Quyển 13: Người người như rồng. Chương 31
Trời Làm Bàn, Sao Làm Quân Cờ
Nội dung thu gọn
Trên bàn đá là ván cờ do hai Diêm Xuyên lúc trước đã chơi. Cũng đã hạ đến một nửa.
Nhân thân Diêm Xuyên vung tay lên. Quân cờ đen trắng chia cho từng người. Một bàn cờ lớn lại một lần nữa bắt đầu.
Thời khắc Diêm Xuyên phất tay, bách thụ thương thiên đột nhiên xuất hiện, xoay chầm chậm liên kết với các ngôi sao trên tinh không. Ba ngàn ngôi sao tầng sao sâu, đột nhiên đấu chuyển tinh di. Ngôi sao ở cõi âm càng nhanh chóng kích thích mà tới dương gian.
Ầm ầm ầm!
Tinh không nổ vang. Thiên hạ chấn động. Trong lúc nhất thời, vô số cường giả ngẩng đầu nhìn lên trời, lại nhìn thấy ngôi sao có sự thay đổi dữ dội.
Ba ngàn ngôi sao hóa thành hai bên, phân chia ra hai bên thiên hạ nam bắc.
Tại cửa Đông Phương Điện, Đông Phương Bất Bại dẫn theo Liên Thần bước ra khỏi đại điện, nhíu mày nhìn tinh không. Truyện "Tiên Quốc Đại Đế " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Trời làm bàn, sao làm quân cờ? Một bàn cờ lớn! Sư tôn, đây là ba ngàn quân cờ!
Liên Thần mờ mịt nói.
- Không, ngươi lại nhìn kỹ đi!
Liên Thần lắc đầu một cái.
Tại đất cũ của Bách thị, trong lương đình.
Dưới sự khống chế của vũ trụ trong lòng bàn tay, bên trên bàn cờ có vô số những điểm sao nhỏ vờn quanh. Ngoại trừ ba ngàn quân cờ ra, còn có vô số điểm sao nhỏ liên kết với vô số ngôi sao ở tầng sao nông.
Nhìn bàn cờ, dường như đang nhìn vào tinh không vậy.
Lấy bàn cờ liên kết với những vì sao trên bầu trời.
Trên tinh không, dần dần hình thành từng ngân hà chằng chịt khắp nơi, hóa thành một bàn cờ cực lớn.
- Sau khi cảm ngộ thiên chi đạo, ta đã có thể hoàn toàn điều động được ba ngàn siêu sao này. Hôm nay, ý chí của ngươi và ta cùng bơi trong lưới sao, cùng tham khảo Thiên Cơ!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Được!
Chung Sơn cười gật đầu một cái.
Đây không chỉ là một trận quyết đấu, còn là một loại cảnh giới chung.
Chung Sơn cầm quân cờ màu đen, Diêm Xuyên cầm quân cờ màu trắng.
- Tạ ơn tế đàn Đại Đế của ngươi, ngươi đi trước đi!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Vậy ta liền không khách khí!
Chung Sơn gật đầu một cái.
Ngón trỏ và ngón giữa kẹp một hạt cờ màu đen, nhìn bàn cờ một lúc, sau đó hắn đặt một quân cờ xuống.
Đùng!
Ầm!
Kèm theo một quân cờ hạ xuống, trong tinh không đột nhiên phát ra một tiếng động rất lớn.
Lại một siêu sao di động đến một điểm trên ngân hà, tại vị trí trung tâm của bàn cờ.
- Thiên nguyên?
Liên Thần nhìn tinh không ngưng trọng nói.
- Đế vương đánh cờ, nước cờ đầu tiên, thiên nguyên!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
Chung Sơn hạ xuống một quân cờ, vô số ngôi sao nhỏ của tầng sao nông theo đó mà nhanh chóng di chuyển, giống như xung quanh vô số thần tử đi theo vậy.
Nhân thân Diêm Xuyên nhìn bàn cờ, khẽ mỉm cười. Hắn lại kẹp một quân cờ trắng chậm rãi hạ xuống bàn cờ.
