên đang chuẩn bị giẫn nốt chân thứ hai của hắn thì hai tên bảo tiêu bên cạnh đã lao tới.
Hai tên dị năng giả liền xuất dị năng của mình, tên đầu tiên mọc thêm cánh, móng tay ở hai tay dài ra mười mấy centimet, từng cái nhìn như một chiếc chùy thủ bén nhọn, trên người đột nhiên nổ tung, lộ ra làn da xù xì như cây thông già, cả người bay lên.
Một tên khác nằm xuống đất, răng nanh trong miệng dài ra giống như Dã Trư, nhưng lại có màu đen nhánh… Thân thể phóng to gấp đôi, bổ nhào trên mặt đất, cơ bắp cả người căng ra.
- Đệch! Lại là Ô Nha va Dã Trư!
Tần Thiên hô lớn.
- Rống!
Tên dị năng giả giống con heo kia dẫn đầu công kích Tần Thiên, hai chân đạp mạnh trên mặt đất, hét lớn một tiếng, sau đó mạnh mẽ lao đến Tần Thiên, tốc độ nhanh gấp mấy lần hồi nãy.
Cùng lúc đó, tên dị năng giả đang bay trên trời kia cũng nhanh chóng hướng Tần Thiên lao xuống, móng nhọn ở trên hai tay hướng tới sau gáy Tần Thiên bổ tới.
- Hưu!
Trong nháy mắt, Tần Thiên trực tiếp biến mất. mà hai tên kia vì quá đã không kịp phanh lại, lập tức liền đụng vào nhau.
-Bịch!
Hai tên quát to một tiếng, con Ô Nha kia trực tiếp bị con heo va vào, mà lúc này, Tần Thiên lại lần nữa xuất hiện, trong tay thêm một chiếc khảm đao sắc bén, do hắn láy ra từ trong giới chỉ.
- Hừ! Bay đi, bay cho tao xem nào.
Tần Thiên lạnh lùng nói, khảm đao trong tay mạnh mẽ chém tới. đầu con Ô Nha kia
- Đừng!!
- Hưu!
Lập tức, khảm đao của Tần Thiên chém đứt cánh con Ô Nha, máu tươi văng vãi khắp nơi, tiếng kêu thảm thiết vang lên, tên Ô Nha dị năng giả liền không thể tiếp tục chiến đấu, sau lưng xuất hiện một lỗ hổng đầm đìa máu tươi, không ngừng phun ra, Kim Khắc Mộc bên cạnh nhìn thấy vậy, lập tức bị dọa cho mặt trắng bệch
Nhưng Tần Thiên vẫn chưa xong, một đao chém xuống, không chút do dự nào, lập tức bắp đùi của tên Ô Nha kia đứt lìa.
- Hưu!
- A!
Lại một tiếng kêu thảm thiết, máu tươi như xuối phun trào, Kim Khắc Mộc bị dọa cho ngã dúi dụi xuống đất, mà Tần Thiên không ngừng tay, vẫn vung khảm đao lên, hướng về phía một chân khác của hắn, máu tươi phun trào, Ô Nha dị năng giả trực tiếp ngất đi. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Rống!
Tần Thiên chuẩn bị chặt đứt đầu tên Ô Nha dị năng giả kia, thì tên Dã Trư kia lao đến, trực tiếp dùng răng nanh sắc bén cắn tới Tần Thiên.
- Mày muốn chết vậy thì chết đi!
Tần Thiên nhìn Dã Trư đang xông tới lạnh lùng nói, lập tức dùng thuấn di, hướng Dã Trư dị năng giả vọt tới trước mặt hắn, rồi nhảy lên cao, cầm khảm đao hung hăng chém xuống đầu hắn. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Hưu!
Một tiếng khảm đao sắc bén đâm vào da thịt vang lên, máu tươi cùng óc trắng lập tức văng vãi khắp nơi, trên người Tần Thiên cũng dính không ít, đầu tên Dã Trư dị năng giả này trực tiếp bị Tần Thiên bổ mất một nửa, lực trùng kích cực lớn làm Tần Thiên bị đánh lùi về sau mấy mét, tên Dã Trư dị năng giả này một tiếng cũng không được kêu, lập tức chết tươi.
Giờ phút này,Kim Khắc Mộc bên cạnh thấy cảnh tượng máu me be bét như thế, trực tiếp bị dọa cho suýt tè ra quần.
Tần Thiên không nói một câu, lập tức dứt khảm đao ra khỏi tên Dã Trư, sau đó đi tới tên dị năng giả duy nhất còn sống.
Tên dị năng giả kia thấy Tần Thiên đi tới, sợ tới mức muốn chạy trốn ngay lập tức, nhưng hai chân đã bị Tần Thiên chặt đứt, vừa mới nhúc nhích làm cho cái chân còn sót trên cơ thể rơi ra, nhất thời kêu la thảm thiết.
Nhưng Tần Thiên không để ý tới, khảm đao trong tay hung hăng chém xuống, liên tiếp mười mấy hai mươi phát, trong nháy mắt liền chém nát tên kia, biến thành một đống huyết nhục mơ hồ, trên mặt Tần Thiên cũng văng đầy máu tươi.
Sau khi giết hết tất cả, Tần Thiên cầm khảm đao tới gần Kim Khắc Mộc đang bị hù cho té đái.
- A! Mày muốn làm gì? Mày không nên làm loạn, tao là người của Kim gia đó, nếu dám động vào tao mày không còn mạng đâu.
Kim Khắc Mộc nhìn Tần Thiên hoảng sợ nói, liều mạng lùi về phía sau, nhìn khảm đao còn đang rỉ máu trên tay Tần Thiên, cơ hồ muốn ngất luôn rồi.
