Quyển 4
Chương 111
Một Đường Chiến Đấu
Nguồn: VipTruyen
Nội dung thu gọn
- Hắc hắc, hai tên Người, các ngươi chạy không thoát đâu.
Phía sau tên thủ lĩnh của đám Kim Ngân tộc lúc trước vưà tăng tốc vừa uy hiếp. Hắn đã tiếp cận hai người Trần Uy và Phạm Ngọc rất gần. Khoảng cách chỉ còn vài trăm mét.
Tên này vừa chạy vừa liếm môi, ánh mắt lộ rõ vẻ điên cuồng. Sau khi kích phát Tử Linh hạt giống bọn chúng sẽ lâm vào trạng thái khát máu. Huyết sát tinh khí lúc đó mang đến kích thích rất lớn. Nhất là loại huyết khí trẻ tuổi hừng hực này. Nó không hề như Trùng Thú sống trong một không gian bị phong kín như Tử Vong sa mạc.
- Không ổn.
Phạm Ngọc thầm kêu lên. Tốc độ của hắn đã biến nhanh rất nhiều nhưng cũng không kéo dài được khoảng cách với đối phương là bao. Dù sao xét về tu vi thì đám này tên yếu nhất cũng mạnh hơn hắn. Đặc biệt tên thủ lĩnh kia tỏa ra khí tức áp bức mãnh liệt chứng tỏ tu vi rất thâm sâu.
Bên cạnh Trần Uy cũng đang cật lực ra tốc. Nhìn rõ ràng thì hắn đang dần tách ra khỏi hướng chạy của Phạm Ngọc. Tên này chỉ khẽ nhìn thoáng qua Phạm Ngọc dùng ánh mắt ra hiệu rồi lao đi rất nhanh.
Chia ra chạy. Đây quả thật là một biện pháp tốt nhất lúc này.
- Vù!
Phạm Ngọc thấy vậy cũng tăng nhanh tốc độ lao nhanh về một huớng khác. Đồng thời hắn cũng sử dụng một viên thuốc tăng lực cộng với một viên hồi phục thể lực. Tốc độ thoáng cái nhanh lên.
- Hừ !
Tên thủ lĩnh Kim Ngân tộc hừ lạnh. Thân hình thoáng ngừng lại đôi chút. Sau đó hắn lại tiếp tục lao lên với tốc độ nhanh hơn hồi nãy. Tên này rất tức giận. Đám phía sau hắn gay lập tức chia ra làm hai nhóm đuổi theo.
Sau khi dùng viên thuốc tăng lực, tốc độ Phạm Ngọc rõ ràng tăng lên tương đối. Hắn dùng cảm tri quan sát phía sau thì phát hiện có khoảng mười hai tên đang đuổi theo bản thân. Trong đó có cả tên thủ lĩnh đang mặt mày dữ tợn bám sát phía sau.
Bỗng nhiên trong cảm tri của Phạm Ngọc xuất hiện rất nhiều khí tức chấn động. Ánh mắt hắn ngay lập tức sáng lên. Trong đầu hắn hiện lên đoạn bản đồ mà Công Chính đã truyền qua.
Phía trước đúng là một tòa Trùng Ốc khác trong số mấy tòa Trùng Ốc vệ tinh xung quanh Đại Thành Trì của Xuất Khoa tộc.
Ngay lập tức khóe miệng Phạm Ngọc hiện lên nụ cười.
- Thất Long cảnh !
Hai chân đang chạy dừng lại. Thần lực quanh thân cuộn trào. Hai tay hắn huy vũ sử ra một chiêu Thất Long cảnh trong Cửu Long quyết. Bảy con rồng mang theo khí thế mạnh mẽ lướt ra.
Phạm Ngọc đánh ra một chiêu này càng ngày càng thuần thục. Cửu Long quyết không phải một võ kĩ tu luyện nên không chú trọng vào chiêu thức. Chỉ lấy ý làm chính. Chín loại quyền hắn đã học được bảy. Đánh ra không có chút nào trúc trắc, tự nhiên thành chiêu, mây trôi nước chảy. Trong một chiêu nhìn qua chỉ thâý long vậy mà ẩn chứa đủ bảy loại linh tính, bảy ý, bảy hình.
Nếu có đại gia Võ học phương Nam nào nhìn thấy Phạm Ngọc thi triển ra sẽ kinh thán không thôi. Trong lịch sử chỉ có những vị thần võ xa xưa như Mai Hắc Đế, Bố Cái Đại Vương...mới làm được như vậy.
- Chết !
Đang đuổi theo phía sau, tên thủ lĩnh Kim Ngân tộc thấy thế cười lạnh. Tốc độ của hắn không hề chậm lại, toàn thân bộc phát ra ánh bạc sáng chói. Thanh đao trong tay hắn vung lên rồi bổ mạnh về phía trước.
Khí tượng thanh đao bạc khủng bố hình thành mang theo lực lượng cực mạnh bổ xuống chiêu Thất Long Cảnh của Phạm Ngọc. Tốc độ của chiêu đao này nhanh vô cùng.
Hai đòn ngay lập tức va chạm. Thanh đao bạc khổng lồ khiến bảy con rồng khựng lại lâm vào thế giằng co. Chỉ tích tắc bảy con rồng bỗng nhiên tiêu tán.
- Bùng !
Lực lượng của đối phương đột ngột biến mất khiến tên thủ lĩnh Kim Ngân tộc nhíu mày. Sau đó hắn nổi giận gào lên.
