- Ta phải đợi cho đến khi Thần Dạ tỉnh lại.Nhưng thật ra nói cho đúng thì đã thật lâu, ta đều không được thấy hắn. Nay cứ như vậy mà hắn lẳng lặng ở bên cạnh ta, ngay cả giữa hai người không có bất kì trao đổi gì.Có điều là trong mấy ngày này, người đích thực ở cùng hắn là ta. Mà trong tim của hắn cũng sẽ không có những người khác, càng không có bất cứ ân oán tình thù nào.
- Dẫu hiện tại giữa chúng ta mới chỉ có im lặng, nhưng phảng phất ta cảm giác được rằng chúng ta sắp trở lại như trước đây....
Ba người Tôn Vĩ lập tức im lặng,lúc này, bọn họ đã không có gì có thể nói cho Niệm Thần nữa. Bởi vì tất cả lời nói mà so với tình cảm này thì đều có vẻ cực kỳ vô nghĩa và vô lực.
Thần Dạ nằm thẳng im lặng trên mặt đất, hơi thở yếu ớt làm cho người hoài nghi liệu sẽ đến một giây nào đó thì hô hấp kia sẽ hoàn toàn đứt đoạn hay không.
Những vết thương lần này đây đúng là rất nặng.
Cơ hồ là sau khi hắn rời khỏi Đại Hoa hoàng triều để bắt đầu rèn luyện thì trong số những lần trọng thương không nhiều lắm, đây là một lần coi như nghiêm trọng nhất.
Thiên Đao đã khôi phục xấp xỉ bẩy thành. Bản thân nó là Hỗn Độn Chí Bảo, nên Thiên Đao ẩn chứa được lực lượng với đẳng cấp cường đại ra sao.Thần Dạ cứ như thế mà mượn, dẫu tất nhiên không phải mượn tất cả lực lượng, thế nhưng uy lực của chỗ cắn trả kia thì vẫn là Thần Dạ vô phương bình yên khi đón nhận.
Cứ nhìn vào việc cho tới hôm nay mà mái tóc đều vẫn còn trắng xóa là có thể đủ biết, lực lượng cắn trả này cường đại ra sao.
Ngoại trừ cái này ra, Thần Dạ lấy bản thân Hóa Long, trở thành dạng thân người Long Hồn, cho nên điều đó càng trực tiếp tiến hành tàn phá đối với thân thể. Mặc dù tu vi thân thể của Thần Dạ mà để người khác xem ra thì được coi là cực kỳ khó có thể tin nổi, thế nhưng dưới áp lực đồng thời của cả hai sức mạnh đó thì đúng là thân thể của hắn đã hoàn toàn bị phá hủy. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nếu mà có khả năng tiến vào trong cơ thể hắn thì tất sẽ phát hiện. Bất kể thân thể, xương cốt, kinh mạch đều đã bị rơi vào trạng thái bất động. Loại mức độ nứt rời gãy lìa này làm cho người ta nhìn thấy đều phải ghê người. Nếu mà vết thương như vậy đặt vào trong thân thể những người khác thì chỉ sợ đã chết.
Không chỉ như thế, ở trong thân thể Thần Dạ lại vẫn còn có thêm một cỗ lực lượng cắn trả, nó vẫn còn tiếp tục tàn phá thân thể.Đối mặt với cỗ lực lượng với khí thế có phần hùng hùng hổ hổ này, Thần Dạ đang ở trong trạng thái hôn mê,ý thức của hắn đã không thấy nên căn bản là không có biện pháp nào để hóa giải.
Huyền Khí của hắn đã tiêu hao hết sạch, cho nên căn bản vô phương hóa giải cho hắn. Còn về phần Thiên Đao, Cổ Đế Điện, thậm chí Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, tất cả đều là bởi vì Thần Dạ bị trọng thương hôn mê nên chúng đều lâm vào trong trạng thái yên tĩnh.
Ngoài ra Thiên Đao và Cổ Đế Điện....
Trong cuộc đại chiến với Tà Vọng, Cổ Đế Điện bị thương nặng nhất. Còn Thiên Đao, sau khi ý thức của Đao Linh biến mất, lại để cho Thần Dạ mượn lực lượng của Thiên Đao. Do đó lúc này trừ phi Thần Dạ tự mình triệu hoán, nếu không Đao Linh cũng vẫn cứ tiếp tục ngủ say.
Sau khi Thần Dạ dùng Thiên Địa Hồng Hoang Tháp thu Tà Vọng,hắn phải tranh thủ hỏi Tà Vọng về mẫu thân, về mọi chuyện của Tà Đế Điện. Do đó không kịp triệu hồi Đao Linh ra thì cũng đã hôn mê.
Mà Thiên Địa Hồng Hoang Tháp....
Hiện tại Thần Dạ, không có bất cứ chỗ nào để dựa vào, không có bất cứ con bài chưa lật nào mà có khả năng để dựa vào, chỉ có sức mạnh ý chí của hắn. May mà, nói về sức mạnh ý chí thì hắn vẫn có đủ tư cách để tự kiêu.
Tuy nhiên, Thần Dạ mặc dù có sức mạnh ý chí phi phàm,nhưng một khi thân thể bị tắc nghẽn đích thực thì như vậy, tất cả sức mạnh ý chí của hắn đều phải hóa thành khói xanh, rồi đi kèm sức sống của hắn mà tiêu tan ở trong thiên địa.
Tần Tân Nguyệt đúng là muốn trợ giúp Thần Dạ một tay. Cho dù nói như thế nào thì bà là cao thủ cấp bậc Hoàng Huyền. Mặc dù Thần Dạ bị thương nặng, thì bà cũng không phải không hề có nổi biện pháp khác. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chỉ có điều là, sau khi bà lấy Huyền Khí của bản thân để rót vào trong cơ thể Thần Dạ,thì bà lại đột nhiên phát hiện. Có một cỗ lực lượng nuốt chửng cường đại đến mức không sao diễn tả nổi ập đến.Nó trực tiếp nuốt chửng hết sạch Huyền Khí của bà ta cấp cho Thần Dạ....
Nếu mà sau khi nó nuốt chửng hết sạch mà có thể tặng lại một phần cho Thần Dạ, thì đó cũng là một chuyện tốt.Thế nhưng ngược lại không phải, đó là cỗ lực lượng nuốt chửngkia đã tự động hấp thu nhẵn nhụi, Thần Dạ không chiếm được một chút xíu lợi ích nhỏ nhoi nào.
Tần Tân Nguyệt sợ là nếu cứ tiếp tục như vậy, thì sẽ vô tình tạo thành thương tổn cũng không sao cứu vãn nổi cho Thần Dạ, cho nên liền cũng chỉ có thể chờ đợi.
