Tiêu Tố Ảnh mang thai, hai
người tự nhiên không thê đi dạo động tây được nữa, mà là quay về Vô Cực
thành tới trong cốc ở phía bắc..
Thời gian trôi qua bụng của Tiêu Tố Ảnh càng ngày càng nổi lên.
Qua mấy tháng trong đình viện trong sơn cốc Mộ Hàn giống như những người
chờ làm phụ thân khác, vô cùng lo lắng đi tới đi lui, đôi mắt thỉnh
thoảng nhìn qua cửa phòng đóng chặt, tiếng kêu thống khổ của Tiêu Tố Ảnh
từ bên trong không ngừng truyền ra ngoài.
Tiêu Tố Ảnh đã là Võ Tiên, dùng tu vị của nàng sanh con dễ dàng, thậm
chí không có chút cảm giác đau. Nhưng không có nghĩa là nàng không muốn
có cảm giác như nữ tử bình thường, càng phong ấn tu vị cường đại làm cho
chính mình biến thành người bình thường.
- ... Dùng sức... Lại dùng lực một chút... Sắp ra rồi, Tố Ảnh... Dùng sức...
Thủy Tâm Nguyệt không ngừng hét lên.
- Ah... Đi ra! Đi ra...
- Oa!
Rốt cục tiếng khóc nỉ non vang lên trong cốc.
Một tiểu sinh mệnh ra đời!
Ba!
- Mộ Hàn, là nam!
Bên giường Thủy Tâm Nguyệt ôm hài nhi trơn bóng ra. Hai hàng chân mày vui vẻ dạt dào.
- Ta nhìn xem!
Mộ Hàn tiếp nhận tiểu gia hỏa đang khóc lớn, âm thanh cực kỳ vang dội,
lọt vào trong tai Mộ Hàn giống như âm thanh mỹ diệu của thiên nhiên.
Nhìn thấy tiểu gia hỏa thì Mộ Hàn kích động.
- Tố Ảnh, xem này, là con của chúng ta.
- Mộ Hàn, cảm giác làm phụ thân thế nào?
Tiêu Tố Ảnh híp mắt tựa vào đầu giường. Vuốt mồ hồi trên thái dương, hơi có vẻ tái nhợt thỏa mản cười nói:
- Rất tốt, rất tốt...
Mộ Hàn mặt mày hớn hở, chỉ ngây ngốc nói.
"..."
- Ha ha, cảm giác làm ông ngoại cũng rất không tồi!
Qua một phút sau Tiêu Dịch Tiên đã xuất hiện trong đình viện.
Tiếp theo là được Lưu Phàm, Lần Hồng Nhan tới chúc mừng, sau đó cả tòa sơn cốc vui vẻ dạt dào.
- Nên xuất phát!
Qua chừng một tháng sau, Mộ Hàn đứng lặng trên không trung vạn mét, cuối
cùng nhìn qua sơn cốc, thân ảnh như sao băng bay ra ngoài.
Trong khoảnh khắc Mộ Hàn đã tới chỗ cao nhất của thiên địa.
Xoẹt!
Hai tay Mộ Hàn như xé rách tơ lụa, khe hở dài hẹp hiện ra, mộ Hàn tiến vào đó.
Ngay sau đó Mộ Hàn đã ở bên ngoài giới bích, bốn phía đầy màu sắc.
Nhi tử xuất thế, tánh mạng ra đời làm cho Mộ Hàn có thêm hiểu ra.
Sau đó tâm tình bình phục lại, Mộ Hàn liền biết rõ trùng kích võ đạo
Thần Cảnh thời cơ đã đến. Đây chỉ là cảm giác trong tối tăm, huyền diệu Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
khó giải thích, không có bất kỳ căn cứ thực chất nào, hắn có loại dự cảm
lúc này vượt qua "Hư Thiên thần kiều " xác xuất thành công là cao nhất.
Phanh!
- Năm đại chân linh pháp thân, tấn chức!
Lập tức kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm thân hiển lộ thân hình, lực lượng
linh hồn do Thịnh Dạ biến thành không ngừng bị tâm cung luyện hóa, trong
khoảng khắc liền phân thành năm cổ rót vào mi tâm của năm pháp thân.
Sau một khắc năm khí tức tăng lên thật nhanh.
Oanh!
Gần như cùng thời khắc đó "Tử Hư Thần Cung" và tám viên "Anh đan" rung
động lắc lư, "Anh Lôi Đan Quyết" cũng phát huy vô cùng tinh tế, lực
lượng trong "Phạm Linh Tinh Thạch" chia lìa ra. Nương theo đó là tiếng
sấm sét, anh lôi không ngừng thành hình.
Cuối cùng cũng ngưng tụ thành công, tu vị năm đại chân linh pháp thân
toàn bộ tăng lên tới Thiên Nhân Cảnh đỉnh phong, tiếp theo đó hóa thành
lưu quang chui vào ngũ tạng của Mộ Hàn.
Cơ hồ đồng thời giới bích chung quanh biến mất, một cây cầu hư vô hiện ra dưới chân Mộ Hàn, kéo dài vô cùng vô tận.
"Hư Thiên thần kiều" rốt cục hàng lâm!
Mộ Hàn không có chút do dự, chân phải bước ra.
Giờ này khắc này Mộ Hàn đã không lo lắng, vô niệm vô suy, vô tư vô ưu, một bước đi lên mang theo quyết tâm chưa từng có. Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hô!
Một bước qua đi lực lượng bàng bạc diễn sinh ra trong "Hư Thiên thần
kiều", từ bốn phương tám hướng áp tới như muốn nghiền Mộ Hàn thành bánh
thịt.
Mộ Hàn cũng không kháng cự, cứ triệt để buông bản thân ra.