Phía xa thân hình Phạm Ngọc bay đi với tốc độ rất nhanh. Vừa bay hắn vừa phun ra một ngụm máu tươi.
Phạm Ngọc vừa rồi ngay khi va chạm với lực lượng của đối phương đã thu lại lực lượng của Thất Long cảnh. Rôì hắn trong nháy mắt mượn nhờ công kích của đối phương tạo thành lực đâỷ cho mình bay đi xa.
Tuy nhiên điều này khiến thân thể hắn chịu phản lực rất lớn. Thậm chí đã bị thương không nhẹ. Ngọm máu phun ra là một bằng chứng thấy rõ. Truyện "Phàm Tiên Chi Lữ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Bịch.
Phạm Ngọc rơi vào một bụi cây nhỏ. Hắn xoay người uyển chuyển mượn thế nép vào.
- Là bọn Kim Ngân tộc xâm nhập!
- Lũ đáng chết.
Phía ngoài, tên thủ lĩnh Kim Ngân tộc lạnh lùng nhìn qua đám Xuất Khoa tộc đang kéo tới. Hắn quét đôi mắt qua phía xa nhưng không tìm thấy thân ảnh của tên Người kia. Sự tức giận cùng khát máu trỗi dậy.
- Giết.
Phát ra một câu lạnh băng truyền lệnh cho đám thủ hạ phía sau, tên thủ lĩnh lao lên phía trước. Sát khí toàn thân hắn tỏa ra. Theo sau hắn đám Kim Ngân tộc còn lại đôi mắt lóe lên tia khát máu lao về phía địch thủ.
- Giết bọn chúng.
Phía đối diện hơn mười tên Xuất Khoa tộc thấy thế phẫn nộ. Một tên có khí tức rất mạnh cũng lạnh lùng buông một câu sau đó lao lên nghênh chiến.
- Một tòa Trùng Ốc nữa.
Phạm Ngọc liếc nhìn về phía xa. Mục tiêu của hắn chính là tòa Trùng Ốc của Xuất Khoa tộc. Có được chỗ tốt từ Linh Ngọc Nguyên Tinh nên hắn hiểu đây là cách nhanh nhất tăng lên thực lực của bản thân.
Đồng thời Phạm Ngọc cũng đoán biết được chút ít tình hình bên ngoài. Sắp tới chắc sẽ có sóng gió rất lớn trên toàn Liên Minh. Linh cảm của hắn vốn cực kì cường đại. Nó mách bảo hắn như thế. Cũng chỉ có như thế hội đồng Nam Thủy mới không tiếc tất cả mau chóng tăng lên thực lực của bọn họ. Phải biết rằng trong này kẻ địch rất nhiều, thực lực mạnh mẽ chưa từng thấy. Do vậy tồn tại cả nguy cơ tử vong. Khả năng thương tật là rất lớn. Dù có chữa lành được thì tu vi cũng sẽ bị tổn hại. Với các học sinh chiến sĩ ưu tú thì nó có nghĩa tương lai cũng bị ảnh hưởng lớn, thậm chí là đánh mất. Nếu chỉ vì cuộc thi tài Liên Minh trên Hy Mã Lạp Sơn thì không cần quyết liệt đến vậy.
“Không biết anh Uy thế nào?”
Phạm Ngọc thầm nghĩ. Hắn đang nhanh chóng tiến về phía mục tiêu. Trong đầu hắn hiện lên năm khí tức sinh mạng xung quanh tòa Trùng Ốc. Tuy bọn chúng rõ ràng phát hiện chiến đấu bộc phát nhưng không có chạy qua tham dự. Hiển nhiên càng vào sâu thì các tòa Trùng Ốc có vị trí càng quan trọng sẽ được canh gác cẩn thận và kỷ luật hơn. Nếu có Trần Uy ở đây thì hai người bọn họ có thể nhanh chóng giải quyết. Truyện "Phàm Tiên Chi Lữ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nhưng Trần Uy hiện nay không biết ở trong tình thế như thế nào.
\- Phải nhanh lên.
Phạm Ngọc thầm nhủ. Sau đó, hắn hít sâu một hơi, thân hình vọt lên với tốc độ cực nhanh. Hắn cần tranh thủ yếu tố bất ngờ để nắm chắc thời gian.
Cách xa đó khoảng một cây số, một tên Xuất Khoa tộc đang cảnh giác nhìn ngó xung quanh. Hắn cũng đã phát hiện ra dao động chiến đấu phía xa. Hiển nhiên đám người đi cùng thống lĩnh đã có xung đột với kẻ địch.
Chiến lệnh mới được Vương ban bố xuống trong toàn tộc. Bọn họ cũng đã sẵn sàng.
Bỗng nhiên trong tầm mắt của tên Xuất Khoa tộc này xuất hiện một cái bóng đang tiến gần. Hai mắt hắn ngay lập tức tập trung vào mục tiêu.
- Dị tộc.
Tên Xuất Khoa tộc bật ra hai chữ. Đôi cánh sau lưng khẽ rung lên. Khí tức toàn thân hắn ngay lập tức bộc phát.
Lúc tên Xuất Khoa tộc phát hiện ra thì Phạm Ngọc đã chỉ còn cách hắn hơn một trăm mét. Với tốc độ hiện tại thì không quá một giây hắn đã tiếp cận đối thủ.
- Vù!