Thời gian trôi qua từng chút một, Thần Dạ vẫn cứ nằm im lặng trên mặt đất, từ đầu đến cuối chưa từng tỉnh lại. Mà hô hấp của hắn trở nên càng đứt quãng hơn. Không những như thế, lực lượng cắn trả vốn tàn phá bừa bãi ở trong thân thể của hắn thì giờ phút này, đều đã bị mấy người Niệm Thần có khả năng rõ ràng cảm ứng được.
Lần này đây, chỉ sợ là đích thực lâm vào đến trong nguy cơ.
Thế nhưng đối mặt với đoạn cầu sinh tử này, ngay cả Niệm Thần đều cực kì im lặng.Ở trong ánh mắt điềm tĩnh làm cho người không đoán ra, trong lòng nàng rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!.
Vào một thời khắc nào đó, hình như là trong thân thể có âm thanh vụ nổ đột nhiên vang ra. Tức thì bốn người Niệm Thần nhìn thấy một cỗ lực phá hoại mạnh mẽ tuôn trào dữ dội ra từ trong thân thể Thần Dạ.
Sắc mặt ba người Tần Tân Nguyệt lập tức đại biến.
Cỗ lực lượng này, đúng là cỗ lực lượng đang mặc sức phá hoại trong cơ thể Thần Dạ.Mà nay nó phá thể tuôn ra thì điều đó liền có ý nghĩa, thân thể Thần Dạ đã là không thể không phá....
Nhưng cảm ứng được những điều này, Niệm Thần trước sau chưa từng có bất cứ phản ứng gì. Nàng không vui không buồn, không thèm chú ý đến tất cả điều phát sinh này. Hình như, nam nhân trẻ tuổi đang nằm kia không phải là người mà nàng yêu thương sâu sắc.
Lực lượng phá hoại tuôn trào dữ dội ra,vào lúc xuất hiện toàn bộ ở trong không gian thì nó chỉ duy trì vẻn vẹn trong giây lát rồi muốn dung nhập hòa tan vào trong không gian vô tận này....
- Ông ông! Ông ông! Ông ông!
Ngay đúng vào khoảnh khắc cỗ lực lượng này sắp tiêu tan thì có một đạo lực lượng vô hình bỗng đột nhiên bắn ra dữ dội từ chỗ mi tâm của Thần Dạ. Rồi nó như cuồng phong lao tới bao phủ cỗ lực phá hoại kia vào. Tức thì nó lôi kéo bọn chúng nhanh như tia chớp quay về mi tâm Thần Dạ.
Một màn này, cho dù là Tần Tân Nguyệt cũng đều vô phương làm sáng tỏ được.
27.06.2015
Chương 887
Cơ hội. (2) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Lực lượng phá hoại này thực sự không phải là năng lượng Huyền Khí, lại càng không phải là lực lượng Bản Nguyên của thân thể. Vậy tại sao Thần Dạ phải gấp rút mang bọn chúng về. Mà cỗ lực lượng vô hình kia cũng cực kỳ kỳ lạ.
Mà đúng vào giây lát những lực lượng này xuất hiện trở lại thì đám người Tần Tân Nguyệt đều rõ ràng cảm ứng được, có một cỗ sức sống hừng hực lại đang từ từ tán phát ra.
Giờ này khắc này, Niệm Thần đang yên lặng như người ngoài cuộc từ từ để những giọt nước mắt chảy xuống. Cả người nàng đều là vô phương đứng vững,đành tựa vào trên vách núi đá chung quanh mà cảm thấy toàn thân vô lực. Nàng biết, sức sống lại xuất hiện nên bất kể Thần Dạ bị trọng thương ở mức độ ra sao, dẫu cho tình trạng như thế nào thì ít nhất có thể nói rõ một việc. Thần Dạ sẽ không chết, tuyệt đối sẽ không chết.
Thấy được hành động hiện tại của Niệm Thần,ba người Tần Tân Nguyệt không khỏi vẻ sợ hãi kinh ngạc. Thì ra trước đó, Niệm Thần thực sự không phải là có đủ điềm tĩnh hay đủ tin tưởng Thần Dạ nhất định có khả năng vượt qua cửa ải khó, mà là....
Trong lòng Niệm Thần, chỉ sợ sớm đã có tính toán. Nếu như hôm nay Thần Dạ không cầm cự qua được lần này đây, thì như vậy từ nay về sau, cõi lòng của Niệm Thần coi như đã chết. Do đó việc duy nhất có khả năng làm trong quãng đời còn lại của kiếp nầy là tu luyện tu luyện lại tu luyện, không ngừng tu luyện. Cho đến sau khi tu vi bản thân đủ để tương đương với Tà Đế Điện thì sẽ đi kết thúc tất cả điều ân oán này. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Ân oán kết thúc, như vậy, người mà cõi lòng đã chết cũng sẽ chết theo.
- Thần cô nương....
Ba người xúc động,khi nhìn về phía Thần Dạ thì cho dù là Tôn Vĩ, cũng không nhịn được sự kiêng nể hắn. Đến tột cùng hắn thật tốt số ra sao mà lại có thể làm cho Niệm Thần phải nỗ lực như thế.
Trong cơ thể Thần Dạ, đồng dạng có sức sống hừng hực đang bắt đầu khởi động. Thân thể hắn, xương cốt thậm chí cả kinh mạch phảng phất được rót vào sức sống mới. Những khúc những đoạn bị đứt ra thì nay lấy một loại phương thức kỳ dị để biến hóa quay trở lại hình thái ban đầu....
Không phá thì không xây được.
Đây là trạng thái đích thực hiện tại của Thần Dạ.
Thân thể của hắn, bởi vì gượng ép mượn lực của Thiên Đao, cùng với việc hóa thành thân người Long Hồn đã làm cho thân thể không chịu nổi gánh nặng phải chịu. Sau khi loại trạng thái này kết thúc, Thần Dạ giống như là một người đã mất đi tất cả thành trì phòng thủ, cứ để mặc cho lực lượng cắn trả ra sức phá hoại.
Bởi vì không có phòng thủ lại bị mặc sức phá hoại, cho nên ngoại trừ hô hấp không đứt đoạn, tất cả mặt khác của Thần Dạ đều không còn có sinh mệnh đặc thù. Nói cách khác, khi mà lực lượng cắn trả đã phá thể ra ngoài thì thân thể của hắn cũng đã bị phá đến mức không còn chỗ nào có thể phá thêm.