Oanh!
Lực lượng giống như sóng to gió lớn tiến vào người Mộ Hàn, dũng mãnh rót
vào "Tử Hư Thần Cung ", mà đoàn hỏa diễm "U Minh Quỷ Hỏa ", một tỷ anh
lôi, hỗn độn tiên lực, hỗn độn thần lực, ngũ hành cực hạn và năm đại
chân linh pháp thân, thậm chí là "Phạm Linh Tinh Thạch" cũng bị lực
lượng va chạm mạnh mẽ.
Thoáng chốc trong người Mộ Hàn nhấc lên trận trận phong bạo, giống như
muốn triệt đê xé nát Mộ Hàn, nhưng mà thân thể Mộ Hàn như hóa thành hư
vô, tùy ý cho khí kình tàn sát bừa bãi.
Hô!
Mộ Hàn bước ra bước thứ hai lực lượng mạnh hơn rót vòa người của Mộ Hàn,
trong thân thể và tâm cung Mộ Hàn sinh ra phong bạo mạnh mẽ.
Tiếp theo là bước thứ ba, bước thứ tư, bước thứ năm...
Mộ Hàn không ngừng đi tới, từng bước tiến lên phía trước. Mỗi người vượt
qua "Hư Thiên thần kiều" đều không giống nhau, U Ảnh tộc Nhung Châu
dùng lực lượng vô cùng cường hoành lần lượt đạp vỡ Hư Thiên thần kiều,
mà Đan Phong thì thì không ngừng diễn sinh ra lực lượng xé mở "Hư Thiên
thần kiều".
Mà Mộ Hàn lại dẫn lực lượng "Hư Thiên thần kiều" vào người.
Giờ phút này thân hình Mộ Hàn chính là đỉnh lô, mà "Hư Thiên thần kiều"
chi lực chính là lò lửa, Mộ Hàn dùng thân là đỉnh, muốn mang một tỷ anh
lôi, hỗn độn tiên lực các loại lực lượng dung nhập làm một, muốn vượt
qua "Hư Thiên thần kiều" thì đây là quá trình lột xác.
Nếu như thất bại, Mộ Hàn hồn phi phách tán, triệt để chôn vùi, nếu thành công thì Mộ Hàn là Võ Thần mạnh nhất.
Võ Thần chi vương!
Sở dĩ Mộ Hàn chọn phương thức như vậy là dựa vào "Tiên Thiên Hỗn Độn
Nguyên Khí" . Loại lực lượng này là lực lượng thuần túy nhất thiên địa, Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
thậm chí lực lượng này còn vượt qua "Hư Thiên thần kiều" chi lực, nếu
như Mộ Hàn cảm giác đúng thì trước khi Thiên Vực thế giới sinh ra đời
thì lực lượng này đã tồn tại trong hư vô.
08.04.2015
Chương 1020 Hóa hư Nguồn: sưu tầm
Nội dung thu gọn
Chỉ có có được "Hỗn độn thần lực" như Mộ Hàn mới có thể hấp thu và biết được bản chất của "Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên Khí"!
Hô!
Một bước tiếp một bước, Mộ Hàn yên tĩnh như nước, trong "Hư Thiên thần
kiều" càng đi xa thì lực lượng thân thể tăng lên càng khủng khiếp.
Trong bất tri bất giác một tỷ anh lôi bắt đầu hòa tan, hỗn độn tiên lực
bắt đầu hòa tan, ngũ hành cực hạn lực lượng bắt đầu hòa tan... Thậm chí
Ngũ Hành Chân Linh pháp thể cũng bắt đầu hòa tan...
Thân hình Mộ Hàn là đỉnh lô cũng bị hòa tan.
Phút chốc một tia khí tức sương mù hiện ra, giống như đã bị "Tiên Thiên
Hỗn Độn Nguyên Khí" hấp dẫn, hội tụ vào "Bão Nhất Thạch" bên hông.
Đây là tia "Hỗn độn thần lực" biến thành!
Trong người Mộ Hàn tất cả lực lượng hòa tan ngưng tụ thành "Hỗn độn thần lực".
Nhưng mà không qua một hồi hỗn độn tiên lực cũng hòa tan toàn bộ, sau đó
liền ngũ hành cực hạn lực lượng..."Bão Nhất Thạch" hội tụ càng nhiều
khí trắng.
Thân hình Mộ Hàn giống như một cái động không đáy, mặc kệ bao nhiêu lực lượng rót vào cũng thừa nhận được.
Thời gian dần qua thân thể Mộ Hàn càng lúc càng mờ nhạt. Nhìn qua như
quả bóng bị nhét quá nhiều không khí và bành trướng càng lớn.
Khí cầu này khi bành trướng tới cực hạn sẽ nổ tung ầm ầm.
Mộ Hàn không biết thân hình của mình có cực hạn hay không, phải chăng
cuối cùng có nổ tung hay không. Sau khi bước vào "Hư Thiên thần kiều"
thì hắn chưa từng nghĩ qua vấn đề này, chỉ di chuyển từng bước, nỗi lòng
không có chút chấn động nào.
"Hư Thiên thần kiều" không ngừng kéo dài, giống như vĩnh viễn không có điểm cuối.
Qua mấy ngày, có lẽ là qua mấy tháng. Không gian trong tâm cung Mộ Hàn
một tia anh lôi cuối cùng hóa thành sương mù rót vào trong "Bão Nhất
Thạch".
Đến tận đây tất cả lực lượng trong người Mộ Hàn, kể cả năm đại chân linh pháp thân đã toàn bộ hòa tan.
- Không sai biệt lắm! Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Mộ Hàn giống như ngủ say vô số năm tỉnh lại, ý niệm hơi động một chút.