Hai cánh tay Phạm Ngọc rung lên. Thần lực toàn thân cuộn trào. Thân hình hắn nháy mắt bộc phát tốc độ. Một quyền như sấm sét ngay lập tức được đánh ra.
Phía đối diện tên Xuất Khoa tộc tuy hơi bất ngờ với tốc độ của tên Dị tộc này. Vì khí tức đối phương không hề mạnh hơn hắn. Tuy nhiên hắn cũng không hề chậm trễ. Hai cánh tay như đao vung lên thi triển ra một chiêu đao gọn gàng đón đỡ.
- Ầm !
Hai bên nháy mắt va chạm. Một tiếng nổ lớn vang lên. Vưà va chạm tên Xuất Khoa tộc ngay lập tức biến sắc. Lực lượng của đối phương vậy mà mạnh hơn hắn rất nhiều.
Điều này sao có thể.
Thân hình tên Xuất Khao tộc chật vật lui lại. Trong ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc kèm theo phẫn nộ. Nhiều loại lực lượng kì quái theo chiêu của đối phương xâm nhập cơ thể hắn. Trong lúc không phòng bị những lực lượng này tấn công vào thân thể hắn. Tên này phải vận dụng thần lực đi tiêu hao hóa giải.
- Hung Báo!
Phạm Ngọc thấy vậy không hề cho đối phương cơ hội thở dốc. Hắn lập tức ra tiếp một đòn. Lần này Thất Long cảnh lấy Hung Báo quyền ý làm chủ đạo. Đây là ý tưởng kì lạ mà Phạm Ngọc muốn thử nghiệm từ khi đạt đến Thất Long cảnh.
- Graooo!
Tiếng báo gầm hung lệ vang lên. Chỉ thấy từ tay quyền của Phạm Ngọc, không phải bảy con rồng vàng hiện lên nữa. Thay vào đó là bảy sinh vật kì dị đầu báo thân rồng mang theo khí tức hung lệ nhưng lẫm liệt lao ra. Lực lượng trong chiêu này nháy mắt tăng lên.
- Tử Liêm Đao !
Tên Xuất Khoa tộc phẫn nộ hét lên. Hai tay đao của hắn huy vũ. Bên cạnh hắn cũng hiện lên sáu thanh liêm đao màu tím chém về phía trước. Đồng thời xung quanh thân tên này lồng sáng thần lực hình thành. Truyện "Phàm Tiên Chi Lữ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Choang !
Hai chiêu nháy mắt va chạm. Sáu thanh đao chém vào bảy con long báo vậy mà phát ra tiếng kêu kim loại. Ngay sau đó sáu thanh đao vỡ vụn. Dưới ánh mắt hoảng sợ của tên Xuất Khoa tộc, chiêu quyền tiếp theo của Phạm Ngọc đập vào bức tường phòng ngự rồi phá nát nó.
- Rắc !
Nắm tay Phạm Ngọc đấm vào trên thân thể tên Xuất Khoa tộc khiến tiếng xương gâỹ vang lên. Trên thân thể của tên này cũng xuất hiện một vết lõm lớn. Thân thể hắn bay ngược ra phía sau.
- Bịch.
Tên Xuất Khoa tộc bị đấm nát hộ tâm, thân thể rơi xuống đất bất động. Khí tức sinh mạng mất đi.
- Bị phát hiện rồi. nguồn tunghoanh.com
Phạm Ngọc nhíu mày. Bốn khí tức sinh mạng đang tiến lại chỗ này. Xem ra hắn đã bị phát hiện. Tuy nhiên Phạm Ngọc không hề lo lắng mà kèm theo chút hưng phấn. Hắn cũng muốn xem sức chiến đấu của bản thân mạnh đến đâu. Sau khi đi cùng đám người Nam Bắc Hải Vân, Ngọc Đại Tôn đã nổi lên tâm tư tranh đua.
Thiên tài là luôn bị kích thích.
- Dị tộc.
- Khoa Nhất !
- Đáng chết.
Bốn tên Xuất Khoa tộc nhìn qua khá giống nhau tiến tới. Bọn chúng phát hiện ra thi thể của đồng bọn thì phẫn nộ không thôi. Thân hình bốn tên di chuyển tạo ra vòng vây với Phạm Ngọc. Ánh mắt cả bốn tên lạnh đi.
Bọn chúng cũng không thể coi thường tên trước mắt. Thực lực của Khoa Nhất kia cũng không chênh lệch với cả bốn tên là bao, đêù thuộc tinh anh trong tộc. Mà từ lúc bọn chúng phát hiện ra chiến đấu đến khi chạy lại đây thời gian không dài. Tên dị tộc trước mắt không dễ chơi.
27.07.2014
Quyển 4 Truyện "Phàm Tiên Chi Lữ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chương 112
Truyền Thừa Mở Ra.(1)
Nguồn: VipTruyen
Nội dung thu gọn
Khắp không gian Sa mạc Tử vong dấy lên cơn bão máu. Kim Ngân tộc đột ngột tăng mạnh thực lực triển khai xâm lược toàn diện. Bọn chúng không hề cố kị cùng lúc tập kích bốn tộc còn lại. Ý đồ rất rõ ràng muốn diệt sạch toàn bộ.
Bốn tộc Trùng Thú khác lúc này đều lâm vào chiến đấu mãnh liệt. Trong Đại Thành Trì quân đội tập kết di chuyển như dòng thác.