Đùng!
Ầm!
Các sao trong tinh không, lại một siêu sao rơi xuống.
- Thượng cửu ngũ, ngôi cửu ngũ? Diêm Xuyên này đánh cờ, cũng không cam lòng tụt lại phía sau?
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
Trong lương đình tại chốn cũ của Bách thị.
Vù!
Tâm thần hai người nhân thân Diêm Xuyên và Chung Sơn, dường như theo quân cờ tiến vào trong bàn cờ, lại dường như tiến vào trong tinh không. Hai ý chí lấy các ngôi sao trong thiên địa làm thân, bắt đầu trận đấu va chạm.
Ầm!
Ầm!
... ... ...
... ...
Siêu sao trong tinh không rơi xuống. Vô số những ngôi sao nhỏ đi kèm theo xung quanh, giống như thiên quân vạn mã đi kèm vị tướng lĩnh của mình.
Lần lượt những quân cờ được đặt xuống, từ lâu đã kinh động vô số sinh linh trong thiên hạ dương gian.
Muôn dân trong dương gian tỏ ra mờ mịt nhìn lên tinh không.
Ngân hà hội tụ thành bàn cờ lớn. Siêu sao hóa thành quân cờ.
Vô số sinh linh đều lộ vẻ chấn động.
- Rốt cuộc ai đang đánh cờ vậy? Tại sao lại bá đạo như vậy?
- Trời làm bàn, ngôi sao làm quân cờ sao?
- Đây là đang chơi cờ sao?
... ... ... ...
... ...
...
Vô số người đều cảm thấy chấn động. Nhưng hầu như mọi người khi ngẩng đầu nhìn về phía tinh không, cũng không hề nhìn ra được điều gì.
Trên tinh không, dường như có một lực lượng chấn động tâm hồn, làm cho tâm thần mọi người chậm rãi tiến vào trong bàn cờ lớn phía trên tinh không. Cho dù không thấy được người chơi cờ, bọn họ cũng dần dần nhìn ra được gì đó từ trong bàn cờ.
Lúc này Đông Phương Bất Bại, Liên Thần, Võ Chiếu, Phục Hy đều nhìn về phía bàn cờ khổng lồ này.
- Sư tôn, ta cảm thấy bàn cờ này, hình như cũng không đơn giản như vậy?
Liên Thần cau mày nói.
Đông Phương Bất Bại gật đầu nói:
- Cẩn thận một chút, không nên bị hút lấy tâm hồn!
- Sư tôn yên tâm, đây chỉ là Chung Sơn và Diêm Xuyên chơi cờ mà thôi. Cho dù đệ tử có vô dụng, chung quy cũng không thể nào bị bị hút lấy tâm hồn!
Liên Thần tự tin nói.
Bản thân Liên Thần cũng là một đại gia trong đạo đánh cờ, lại là người siêu thoát, tất nhiên có sự tự tin vô biên.
Đông Phương Bất Bại thấy Liên Thần không tin, cũng không nói gì thêm. Truyện "Tiên Quốc Đại Đế " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Ầm! Ầm! Ầm! ... ... ...
Khi Diêm Xuyên và Chung Sơn đạt được một trăm quân cờ, rốt cuộc toàn thiên hạ đã phát sinh biến đổi lớn.
Ầm ầm ầm!
Vô số tường vân xuất hiện ở khắp nơi trong thiên địa, che kín bầu trời, chỉ lưu lại bàn cờ sao trên không trung.
Mặt trời chói sáng nhất thời bị che khuất.
Khắp thiên hạ gió lặng, nước yên. Tất cả đều tĩnh lặng. Chỉ còn lại một bàn cờ lớn trong tinh không phóng ra hào quang chói mắt.
Đất trời tối tăm, vốn là chuyện khiến thiên hạ khiếp sợ. Nhưng lúc này chỉ có vài tiếng khiếp sợ nhỏ nhỏ vang lên trong thiên hạ.