Bão Nhất Thạch" và "Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên Khí" hóa thành vòng xoáy
hấp phệ toàn bộ hỗn độn thần lực.
Hiện tại Mộ Hàn chỉ cần mang Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên Khí và toàn bộ sương mù dung hợp thành vô tận hỗn độn thần lực.
Đến lúc đó Mộ Hàn có thể một lần hành động đánh nát "Hư Thiên thần kiều" !
Hô!
Thời điểm này Mộ Hàn "Thôn Phệ Tiên Vực" cũng bắt đầu lột xác, tử ý càng mờ nhạt.
Sau khi dung hợp "Tiên Thiên Hỗn Độn Nguyên Khí" hoàn toàn thì "Thôn Phệ
Tiên Vực" triệt để hóa thành hư vô, giống như biến mất khỏi tâm cung.
- Thành bại ở bước cuối cùng.
Trong tâm niệm, không gian tâm cung của Mộ Hàn dùng "Bão Nhất Thạch"
tăng tốc độ lên cực nhanh, khí thế không gì sánh được bao phủ thân hình
gần như trong suốt của Mộ Hàn tỏa ra chung quan.
Chợt Mộ Hàn nhấc chân bước về phía trước.
Vào lúc bàn chân rơi vào trên"Hư Thiên thần kiều" thì lực lượng khủng bố
từ trong Bão Nhất Thạch bắn ra ngoài, tiếp theo một bước của Mộ Hàn
bước xuống và tiếng nổ mạnh vang lên, "Hư Thiên thần kiều" đứt từng
khúc, lập tức biến mất.
Giờ khắc này tất cả lực lượng áp chế hắn tan thành mây khói.
- Thành công!
Mộ Hàn đại hỉ, nhưng mà trong nháy mắt thân thể của hắn vang lên tiếng "Răng rắc ", "Răng rắc", thân hình hắn vỡ ra.
- Không tốt!
Mộ Hàn lập tức biến sắc.
Hắn đã ý thức được "Tử Hư Thần Cung" cùng thân thể của mình không cách
nào tiếp nhận được "Hư Thiên thần kiều" chi lực trùng kích, sau khi
bước vào võ đạo Thần Cảnh sẽ lập tức sụp đổ.
Oanh!
Còn không có chờ Mộ Hàn nghĩ ra kế sách ứng phó, rung động không ngừng
vang lên, thân hình Mộ Hàn vỡ tan giống như một thân thể chứa hàng tỷ
cân thuốc nổ, khí kình bàng bạc tỏa ra các nơi, vụ nổ lan tới đâu không
gian nơi đó bị hòa tan thành hư vô.
Hiện tại vị trí của Mộ Hàn còn lại một tảng đá.
Đó chính là "Bão Nhất Thạch" !
Nhưng mà nó giờ phút này không có chút động tĩnh gì, bốn phía vang lên tiến đứt gãy, phiến hư vô này như biến thành tử địa.s
...
Thời gian trôi qua như con thoi...
U Ảnh tộc vẫn không công được Thiên U Thánh Thiên vực. Mặc dù có Chúc
Sơn, Chân Dương cùng Hồng Liên ba đại Võ Thần chèo chống, chống cự U Ảnh
tộc Nhung Châu, Đan Phong, Hùng Lực cùng Kinh Trúc bốn Võ Thần, Thần U
Thiên Vực thiên mạch chi lực vẫn không ngừng xói mòn, Thần U Thiên Vực
hoàn cảnh từ từ sa sút.
Các Thiên Vực thế giới còn lại trên cơ bản đã thành địa bàn của U Ảnh
tộc, thậm chí các Trung Thiên Vực, Hạ Thiên Vực cũng không ngoại lệ, mỗi
ngày đều có đủ tu sĩ tử vong.
Trong ngàn vạn Thiên Vực chỉ có Bảo Tiên Thiên Vực là biên giới tây nam còn bình tĩnh.
- Mộ Hàn, đã hơn một năm, vì sao ngươi chưa quay về... Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Vô Cực thành, sâu trong Bắc Sơn cốc, Tiêu Tố Ảnh đứng trong sân, giương
mắt nhìn qua không trung, sâu kín thở nhẹ một hơi. Mấy tháng trước nàng
có cảm giác cổ quái, Mộ Hàn dường như còn sống lại như đã chết, loại
cảm giác này cực kỳ mờ ảo làm cho nàng không thể nắm lấy.
Cho tới nay Tiêu Tố Ảnh cực kỳ tin tưởng Mộ Hàn, nhưng lúc này nàng tâm
thần không yên, dù sao Mộ Hàn phải vượt qua "Hư Thiên thần kiều" . Đối
với tuyệt đại đa số bán thần mà nói, "Hư Thiên thần kiều" chính là thông
đạo tử vong, bao nhiêu năm qua người vượt qua được đếm được trên đầu
ngón tay.
Qua thật lâu Tiêu Tố Ảnh mới thu thập tâm tình, chuyển mắt nhìn qua tiểu gia hỏa đang ngáy o o...
Đã hơn một năm rồi, tiểu gia hỏa trừ lúc sinh ra khóc oa oa ra, từ đó về
sau không khóc không náo, tỉnh ăn, ăn ngủ, yên tĩnh đến quá phận. Tiêu
Tố Ảnh vẫn lo lắng tiểu gia hỏa có bị quái bệnh hay không, đáng tiếc
nàng dùng đủ biện pháp không biết nó bị cái gì.
- Phụ thân!
Đúng lúc này tiểu gia hỏa đột nhiên mở to mắt ra, âm thanh hơi thở vang
vọng. Mà gần như lúc hai chữ này vang lên, trong không giơ mờ mịt, "Bão
Nhất Thạch" yên tĩnh thật lâu đột nhiên có chút rung rung.