Bên phía Nam Thủy, đám học sinh chiến sĩ đều đang lâm vào những trận chiến ác liệt. Thực lực của bọn họ cũng nhờ đó tăng lên nhưng cũng đã có thương vong. Những tinh anh nổi bật, những kẻ được chọn như Thiên Phong, Lâm Phi Long, Hùng Sơn, Công Chính đang dần sát nhập sâu vào trong trận địa của đám Trùng Thú.
Những trận chiến với quy mô lớn dần ngày càng nhiều. Đại quân giáp mặt là chiến đấu thảm liệt.
Nhưng một điều kì lạ là không hề thấy bóng dáng của Trùng Thú Vương xuất hiện. Truyện "Phàm Tiên Chi Lữ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Vương đâu rồi?
Trong cung điện xa hoa, một tên Vệ Tướng của Kim Ngân tộc nhìn chiếc vương tọa uy nghi trống không khẽ lên tiếng. Hắn nhìn qua chiếc lệnh bài màu hoàng kim sáng chói đặt trên một bộ áo giáp. Sau đó ánh mắt tên này nhìn vào một cánh cửa đóng chặt phía sau vương tọa, mày nhíu lại tỏ vẻ lo lắng. Vương đã đi vào đó rất lâu rồi chưa thấy ra.
Sau khi Vương kích phát Tử Linh hạt giống cho toàn tộc, bọn chúng lâm vào một trạng thái hiếu sát điên cuồng. Tuy thực lực tăng mạnh nhưng hầu như chỉ là đám ô hợp. Rất nhiều tinh anh trong tộc ỷ vào thực lực bộc phát đã không còn nghe lời nữa. Trong đám Vệ Tướng thân tín cũng vậy. Thế cục rất phức tạp.
- Kim Y, Vương, ngài ở đâu? Lân Đao tộc đã đánh tới.
Cửa cung điện mở ra, một đội ngũ cường giả tiến vào. Tên đi đầu hỏi như quát. Ánh mắt hắn dừng trên vương tọa xa hoa sau đó lướt qua bộ áo giáp và lệnh bài tỏa ra tia sáng nóng bỏng.
- Ngân Sao, thật vô lễ, sao ngươi dám tự tiện xông vào cung điện.
Tên Vệ Tướng Kim Y thấy vậy tức giận quát to.
Kim Ngân tộc bọn chúng vốn chia làm hai dòng chính Kim, Ngân. Nếu ở quê hương thì hai dòng này lần lượt thay nhau nắm quyền cả tộc. Nhưng khi đại nạn xảy ra, tộc của họ bị bắt vào trong này thì dòng Kim luôn nắm quyền chấp chính.
- Hừ, Kim Y, đến lúc này rồi ngươi còn như vậy. Tình thế cấp bách chúng ta muốn gặp Vương.
Ngân Sao lạnh giọng nói. Hắn vừa dứt lời, Uy thế trên người bỗng nhiên tỏa ra áp thẳng về phía Kim Y. Ngân Sao hắn vốn là một Vệ Tướng cường đại nhất theo bên cạnh Trùng Thú Vương của Kim Ngân Tộc. Vị còn lại chính là Kim Y trước mắt này.
- Bịch, bịch.
Bị bất ngờ nhưng Kim Y cũng không hề yếu thế. Tu vi bộc phát kháng lại uy áp của Ngân Sao. Tuy nhiên tu vi của đối thủ bỗng nhiên tăng lớn khiến hắn phải lui lại phía sau hai bước mới kháng cự được.
- Ngươi? Tu vi của ngươi?
Kim Y như nhận ra điều gì đó kinh ngạc hỏi.
- Haha, Kim Y, Ngân Sao đại nhân đã đột phá lên cấp Vương Trùng bậc năm đỉnh rồi.
Một tên phía sau Ngân Sao bước ra cười nói. Phía sau mấy tên Vệ Tướng còn lại cũng tiến lên.
Trong Kim Ngân tộc, tu vi Vương Trùng tương đương với cấp Nguyên Tinh. Tuy nhiên không gian Tử Vong sa mạc này hạn chế tu vi, cấp cao nhất cũng chỉ có bậc năm. Khi đó sẽ có tư cách ngôi Vương. Nhưng ngôi Vương chỉ có thể một kẻ duy nhất chiếm được. Trong mấy vạn năm qua tộc dòng Kim độc chiếm ngôi Vương vì trong dòng này luôn có cường giả tu luyện đến cấp độ này.
- Ngân Huyền, tu vi của các ngươi?
Uy áp khủng bố đánh tới khiến Kim Y loạng choạng lùi về phía sau. Mấy tên Vệ Tướng phía sau Ngân Sao tên nào cũng tỏa ra khí thế mạnh mẽ. Tu vi của bọn chúng không biết sao đều tăng mạnh. Kẻ thấp nhất cũng đạt tới tu vi Vương Trùng bậc ba. Bản thân Kim Y hắn cũng chỉ có tu vi bậc bốn nên khó mà kháng lại.
- Haha, dòng Ngân chúng ta cuối cùng có cơ hội. Cũng phải cảm ơn tên Kim Tinh tự phụ ngu ngốc kia.
Ngân Huyền nghe thế cười lớn.
- Ngươi dám gọi ra tên thật của Vương? Ngươi muốn tạo phản sao?
Kim Y nghe thế phẫn nộ. Trong tộc khi đạt được ngôi Vương đã không còn mang tên thật nữa. Nó trở thành cấm kị.