Nếu là những người khác thì hẳn phải chết không nghi ngờ. Thế nhưng đối với Thần Dạ mà nói thì cũng là trùng hợp để kích thích một thứ mà nhiều năm qua, ngay cả chính bản thân Thần Dạ đều vẫn còn không hiểu. Thậm chí mấy năm gần đây hắn đã sắp sửa quên lãng vật đó đi rồi.
Thiên Lâm Huyễn Hương.
Hoa này, là Thần Dạ và Trường Tôn Nhiên cùng nhau hái được ở trong một hẻm núi không biết tên bên ngoài Đại Hoa đế đô.Lúc ấy, hoa nở chung cuống, hắn cùng với Trường Tôn Nhiên mỗi người một đóa. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Sau khi có được Thiên Lâm Huyễn Hương,cụ thể có tác dụng gì thì Dạ thật sự không biết. Chỉ thấy mỗi một lần nó xuất hiện thì đều có ý nghĩa Thần Dạ đang gặp phải nguy cơ trí mạng.
Ở trong đế đô Đại Hoa, khi Vân Thái Hư chặn giết hắn một lần kia. Hay lúc ra bên ngoài rèn luyện, sau khi bị Thiên Nhất Môn ngăn chặn thì Trường Tôn Nhiên cũng là bởi vì nhờ có Thiên Lâm Huyễn Hương mà cảm ứng được hắn đang gặp nguy hiểm, do đó kịp thời chạy tới hỗ trợ hắn vượt qua một lần ý định giết người.
Từ đó về sau, cũng không thấy Thiên Lâm Huyễn Hương xuất hiện, nên chính Thần Dạ đều đã gần như quên hết.
Mà lần này đây, nó xuất hiện lần thứ hai.
Đến khi Thiên Lâm Huyễn Hương mang theo cỗ lực lượng cắn trả kia trở lại thân thể trong Thần Dạ,thì cỗ lực lượng phá hoại này đã không còn tiếp tục tiến hành phá hoại đối với thân thể Thần Dạ.Ngược lại, sau khi có mùi thơm của Thiên Lâm Huyễn Hương bao bọc thì không ngờ hình như nó đã trở thành Huyền Khí tinh thuần của Thần Dạ. Nó bắt đầu rất thong thả mà vận hành lại từng tấc kinh mạch đã vỡ vụn kia. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đúng là bởi vì cỗ lực lượng phá hoại này thay đổi, mới khiến cho Thần Dạ trong lúc vô ý thức có thể mượn lực lượng này, từ từ vận hành công pháp để hấp thu được linh khí thiên địa, làm cho bản thân tiến vào trạng thái tu luyện, tiến tới khôi phục được thân tàn của hắn.
Nhưng biến hóa không chỉ như thế mà còn vượt xa.
Lần này đây, Thiên Lâm Huyễn Hương tựa hồ quyết định chủ ý phải trợ giúp Thần Dạ đến tận cùng. Hoặc là Thần Dạ đích thực đã làm xúc động Thiên Lâm Huyễn Hương để tạo ra bước ngoặt chuyển tiếp cho hắn.Vào lúc lực lượng phá hoại kia vận hành trong kinh mạch thì mùi thơm của Thiên Lâm Huyễn Hương cũng là từ từ dung nhập hòa tan vào trong đó, bị Thần Dạ từ từ luyện hóa....
Ở trong thân thể Thần Dạ,Thiên Lâm Huyễn Hương đang xòe ra những cánh hoa xinh đẹp nhất của mình. Nó chậm rãi múa lượn xoay tròn, trông như một đóa hoa tiên.
Mỗi khi Thiên Lâm Huyễn Hương xoay tròn hết một vòng, rốt cuộc lại có một giọt mật hoa long lanh trong suốt nương theo mùi thơm của nó tức thì hòa tan vào trong kinh mạch của Thần Dạ.Sau đó vào lúc Thần Dạ thong thả vận hành công pháp thì những linh khí thiên địa được cuốn đi theo cũng đồng loạt được Thần Dạ luyện hóa mà chuyển thành Huyền Khí tinh khiết, rồi tiến vào trong đan điền của hắn !
- Ông ông! Ông ông! Ông ông! !
Nếu có người có thể nhìn thấy đan điền của Thần Dạ thì tất sẽ có thể phát hiện, chỗ Huyền Khí mà hắn luyện hóa khi nhìn từ mặt ngoài thì cũng không có bất cứ gì khác thường. Thế nhưng trên thực tế thì nó lại tràn ngập được một cảm giác cực kì thuần khiết.
Cái đó phảng phất là sau khi trải qua vô số lần luyện hóa thì nó đã luyện ra được một loại Huyền Khí, mà so sánh với Huyền Khí lúc đầu, thì có được mức độ thuần khiết không biết tinh túy được hơn bao nhiêu cấp bậc.
Huyền Khí càng thuần khiết hơn, điều đó cũng có ý nghĩa lực phá hoại càng cường đại hơn!
Cùng lúc đó, những giọt mật hoa còn sót lại từ trong Thiên Lâm Huyễn Hương cũng bao hàm sức sống cường đại. Bởi vậy, sau khi Thần Dạ trong lúc vô ý thức đã luyện hóa xong một giọt mật hoa cuối cùng thì sức sống tuôn trào ra ngoài trong cơ thể hắn liền cơ hồ không còn khác nhiều lắm so với trạng thái vào những thời gian hưng thịnh nhất.
Trong sự thần kỳ như thế,sau khi vừa mới vận hành vô cùng thong thả trọn vẹn một công pháp Đại Chu Thiên thì Thần Dạ bỗng nhiên tỉnh táo lại từ trong hôn mê.
Mà trong khoảnh khắc tỉnh lại,Thần Dạ liền cảm ứng được thân thể của mình không giống ngày xưa !
27.06.2015
Chương 888
Đột phá vào Địa Huyền. (1) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Tâm thần hắn vội vàng thâm nhập vào trong thân thể, đến sau khi hắn phát hiện Thiên Lâm Huyễn Hương thì sự kinh ngạc kia đúng là không hề nhỏ một chút nào. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Sức sống, Huyền Khí, đều dưới ảnh hưởng của đóa kỳ hoa kì lạ này đã trở nên vô cùng thuần khiết. Những thương tổn trong thân thể cũng bởi vậy mà càng là tốt lên phi thường nhanh chóng. Thần Dạ càng nhìn thấy rõ, Thiên Lâm Huyễn Hương vẫn còn đang không ngừng xoay tròn, cùng với những giọt mật hoa còn sót lại thì hình bóng của chúng đã từ từ trở nên hư ảo.
Đây là nó lấy sự tồn tại của bản thân để thành toàn cho chính hắn vào lúc này !