- Thật sao? Kim gia ghê gớm thế cơ à?
Tần Thiên không chút sợ hãi nói, đi tới trước mặt Kim Khắc Mộc, đưa khảm đao bên trên còn dính một ít thịt trước mặt hắn.
- Ăn đi, tao liền không giết mày, nếu không thì đầu mày làm bóng cho tao đá đó.
Tần Thiên nhìn Kim Khắc Mộc lạnh lùng nói, nói xong liền đưa khối thịt đó lên khóe miệng của Kim Khắc Mộc
Kim Khắc Mộc vừa thấy vậy liền bị dọa cho suýt hồn lìa khỏi xác, Tần Thiên lại muốn hắn ăn thịt người, thật quá biến thái mà, tên này bị sao vậy trời? Kim Khắc Mộc giờ phút này trong lòng vạn phần hối hận, sao hắn không mang nhiều người tới nữa chứ, nếu không sẽ không có kết cục như thế này.
- Có ăn hay không? Không ăn thì tao liền thịt mày.
Tần Thiên nhìn Kim Khắc Mộc lạnh lùng nói.
- Tôi…Tôi không ăn!
Kim Khắc Mộc cắn răng nói.
- Không ăn? Vậy thì chết đi.
Tần Thiên phẫn nộ quát, khảm đao trong tay giương lên, ngay lập tức chém xuống đầu hắn.
- A! Tôi ăn, tôi ăn mà!
Kim Khắc Mộc nhìn Tần Thiên thật sự động thủ, lập tức kêu to, rất nhanh cầm lấy miềng thịt người trong tay Tần Thiên, nhanh chóng nhét vào miệng mình.
Khảm đao của Tần Thiên lập tức dừng trước cổ hắn, nhìn Kim Khắc Mộc ăn thịt người, hắn cảm thấy mình thật ác độc. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Mà Kim Khắc mộc, giờ phút này ăn khối thịt người lớn như vậy, thấy Tần Thiên không giết mình, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong dạ dày phiên giang đảo hải(lộn cả ruột), như muốn ói ra hết.
- Không được ói, nếu không tao giết mày đó.
Tần Thiên lạnh giọng uy hiếp, Kim Khắc Mộc đang muốn ói, lập tức khó khăn nuốt lại.
- Hừ! muốn giết tao hả, mày chưa đủ trình, mày ăn xong rồi thì tao sẽ không giết mày, nhưng vẫn phải cấp cho mày chút đau khổ, cho mày nhớ lâu một chút.
, vừa nói xong, nhấc khảm đao đang kề trên cổ hắn ra
- Hưu!
Lập tức, lỗ tai của Kim Khắc Mộc bị Tần Thiên xẻo xuống.
- A!
Lập tức, Kim Khắc Mộc liền che lỗ tai lại, kêu la thảm thiết.
Tần Thiên không để ý tới hắn, lập tức gọi cho Phong Tử, để hắn phải người tới nhặt xác.
Mười phút sau.
Phong Tử đích thân mang người tới, nhìn cảnh tượng trên mặt đất, không khỏi nhíu mày, sau đó kêu người đem thi thể lên xe, dọn sạch sẽ.
- Đưa hắn mang ra ngoài, ném trước cổng bệnh viện đi.
Tần Thiên chỉ vào Kim Khắc Mộc phân phó cho tiểu đệ trong Thiên Bang, hắn sở dĩ không giết Kim Khắc Mộc là vì thân phận của hắn, Kim Khắc Mộc có thể có ba tên bảo tiêu nhất tinh tam giai, thân phận khẳng định không đơn giản, cuối tháng này Tần Thiên còn phải diệt những bang phái khác, không muốn thêm một phiền toái lớn như vậy, cho nên giữ lại cho Kim Khắc Mộc một mạng, nếu người gia tộc kia là người có đầu óc, vậy thì sẽ không dễ dàng tìm người đến giết Tần Thiên, cho dù muốn tới nhưng phải điều tra rõ thân phận của Tần Thiên mới dám hành động, dù sao có thể giết được ba nhất tinh tam giai không phải là người đơn giản, phải biết được thế lực sau lưng là ai mới được.
- Phong Tử, tuyển thêm người đi, càng nhiều càng tốt nhé.
Tần Thiên nhìn Phong Tử nói, thấy Phong Tử gật đầu, Tần Thiên liền để cho hắn rời đi.
…
Xử lý xong mọi chuyện chỗ này, Tần Thiên liền trở về nhà, Triệu Chỉ Nhược đang đợi trong phòng khách ,nghe được tiếng gõ cửa, lập tức liền nhanh chóng lao đến mở cửa, thấy mặt Tần Thiên đầy máu liền giật mình.
- Lão công, anh làm sao vậy? Không bị thương chứ?
Triệu Chỉ Nhược nắm chặt tay Tần Thiên lo lăng hỏi.
- Không sao đâu, em nhìn anh giống như bị gì sao? Anh đi tắm cái đã.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược mỉm cười nói, ngay sau đó liền đi tới phòng tắm.
Triệu Chỉ Nhược nghe Tần Thiên nói không có việc gì, lập tức thở phào nhẹ nhõm ,thấy Tần Thiên vào phòng tắn, đột nhiên khóe miệng cong lên một nụ cười quỉ quái, ngay lập tức đi tới phía phòng tắm.
Tần Thiên vào phòng tắm, liền cởi quần áo ra, mở vòi nước bắt đầu kỳ cọ, đột nhiên cửa phòng tắm mở ra, Triệu Chỉ Nhược đi tới, Tần Thiên vừa nhìn thấy vậy, ngay lập tức cả người choáng váng, đồng thời, cây gậy phía dưới lập tức thẳng đứng, cực kỳ hung hãn.