08.04.2015
Chương 1021 Hư Vô Thần Thể Nguồn: sưu tầm
Nội dung thu gọn
Lần rung động này "Bão Nhất Thạch" liền an tĩnh lại, qua nửa khắc đồng hồ tốc độ chấn động của nó tăng lên thật nhanh. Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hấp lực khủng bố sinh ra, cũng khuếch tán ra các nơi, trong khoảnh khắc nơi này biến thành dòng xoáy lớn..
"Bão Nhất Thạch" là trung tâm của vòng xoáy.
Hư vô bốn phía yên tĩnh như nước nhưng từng mảng hư vô bị bảo thạch thôn
phệ. Hư vô trong phạm vi mười dặm bị "Bão Nhất Thạch" hấp phệ không
còn, sau đó là trăm dặm, rồi sau đó là mấy ngàn dặm... Phạm vi mấy vạn
dặm...
Trong bất tri bất giác, phạm vi mấy mười vạn dặm hư vô đã bị thôn phệ.
Mà hư vô biến mất không gian này biến thành lỗ đen cực kỳ yên tĩnh, lỗ đen phạm vi mười mấy vạn dặm.
Trong lỗ đen trừ "Bão Nhất Thạch" đang lắc lư ra không còn thứ gì.
Không qua bao lâu hấp lực thu liễm, "Bão Nhất Thạch" cũng khôi phục bình tĩnh, sau đó là âm thanh vang vọng rung trời lở đất.
Phanh!
Phanh!
"..."
Giống như trong "Bão Nhất Thạch" có trái tim đang đập mạnh.
Từng tiếng tim đập này trong nháy mắt đã vượt qua lỗ đen, xuyên thấu vô Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
số tầng tầng lớp lớp không gian vang vọng ra khắp thế giới.
- Đây là âm thanh gì?
Thái Huyền Thiên Vực, trong sơn cốc phía bắc Vô Cực thành. Tiêu Tố Ảnh
kinh ngạc ngẩng đầu đến, vô ý thức cảm ứng âm thanh này liên quan lớn
tới mình.
Nghe được tiếng này Tiêu Tố Ảnh cảm giác tim của mình sinh ra cộng minh.
- A cha, a cha...
Bên hông tiểu hài tử nhận thấy cái gì đó, lại đong đưa cánh tay mập mạp cười rộ lên.
- Mộ Hàn, thật là ngươi sao?
Tiêu Tố Ảnh nhẹ giọng nỉ non, trong hốc mắt có nước mắt chảy ra.
Ngày nay nàng có thể yên lòng...
...
- Xảy ra chuyện gì?
Trong lúc này ở Bảo Tiên Thiên Vực Cổ Thương Phong cũng nghe được
tiếngnayf. Trong miệng thấp hô ra tiếng, Cổ Thương Phong lập tức ra khỏi
"Côn Lôn Tiên Phủ" . Tinh tế cảm ứng.
- Chẳng lẽ là từ U Ảnh tộc Võ Tiên truyền tới?
Cổ Thương Phong kinh nghi bất định, hắn nghĩ tới khả năng này mà thôi.
Ý niệm đó khiến Cổ Thương Phong thân hóa lưu quang. Bay tới Thái Tố Cổ Thành, gặp mấy tên U Ảnh tộc Ảnh Vương ở đó.
...
Bên ngòi Thần U Thiên Vực, bốn đạo thân ảnh đang đứng ở ngoài giới bích,
trong "Nguyệt Thần Mi Ấn" tỏa ra hào quang óng ánh ngưng kết thành thực
chất như ràng buộc lớn lao, phân biệt rót vào trong Thần U Thiên Vực.
Bốn người này là bốn Võ Thần của U Ảnh tộc: Nhung Châu, Đan Phong, Hùng Lực cùng Kinh Trúc!
Giờ phút này không ngừng có hào quang từ mi tâm của họ lao ra ngoài, rất
nhanh tan rã giới bích, đây là thiên mạch chi lực của Thần U Thiên Vực.
Mấy năm này đám người Nhung Châu đã rút tám phần thiên mạch chi lực rồi.
- Chư vị, tối đa một tháng Thần U Thiên Vực sẽ sụp đổ!
Nhung Châu cười ha ha, nhưng lúc nghe "Phanh" một tiếng vang thật lớn từ hư không xa xôi truyền tới, tiếng cười của hắn im lặng,
Phanh...
Tiếng động này một tiếp một khiến sắc mặt Võ Thần U Ảnh tộc biến hóa.
- Âm thanh này từ đâu tới? Ngay cả tâm thần của ta cũng bị quấy nhiễu.
- Hình như là âm thanh tim đập? Là người nào đó giả thần giả quỷ? Chẳng lẽ là ba gia hỏa trong Thần U Thiên Vực?
- Không thể nào đâu, bọn chúng đang liều mạng duy trì Thần U Thiên Vực, làm gì gây ra động tĩnh này.
- Ta có cảm giác không tốt...
"..."
Nhung Châu, Đan Phong, Hùng Lực cùng Kinh Trúc bốn gã Võ Thần, hai mặt nhìn nhau, kinh nghi bất định.
Một lát sau Nhung Châu híp mắt, trầm giọng nói:
- Chư vị, không cần lo âm thanh này, đều thêm chút sức, nhất định phải
trong thời gian ngắn tiêu diệt Thần U Thiên Vực. Phải hủy diệt nó, Thiên
Vực không còn thì Chúc Sơn, Chân Dương cùng Hồng Liên cũng không sống
được, đến lúc đó ngược lại nhìn xem trong ngàn vạn Thiên Vực thế giới
này còn có ai có thể chống lại U Ảnh tộc chúng ta!