Thần Dạ yên lặng nhìn kỹ nó một hồi lâu, lúc này mới từ từ thu hồi tâm thần. Hắn liền cũng không suy nghĩ nhiều mà bắt đầu đem hết toàn lực tu luyện để khôi phục. Nếu như cơ may đã đến thì không thể có quá nhiều do dự.
Trải qua một lần đại chiến cùng Tà Vọng, hơn nữa là lại được Thiên Lâm Huyễn Hương trợ giúp, đã khiến cho Thần Dạ chạm đến một cơ hội khác.
Phải biết rằng, vào lúc trước đây, hắn đã mượn Linh Tâm Tủy để đạt tới cấp bậc Lực Huyền đỉnh cao,chỉ còn cách cảnh giới Địa Huyền này có một bước xa!
Mà khoảng cách phải vượt qua ở một bước này,thì Thiên Lâm Huyễn Hương đã giúp hắn kéo gần lại vô hạn. Vậy kế tiếp, Thần Dạ chỉ cần tiếp nhận toàn bộ món quà Thiên Lâm Huyễn Hương tặng. Và như vậy, cảnh giới Địa Huyền sẽ đến như nước chảy thành sông !
Trong hang núi chỗ Thần Dạ,giờ phút này đang tản mát ra một mùi thơm như hương thơm của xử nữ...
Mùi thơm tràn ngập đang phát tán ra ngoài. Mặc dù nó tịnh không có bất cứ khí tức năng lượng nào, nhưng những người ngửi thấy được đều có cảm giác Huyền Khí trong cơ thể có tốc độ vận hành bỗng đột nhiên nhanh hơn không ít.
Tốc độ vận hành Huyền Khí nhanh, điều đó cũng có ý nghĩa nếu như cùng tu luyện đồng dạng thì sẽ có thêm hiệu quả tăng lên gấp nhiều lần.Bởi vì, vận hành nhanh, tốc độ luyện hóa linh khí đồng dạng sẽ trở nên nhanh hơn.
- Thần công tử này, ta càng ngày càng không nhìn thấu.
Tần Tân Nguyệt nhẹ nhàng cất tiếng cười, bà quay sang nhìn về phía Niệm Thần ở bên cạnh mà bảo:
- Thần cô nương, hiện tại ngươi có khả năng yên tâm rồi chứ ? Ngươi mau mau nghỉ ngơi đi. Nếu không, thân thể của ngươi sẽ không chống đỡ nổi.
Niệm Thần vốn là trong người đã bị thương nặng,bởi vì lo lắng cho Thần Dạ nên liên tiếp nhiều ngày chưa từng nghỉ ngơi.Nếu như cứ tiếp tục như thế thì cho dù nàng thân là cao thủ Lực Huyền Bát Trọng thì cũng đều không chịu đựng nổi.
Huống chi, với Vô Thượng Kiếm Thể thì Niệm Thần vừa mới trấn áp Thiên Kiếm Kiếm Linh, nên phải cần thời gian để hoàn toàn luyện hóa làm của riêng. Nếu không phải như thế thì cũng bị phát sinh một chút biến cố.
Niệm Thần không còn kiên trì nữa. Nàng gật đầu rồi ngồi xếp bằng,sau đó từ từ nhắm mắt lại, tiến vào trong tu luyện giữa mùi thơm lan tràn này.
Không ai nhìn thấy, vào giây lát Niệm Thần nhắm mắt kia, thì ở trong ánh mắt rõ ràng có một ý tứ hàm chứa sự phức tạp đã thoáng lướt qua.
Bởi vì mùi hương thơm ngát kia thì tất cả mọi người, kể cả Tần Tân Nguyệt đều không có khả năng biết đó là thuộc về cái gì mà có được. Thế nhưng Niệm Thần biết, bởi vì nàng đã từng chứng kiến Thiên Lâm Huyễn Hương.
Niệm Thần càng biết rõ hơn, Thiên Lâm Huyễn Hương là hai bông hoa nở đồng thời chung cuống. Trong đó một đóa ở trên người Thần Dạ, còn một đóa khác ở trong tay Trường Tôn Nhiên.
Điều này tuyệt đối không có ý nghĩa gì. Bởi ngay cả Thần Dạ là kẻ đa tình lưu tình khắp nơi,thì Niệm Thần cũng sẽ không trách hắn. Tuy nhiên, trong nhiều lần nguy cơ kia, thì ở trong những nguy cơ theo như Niệm Thần biết đến tựa hồ đến cuối cùng đều cũng có bóng dáng của Trường Tôn Nhiên ở bên trong. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Coi như rằng hiện tại, là chính mình ở cùng bên người Thần Dạ. Nhưng mà hai lần khi hắn lâm vào chỗ sinh tử khó khăn thì chính mình đều không giúp được hắn nửa phần, hóa giải nguy cơ cho hắn. Lại chính là Thiên Lâm Huyễn Hương giúp đỡ hắn. Mà đóa hoa này chính là mối nối giữa Thần Dạ cùng Trường Tôn Nhiên.
Niệm Thần có khả năng cũng không nghĩ đến cái gì. Tử Huyên thì nàng kính trọng tự đáy lòng. Mối tình của người con gái kia quả là đã yêu Thần Dạ đến tận xương tủy,đã coi Thần Dạ như thể mạng sống của chính mình. Niệm Thần tự nhận không thể so hơn được.
Ít nhất Niệm Thần biết rất rõ ràng. Bất luận kẻ nào mưu toan thay thế được địa vị của Tử Huyên tại trong lòng Thần Dạ, như vậy đều sẽ rơi vào kết cục buồn bã mà về.
Phong Tam Nương, La Linh, thậm chí Tiểu Nha quyến luyến không muốn xa rời, Niệm Thần cũng có thể thản nhiên đối mặt, sẽ không bài xích, sâu trong nội tâm lại càng không đùa giỡn gì.Thế nhưng duy độc Trường Tôn Nhiên thì khiến cho nàng vô phương quên được...
Nhìn thấy Niệm Thần rốt cục bình tĩnh trở lại, Tôn Vĩ kìm lòng không đậu thở phào nhẹ nhõm. Trên gương mặt có một nụ cười bất đắc dĩ thoáng qua rất nhanh.
- Chàng thử nói, chúng ta có nên chăng tìm cơ hội tốt, để nói cho Thần Dạ những điều hắn không biết đến ?
Hoàng Vũ nhẹ nhàng hỏi nhỏ.
Tôn Vĩ im lặng rất lâu, cuối cùng lắc đầu rồi đáp: Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Chuyện này là khúc mắc giữa hai người bọn họ, chúng ta không thể tùy tiện nhúng tay vào. Bằng không, nếu như chuyện không được như mong muốn thì lỗi của chúng ta có thể to lắm.