Bởi vì, giờ phút này, Triệu Chỉ Nhược ngực trần đi đến, trên mặt phớt hồng, toát ra vẻ kiều mỵ hấp dẫn, hai bầu ngực theo từng nhịp bước rung lên nhè nhẹ, dưới ánh sáng liền trở nên mập mờ khó tả, Tần Thiên nhìn đến hoa cả mắt, nhất là đồng cỏ thần bí phía dưới kia, làm cho Tần Thiên càng thêm hưng phấn. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Lão công, Chỉ Nhược tới giúp anh tắm có được không?
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên nháy mắt câu dẫn nói, thanh âm kiều mỵ, giống như mèo hoang gợi tình, cực kỳ hấp dẫn.
- Được lắm tiểu yêu tinh, lại dám câu dẫn xử nam chân chính như anh sao, để xem anh giáo huấn em thế nào.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược đầy say mê sau đó đem nàng ôm vào ngực, nhất thời cảm giác nhu nhuyễn, mềm mại, cây gậy phía dưới húc vào bụng của Triệu Chỉ Nhược, làm cho nàng sắc mặt đỏ bừng.
- Lão công, anh muốn làm gì thì làm, nhưng mà nhẹ một chút nha.
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên tiếp tục câu dẫn, làm Tần Thiên trong lòng ngứa ngáy, thầm nghĩ cô nàng này đúng là một yêu tinh hại người, quá chọc người mà.
Tần Thiên đang mải nghĩ, cây gậy phía dưới liền bị bàn tay nhỏ bé của Triệu Chỉ Nhược bắt được, nhẹ nhàng cử động, Tần Thiên nhất thời thoải mái.
- Chỉ Nhược, em học đâu ra món này vậy? Thật hấp dẫn chết người.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược nói, một tay trên bầu ngực mũm mĩm của Triệu Chỉ Nhược tác quái, làm cho nàng yêu kiều thở gấp.
- Em học ở trên sách đó.
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói.
16.10.2014
Chương 250
Đã xả ra chuyện Nhóm Dịch: Nòng Nọc Biên Tập: Hâm Đơ Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
- Học trên sách hả? Em đúng là yêu tinh nha, không có chuyện gì lại học mấy thứ đó trong sách, đúng là không thuần khiết chút nào, bất quá, anh thích ^^ Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tần Thiên say mê nhìn Triệu Chỉ Nhược nói.
Triệu Chỉ Nhược sắc mặt đỏ bừng.
- Lão công, chỉ cần anh thích, em sẽ chiều anh.
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên nói.
Tần Thiên vừa nghe, nhất thời cảm thấy chua xót trong lòng, chính mình nhiều nữ nhân như vậy, lại không cho các nàng được cái gì, mà các nàng lại vì hắn làm tất cả, sợ hắn không thương các nàng nữa.
- Chỉ Nhược, anh nhất định sẽ đối tối với em.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược chân thành nói.
Triệu Chỉ Nhược gật đầu, lộ ra vẻ mặt hạnh phúc.
- Hắc hắc, nào, lão công sẽ cho em hạnh phúc đây.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược nói.
Nói xong, liền đem Triệu Chỉ Nhược bế lên, dựa vào bồn rửa tay.
- Có đau không?
Tần Thiên nhìn nơi đó của Triệu Chỉ Nhược hỏi.
- Không đau nữa rồi, hì hì.
Triệu Chỉ Nhược nói, nàng là dị năng giả, khả năng khôi phục mạnh hơn người bình thường rất nhiều.
- Tốt lắm, lão công sẽ làm cho em sung sướng.
Tần Thiên vừa nói, liền tách hai chân của Triệu Chỉ Nhược ra, lộ ra đồng cỏ thơm thần bí, tiểu huyệt ở giữa giống như cái miệng hồng hồng xinh xinh, giờ phút này đang chảy ra nhiều nước mật, nhìn qua cực kỳ dụ người.
- Tiểu sắc nữ, em có phải rất muốn rồi không?
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược trêu chọc nói,, ngón tay mơn trớn tiểu huyệt, , Triệu Chỉ Nhược liền phát ra tiếng kêu kiều diễm.
- Lão công, anh mau ăn của Chỉ Nhược đi.
Tần Thiên nghe xong nhất thời kinh hỉ, ngay sau đó, hai tay bắt lấy hai bầu ngực to lớn của nàng nhào nặn, làm cho chúng từ từ căng lên.
- Ưm… ưm…!
Triệu Chỉ Nhược yêu kiều rên rỉ, cái lưỡi nhỏ thơm tho từ trong miệng đưa ra, liếm liếm quanh môi , cái động tác này làm cho người ta nhìn rất chi là kích thích, Tần Thiên liền há mồm ngậm chiếc lưỡi nhỏ kia, từ từ nhấm nháp.
Triệu Chỉ Nhược cũng rất phối hợp, hai tay ôm lấy cổ Tần Thiên, ra sức quấn lấy hắn.
Tần Thiên nhấm nháp cái lưỡi nhỏ của Triệu Chỉ Nhược trong miệng, động tác trên tay cũng không ngừng lại, hai tay cầm lấy hai bầu vú lớn, dùng lực xoa nắn, ngón tay kẹp lấy hai hạt đâu nhỏ đang cương cứng, không ngừng cọ xát.
- Ưm… Ưm… Ưm!
Triệu Chỉ Nhược miệng không ngừng rên rỉ sung sướng, bầu ngực bị Tần Thiên nhào nặn truyền đến một trận khoan khoái, hạt nhỏ hồng hồng trên đỉnh ngực có cảm giác như căng ra, dựng thẳng.
- Lão công, anh giúp em mút nơi này đi.