Gần như đồng thời Thần U Thiên Vực tất cả tu sĩ cũng nghe được tiếng tim
đập này. Trong lúc nhất thời mỗi người tâm thần chấn động.
Mặc dù là Chúc Sơn, Chân Dương cùng Hồng Liên ba đại Võ Thần cũng không ngoại lệ.
Mấy năm qua thiên mạch chi lực trôi qua rất nhanh, hoàn cảnh trong
Thần U Thiên Vực trở nên ác liệt. Bọn họ cũng muốn lao ra khỏi Thiên Vực
chém giết với đám Thiên U.
Nhưng mà "Vạn Giới Vũ Minh" lui giữ Thần U Thiên Vực thì U Ảnh tộc lại
triệu tập gần vạn Ảnh Vương, tạo thành đại trận phong kín Thần U Thiên
Vực.
Chuyện cho tới bây giờ muốn đi ra ngoài cũng không có khả năng.
.
- Chèo chống đến bây giờ, ta đã hết lực!
Hồng Liên sâu kín thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nhắm hai mắt, cố gắng bình phục tâm thần khi nghe tiếng tim đập...
...
Phanh! Phanh...
Oanh!
Lúc này Bão Nhất Thạch nổ tung. Chợt thân ảnh Mộ Hàn hiện ra. Lúc này
hai chân Mộ Hàn đạp lên hắc động, toàn thân óng ánh như hài đồng mới
sinh, không có bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt.
- Ta rốt cục sống lại!
Phút chốc Mộ Hàn mở to mắt, trong mắt mỉm cười.
- Hư vô diễn sinh hỗn độn, mà hỗn độn thai nghén ngàn vạn thế giới, ta
hóa hư quy về hư vô, lại từ hư vô ra đời, hiện tại thân hình của ta Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
không phải ‘ hỗn độn tiên thể ’, mà là ‘ Hư Vô Thần Thể ’, lực lượng của
ta không phả là ‘ hỗn độn thần lực ’, mà là ‘ hư vô thần lực ’, một
bước này tuy hung hiểm nhưng vượt xa dự đoán của ta.
Cười nhẹ một tiếng, một kiện áo đen bao trùm thân hình, Mộ Hàn đi vafibuowcs ra khỏi lỗ đen mấy chục vạn dặm này.
08.04.2015
Chương 1022 Nhất niệm sinh thế giới (Đại kết cục) Nguồn: sưu tầm
Nội dung thu gọn
Ầm ầm! Ầm ầm... Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thần U Thiên Vực phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, động tĩnh cực lớn ảnh hưởng toàn bộ Thiên Vực.
Thiên Vực bắt đầu sụp đổ!
Tu sĩ trong Thiên Vực tuyệt vọng, hôm nay tận thế sắp hàng lâm, có người
lẳng lặng ngồi xếp bằng, nhắm mắt chờ; có người như bệnh tâm thần gào
thét loạn lên; có người tự giết lẫn nhau; cũng có người vào thời khắc
cuối cùng bạo phát dục vọng nguyên thủy.
Hôm nay Thần U Thiên Vực đã không còn trật tự, là hỗn loạn.
Hào khí cực kỳ ngưng trọng.
- Chư vị, Thần U Thiên Vực sắp hết!
Chúc Sơn hai mắt đảo qua mọi người, trầm giọng nói.
- Một khi Thiên Vực tan vỡ, nó bạo phát lực lượng có thể hủy diệt bất cứ
kẻ nào trong phạm vi Thiên Vực nổ tung thành bột mịn, đừng nói Võ Tiên
khó có thể may mắn thoát khỏi, cho dù lão phu là Võ Thần cũng chết thôi.
Mọi người im miệng không nói, trong sơn cốc tĩnh mịch.
Tu vị đến Võ Tiên chi cảnh tự nhiên biết rõ Chúc Sơn nói không chút khoa
trương. Thánh Thiên vực sụp đổ thì thế giới này không ai sống sót.
- Chúc Sơn đại nhân. Dù sao đều là chết, nên làm gì cứ nói thẳng đi.
Tiếng nói buồn rươu rượu vang lên, nói chuyện là lão giả gầy như que củi, hắn là được "U Minh Quỷ Tiên" . Cường giả bán thần. Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Cũng tốt! Thời gian cấp bách, lão phu cũng không quanh co.
Chúc Sơn, Chân Dương và Hồng Liên rất nhanh trao đổi ánh mắt.
- Trong hai mươi ngày qua lão phu và Chân Dương, Hồng Liên sở dĩ tùy ý
cho thiên mạch chi lực trôi đi là tu do tu luyện pháp môn ‘ vật đổi sao
dời ’.
- Một khi thi triển trong sơn cốc này mọi người sẽ chết. Kể cả lão phu
cùng Chân Dương, Hồng Liên ba người, nhưng mà chúng ta mang tất cả lực
lượng rót vào thiên mạch chi lực, sau đó thiên mạch chi lực lao ra cho
đám người Nhung Châu, Đan Phong, Hùng Lực cùng Kinh Trúc một kích trí
mạng.
- Dưới lực lượng khổng lồ như thế bọn chúng khó may mắn thoát khỏi.
Ngoài ra một khi phát động thì ‘ Thần U Thiên Vực ’ sex sớm sụp đổ,
người trong Thiên Vực sẽ chết. Nhưng mà chúng ta có thể dùng tính mạng
và Thần U Thiên Vực giành một đường hy vọng cho nhân loại.
"..."
Chúc Sơn vừa nói thì trong sơn cốc yên tĩnh.
- Dù chúng ta giết được Võ Thần của chúng, nhưng bán thần của U Ảnh tộc vẫn còn, chúng ta chỉ có thể nghe theo mệnh trời.