- Tiểu nhị, đi xem thử bên ngoài thế nào? Trời sắp mưa hay gì vậy? Tại sao trời bỗng nhiên tối đen lại thế?
- Ôi, được!
Tiểu nhị nhanh chóng đi ra khỏi tửu lâu.
- A!
Tên tiểu nhị cả kinh kêu lên.
- Thế nào?
Tiểu nhị khiếp sợ nhìn xuống đường phố. Trên đường phố, lúc này vô số bách tính dường như đã biến thành những bức tượng điêu khắc, không hề nhúc nhích. Mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên trời.
Không chỉ có trên con đường này, gần như tất cả đường phố trong toà thành trì, mọi người đều giống như trúng phải thuật định thân vậy, hoàn toàn không nhúc nhích, đều ngẩng đầu nhìn lên trời. Truyện "Tiên Quốc Đại Đế " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tiểu nhị cảm thấy mờ mịt khó hiểu. Hắn cũng ngẩng đầu nhìn lên trời.
Trên bầu trời trăng sao ảm đạm, chỉ còn lại vô số ngôi sao sắp xếp thành quỹ tích huyền ảo.
Tiểu nhị cũng không hiểu về cờ vây. Nhưng nhìn thấy bàn cờ trên tinh không kia, trong nháy mắt tâm thần của hắn thoáng tu lại. Dường như một thần phách thoát thể ra, xuyên thẳng vào cửu tiêu, trong nháy mắt xông vào một ngôi sao bên trên tinh không.
Thần phách bay lên trời, tiểu nhị giống như bị chứng mất hồn, lập tức trở nên bất động, con mắt nhìn chằm chằm vào trong tinh không, dường như đang nhìn chằm chằm vào thần phách của mình.
Giống như những người đang đứng trên đường, tiểu nhị bất động.
- Tiểu nhị, tiểu nhị, tình huống bên ngoài thế nào?
Bên trong tửu lâu truyền đến một tiếng gọi to rõ ràng đã thiếu kiên nhẫn.
- Tiểu nhị, ngươi là người chết sao? Ta hỏi ngươi nói đấy!
Một sâu rượu hùng hùng hổ hổ đi ra.
29.06.2015
Quyển 13: Người người như rồng. Chương 32
Đẩy Nhau Lên Cao
Nội dung thu gọn
Trong nháy mắt khi hắn vừa đi ra, hắn nhất thời cũng bị cảnh sắc trên đường làm sợ ngây người.
Hắn cũng theo ánh mắt của mọi người nhìn lên trời.
Vù!
Trong nháy mắt thần phách của hắn cũng xuyên thẳng vào cửu tiêu, tiến vào một ngôi sao, cả người cũng bất động.
Cảnh tượng như vậy phát sinh ở khắp các nơi trong thiên hạ. Càng ngày càng nhiều người chậm rãi bị đoạt thần phách.
Giống như một tuyết cầu càng lăn càng lớn. Càng ngày càng có nhiều thần phách của sinh linh bị cướp đoạt. Tinh không kia thu nạp lực lượng của thần phách càng ngày càng mạnh. Thế nên đến cuối cùng, căn bản không cần ngươi nhìn, vẫn có thể cường ép lấy lực lượng thần phách.
Ầm ầm ầm!
Theo không ngừng có quân cờ được hạ xuống. Tinh không càng lúc càng lấp lánh, càng ngày càng nhiều thần phách bay vút lên trời, càng lúc càng khiến cho bàn cờ này trở nên loá mắt.
Giờ phút này, cho dù là Liên Thần, thần sắc cũng đột nhiên hoảng hốt.
Dường như thần phách của Liên Thần cũng sắp bị đoạt mất.
- Tỉnh lại!
Đông Phương Bất Bại gầm thét một tiếng.
Vù!
Liên Thần đột nhiên giật mình một cái.
Vù, vù!
Liên Thần bị kinh sợ đến mức toàn thân toát mồ hôi lạnh. Hắn thở dài mấy hơi mới ổn định lại.
- Sao có thể như vậy được. Sư tôn, tại sao bàn cờ này lại có thể hút được tâm thần của ta?