Triệu Chỉ Nhược buông Tần Thiên ra, nâng vú mình đưa lên miệng Tần Thiên.
- Hắc hắc, tiểu sắc nữ, không nhịn được hả? Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược cười tà nói, Triệu Chỉ Nhược xấu hổ gật gật đầu, Tần Thiên nhìn bộ dạng nàng như vậy, liền cúi đầu ngậm lấy hạt đậu hồng kia mà nhấm nháp.
- A!
Triệu Chỉ Nhược không kìm lòng được kêu to một tiếng.
Cảm thấy nàng không chịu nổi nữa, hắn liền một tay lặng lẽ tìm tới đồng cỏ thơm giữa hai chân Triệu Chỉ Nhược, dùng ngón tay trêu trọc, khẽ kích thích vào tiểu huyệt của nàng.
- Á!
Lập tức, tiểu huyệt phía dưới của nàng bị Tần Thiên đụng vào, nhất thời kịch liệt run rẩy, ‘râm thủy’ phun như mưa, chảy ra cả bên ngoài, làm cho tay Tần Thiên dính đầy nước.
- Em ra nhiều như đi tiểu vậy nha.
Tần Thiên hé miệng nói với Triệu Chỉ Nhược, đưa tay lên, trên tay đều là ‘râm thủy’ vừa tràn ra của nàng, có chút dính dính, tản ra một cỗ hưởng thơm.
Triệu Chỉ Nhược nhìn thấy vậy rất xấu hổ, thấp giọng nói.
- Lão công, nơi đó của em ngứa quá, anh dùng cái kia chữa cho em có được không?
- hắc hắc, không thành vấn đề, để lão công hảo hảo hầu hạ em nha.
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Nhược nói, vừa nói vừa đem nàng ôm xuống, đối chuẩn cái mông của nàng, để hai tay nàng bám trên bồn rửa tay, tách hai chân ra, lộ ra cái miệng hồng hồng mê người.
Tần Thiên cúi xuống đảo lưỡi mấy cái, Triệu Chỉ Nhược không kìm được kêu lên, ‘ngọc thủy’ như nước mưa ào ào chảy ra, theo bắp đùi chảy xuống.
- Hắc hắc, lão công cho em nếm thử cảm giác sung sướng nha.
Tần Thiên vừa nói liền cầm lấy cây gậy của mình, ma sát trên đồng cỏ của Triệu Chỉ Nhược, khẽ tiến tới một chút, rồi lại rút ra.
Lập tức, Triệu Chỉ Nhược cảm giác phía dưới giống như có vô số con kiếm đang bò vậy, ngưa ngứa, cực kỳ khó chịu, rất muốn gãi một chút, nhưng lại không dám.
- Lão công, anh mau vào đi, Chỉ Nhược chịu không nổi nữa.
Triệu Chỉ Nhược chịu không nổi nói, vừa dứt lời, cây gậy của Tần Thiên mạnh mẽ tiến vào tiểu huyệt của nàng thám hiểm.
- A!
Triệu Chỉ Nhược lập tức kêu thảm một tiếng, bởi vì cái kia của Tần Thiên rất lớn, mặc dù nơi đó của nàng ra nhiều nước, nhưng vẫn bị Tần Thiên mạnh mẽ xông tới, thật là vô cùng đau đớn.
- Lão công, anh nhẹ một chút, đau quá.
Triệu Chỉ Nhược nhíu mày nói.
Tần Thiên nghe thế, liền từ từ chuyển động, Triệu Chỉ Nhược cảm giác được một trận sungsướng, cảm giác hưởng thụ truyền từ dưới lên, liền mạnh mẽ phồi hợp, đưa đẩy cặp mông căng tròn với cây gậy của Tần Thiên. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Ưm… A… Sướng… Sướng quá… Dùng sức… Dùng sức nữa đi… Lão công, em yêu anh, yêu anh chết mất.
Triệu Chỉ Nhược hô lớn, hai tay chống lên bồn rửa tay, cùng Tần Thiên đưa đẩy, cặp mông cùng bầu ngừng không ngừng lắc lư rung động…
Tần Thiên nhìn cặp ngực lớn kia, lập tức từ phía sau bóp tới, dùng sức xoa nắn làm cho hai trái bưởi của Triệu Chỉ Nhược biến thành muôn hình vạn dạng.
- A… Lão công, dùng sức nữa đi… Chỉ Nhược muốn… Dùng sức!
.
- Không thành vấn đề!
Tần Thiên nói, vừa nói vừa dùng cây gậy lớn tiến công, nhất thời, trong phòng tắm vang tiếng va chạm bành bạch.
- A…A…Sảng khoái… Thật sướng… Lão công, em yêu anh!
Triệu chỉ nhước hồ ngôn loạn ngữ(ăn nói linh tinh) hô lớn, vẻ mặt vô cùng sung sướng.
Trong phòng tắm, một trận xuân ý dạt dào.
- A!
Không biết qua bao lâu, Triệu Chỉ Nhược cùng Tần Thiên quát to một tiếng, cùng đạt lên đỉnh. Triệu Chỉ Nhược cơ hồ sắp hôn mê, quá sung sướng, nàng không biết mình đã lên đỉnh bao nhiêu lần nữa.
- Thế nào rồi? Lão bà,công phu của anh có được không.
Tần Thiên đắc ý nhìn Triệu Chỉ Nhược mềm nhũn như đống bùn nói.
Triệu Chỉ Nhược thở không ra hơi nói, Tần Thiên nhất thời cực kỳ đắc ý.
- Lão đại, thằng nào tìm anh kìa….!
Đột nhiên điện thoại trong quần Tần Thiên vang lên, hắn buông lỏng Triệu Chỉ Nhược ra, với tay lấy điện thoại trong túi quần đang treo trên giá, không cần nhìn lập tức nhận điện thoại.