- Tạo phản? Kim Y ngươi đúng là đầu đá. Nếu không phải các ngươi luôn chèn ép thì sao trong mấy vạn năm tộc dòng Ngân bọn ta không có ai chiếm được ngôi Vương….
Ngân Huyền đang nói thì bị Ngân Sao ngăn lại. Mạch nước ngầm mấy vạn năm này không chỉ vài lời nói có thể phân rõ.
- Kim Y, giao nó ra đây?
Ngân Sao lạnh lùng nói ánh mắt nhìn chằm chằm cánh cửa. Nãy giờ hắn không hề lên tiếng mà dùng hết khả năng tu vi tìm kiếm khí tức của Kim Tinh, Vương của bọn chúng. Tuy nói bản thân hắn tu vi tăng mạnh nhưng nhiều năm làm tôi tớ đã tạo thành nỗi ám ảnh vô hình.
Tên Kim Tinh kia dù rất tự phụ nhưng thực lực không phải chuyện đùa. Tộc dòng Kim lấn áp mấy vạn năm qua không phải không có lý.
Tuy nhiên sau một hồi dò xét thậm chí ra hiệu cho thủ hạ lên tiếng hắn vẫn không nhận thấy tia khí tức ba động nào. Với tính cách của Vương thì đó là không thể chứng tỏ những gì hắn nắm bắt được là chính xác.
Với lại chiến tranh năm tộc đã bộc phát. Tử Linh hạt giống một khi kích phát sẽ không còn đường quay lại nữa. Ngân Sao hắn vì vậy cũng không còn cố kị nữa.
- Hừ, các ngươi tưởng như vậy là có thể nắm ngôi sao? Tộc dòng Kim bọn ta đã nắm nó đã mấy vạn năm nay. Các ngươi muốn có nó? Bước qua Kim Y ta đã.
Kim Y thấy thế cũng không bảo thủ nữa. Khí tức trên thân bộc phát. Ánh mắt hắn hiện lên tia quyết liệt, quanh thân hình màu bạc pha ánh vàng có ngọn lửa trắng vờn quanh.
- Tên điên này.
Mấy tên kia thấy vậy biến sắc lui về phía sau. Kim Y không chút do dự thiêu đốt sinh mạng chính mình. Một kẻ liều mạng như vậy thật đáng sợ.
Kim y thấy thế ánh mắt lóe lên, thân hình như chớp lao về phía cảnh cửa phía sau vương tọa.
- Chết.
Ngân Sao lạnh băng quát một tiếng. Cánh tay hắn chỉ ra phía trước. Một tia sáng bạc xuất hiện với tốc độ nhanh vô cùng xẹt qua cái bóng của Kim Y.
Thân hình đang di chuyển của Kim Y bỗng cứng ngắc lại. Đôi mắt của hắn mang theo hoảng sợ cùng không cam lòng.
- Ngân Xạ...Quang...Vương...
Thân hình của Kim Y đổ xuống. Trước khi sinh mệnh trôi qua hắn chỉ kịp thốt ra vài câu như vậy.
- Lấy chìa khóa truyền thừa. Truyện "Phàm Tiên Chi Lữ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Ngân Sao ngay lập tức ra lệnh. Đám phía sau vừa mới phục hồi chấn kinh vì sự cường đại của hắn nghe vậy bỗng giật mình. Sau đó một tên trong đám này tiến tới lục lọi trên thi thể Kim Y.
- Có được nó rồi. Mời đại nhân nhận lấy.
Tên này một lát sau lấy ra một chiếc chìa khóa hình dáng cổ xưa rồi cung kính đưa lên cho Ngân Sao.
Ánh mắt nhìn chăm chú vào chiếc chìa khóa, vị Vương Trùng này khẽ mỉm cười. Chỉ một bước nữa thôi hắn sẽ đoạt được ngôi Vương, nắm giữ không chỉ quyền vị mà còn là bí mật của tộc Kim Ngân và không gian này. Điều này mới là khát vọng của chính hắn.
Nhưng lúc này không ai trong bọn chúng nhận thấy những tia tử khí từ trên thân thể của Kim Y kia không hề biến mất về nơi nào đó như thường lệ mà len lỏi qua khe hẹp của cánh cửa kì dị kia rồi không thấy đâu.
Ngân Sao đi về phía cánh cửa đó. Cả đám thuộc hạ phía sau cũng đi theo. Bọn chúng đi qua vương tọa nhưng không hề nhìn đến bộ áo giáp và lệnh bài thân phận của ngôi Vương. Hiển nhiên ngôi vị thật sự không thể nào quan tâm đến mấy đồ trang sức đó.
- Crắc.
Chìa khóa được tra vào một ổ khóa chạm khắc hoa văn lấp lánh. Tia sáng vàng lóe lên. Ngân Sao nghiêm nghị mở ra cánh cửa. Hắn sắp đối mặt với trận chiến vận mệnh.
- Ầm.
Cánh cửa đóng sập lại. Ngân Sao và đám thuộc hạ nhìn về khoảng không phía trước họ. Xung quanh tối om nhưng có thể nhìn rõ phía xa một chiếc thuyền nhỏ màu vàng ánh bạc đang du đãng. Đây là Kim Ngân Chu, bảo vật truyền thừa của tộc Kim Ngân, cũng chính là nơi Kim Tinh kia sau khi kích phát Tử Linh hạt giống đã đi vào.
Bọn chúng cần vào trong đó chém giết hắn cùng đám Vệ Tướng trung thành. Với thực lực hiện nay chúng hoàn toàn có thể làm thế.