Nhìn Niệm Thần tựa hồ đang trong tu luyện mà cũng có vẻ u sầu không hóa giải nổi,Hoàng Vũ khe khẽ tựa vào ngực Tôn Vĩ mà nói thỏa mãn:
- Kiếp nầy có chàng ở bên cạnh, thật là tốt!
Thời gian mỗi một ngày trôi qua, mùi hương thơm ngát thổi tới từ trong hang động trở nên càng thêm nồng nặc...Đồng thời, khí tức của Thần Dạ, ở trong cảm ứng của mấy người bên ngoài thì đã không còn tiếp tục có chút xíu sa sút.Thế nhưng rất nhiều ngày đã trôi qua mà vẫn cứ không thấy hắn đi ra khỏi hang núi.
Tu luyện của Niệm Thần đều đã kết thúc, vết thương của nàng đã bình phục. Thiên Kiếm Kiếm Linh cũng đã là bị hoàn toàn luyện hóa.Còn việc luyện thành Vô Thượng Kiếm Thể, đối với nàng mà nói, nếu như có gì còn lại thì cũng chỉ là vấn đề có được thêm thời gian mà thôi.
Đến khi cảm ứng được trạng thái của Thần Dạ đã tốt, nhưng mà hắn vẫn không hề xuất hiện đi ra thì Niệm Thần không khỏi lại bắt đầu có hơi lo lắng. Liệu có phải vẫn có gì đó không thích hợp, mà những hiện tượng bề mặt hiện ra trước mắt, đều là biểu hiện giả dối sao ?
Vốn là Niệm Thần không có khả năng sẽ xuất hiện suy nghĩ tin vào điều như thế,nhưng mà thật sự là trong khoảng thời gian này thì nàng rất hay lo được lo mất.
- Thần cô nương đừng lo lắng, theo ta thấy thì Thần công tử hắn đang trong lúc tích góp lực lượng chuẩn bị đột phá vào cảnh giới Địa Huyền!
Thấy Niệm Thần lo lắng, Tần Tân Nguyệt cười nói an ủi.Không hổ là cao thủ Hoàng Huyền, liếc mắt là có thể nhìn thấu bản chất.
-Đột phá vào cảnh giới Địa Huyền?
Cái này, chẳng những là Tôn Vĩ và Hoàng Vũ, mà ngay cả Niệm Thần cũng đều là vô cùng kinh ngạc.Hình như thời gian Thần Dạ đạt tới cấp bậc Lực Huyền đỉnh cao cũng không phải là cách đây quá lâu,tốc độ như vậy có phải là quá nhanh hay không ?
27.06.2015
Chương 889
Đột phá vào Địa Huyền. (2) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Mặc dù rất nhiều người đều nói, tiến độ tu luyện càng nhanh càng tốt. Kỳ thật không phải thế, có một vài giai đoạn riêng thì ngược lại nên chậm hơn !
Mỗi một lần cảnh giới tăng lên, mỗi một lần ranh giới được đẩy lên đều cần phải đảm bảo căn cơ trụ cột cũng đủ ổn định. Nếu không, cho dù để ngươi đột phá qua được thì cũng sẽ xuất hiện một loại cảm giác không có thực, rồi tiến tới ảnh hưởng đến con đường tương lai.
Biết ba người kinh ngạc là vì sao, Tần Tân Nguyệt cười cười mà nói giải thích:
- Thần công tử có căn cơ cực kì vững chắc. Hơn nữa trải qua đại chiến cùng Tà Vọng,cùng với những thủ đoạn mà hắn thi triển, thì coi như trong cơ thể còn có cái gì phù phiếm không thực đều đã được tôi luyện.Cho nên căn bản không tồn tại vấn đề quá nhanh. Các ngươi thử cẩn thận cảm ứng một phen, Thần công tử hiện tại so cùng trước kia có cái gì không giống nào?
Khí tức của Thần Dạ, dĩ nhiên trước sau vẫn dao động cực kì kịch liệt. Bỗng chốc hình như đã vượt qua cấp bậc Lực Huyền để đạt tới cảnh giới Địa Huyền, thế nhưng chỉ thoáng qua sau đó thì lại đã như một cao thủ Lực Huyền bình thường. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Ba người Niệm Thần đều không phải người bình thường. Sau khi đã được Tần Tân Nguyệt nhắc nhở liền cũng đã hiểu được rõ ràng vấn đề.
Thần Dạ vốn là Lực Huyền đỉnh cao, bị trọng thương mà đã khỏi hẳn. Hơn nữa bởi vì Tôn Vĩ bọn họ không biết dưới sự trợ giúp của loài hoa không biết tên có mùi thơm kì lạ đã khiến cho hắn cũng có đủ tư cách để đột phá cảnh giới Địa Huyền.
Nếu không phải như thế thì khí tức của hắn cũng không dao động lặp đi lặp lại. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Sau khi đã hiểu rõ ràng,Niệm Thần cũng yên tâm.Thế nhưng tức thì, ở chỗ sâu trong ánh mắt lại xuất hiện một vẻ phức tạp, thậm chí là sự tức giận của con gái.
Thần Dạ hôm nay đạt được những điều này, đại để cũng là do Thiên Lâm Huyễn Hương trợ giúp. Mà nó lại có quan hệ cùng Trường Tôn Nhiên,thật sự là không cam lòng...
Sự im lặng ở chung quanh, vào ba ngày sau đã bị phá vỡ!
Ba ngày sau vào lúc giữa trưa, vô số linh khí trong bầu trời điên cuồng hội tụ vào chỗ trong hang động có Thần Dạ.
Không những như thế, mức độ hội tụ cũng là càng lúc càng nhanh. Đến cuối cùng, không ngờ tại giữa không trung hình thành một vòng xoáy linh khí khổng lồ ước chừng hơn mười trượng.Mà trung tâm vòng xoáy thì đúng là chỗ hang đá có Thần Dạ.
Nhìn động tĩnh bất thình lình lớn lao như vậy, bốn người Niệm Thần liền biết được, Thần Dạ đã đến thời khắc mấu chốt nhất đột phá vào Địa Huyền.Vì vậy, ngoại trừ Niệm Thần ra, ba người Tần Tân Nguyệt lập tức tự giác bay lên trên giữa không trung,hình thành một hình tam giác để bảo vệ hang núi có Thần Dạ ở tại trung tâm.
- Ong ong!
Đến sau khi vòng xoáy linh khí xuất hiện, hành động của Thần Dạ đột phá vào cảnh giới Địa Huyền liền chính thức bắt đầu.