- Cái gì? Tao lập tức tới.
Vừa nghe thanh âm bên kia điện thoại, Tần Thiên lập tức hét lớn.
- Sao vậy lão công?
Triệu Chỉ Nhược lập tức hỏi.
- Vừa mới xảy ra chuyện, anh phải đi ra ngoài một chút.
Tần Thiên vừa nói liền vội vàng mặc quần áo vào, lấy khăn lông lau khô tóc, ngay sau đó liền chạy ra ngoài.
20.10.2014
Chương 251
Vụ án cướp ngân hàng Nhóm Dịch: Nòng Nọc Biên Tập: Hâm Đơ Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
- Bác tài, nhanh, tới tòa nhà trung tâm thương mại!
Tần Thiên lên xe nói với tài xế phía trước, tài xế nhanh chóng lái xe tới nơi Tần Thiên chỉ định.
Vẻ mặt Tần Thiên hiện rõ sự lo lắng vì vừa rồi hắn nhận được điện thoại của Lương Văn Đạo, trong điện thoại nói cho hắn biết ngân hàng trong trung tâm thương mại đang gặp phải bọn cướp, Lý Phỉ Nhi đang bị bọn cướp giam giữ trong đó.
- Bác tài, bác có thể chạy nhanh hơn chút nữa được không? Ta đang vội đi cứu người!
- Cứu người à, tại sao cậu không nói sớm?
Tài xế thấy vẻ mặt Tần Thiên lo lắng như thế biết rằng không phải hắn giả bộ, lập tức đạp mạnh chân ga, chiếc xe hướng về trung tâm thương mại mà lao vút đi. Trên đường, xe taxi không ngừng vượt đèn đỏ nên rất nhanh đã bị cảnh sát giao thông chú ý, hai chiếc xe cảnh sát nhanh chóng đuổi theo chiếc xe Tần Thiên đang ngồi.
- Xe phía trước, dừng lại! Đỗ vào lề đường tiếp nhận kiểm tra!
Cảnh sát giao thông kêu gọi.
- Không cần để ý đến họ! Bác tài, không có chuyện gì đâu, bác cứ đi tiếp, việc này để tôi xử lý.
Tần Thiên nói với tài xế, ngay sau đó liền gọi điện cho Lương Văn Đạo nói cho hắn biết tình huống hiện tại của mình. Lương Văn Đạo vừa nghe liền nói với Tần Thiên cho hắn biết biển số của chiếc xe để hắn giải quyết.
Tần Thiên vừa nghe, lập tức đưa điện thoại cho tài xế để cho tài xế nói cho Lương Văn Đạo biển số xe của mình.
Mấy phút đồng hồ sau, hai chiếc xe cảnh sát không bắt xe taxi dừng lại nữa, trái lại còn chạy lên phía trước mở đường.
Lầu một trung tâm thương mại, bên trong ngân hàng Công Thương.
Có hơn một trăm cảnh sát bao vây. Hiện trường đang được quần chúng vây quanh như thủy triều, xe cảnh sát đang cố gắng duy trì trật tự.
- Cục trưởng, làm sao bây giờ? Bọn cướp không chịu đàm phán, hiện tại đã có bảy người chết rồi. Nếu tiếp tục như vậy người bên trong sẽ bị chết sạch!
Một cảnh sát gấp gáp nói với Lương Văn Đạo.
- Đối phương không có bất cứ yêu cầu nào sao?
Lương Văn Đạo hỏi lại viên cảnh sát. Sắc mặt hắn cực kỳ lo lắng, mồ hôi lạnh từng giọt đầy trên trán. Hắn không ngờ trên khu vực hắn phụ trách lại xảy ra vụ cướp bóc nghiêm trọng như thế, bảy người vô tội chết oan uổng hơn nữa con số này đang có xu hướng tăng lên. Một khi chuyện này kinh động lên trên, con đường thăng quan của hắn chỉ sợ càng thêm gập ghềnh.
- Không, đối phương không có bất kỳ yêu cầu nào. Chuyên gia đàm phán bên ta đang cố gắng liên hệ với đối phương
Viên cảnh sát kia nói.
- Cục trưởng! cục trưởng! Không xong, chuyên gia đàm phán đã bị bọn chúng giết!
Đúng lúc này một viên cảnh sát chạy tới, mặt tái mét nói với Lương Văn Đạo.
- Cái gì!
Lương Văn Đạo nhất thời kinh hãi. Không ngờ ngay cả chuyên gia đàm phán cũng bị sát hại.
- Đối phương sử dụng một thứ giống như ngân châm bắn vào đầu chuyên gia đàm phán, lập tức cả đầu chuyên gia đàm phán đều bị ăn mòn chỉ còn lại một cái đầu lâu.
Vẻ mặt viên cảnh sát này cực kỳ khó coi giống như bị dọa cho cực kì sợ hãi.
- Cái gì? Mau đưa tôi đi xem một chút! Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Có thể bắn ra ngân châm giết người, trong đầu Lương Văn Đạo ngay lập tức liền nghĩ tới đây là một dị năng giả, Lương Văn Đạo lập tức đi lên phía trước nhìn xem thế nào nhưng bị viên cảnh sát ban đầu cản lại.
- Cục trưởng, tốt nhất là ngài không nên đi, ở đó quá nguy hiểm. Chúng ta trực tiếp phái đặc công đi vào thôi, nếu bọn họ không nghe lời liền lập tức giết chết!
Viên cảnh sát này đề nghị.
- Đợi một chút, ta đã tìm người tới rồi, chúng ta đợi thêm lát nữa!
Lương Văn Đạo nói, trong lòng cũng đang âm thầm cầu khẩn, Tần Thiên làm sao còn chưa tới a.