Ánh mắt của Ngân Sao cùng đám thuộc hạ sáng lên tia quyết liệt. Sau đó cả bọn đứng ở tư thế nghiêm chỉnh tay làm ra bộ kí hiệu đặc biệt. Bọn chúng đang làm nghi thức triệu hồi Kim Ngân Chu để bước lên nó.
Chiếc Kim Ngân Chu đang di chuyển quay đầu huớng về phía Ngân Sao và đám thuộc hạ. Nó vừa tiến lại vưà biến lớn dần lên. Ánh mắt của đám Ngân Sao toát ra tia nồng nhiệt cùng gấp gáp. Thân hình bọn chúng súc thế chuẩn bị tiến nhập.
Bỗng nhiên.
Từ phía con thuyền xuất hiện những tia sáng màu đen quỷ dị. Chúng nhanh chóng bao trùm lấy con thuyền. Phía đầu mũi thuyền lóe lên một đôi mắt tà ác cùng một cái miệng.
Cái miệng quỷ dị kia thôỉ ra một luồng hơi màu đen. Luồng hơi này nhanh chóng nhập vào cơ thể đám Ngân Sao đang tiến lên.
Cảm nhận được điêù khác thuờng Ngân Sao vận chuyển thần lực toàn thân.
Nhưng ngay vừa khi hành động thân hình hắn lập tức đình trệ. Ánh mắt hắn theo bản năng nhìn sang bên cạnh.
- Không !!!!!
- Aaaaaaa !!!!
Mấy tên thuộc hạ của Ngân Sao hét lên thảm thiết. Thân hình của chúng đang tan chảy ra thành những làn khói. Sự hoảng sợ tột cùng tồn tại trong đôi mắt.
- Aaaaaaa, Vương, tha mạng!
- Vương...không…!
Những tiếng van xin dùng hết khí lực hét lên nhưng vô vọng. Chỉ chốc lát cả đám cường giả tu vi Vương Trùng đã biến thành làn khói nhập vào Kim Ngân Chu lúc này đã biến thành màu hắc kim.
- Vút.
Những tia màu đen tan đi nhanh chóng. Chiếc Kim Ngân Chu sau đó trở lại dáng vẻ tráng lệ ban đầu. Kích thước thu nhỏ nhanh chóng phiêu đãng trong không gian tối như mực này.
27.07.2014
Quyển 4
Chương 113
Truyền Thừa Mở Ra.(2)
Nguồn: VipTruyen
Nội dung thu gọn
Ở một chỗ khác.
- Xa Di, toàn bộ tộc ta truyền thừa căn cơ chính là Tinh Châu. Khối Châu này do tổ tiên tại trong tăm tối lưu lạc gặp phải vũ trụ không gian vòng xoáy đưa tới. Từ đó phát triển ra tộc Lân Đao ta sau này một đường quật khởi. Trong đó có chứa một tia ý chí độc lập của Tiên Tổ, cần có máu huyết tộc nhân cùng lực lượng rất lớn mới có thể mở ra.
Lân Đao Vương nghiêm nghị nói. Trước mặt hắn trôi nổi một khối hạt châu bảy màu đẹp đẽ.
- Thật hâm mộ tộc Lân Đao các ngươi có được truyền thừa như vậy. Ngươi yên tâm hai tộc chúng ta đã liên minh, ta sẽ toàn lực giúp ngươi đạt được nó.
Xa Di Vương nghe vậy lóe ra tia hâm mộ.
Bọn hắn đang đứng trong một tòa bảo điện của tộc Lân Đao. Một nền văn minh đạt tới cấp Trùng Võng đã có thể tạo ra một không gian đơn lập ổn định. Trong đó thường cất chứa tài nguyên căn cơ của một tộc đàn.
Trong năm tộc Trùng Thú thì chỉ có Xa Di tộc bọn hắn là không có cách làm này. Xa Di tộc chính là một tộc mới quật khởi trong thời gian ngắn. Bọn họ đến từ một tinh hệ nghèo nàn tài nguyên nên hoàn toàn dựa vào lực lượng chiến đấu chiếm cứ địa vị. Tuy nhiên do thời gian không đủ nên căn cơ văn minh chưa hề phong phú lớn mạnh như mấy chủng tộc còn lại.
- Tốt. Phần của ngươi cũng sẽ như ý.
Lân Đao Vương nghe vậy mừng thầm. Sự thật về Tinh Châu hắn cũng không có nói hết. Khi mở ra thứ kia thì tất cả sẽ khác. Đạt được quyền khống chế nó, hắn không còn phải kiêng kị gì nữa cả.
- Các ngươi, mau chóng tập trung. Trong khoảng thời gian sắp tới do Lân Đao Vương làm chủ. Tất cả theo kế hoạch tiến hành. Kẻ nào không thành thật, chết.
Bên cạnh Xa Di Vương nhẹ gật đầu, trong mắt xẹt qua tia lạnh lẽo nhưng rất nhanh biến mất. Sau đó hắn quát lớn ra lệnh cho mười tên Vệ Tướng đứng sau. Tất cả đều chăm chú nghe lời.
- Vệ Nhất, bên ngoài tình hình như thế nào?
Nghe Xa Di Vương ra lệnh như vậy Lân Đao Vương cũng quay sang một tên Vệ Tướng bên cạnh hỏi. Tất cả mọi người đều tập trung quay qua chờ đợi tên này trả lời.