Chúc Sơn nói thêm.
- Ngươi sai rồi.
Đột nhiên Hồng Liên mở miệng.
- Tuy Võ Tiên nhân loại còn sống rất ít. Nhưng có một người giết cường giả bán thần của U Ảnh tộc như giết heo chó.
- Ai?
Trong sơn cốc lập tức bạo động, mỗi người trên mặt toát ra vẻ kinh ngạc.
- Người nọ chính là Mộ Hàn, chắc hẳn không ít người nghe qua nha!
Hồng Liên lạnh nhạt cười nói.
- Tin tức U Ảnh tộc xâm lấn là hắn biết được. Hắn hiện tại còn sống. Ở
Tây Nam Thiên Vực, chỉ cần chúng ta giết Nhung Châu, Đan Phong, Hùng Lực
cùng Kinh Trúc bốn tên này, U Ảnh tộc sẽ không có kẻ nào làm gì được
hắn! Dùng tư chất của hắn vượt qua ‘ Hư Thiên thần kiều ’ bước vào Thần
Cảnh xác xuất thành công cực cao. Nếu hắn làm Võ Thần, nhất định sẽ đuổi
U Ảnh tộc ra khỏi Thiên Vực thế giới, triệt để tiêu diệt.
- Đã như vầy còn chờ cái gì nữa?
U Minh Quỷ Tiên giọng the thé nói.
- Nói đúng, thời gian của chúng ta không nhiều lắm.
- Cho dù không có Mộ Hàn, lão tử cũng nguyện ý đồng quy vu tận với bốn
tên tạp chủng U Ảnh tộc kia! Dù sao đều là chết, kéo chúng theo là đủ
vốn.
"..."
Từng đạo nói vang lên trong sơn cốc.
- Rất tốt!
Trên mặt Chúc Sơn mỉm cười.
- Có người nào muốn rời khỏi hay không? Yên tâm việc này toàn bộ bằng tự
nguyện, nếu có người rơi đi có thể đứng ra, lão phu sẽ không làm khó
hắn!
Tất cả mọi người hiểu trong hoàn cảnh này cho dù là rời khỏi, cũng không có khả năng sống lâu hơn một giây nào.
Cho nên không ai đứng ra.
- Đã như vầy chúng ta bắt đầu.
Chúc Sơn, Chân Dương cùng Hồng Liên liếc nhau, trên mặt hiện ra thần sắc tàn nhẫn.
Nhưng mà lúc ba người nâng hai tay lên một âm thanh đột ngột vang vọng khắp Thần U Thiên Vực.
- Bốn vị bằng hữu, U Ảnh tộc đã chiếm toàn bộ thế giới, chuyện các ngươi
làm quá tuyệt, không bằng buông tha Thần U Thiên Vực, như thế nào?
- Người nào đang nói chuyện?
Chẳng những là mấy ngàn Võ Tiên và ba Võ Thần trong sơn cốc này sững sờ, tu sĩ các nơi trong Thần U Thiên Vực đều ngơ ngẩn.
Rất nhanh cơ hồ tất cả mọi người như tỉnh mộng, âm thanh này tới từ bên
ngoài Thần U Thiên Vực, hơn nữa "Bốn vị bằng hữu" hiển nhiên là Nhung
Châu, Đan Phong, Hùng Lực cùng Kinh Trúc bốn Võ Thần của U Ảnh tộc! Rốt
cuộc là ai dám nói chuyện với đám người Nhung Châu như vậy?
- Ai?
Bên ngoài Thần U Thiên Vực bê, Nhung Châu, Đan Phong, Hùng Lực cùng Kinh
Trúc hét to lên, U Ảnh tộc hội tụ bên ngoài Thần U Thiên Vực kinh ngạc
mở to hai mắt, âm thanh cực kỳ quỷ dị giống như diễn sinh ra từ hư vô,
làm cho người ta không nắm được chỗ nào.
Đột nhiên có một nam tử hiện ra ngay trước mặt bốn Võ Thần U Ảnh tộc, xuất hiện quá quỷ dị khiến người ta ngẩn ngơ.
- Ngươi là ai?
Nhung Châu trầm giọng quát.
Tiếng nói vang lên Nhung Châu rất nhanh cùng Đan Phong ba người liếc
nhau, đều nhìn ra kinh nghi trong mắt đối phương. Hiển nhiên bốn người
phát hiện dị trạng, trong mắt bọn họ tên nam tử này không có chút khí
tức nào, dường như một đoàn... Hư vô!
- Tại hạ Mộ Hàn.
Mộ Hàn cười mỉm nói:
- Danh tự, có lẽ các vị chưa từng nghe nói qua. Nhưng mà mấy năm trước
ta từng đi qua địa cầu số một của U Ảnh tộ, đã từng tham gia ‘ U Ảnh
thần hội ’, đạt được tám vạn năm ngàn hồn tinh, thậm chí còn đi Tổ Thần
Sơn quan sát qua ‘ hồn ảnh ’.
- Khi đó ta tên gọi là ‘ Thịnh Quang ’!
Mộ Hàn âm điệu không cao, nhưng mà hắn nói ra đều xuyên qua không gian
xa xôi. Rành mạch lọt vài tai U Ảnh tộc Ảnh Vương, thậm chí còn truyền
qua giới bích vào trong Thần U Thiên Vực.
- Thịnh Quang?
Nghe hai chữ này đám Ảnh Vương xôn xao.
- Xem ra ngươi đoạt xá Thịnh Quang? Mượn thân phận của hắn lẫn vào U Ảnh
tộc, nếu ta đoán không sai, Thịnh Dạ cũng không phải phản bội chạy
trốn. Mà là đã bị ngươi giết chết?