Bên trong ngân hàng.
Trong đại sảnh, hơn ba mươi người ngồi chồm hổm lúc nhúc trên mặt đất. Mọi người bị dọa đến cả người run rẩy, mặt trắng bệch. Trên mặt đất bên cạnh có một bãi máu đỏ tươi như đập vào mắt, mùi máu tươi gay mũi tràn ngập trong không khí. Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tại bốn nơi kín đáo trong đại sảnh đang có bốn tên đàn ông đầu trọc phân biệt đứng gác, bốn tên này không ngoại lệ đều là những người vô cùng cường tráng, bắp thịt cuồn cuộn, làn da thô ráp màu đồng cổ. Những người này chính là đến từ tàng khu (?) thuộc về những người ủng hộ bạo lực. tới Giang Nam để chuẩn bị tạo ra một cuộc đại bạo động.
Cầm đầu những người này là một tên râu quai nón, bộ dáng cực kỳ hung hãn, trên mặt lại còn có thêm một vết sẹo dài rõ ràng lại càng làm tăng thêm mấy phần hung thần ác sát.
- Đại ca, thế nào rồi? có nên giết thêm vài người nữa không?\
Một tên đầu trọc lỗ mũi cà chua kéo một người đàn ông vừa bị giết chết đến trước mặt tên râu quai nón, nở nụ cười âm lãnh. Người đàn ông vừa bị giết kia nửa cái đầu đã bị chúng đánh nát, óc trắng cùng máu đỏ hòa trộn với nhau chảy ra nhìn cực kỳ kinh khủng, dọa người.
- Tốt, giết thêm mấy người cho chính phủ biết Thiên Sư chúng ta lợi hại ra sao, tàng khu (?) là của chúng ta, đó không phải là nơi chính phủ có thể nhúng tay vào.
Tên râu quai nón cười tàn khốc.
- Không thành vấn đề! lão Tam, lão Tứ, động thủ!
Mũi cà chua được tên râu quai nón đồng ý liền gọi thêm hai tên đầu trọc khác. Hai tên kia lộ ra bộ dáng khát máu. Ngay lập tức mỗi người mạnh mẽ kéo theo một con tin hướng về phía ngoài mà đi ra.
- A! Đừng, cứu mạng, cứu mạng a!
Người bị bắt hoảng sợ kêu to.
- Ha ha ha… Kêu đi, kêu nữa đi. Các ngươi là một lũ ti tiện mưu toan nô dịch chúng ta. Đều là do các ngươi ép bọn ta, hôm nay bọn ta sẽ giết sạch các ngươi hiến tế cho Thiên Sư bọn ta kính ngưỡng!
Một tên đầu trọc càn rỡ cười lớn.
Hắn ta mạnh mẽ kéo một người đàn ông ra ngoài, mở cửa đem người đàn ông kia làm tấm chắn. Cảnh sát phía ngoài ngay lập tức chỉ nòng súng về phía hắn nhưng bị con tin cản trở, bọn họ không thể nổ súng, hơn nữa bên trong còn rất nhiều con tin.
- Ha ha ha! Ta cũng thế!
Một tên đầu trọc khác lại lôi một phụ nữ đi ra, đây là một người phụ nữ đang mang thai. Lúc này cô ta bị tên đầu trọc kéo tóc, hoảng sợ liều mạng van xin.
- Đừng giết tôi, đừng giết tôi, con của tôi còn chưa ra đời, đừng giết tôi!
Người phụ nữ hoảng sợ kêu lớn.
- Ha ha ha, vậy thì cho hai mẹ con ngươi cùng chết!
Tên đầu trọc không có một chút lòng trắc ẩn ngược lại càng thêm khát máu.
Lúc này, một đám người đang ngồi cạnh quầy hàng, Lý Phỉ Nhi đang ngồi giữa một đám người đó, thấy tên đầu trọc muốn giết người phụ nữ có thai kia nhất thời vô cùng kinh hãi nhưng nhiều hơn là tức giận cùng lo lắng.
Bên ngoài, cảnh sát cũng lo lắng không kém, Lương Văn Đạo nhìn thấy hết thảy, tức giận đến gần như phát điên.
- Ha Ha Ha! Hôm nay ta sẽ mổ bụng ngươi để cho G đảng nhìn thấy, Thiên Sư chúng ta là không thể xâm phạm, không thể khinh nhờn!
Tên đầu trọc càn rỡ cười lớn. Vừa nói, trong tay liền xuất hiện một thanh dao găm hướng về bụng người phụ nữ kia đâm tới. Trên mặt đất, một người đang quỳ thấy vậy liền chạy tới ngăn cản.
- Dừng tay!
Lý Phỉ Nhi rốt cục cũng không nhịn được, đứng dậy quát to, hướng tên đầu tróc kia vọt tới.
Lý Phỉ Nhi hét lớn một tiếng, lập tức bốn tên đầu trọc kia nhìn sang. Tên mũi cà chua kia cười lạnh một tiếng liền lao đến giáng một cái tát thật mạnh lên mặt nàng.
- Ba!
- A!
Lý Phỉ Nhi hét thảm một tiếng, văng ra ngoài, đầu đập lên cửa thủy tinh, máu tươi ròng ròng chảy ra
Ở cửa một tay đầu trọc túm trong tay 1 chàng trai, miệng cười lạnh, tay đưa lên, 5 ngón tay không khác gì những móng vuốt làm bằng thép cắm vào vào đầu chàng trai kia
"A!"