Liên Thần không thể tin nói.
Bản thân mình là người siêu thoát, còn là đại sư trong đạo đánh cờ. Trong lúc lơ đãng, không ngờ chính mình đã trúng chiêu?
Liên Thần kinh ngạc cảm thán một hồi. Truyện "Tiên Quốc Đại Đế " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Chung Sơn và Diêm Xuyên, đảo loạn Thiên Cơ! Truyện "Tiên Quốc Đại Đế " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Tiên Quốc Đại Đế " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
- A?
- Thiên địa vạn vật đều đang thuận theo đà phát triển, đều nằm trong bàn tay của Mệnh Số. Diêm Xuyên và Chung Sơn lại lấy những vì sao trên bầu trời đảo loạn Thiên Cơ, thu lấy thần phách của muôn dân, đảo loạn vận mệnh của muôn dân!
Đông Phương Bất Bại nói.
- Ồ?
- Trong tinh không này rất nhanh sẽ nạp lấy tất cả thần phách của muôn dân tại dương gian. Đến lúc đó, vận mệnh của muôn dân chắc chắn sẽ có sự thay đổi rất lớn!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.
- Nhưng làm vậy thì có tác dụng gì?
Liên Thần không hiểu nói.
- Tinh không này hiện tại có vô số thần phách của muôn dân. Có thể đếm dùng con số hàng ngàn hàng vạn để tính toán thần phách. Mỗi thần phách đều chứa đựng một tâm tư không giống nhau. Hai người Diêm Xuyên, Chung Sơn thống soái hàng trăm hàng ngàn tâm tư, đồng thời cũng rèn luyện suy nghĩ của mình cũng ở trong đó, rèn luyện hồng trần trong dòng lũ của muôn dân. Hai người ảnh hưởng tới muôn dân, muôn dân cũng ảnh hưởng lại hai người. Gai người trong lúc đấu tranh với nhau, khiến tâm thần của mình đạt tới vô biên!
Đông Phương Bất Bại nói.
- Tâm thần đạt tới vô biên?
Liên Thần lộ ra một vẻ mờ mịt. Hắn vẫn có chút không hiểu.
Mà giờ phút này, tại nơi chốn cũ của Bách thị, trong lương đình.
Thời điểm hai người Diêm Xuyên, Chung Sơn đặt quân cờ xuống, đã nhắm mắt lại. Gần như tất cả tâm thần đều đặt cả vào trong bàn cờ lớn này.
Thông qua bàn cờ này, hai người ở trong tinh không đúc ra một thế giới chúng sinh.
Thời khắc đặt quân cờ xuống chính là đang sáng tạo thiên địa.
Thần phách của chúng sinh tiến vào thế giới này, không có tư tưởng chủ quan . Dường như mỗi người đều dại ra, giống như đứng ở một nơi nào đó trong không gian.
Trong bàn cờ trên không trung này, lại xuất hiện hai thân ảnh phát ra hào quang chói mắt.
Hai bóng người Diêm Xuyên, Chung Sơn ngồi khoanh chân tại đỉnh của hai ngọn núi, phất tay điều động thiên quân vạn mã, tại đang tấn công lẫn nhau.
Hai người lấy ảnh hưởng của từng người, đang chiêu nạp muôn dân làm tín đồ.
Tâm thần trùng kích, bố cục tấn công, tuy không ở thực thể, nhưng trong không gian của bàn cờ này lại đặc biệt khổng lồ.
Thần phách của muôn dân trở thành đối tượng để hai người tranh đoạt. Sau những lần tranh đoạt, trời long đất lở.
Một ít thần phach của muôn dân trong lúc mơ mơ màng màng đi tới dưới trướng của Chung Sơn, thành kính lễ bái. Cùng lúc đó, từng lực lượng tín ngưỡng tràn vào trong cơ thể Chung Sơn. Càng lúc Chung Sơn càng có thể cảm ngộ thiên địa rõ ràng hơn, có thể điều động lực lượng vô tận ở khắp nơi.