Đồng tử Nhung Châu co lại, âm thanh lạnh lùng nói.
- Ngươi đoán không sai, sự thật đúng là như thế.
Mộ Hàn cười nói.
- Thịnh Quang... Ah, không, Mộ Hàn, ngươi thật đúng là to gan lớn mật,
dám chạy tới nơi này, bảo chúng ta buông tha Thần U Thiên Vực, sẽ không
sợ ta giết ngươi?
Kinh Trúc cười lạnh nói.
- Giết ta?
Mộ Hàn mỉm cười, nói:
- Ta đứng ở chỗ này không động. Chỉ sợ ngươi cũng không giết được ta.
- Dõng dạc! Đi chết đi!
Kinh Trúc xùy cười một tiếng, một đạo hồng quang từ trong "Nguyệt Thần
Mi Ấn" bắn ra, lập tức xé rách giới vách tường không gian đánh vào đầu
Mộ Hàn.
Một màn quỷ dị hiện ra. Hồng quang chém qua thân thể Mộ Hàn nhưng Mộ Hàn không chút tổn thương, vẫn mỉm cười đứng đó như trước.
- Làm sao có thể?
Kinh Trúc nghẹn ngào kinh hô, một đao quang từ trong mi tâm bắn ra lần
nữa chém hông Mộ Hàn. Nếu đổi thành người khác, thân hình nhất định cắt
thành hai đoạn. Nhưng mà thân hình Mộ Hàn vẫn hoàn hảo như cũ, giống như
đao quang là không khí.
Mộ Hàn rõ ràng là ở chỗ này, nhưng mà lại như không có.
Cảnh tượng rành rành như vậy làm cho phần đông U Ảnh tộc Ảnh Vương sợ
hãi nổi da gà, mặc dù là Kinh Trúc, trong nội tâm cũng chấn động.
Âm thanh vang lên bốn tên U Ảnh tộc Võ Thần thân hình đồng thời biến
mất, chỉ còn lại "Nguyệt Thần Mi Ấn ", hồng quang nghiền áp qua Mộ Hàn.
Bốn gã Võ Thần cùng nhau ra tay, uy thế kinh thiên động địa, bốn cái
"Nguyệt Thần Mi Ấn" đi qua nơi nào thì không gian nơi đó vỡ vụn.
- Cần gì chứ?
Mộ Hàn lắc đầu cười cười, ý niệm khẽ động, thân hình liền hóa thành hư
vô vô biên vô hạn, lập tức bao quanh bốn "Nguyệt Thần Mi Ấn" vào trong.
Giờ khắc này bọn người Nhung Châu cảm giác mình bị nhốt vào trong lồng
giam cực lớn, chợt thân hình không thể khống chế.
- Xảy ra chuyện gì? Lực lượng của ta không xuất ra được.
- Mộ Hàn, ngươi làm gì chúng ta?
- Không có khả năng! Không có khả năng! Võ Thần làm sao cường đại như vậy?
- Hư vô thần lực... Đây là hư vô thần lực ah...
Nhung Châu, Đan Phong, Hùng Lực cùng Kinh Trúc bốn gã U Ảnh tộc Võ Thần
đều hoảng sợ biến sắc. Bọn họ không nghĩ tới Mộ Hàn có được hư vô thần
lực. Đều là Võ Thần, bọn họ tự nhiên tinh tường hư vô thần lực chính là
lực lượng bổn nguyên nhất trên đời, dù sao thế giới này có nguồn gốc từ
hư vô..
Võ Thần có được hư vô thần lực tuyệt đối là Võ Thần chi vương!
- Hết! Xong...
Bốn người đáy lòng tuyệt vọng.
- Hiện tại, các ngươi không muốn buông tha Thần U Thiên Vực đều không được... Phong!
Giọng của Mộ Hàn đột nhiên vang lên, chữ "Phong" vang lên thì Nhung
Châu liền bị một đoàn hư vô chi lực thần bí bao trùm, thân hình co rút
lại, sau đó là Đan Phong, Hùng Lực cùng Kinh Trúc. Trong nháy mắt qua đi
thân ảnh Mộ Hàn lại hiện ra. Bên hông có bốn điêu khắc sống động.
Mỗi điêu khắc đều là một U Ảnh tộc Võ Thần bị phong ấn.
- Bốn vị đại nhân đều bị phong ấn, chạy mau ah...
Bốn phía Thần U Thiên Vực vang lên vô số tiếng quát tháo, những Ảnh
Vương thất kinh. Nhao nhao chạy ra thật xa. Chút ít Ảnh Vương và một
đám Linh Hư tộc cùng Ma Linh Tộc Võ Tiên, Thái Thượng Thiên, Thái Thượng
Trạch cũng ở trong đó, lúc này bọn họ chỉ hận sinh ra ít đi hai cái
đùi.
- Mộ Hàn, này vì sao cường đại như thế. Trong khoảnh khắc phong ấn bốn Võ Thần?
Thái Thượng Thiên trong lòng đầy hối hận, chỉ hy vọng Mộ Hàn đừng chú ý
tới mình, không qua một lúc bên tai của hắn có tiếng nói vang vọng.
- Phong!
Thậm chí không sinh ra chút ý kháng cự nào, Thái Thượng Thiên hóa thành
một tiểu điêu khắc phiêu phù ở bên người Mộ Hàn. Mộ Hàn híp mắt. Trong
miệng nói một tiếng, tiểu điêu khắc xuất hiện bên cạnh, thời gian qua
một lát quanh người Mộ Hàn có hơn ba mươi điêu khắc.
Trừ đám người Nhung Châu ra, phong ấn đều là phản đồ của Thiên Vực.
Hô!