Nhất thời, máu tươi văng khắp nơi, chàng trai kêu thảm một tiếng,cơ thể co quắp mấy cái , rồi nằm lịm, óc và máu vương tung tóe , cảnh tượng cực kì khủng khiếp
"Ha ha ha ha... Thống khoái! " tên đầu trọc hô lớn,
Bên ngoài thấy một màn này tất cả mọi ng hận là không thể cướp súng của cảnh sát cho đám này mấy viên, nhưng bên trong vẫn còn rất nhiều con tin nên không ai dám hành động thiếu suy nghĩ , tổng chỉ huy Lương Văn Đạo vô cùng lo lắng tình thế cực kì nguy cấp rồi
"Ha ha ha... Đã chết một thằng “tên đầu trọc càn rỡ cười to nói sau đó song trảo túm lấy một người phụ nữ có thai Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Người phụ nữ có thai bị dọa cho hoa dung thất sắc, cả người run rẩy không ngừng , miệng run rẩy hô cứu mạng
Trong đại sảnh ngân hàng
Lý Phỉ Nhi bị một tên đầu trọc tát đụng đầu vào kính thủy tinh, trên đầu máu tươi chảy ròng ròng , cơ thể té trên mặt đất , tay ôm đầu, vẻ mặt khó chịu, tên vừa đánh nàng đi tới trước mặt, nhìn thấy nhan sắc của nàng, trong mắt lộ ra dâm ý
"Ha ha ha... Lại có ở bên trong có hàng ngon vậy mà ta không phát hiện, đã vậy còn ngực bự nữa chứ,lão tử từ trên núi xuống tới, dọc đường còn chưa được chơi em nào, cô em sắp được làm ng đầu tiên rồi”
Hắn cúi ng hai tay đem quần áo Lý Phỉ Nhi xé rách một mảng , nhất thời xuân quang lộ ra, tên kia nhìn thấy không ngừng nuốt nc miếng
"A! Súc sinh, cút đi ..” Lý Phỉ Nhi hoảng sợ hét lớn, vội vàng lui về phía sau lại bị hắn túm đc chân
"Ha ha ha... Tốt cô em này ngon lành đây! Nơi này lão tử khó chịu chết mất rồi, anh mắt hếch về phía cái “lều” phía dưới của hắn Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
A! Lưu manh, súc sinh, cút ngay, không được đụng vào ta, nếu không bạn trai ta đến sẽ không bỏ qu cho ngươi đâu.
Lý Phỉ Nhi hoảng sợ hét lớn
“Hừ! Bạn trai ngươi, ta dung một đầu ngón tay có thể giết hắn rồi! " đầu trọc khinh thường nói mắt thấy hai bầu ngực khổng lồ của Lý Phỉ Nhi ánh mắt không rời được một giây , khẩn cấp muốn đem Lý Phỉ Nhi đè xuống
HaHa chúng ta cùng nhau sảng khoái nào cô em , vừa nói hắn liền lao tới chỗ Lý Phỉ Nhi
Lý Phỉ Nhi hô lớn, hai tay liều mạng khua khoắng làm tên kia nhất thời không thể rat ay, xung qaunh mọi ng nhìn thấy hết thảy nhung ko ái giám ra tay cứu giúp
"Mẹ, còn dám phản kháng, muốn chết!"
Đầu trọc giận dữ nói,
Bốp
Một thanh âm giòn tan vang lên Lý Phỉ Nhi ăn một đòn của tên kia mặt sung phồng, khóe miệng chảy máu tươi
“ Con điếm đáng chết lão tử coi trọng ngươi, là phúc khí của ngươi! " đầu trọc nhìn Lý Phỉ Nhi cả giận nói, vừa nói trực tiếp liền thô bạo đem quần áo Lý Phỉ Nhi xé nốt
Lý Phỉ Nhi khóc lớn liều mạng lấy tay phản kháng nhưng là căn bản không làm nên chuyện gì, quần đã rách gần hết bắp đùi trắng muốt lộ ra nội y bao trùm vùng tam giác thần bí cũng hé lộ
Tên kia có chút ngây người rồi lao về phía Lý Phỉ Nhi…
"A!"
Trong nháy mắt, tên cướp hét thảm một tiếng bị Lý Phỉ Nhi một cước đạp cái đúng tiểu jj của hắn, tên kia kêu thảm ngã xuống mặt đất
Lý Phỉ Nhi vội vàng chạy về phía sau để chạy trốn nhưng tên cướp râu xồm đã nhìn thấy ,lập tức trong tay xuất hiện một thanh chủy thủ sắc nhọn
"Dừng tay, nhị ca, ta muốn hành hạ nó đến chết” tên đầu trọc nằm trên mặt đất nhịn đâu đứng lên vẻ mặt vô cùng khó coi
“hừ dám đá ta, may mà không có việc gì,bất quá cô em sẽ phải trả giá đắt ,ta sẽ cho cô em biết thế nào là chết trong sung sướng”
đầu trọc đã đem jj của mình móc ra
"Ha ha ha... Lão Tam, chờ ta một chút, chúng ta cùng chiến, ta còn không có chơi đùa phụ nữ có thai bao giờ” lúc này, ngoài cửa tên đang khống chế người phụ nữ có thai đi về phía đầu trọc
"Tốt. Lão Tứ, chúng ta cùng nhau chơi đùa các nàng,bọn người hán này đáng chết” đầu trọc hưng phấn hét lớn vừa nói liền hướng Lý Phỉ Nhi đánh tới, Lý Phỉ Nhi lập tức tránh thoát sang bên cạnh
Bên này, tên được gọi là lão tứ đã bắt đầu cởi quần áo ngừơi phụ nữ có thai vốn đã không có chút lực phản kháng nào, quần áo lien tục bị xé mở làm cho đầu trọc lập tức hưng phấn đem tiểu jj của mình ra
A! Lão công, cứu ta, cứu ta a! " Người phụ nữ có thai hướng về phía một nam tử đang núp trong góc hô lớn, nam tử này một thân tây trang, mang mắt kiếng,nhìn thấy vợ mình bị người ta hãm hiếp khuôn mặt ngẩn ra nhưng một tiếng cũng ko dám nói, quay mặt đi hương khác đầy bất lực
Cạnh đó
"Ha ha ha... !” xem mày trốn đi đâu
Lý Phỉ Nhi cũng bị dồn đến trong góc.