Một đạo hào quang đen nhánh đột nhiên bắn ra từ trong hang núi mà nhập trong vòng xoáy.Trong khoảnh khắc đó, linh khí dồi dào lấy đạo hào quang đen nhánh quang làm cầu,để dọc nó mà không ngừng đổ cuồn cuộn về hướng bóng dáng người bên trong hang, rót vào cơ thể hắn.
Tốc độ hấp thu như vậy thật sự quá nhanh. Bởi vậy, lượng linh khí ở trong vòng xoáy linh khí tựa hồ như không đủ để cho Thần Dạ sử dụng. Chỉ vào một lát sau, vòng xoáy linh khí bắt đầu điên cuồng xoay tròn tít mù.
Trong khoảnh khắc này, năng lượng Thiên Địa ở khắp vùng núi chung quanh bị sự thu hút điên cuồng nên cuồn cuộn không ngừng tràn đến. Thế nhưng mà vẫn còn quá không đủ, cho nên từ chỗ xa hơn,cơ hồ là trong một vùng đến trăm dặm,tất cả linh khí đều là nhanh chóng đổ dồn về hướng vòng xoáy linh khí...Quang cảnh này đúng là cực kỳ bá đạo !
Giữa không trung, Tần Tân Nguyệt cùng vợ chồng Tôn Vĩ liếc mắt nhìn nhau. Ở trong ánh mắt của ba người cùng đều có thêm một vẻ bất đắc dĩ.Gây ra động tĩnh lớn như thế, mặc dù là với tu vi của Tần Tân Nguyệt thì cũng đều vô phương che giấu hoàn mỹ.
Hy vọng, ngàn vạn lần đừng đưa tới một vài tồn tại khó lường. Nếu không như vậy thì phiền toái lại lớn...
Ở trên bầu trời,vòng xoáy linh khí khổng lồ có tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh. Vì vậy, tốc độ linh khí ùa vào trong hang động có đạo hào quang đen nhánh kia dẫn dắt cũng tỏ ra càng lúc càng tăng nhanh hơn.
Trong lúc tức thời, trong không trung của vùng núi này, nay đã trở thành phế tích của Thiên Kiếm Môn,đến bây giờ đã trở thành một vùng đất trung tâm để linh khí thiên địa tụ tập.Đưa mắt nhìn khắp, quả là mức độ nồng nặc làm cho người phải trố mắt.
Nhìn lên trời cao, Niệm Thần bĩu môi giẩu mỏ hầm hừ mà nói:
- Chẳng qua là thăng cấp lên cảnh giới Địa Huyền mà thôi, có cần phải gây ra một hồi động tĩnh lớn như vậy sao.
Nghe được khẩu khí hơi chút bất mãn kia của Niệm Thần,ba người ở trong không trung đều có chút không hiểu vì sao. Bởi theo như kinh nghiệm của võ giả mà nói, phàm là đột phá vào một tầng bậc nhỏ hoặc là tăng lên một cảnh giới, động tĩnh càng lớn sẽ có ý nghĩa đồng dạng trong một cảnh giới thì có khả năng phát huy ra thực lực mạnh hơn xa so với những người khác.
Đây là chuyện tốt a.
Ba người Tần Tân Nguyệt nào biết đâu rằng, Niệm Thần hiện tại là đang ghen tuông.
Trong hang động, Thần Dạ đã ngồi xếp bằng. Chung quanh toàn thân hắn tràn ngập số lượng linh khí khổng lồ vô phương phân cách.Từng đạo linh khí như thủy triều cuốn vào biển đang điên cuồng ào vào trong cơ thể Thần Dạ.
Ở trong thân thể của hắn,đóa Thiên Lâm Huyễn Hương kia, giờ này khắc này, đã trở nên hoàn toàn trong suốt, dừng mắt thường đều không có khả năng nhìn thấy rõ ràng. Sau khi nương theo một giọt mật hoa cuối cùng dung nhập hòa tan đi, đóa Thiên Lâm Huyễn Hương trong suốt cũng đã hóa thành một đạo hư ảnh, hòa tan vào trong cơ thể Thần Dạ mà hoàn toàn biến mất.
Bên trong đan điền, Huyền Khí cuồn cuộn bắt đầu khởi động. Đưa mắt nhìn khắp, nó đã được lấp tràn đầy,vô phương dung nạp được nhiều Huyền Khí hơn tiến vào. Tình hình như vậy quả là đang nhắc nhở Thần Dạ, hắn cũng đủ tư cách đột phá vào Địa Huyền.
Thần Dạ thở ra một hơi thật dài ở trong lòng,nhưng hắn cũng không hề lập tức bắt đầu đột phá,mà là dùng tâm thần xâm nhập vào đan điền. Linh Hồn Chi Lực bắn ra dữ dội từ trong không gian ý thức, nó như cuồng phong phô thiên cái địa bao trùm mỗi một tấc một chỗ trong thân thể.
Mười đại cảnh giới của võ đạo,Sơ Huyền, Trung Huyền, Thượng Huyền, Thông Huyền, Lực Huyền, Địa Huyền, Hoàng Huyền, Tôn Huyền, Thánh Huyền, Thiên Huyền.
Bắt đầu từ cảnh giới Lực Huyền, người ta có khả năng không mượn bất cứ ngoại lực gì trợ giúp mà có thể tự do lược lướt đi ở trên bầu trời. Đó đã có thể dùng đại danh từ gọi là cao thủ,là một ranh giới trong các cảnh giới võ đạo.
Nhưng cảnh giới Địa Huyền, đồng dạng là một ranh giới.
Vì thiên địa, có thiên khắc có địa. Nếu không thì không thể tạo thành thế gian mênh mông.
Trong thế giới thế tục, Võ Giả cảnh giới Lực Huyền đã là cao cao tại thượng. Tuy nhiên, nếu như bỏ vào trong thế giới Võ Giả thì chỉ sau khi đạt tới cảnh giới Địa Huyền mới có thể lọt vào trong mắt của những thế lực lớn này.
30.06.2015
Chương 890 Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Địa Huyền. Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Đương nhiên, tuổi tác cũng là một nhân tố lớn. Thần Dạ, Niệm Thần và vợ chồng Tôn Vĩ như vậy, cũng đều là nhân tài mà mỗi một thế lực lớn tranh nhau cướp đoạt,bởi vì bọn họ có tiềm lực.
Còn Địa,đại biểu cho mặt đất.
Chân đạp đất, đầu đội trời, đội trời đạp đất.
Cho nên, cảnh giới Địa Huyền, là một cấp bậc ở trong thế giới võ đạo.Đối với những Võ Giả muốn bước vào trình tự cao hơn mà nói thì cảnh giới này, chính là trụ cột trong trụ cột. Lấy Địa làm căn bản để từ từ leo trèo bấu víu, chạm đến Thiên ở trên cao vô tận.