Sau đó Mộ Hàn liền hóa thành hư vô, vô biên vô hạn khuếch tán ra ngoài,
những U Ảnh tộc Ảnh Vương đột nhiên cảm giác mình bị hấp lực trói buộc.
Thân hình không tự chủ bay lên, trong lòng sinh ra cảm giác tuyệt vọng,
lại phát hiện mình lại trở địa cầu trong không gian hư vô.
Không chờ đám Ảnh Vương, U Ảnh Tộc ở các nơi của Thiên Vực thế giới đều bị lực lượng thần bí đưa về địa cầu.
Thủ đoạn như thế nghe rợn cả người, làm cho U Ảnh tộc nghẹn nghào.
Không qua baoa lâu bọn họ phát hiện tất cả địa cầu kết nối với nhau, sau
đó không ngừng dung hợp, thời gian dần qua hoàn toàn có một viên tinh
cầu sinh ra từ tron hư vô. Các địa cầu của U Ảnh tộc vốn phân tán tự
nhiên hợp nhất.
Bốn phía không trung mấy chục vạn mét là bình chướng hư vô vô cùng vô tận.
U Ảnh tộc bình thường có lẽ còn không có phát hiện, nhưng mà cường giả
bán thần của U Ảnh tộc cũng ý thức được bình chướng này ngay cả Võ Thần
cũng khó đánh vỡ.
U Ảnh tộc vĩnh viễn không thể quay về Thiên Vực thế giới, chỉ có thể đời đời định cư trên địa cầu này.
- Chư vị, các ngươi đều an toàn.
Lúc này bất kể là Thần U Thiên Vực hay là U Ảnh tộc xâm chiếm Thiên Vực thế giới, cơ hô người sống đều nghe giọng nói này.
Nhất là Thần U Thiên Vực, vô số tu sĩ may mắn sống sót hoan hô lên.
- Người nọ thật sự là... Mộ Hàn?
- Tuyệt đối là hắn! Thật không nghĩ tới chỉ mấy năm ngắn ngủi hắn đã đột
phá đến cảnh giới như vậy, trong nháy mắt phong ấn bốn tên Nhung
Châu... Đan Phong tên kia nói không sai, hiện tại Mộ Hàn đã là Võ Thần
chi vương! Võ Thần chi vương chính thức...
Hồng Liên nỉ non lên tiếng.
- Chúng ta đều không cần chết!
Chân Dương Võ Thần thở phào.
- Nhưng mà Thần U Thiên Vực không qua vài ngày sẽ sụp đổ, chúng ta phải nắm chặc thời gian cuối cùng, mang theo mọi người...
Còn chưa dứt lời Chân Dương Võ Thần há to, dường như phát hiện chuyện không thể tưởng tượng.
Chợt cơ hồ tất cả mọi người đã phát hiện Thần U Thiên Vựcthiên mạch chi
lực gần như khô kiệt lại tràn đầy. Ngay sau đó cổ cây khô héo xanh lại,
không khí trầm lặng bừng bừng sinh cơ, trong hư không tràn ngập linh
khí.
Nhưng mà vách tường bốn phía của Thần U Thiên Vực tan rã, rồi sau đó,
phần đông tu sĩ võ đạo cảm ứng được chuyện khó tin diễn ra, không gian
giới bích của Thần U Thiên Vực đang chuyển dời rất nhanh, đang dung hợp
với Thiên Vực khác.
Cũng không lâu lắm Thiên Vực thế giới khổng lồ đang biến thành một Thiên Vực.
Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều Thượng Thiên vực, Trung
Thiên Vực, Hạ Thiên Vực dung hợp vào nhau... Đám người Chúc Sơn cảm thấy
mặt đất dưới chân càng ngày càng rộng rãi.
Hô!
Giống như mấy tháng, lại như mấy năm, đột nhiên thân ảnh của Mộ Hàn xuất
hiện trên không Vô Cực thành. Giờ phút này cơ hồ tất cả Thiên Vực thế
giới đều dung hợp, vô số thiên địa linh khí chảy xuôi trong thế giới
này, làm cho tất cả thiên địa linh khí trở nên cân đối, từ nay về sau
trên đời này không còn Thánh Thiên vực, Thượng Thiên vực, Trung Thiên
Vực cùng Hạ Thiên Vực.
- Nhất niệm sinh thế giới...
Trong miệng nhẹ nhàng nói ra năm chữ này, thân hình Mộ Hàn chìm xuống
xuất hiện ở sơn cốc phía bắc Vô Cực thành, cửa nhà mở ra, Tiêu Tố Ảnh
đang dựa vào trụ nhà, dáng người yểu điệu, nụ cười ấm áp ôm một tiểu nam
hài hai ba tuổi béo ú đang ngáy o..o....
Đột nhiên tiểu gia hỏa kia giống như cảm ứng được cái gì, thân hình nhỏ Truyện "Vũ Vương (Bản dịch vipvandan) " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
uốn éo, lại từ trong ngực Tiêu Tố Ảnh nhảy xuống, không ngừng nhìn qua
thân ảnh đang đi tới, kêu lên:
- A cha...
- Ai!
Mộ Hàn lúc này hơn hở đi tới, liền cảm giác thấy hoa mắt, tiểu gia hỏa
này lao vào ngực của hắn, như con gấu túi bám vào cổ hắn. Mộ Hàn giật
mình, chợt vố mông tiểu gia hỏa này, cười ha hả, nói:
- Mới ba tuổi đã có tu vị Giới Không Cảnh Võ Tiên, ngươi làm ba ba làm sao chịu nổi?
- Hừ hừ, a cha, ta mười tuổi sẽ là Thiên Nhân Vũ Tiên nha...
- Tốt, ta chờ! Nếu không tới đừng trách đánh mông ngươi, ha ha...