28.10.2014
Chương 253
Anh Hùng Đến Chậm Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
"Không, buông ta ra, buông ta ra !"
người phụ nữ mang thai bị tên đầu trọc đẩy ngã trên mặt đất
Bên cạnh Lý Phỉ Nhi nhìn thấy cảnh này không khỏi muốn xé nát đám súc sinh này, nhưng căn bản là không có biện pháp
"Đến đây đi, để lão tử âu yếm nào” hahaha Đầu trọc nhìn Lý Phỉ Nhi cười to vừa nói vừa lao tới Lý Phỉ Nhi
“Cút” Lý Phỉ Nhi lần nữa lại một lần nữa hướng tới hạ bộ đầu trọc đạp một cước
“muốn chết”
Đầu trọc cả giận nói, đưa tay lên,nhanh chóng bắt được cái chân đang đá tới của Lý Phỉ Nhi
"Lão Tứ, chờ ta cùng nhau!
"Không thành vấn đề! "
Tên đầu trọc kia gật đầu đáp lại
Bên cạnh tên râu quai nón với tên miệng méo bên cạnh “chúng ta đi chuẩn bị bom trước chuẩn bị cho nơi này nổ tung”
Tên miệng méo nghe xong liền gật đầu đáp ứng
“haha tiện nữ xem mày chạy đi đâu nữa” đầu trọc ddawsc ý cười lớn ,một tay đem quần Lý Phỉ Nhi giật ra
Lý Phỉ Nhi lúc này không có nửa điểm khí lực để ngăn đầu trọc nữa
"Tần Thiên! Tần Thiên! Tần Thiên! Anh ở đâu…”trong long nàng lúc này vô cùng tuyệt vọng , nhìn sang người phụ nữ bên cạnh , tình cạnh còn thê thảm hơn, thời khắc mấu chốt, chồng nàng lại bất lực nhìn vợ mình bị người ta làm nhục
"Oanh!"
Vừa lúc đó,cửa thủy tinh của ngân hàng nháy mắt bị đá nát, Tần Thiên khuôn mặt đầy lo lắng vọt vào trong, liên tục nhìn xung quanh
"Phỉ Nhi! Phỉ Nhi,anh đến rồi, em đang ở đâu!”
Tần Thiên nghe Lương Văn Đạonói Lý Phỉ Nhi bị bọn cướp đánh cho bị thương nhấy thời đầu óc nóng lên, chả quan tâm đến cái gì mà trực tiếp xông vào ngân hàng
“Tần Thiên em ở chỗ này” Lý Phỉ Nhi nghe được âm thanh quen thuộc của Tần Thiên trong lòng vô cùng kích động
Nghe thấy tiếng Lý Phỉ Nhi Tần Thiên lập tức lao tới, thấy Lý Phỉ Nhi sắp bị ng ta cưỡng gian, lửa giận bạo phát, đôi mắt chuyển sang màu đỏ máu, một cỗ sát khí cường đại từ người hắn bạo phát ra, trong nháy mắt cả ngân hàng tràn ngập mùi máu tươi
"Dị năng giả, giết hắn đi! " râu quai nón thấy biểu hiện của Tần Thiên liền hướng về phía đầu trọc và miệng méo mà hô, sau đó thân hình lao về phía Tần Thiên, trong tay xuất hiện 1 vật có hình nửa vòng tròn giống như loan đao Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tần Thiên căn bản ko thèm để ý tên này, con mắt đỏ như máu hướng về phía Lý Phỉ Nhi, ngay lập tức cả người biến mất tại chỗ , sau một khắc xuất hiện phía sau hai tên đầu trọc
"Chết đi!"
Tần Thiên quát lên một tiếng, hai tay gân xanh nổi lên, trong nháy mắt bắt lấy hai tên kia ném mạnh lên mặt đất
“bịch,bịch”
Hai trên đầu tiên bọ Tần Thiên ném xuống dất máu tươi không ngừng ói ra, không đợi bọn chúng kịp phản ứng Tần Thiên lại một lần nữa xuất thủ
Trong nháy mắt, tiểu jj của chúng bị Tần Thiên 1 cước đá nát, cả hạ bộ nát bấy, biến thành một đống huyết nhục lẫn lộn
Tần trời còn chưa có dừng lại,khảm đao được hắn lấy ra, không chút do dự chém xuống hai tên nằm trên mặt đất
“Các ngươi đều phải chết!"
Tần Thiên lúc này trông không gì một hung thần, một đao xuống là 1 cái đầu rớt ra, trông cực kì dọa người Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lúc này tên râu quai nón thấy hai huynh đệ của mình bị Tần Thiên chém thành thịt vụn,ko giấu được vẻ tức giận, dao găm trong tay hướng tới đầu Tần Thiên chém tới Truyện "Sống Cùng Biểu Tỷ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Muốn chết!"
Một tiếng dao ngọt lịm vang lên, râu quai nón bị Tần Thiên chém thành hai mảnh, nội tạng rơi dầy trên đất, máu tươi lên láng trên sàn nhà
Râu quai nón 1 lời cũng ko kịp thét ra, bên cạnh đó những con tin vừa rồi bị khống chế trong nháy mất ngất đi phân nửa, tên miệng méo vốn định lao lên nhưng thấy lão đại của mình bị một đao chém chết không khỏi sững sờ, sắc mặt trắng bệch