Cảnh giới Địa Huyền cũng khá quan trọng. Cho nên, ở trước cửa khẩu quan trọng này, Thần Dạ muốn loại trừ bằng hết tất cả nhân tố bất an ở trong cơ thể.
Chính vì nhân tố ổn định, sau khi mạnh mẽ hấp thu Đại Âm Tà Ma Vương thì chỗ tà ma khí lưu lại kia,Hỗn Nguyên Châu cũng không hoàn toàn loại trừ tận gốc, đây là cái thứ nhất.
Mặt khác, chính là lực chiếm đoạt thu được từ Chúng Thần Chi Thần kia.
Liên tục tới nay, lực chiếm đoạt tất nhiên có khả năng được Thần Dạ sử dụng tùy theo ý mình. Nhưng mà, nó vẫn không bao hàm nổi cùng Huyền Khí của bản thân Thần Dạ, càng không thể hòa tan vào nhau....
Lần này đây, Thần Dạ phải hoàn toàn dung nhập hòa tan chỗ lực chiếm đoạt này vào đến trong Huyền Khí của bản thân.Chỉ có như vậy, hắn mới có thể đích thực thấy an tâm.
Chúng Thần Chi Thần đã thiết lập vài trạm kiểm soát cho Thần Dạ hắn. Nhìn thì như hắn có ý tốt, quả thật đến cuối cùng, người đó tựa hồ đã vì bản thân, vì Thần Dạ hắn mà trù tính được đoạn đường chưa đi tới.
Nhưng không biết vì sao, Thần Dạ từ đầu đến cuối vẫn có cảm giác Chúng Thần Chi Thần có mục đích khác.Mà mục đích này, rất có khả năng nhất định sẽ tạo ra cho mình chướng ngại vật vô phương biết trước,thậm chí phải...
Bởi vậy, tất cả các vật có nguồn gốc từ Chúng Thần Chi Mộ,ngoại trừ năng lượng do bản thân Thiên Đao hút lấy mà nhận được ra thì số còn lại, Thần Dạ muốn sau khi đích thực đem luyện hóa tất cả thì mới có thể hoàn toàn an tâm nổi.Mà trong đó, liền bao gồm Hỗn Nguyên Châu.
Đến sau khi Linh Hồn Chi Lực xuất hiện từ trong không gian ý thức thì nó liền vận hành như tia chớp. Chỉ sau một lát, tà ma khí kia do Đại Âm Tà Ma Vương lưu lại,cỗ lực chiếm đoạt thần bí cùng với Hỗn Nguyên Châu, giờ này khắc này, đều bị Linh Hồn Chi Lực bao phủ.
- Luyện.
Thần Dạ lại không do dự, hai tay khẽ động bắt ấn quyết,tất cả Linh Hồn Chi Lực trực tiếp bao bọc lấy cả ba thữ này,sau đó dùng lực lượng cưỡng bức luyện hóa.
- Ong ong.
Trong cơ thể hắn lập tức xuất hiện một cỗ dao động kịch liệt.Còn may là lực chiếm đoạt và Hỗn Nguyên Châu,dù sao cả hai thứ này đều đã bị Thần Dạ luyện hóa một lần. Nên về bản chất mà nói, đối với Thần Dạ thì bọn họ cũng không kháng cự.
Chỉ có cỗ tà ma khí kia tựa hồ đã biết ngày tận thế đang đến. Vào lúc Linh Hồn Chi Lực bắt đầu luyện hóa thì âm thanh vù vù vang vọng.Một lực chiếm đoạt đánh vào bị Linh Hồn Chi Lực thổi quét đi, uy thế hung hãn thế kia mạnh như thể là Đại Âm Tà Ma Vương đang thi triển vào lúc hắn mạnh nhất.
Vì sự tồn tại của mình, tà ma khí này cũng không tiếc tất cả.
Nhưng hiển nhiên, tà ma khí ngay cả phát uy toàn lực, thế nhưng bởi vì nó đã ở trong cơ thể Thần Dạ suốt một thời gian quá lâu, đều đã chịu ảnh hưởng từ khí tức Thần Dạ lây sang. Hơn nữa ngay cả kí chủ Đại Âm Tà Ma Vương mà nó nương nhờ thân xác đều bị Thần Dạ luyện hóa, nên sự ngăn cản của nó có vẻ cũng là cực kỳ bi tráng.
Đến sau khi Linh Hồn Chi Lực đã phủ xuống,những tia tà ma khí này liền bị tan rã trong nháy mắt.Bộ phận tinh hoa của nó sau khi bị Huyền Khí hòa tan vào,thì số còn lại trực tiếp bị xua tan.
Thần Dạ hơi thở phào nhẹ nhõm. Đây là uy hiếp lớn nhất đối với hắn, tiếp theo liền đến lượt lực chiếm đoạt và Hỗn Nguyên Châu.
So với tà ma khí mà nói, lực chiếm đoạt và Hỗn Nguyên Châu liền trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Do có Linh Hồn Chi Lực bao bọc, lực lượng nuốt chửng phảng phất đã biết trước sẽ có hôm nay, cho nên chưa từng có chút xíu chống cự. Nó liền cực kỳ dễ dàng bị năng lượng Huyền Khí đồng hóa, dung nhập hòa tan vào trong đan điền.
Điều làm cho Thần Dạ có chỗ bất ngờ chính là, một quả Hỗn Nguyên Châu kia, vào lúc bị Linh Hồn Chi Lực luyện hóa thì từ bề mặt của nó tản mát ra hào quang nhàn nhạt.Dẫu nó nhìn như tịnh không ra gì, nhưng cũng khiến cho lúc Linh Hồn Chi Lực đang luyện hóa nó thì lại không hề có tác dụng.
Dáng vẻ đó, phảng phất là trong khoảng thời gian này thì Hỗn Nguyên Châu đã hòa hợp làm một thể tuy hai mà một cùng hồn phách của bản thân....
Tâm thần Thần Dạ hơi hơi căng thẳng. Nếu như thật sự là như vậy, điều đó chẳng lẽ không phải có ý nghĩa là Hỗn Nguyên Châu căn bản không có khả năng bị chính mình luyện hóa.
Sau khi có được Hỗn Nguyên Châu,Thần Dạ đã từng luyện hóa nó một lần. Thế nhưng lần đó luyện hóa quá mức dễ dàng, đều khiến cho Thần Dạ cảm giác như nó vốn thuộc về mình. Cho nên, căn bản có cảm giác không cần luyện hóa.