Ầm ầm ầm!
Từng thiên đạo được cảm ngộ ra, chậm rãi quay xung quanh Chung Sơn.
Vô số hào quang trùng thiên, khí tức may mắn, Chung Sơn giống như dần dần đặt mình trong biển của vạn lực. Lực lượng mênh mông vô tận chờ nghe điều lệnh.
Ầm!
Lực lượng của Chung Sơn vừa xuống, quân mã trước kia lao nhanh hóa thành thần thú, tiên nhân, tấn công về phía Diêm Xuyên.
Phía bên Diêm Xuyên cũng vậy. Tinh lực ngưng tụ ra thiên quân vạn mã, lúc này cũng bị lực lượng vô tận tăng cường thành thần thú, tiên nhân, nhào về phía Chung Sơn.
Ầm!
Hai người giống như chủ nhân của thiên hạ, chỉ huy vô số thần niệm, làm lực lượng của mình.
Thần niệm của hai người cũng dần dần che kín tất cả không gian, càng ngày càng nhiều thần phách của muôn dân bao phủ.
Dần dần, hai người cũng quên mất mình đang ở đâu, chậm rãi trầm mê ở trong biển với vô số tâm tư.
Ầm!
Tất cả tinh không dường như hình thành tâm tư xung đột của hai bên. Không bên nào chịu nhường nhau, va chạm vào nhau. Mỗi lần va chạm vào nhau, ánh sáng thần thánh của Diêm Xuyên và Chung Sơn sẽ càng thêm dồi dào hơn nữa.
Thần phách của muôn dân thiên hạ bị nạp lấy, nhưng vẫn có mấy người có thế chống đỡ lại được.
Đông Phương Bất Bại và Liên Thần đang bình tĩnh nhìn vào bàn cờ trong tinh không.
Sau mười ngày, siêu sao trên tinh không càng ngày càng nhiều. Trên bàn cờ trong tinh không kia mơ hồ có thể nhìn thấy được hai hư ảnh khổng lồ, hư ảnh to lớn giống như thông thiên triệt địa.
Dáng dấp của hai hư ảnh chính là Chung Sơn và Diêm Xuyên. Hào quang quanh thân hai người phát ra vô số. Sau đầu hai hư cảnh cũng có hào quang bắn ra bốn phía. Các loại ánh sáng dày đặc trong tinh không.
Tinh không đơn điệu trước kia, lúc này đã biến thành cực kỳ loá mắt, ánh sáng vô cùng chói lọi, mỹ lệ vô hạn.
- Sư tôn, hai người kia sẽ không phải là tâm thần của Chung Sơn và Diêm Xuyên hình thành chứ? Mười ngày, lúc này mới chỉ mười ngày, bọn họ đã cường đại đến mức xưng bá tinh sao?
Liên Thần kinh ngạc nói.
- Đúng là bọn họ. Lúc này bọn họ mượn tâm tư của muôn dân, tôi luyện tâm thần của bản thân, còn tập trung được vô số tín ngưỡng cảm ngộ thiên chi đạo pháp. Tâm thần va chạm nhau, lại không ngừng trèo lên đỉnh. Không phải xem nhau như kẻ thù, cố gắng đè chết bên kia, mà trong lúc chiến đấu lại không ngừng đẩy đối phương về phía cao hơn. Bọn họ cùng đẩy nhau lên cao. Loại chiến đấu này thực sự khó có thể thấy được!
Đông Phương Bất Bại thở dài nói.
- Cùng đẩy nhau lên cao sao?
- Không sai. Gần giống như lúc Diêm Xuyên lĩnh ngộ thiên chi đạo. Ngày xưa chỉ là bước một bước tới cửa. Bây giờ hắn nương theo giao đấu với Chung Sơn lần này, lĩnh ngộ càng ngày càng nhiều. Không bao lâu nữa, hắn sẽ hoàn toàn bước vào trong môn phái. Chung Sơn ngộ đạo cũng bởi vì lần quyết đấu này. Bọn họ càng lúc càng ép về phía càng cao hơn!