- Thưa Vương, bên ngoài chiến đấu đã đến giai đoạn thảm liệt. Quân đoàn của đám Kim Ngân tộc đã đánh chiếm sâu vào lãnh địa của hai tộc Xuất Khoa và Thạch Giáp. Tuy nhiên có bọn Người kia nhúng tay nên tình thế khá phức tạp. Bên này, tộc Lân Đao ta và tộc Xa Di tổn thương không nhỏ. Thuộc hạ đã theo lệnh ngài phân phó kế hoạch. Đám đội ngũ tộc Người kia đã bị chúng ta đuổi đi. Còn phía Kim Ngân tộc, trước mắt tộc nhân đã hi sinh ba phần nhưng cũng cản bước tiến của bọn chúng.
Vệ Nhất rành mạc miêu tả tình hình bên ngoài. Nguy cơ của lần chiến tranh này làm tất cả các tộc lâm vào khủng hoảng. Kim Ngân tộc không biết nhờ điều gì mà thực lực tăng cực mạnh. Lại thêm đám Người không rõ cách đối phó kia cản trở nên rất phức tạp.
- Có Dị Tượng xuất hiện chưa?
Xa Di Vương lên tiếng hỏi.
- Thưa Xa Di Vương, Dị Tượng như ngài nói đã xuất hiện. Đúng như truyền ngôn trong tộc, đại nạn đã đến.
- Nó thật sự xuất hiện rồi sao…
Nghe thuộc hạ trả lời Lân Đao Vương và Xa Di Vương cùng nhìn nhau bất đắc dĩ than thở. Bọn họ biết cuối cùng ngày này cũng tới. Bằng tu vi của mình chúng có thể cảm nhận ra nhưng vẫn không muốn tin. Tuy đã có chuẩn bị nhưng không ai muốn đối mặt. Truyện "Phàm Tiên Chi Lữ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Dị Tượng xuất hiện có nghĩa năm tộc phải làm ra lựa chọn. Từ lần đầu tiên tiếp xúc với tộc Người này Tu La đã vô tình lộ ra điều đó.
Mấy vạn năm qua bọn họ đã biết năm tộc Trùng Thú chính là gia súc được nuôi để củng cố không gian này.
Tu La là một cường giả dưới trướng Vua Shan, một vị Quân Vương Vũ Trụ đã bị kẻ thù đánh bại. Ông ta sử dụng không gian Tử Vong Sa Mạc lưu lạc khắp các tinh vực nhằm tìm ra những kẻ kế thừa để phục hưng lại vinh quang của vị Quân Vương kia. Mà những kẻ kế thừa này cần có một lực lượng hậu thuẫn để dựng nghiệp. Năm tộc Trùng Thú chính là tôi tớ được chọn ra cho mục đích này. Truyện "Phàm Tiên Chi Lữ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thời gian qua đi nhưng Tu La vẫn chưa hề tìm thấy những kẻ phù hợp.
Tất nhiên bọn họ cũng không phải năm tộc duy nhất vì trước đó cũng đã có một vài chủng tộc khác bị bắt vào trong này tuy nhiên đã bị tiêu diệt. Bọn họ nhờ phát hiện ra di tích còn sót lại của những chủng tộc đó nên mới biết.
Thực ra cùng thời với bọn họ trước đó còn có hai chủng tộc khác. Sau mấy vạn năm cứ chiến tranh rồi lại phát triển nuôi dưỡng hai tộc này đã không nhẫn nhịn nổi.
Bọn họ đã nhiều lần bạo gan hỏi Tu La muốn thử tiếp nhận truyền thừa kia nhưng Tu La chỉ lạnh nhạt buông một câu : Không thích hợp. Khi đó một vị Vương chất vấn nhưng hắn ngay lập tức bị tiêu tán. Tộc này sau đó bị xóa sổ. Kế tiếp một ngàn năm sau đến phiên một tộc khác cũng bị xóa sổ vì lý do tương tự.
- Lần này không biết...
Lân Đao Vương như nhớ lại chuyện cũ bất giác buông một câu. Nhưng hắn không nói hết mà ngưng lại nửa chừng. Tràng thảm kịch kia hắn vẫn còn ấn tượng sâu sắc dù khi đó hắn chưa hề trưởng thành. Một chủng tộc giãy dụa rồi bị xóa sổ trong lửa đỏ.
“Tu La thực lực khủng bố nhưng chỉ còn là một mảnh linh hồn nên hành động rất hạn chế. Chỉ khi không gian này gặp nguy hiểm hay cần thay gia súc hắn mới ra tay. Nhưng khi truyền thừa mở ra, áp chế từ không gian này sẽ giảm đi, Tu La sẽ lâm vào một giai đoạn suy yếu mạnh mẽ vì hắn phải hi sinh lực lượng để chèo chống truyền thừa này. Thực lực khi đó dựa hoàn toàn vào Tháp Tử Vong”. Truyện "Phàm Tiên Chi Lữ " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đoạn tin tức này hiện ra trong đầu Lân Đao Vương. Đây chính là bí mật đánh đổi bằng sinh mạng của rất nhiều vị Vương trước đó truyền lại. Chỉ có Trùng Thú Vương kế thừa mới được biết. Và kẻ này cũng phải giữ bí mật cho tới chết.
Hai mươi năm trước khi phát hiện ra tộc Người này đã ấn chứng cho tin tức đó. Khi đó trong năm tộc Trùng Thú lần đầu tiên có kẻ phá vỡ trói buộc nơi này bước lên tu vi Vương Trùng bậc sáu trở thành ngôi Hoàng. Vị này chính là Kim Ngân Hoàng sau đó bị một tên Người có tên Quyền Vương đánh chết. Tên này và đám trong tộc của hắn cuối cùng cũng không đạt được truyền thừa. Trừ Quyền Vương ra toàn bộ tử vong.
- Ai cản ta, giết sạch, đám Người kia cũng vậy.
Xa Di Vương chỉ lạnh lùng nói. Tộc của hắn không có truyền thừa nhưng lại nổi danh nhờ sự tàn bạo điên cuồng. Tác phong đó không hề bị mài mòn mà càng ngày càng âm u sau mấy vạn năm.
Bây giờ truyền thừa lại một lần nữa mở ra. Hiển nhiên tộc Người này đã đạt được đủ những yêu cầu cần thiết của nó.
Năm tộc Trùng Thú cũng đứng trước một vận mệnh mà họ không muốn, nô lệ. Không ai cam tâm lệ thuộc vào kẻ khác. Nhất là một chủng tộc thổ dân trình độ văn minh mới đạt tới cấp Du hành như vậy.
Mỗi tộc một âm mưu nhưng cùng thống nhất kế hoạch quật khởi. Thuận theo chiến tranh tăng lên thực lực của tộc Người cho chúng mở ra truyền thừa rồi sau đó xâm nhập vào Tháp Tử vong đoạt lấy nó hoặc khống chế đám Người này.
Khi đó tộc bọn chúng sẽ có được tự do.
- Tự do.
Lân Đao Vương thốt ra hai chữ này đôi mắt tỏa sáng. Bọn Vệ Tướng bên cạnh không hiểu hết ý nghĩa nhưng cũng khát vọng. Đối với bọn chúng tự do đồng nghĩa có thể ra khỏi không gian này.
- Vì tự do, bắt đầu thôi.
Lân Đao Vương cẩn trọng ra lệnh. Sau đó hắn bước ra phía trước một bước. Thân hình như con Bọ Ngựa khổng lồ đứng bằng hai chân tỏa ra khí thế mạnh mẽ. Hai cánh tay dài mảnh khép lại rồi đưa lên.
- Kịch.
Xa Di Vương thấy vậy không chậm trẽ tới phía sau một tay đặt lên vai hắn. Đám Vệ Tướng tộc Xa Di phía sau thấy vậy cũng xếp thành hình theo một trận thế hình Kim tự tháp huyền diệu. Tất cả đều đặt một tay lên vai người phía trước.
Đám Vệ Tướng tộc Lân Đao thì dàn trận cảnh giác đứng cách đó một khoảng hộ pháp. Ánh mắt tên nào cũng nhìn chằm chằm vào mấy tên tộc Xa Di. Nhiệm vụ chính của bọn chúng chính là canh chừng mấy tên ngoại tộc này. Chỉ cần có chút biến động khác lạ chúng sẽ ngay lập tức ra tay diệt đám này.
Xa Di Vương đứng phía trước không cần nhìn lại cũng biết. Khóe miệng hắn hiện lên tia cười lạnh.
- Hátttttt.
Lân Đao Vương thần lực toàn thân bộc phát ra ngoài lóng lánh lưu chuyển. Sau đó lấy hắn làm mũi nhọn thần lực của mấy tên đứng phía sau nhanh chóng hội tụ lại. Lân Đao Vương chính là muốn tụ tập thần lực tăng lên sức mạnh của mình trong nháy mắt để mở ra truyền thừa Tinh Châu kia.
Cảm giác thần lực lưu chuyển cường đỗ tăng mạnh Lân Đao Vương có chút thỏa mãn. Có chút kẻ tự cho là thông minh, đạo lý mất đi là vĩnh viễn không hồi báo cũng không hiểu. Tuy nhiên hắn không suy nghĩ nhiều, đôi mắt tập trung vào khối hạt châu đang lơ lửng kia.
- Mở.
Lân Đao Vương quát lớn. Thần lực theo một bí quyết đặc thù tạo thành tia dung nhập Tinh Châu. Ánh sáng ngay lập tức tỏa ra chói lọi. Từ hạt châu kia từng tia sáng như rễ cây từ hai tay phát tán ra toàn thân Lân Đao Vương. Đồng thời một lồng sáng được tạo thành ngăn cách hắn và đám Xa Di Vương với bên ngoài.
- Các ngươi quyết định rồi chứ?
Trong một căn phòng u tối kí hiệu lập lờ Tu La lên tiếng hỏi. Hắn như thường lệ ngồi vắt chéo chân trên vương tọa của mình. Phía dưới hắn đúng là Xuất Khoa Vương và Thạch Giáp Vương.
- Thưa chủ nhân. Bọn thuộc hạ đã quyết định. Vì sự trường tồn của tộc mình không tiếc hi sinh hết thảy.
Xuất Khoa Vương kiên định trả lời. Chỉ cần tộc Người kia xứng đáng thì phụ tá bọn hắn cũng có sao đâu. Trong Vũ trụ cũng là việc thường thấy. Cường đại như Tu La không phải cũng làm cận vệ cho người khác hay sao. Tôi tớ còn hơn là bị diệt sạch. Nhất là cũng không phải loại tôi tớ vĩnh viễn mất đi linh hồn tự do. Chủng tộc của chúng vẫn có thể phát triển.