Đúng là do nguyên nhân này, mặc dù Hỗn Nguyên Châu ở trong hồn phách, thì nó như thể con mắt của hồn phách.Dẫu xác thật nó có khả năng làm cho tốc độ tu luyện của chính mình tăng lên, nhưng Thần Dạ cũng không yên lòng.
Hơi suy tư chỉ chốc lát, lần thứ hai Thần Dạ bắt đầu vận dụng Linh Hồn Chi Lực. Nhưng lúc này đây, điều làm cho hắn giật mình lớn hơn nữa là lúc Linh Hồn Chi Lực xuất hiện, thì Hỗn Nguyên Châu trực tiếp dung nhập hòa tan vào trong đó, hình như nó đã hóa thành một bộ phận của lực lượng linh hồn. Cho nên quá trình luyện hóa, liền không thể nào thực thi được.
Thần Dạ cực kì giật mình. Nhưng trong lúc hắn còn đang sững sờ thì lực lượng linh hồn đã mang theo Hỗn Nguyên Châu chỉ thoáng một cái liền trở lại trong không gian ý thức. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tâm thần liền đi theo. Hắn nhìn thấy, Hỗn Nguyên Châu giống như là một con mắt đang đặt ở vị trí chính giữa của hồn phách.
- Tình thế là không thể sửa đổi sao.
Sau một lát im lặng, tâm thần liền rút lui khỏi không gian ý thức. Thần Dạ là người có quyết đoán,nếu mà không thể luyện hóa thì liền lập tức buông tha.Coi như hắn không tin Chúng Thần Chi Thần, nhưng nếu hồn phách của bản thân đã đưa ra quyết định như vậy, thì đó là không có lý do để không tin.
- Như vậy hiện tại, liền đột phá vào cảnh giới Địa Huyền thôi.
Chỉ trong một cái chớp mắt, tâm thần liền thu lại. Năng lượng Huyền Khí đã tràn đầy ở trong đan điền liền cuồn cuộn trào ra. Nó bắt đầu điên cuồng khởi động ở trong kinh mạch. Cùng lúc đó, khí tức toàn thân của Thần Dạ cũng là nước lên thì thuyền lên, một cỗ khí thế đã yên lặng rất lâu như con hùng sư vừa mới thức tỉnh phá thân mà xuất hiện.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Cả hang núi chấn động, từng đạo vết nứt to như cánh tay bắt đầu nhanh chóng lan tràn đi ra ngoài từ chỗ Thần Dạ ngồi xếp bằng.Chúng rải rác khắp cả hang núi, nhìn qua mà thấy ghê người.
30.06.2015
Chương 891
Tin tức của cố nhân. (1) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Mà trong cơ thể Thần Dạ, đồng dạng hung hăng chấn động một phen. Nó phảng phất như cảm giác vừa phá tan được gông cùm xiềng xích vốn có để đạt tới mới một chốn thiên địa thần kỳ liền bỗng nhiên hiện lên trong lòng.
- Cái này chính là cảm giác cảnh giới Địa Huyền sao.
Hai tròng mắt chậm rãi mở ra thì trong con ngươi đen nhánh lập tức lằng nhằng vô số đạo nhấp nháy như sấm chớp Lôi Đình lúc mưa to.Vào một khắc kia, bên trong hang núi ngột ngạt, ngay cả không khí đều là vang ra một trận những tiếng kêu rào rào rất nhỏ.
Bản thân Thần Dạ đột nhiên cảm giác được, thiên địa xuất hiện ở trong ánh mắt đã xảy ra sự biến hóa khác hẳn. Mà chính hắn càng cảm thấy được bản thân đã càng thân cận hơn rất nhiều cùng mặt đất này.
Chân đạp đất, hắn đích thực làm được ở trên con đường võ đạo.Chân đạp trên mặt đất kia mang lại cảm giác dày dặn vững trãi.
Dang hai tay ra, tâm thần có hơi rung động, năng lượng Huyền Khí từ giữa song chưởng bắt đầu khởi động.Cảm thụ được Huyền Khí dồi dào lúc này cùng với mức thuần khiết không giống người thường làm trên khóe miệng Thần Dạ hiện ra một vòng cung lạnh lùng.
Bắt đầu từ hôm nay, Tà Đế Điện tất nhiên vẫn vô cùng cường đại. Thế nhưng chính mình, cuối cùng cũng có được năng lực tự bảo vệ mình. Mặc dù là năng lực tự bảo vệ mình này ở trước mặt Tà Đế Điện thì vẫn có vẻ không có ý nghĩa, thế nhưng Thần Dạ tin tưởng hắn sẽ nhanh chóng trưởng thành.
Vào lúc Thiên Lâm Huyễn Hương hoàn toàn dung nhập hòa tan vào bản thân mình,Thần Dạ đã biết rõ, cảnh giới Địa Huyền của chính mình, có quá nhiều cái không giống so cùng những người khác. Mà Huyền Khí từ lực chiếm đoạt rồi nấu chảy dung luyện ra, nói vậy, cũng vào mọi thời khắc đã mang lại cho mình những niềm vui bất ngờ không giống nhau rất lớn.
Sự kinh ngạc này cùng với những điều không giống này, ắt phải sẽ làm cho con đường tương lai của chính mình một mực không ngừng kéo dài mà vươn lên chỗ cao hơn....
***
Vùng đất Bắc Vực rộng lớn, ngay cả là vô cùng hỗn loạn thì đồng dạng cũng sinh sản được vô số thế lực lớn nhỏ.Cuộc sống mỗi người trong những thế lực này cũng đồng dạng có một mục đích đã biết. Cường đại hơn, rồi sau đó tiếp tục sinh tồn.
Ở một chỗ nào đó,trên vách núi cheo leo, có một người nữ nhân trẻ tuổi đang nhìn ra vách đá xa xa. Ở nơi này, tựa hồ bỗng đột ngột hiện ra, ở trên không trung có một cánh cửa khổng lồ.
Một cánh cửa lớn, phảng phất là để tiến vào không gian vô tận.Từ ở bên trong đó có từng đạo khí tức tử vong cực kỳ khủng bố đang không ngừng tản mát ra.Vào lúc nó khuếch tán,khắp các biển mây ở chung quanh đều hình như là Hàn Băng bị ngọn lửa thiêu đốt.Chỉ sau một cái chớp mắt, chúng liền biến mất bặt vô âm tín. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nhìn cánh cửa đại môn rất lâu, nữ nhân trẻ tuổi than nhẹ một tiếng rồi chợt tung người nhảy lên, lướt về hướng cánh cửa trong không gian kia.
Có khả năng nhìn thấy, nữ nhân trẻ tuổi này lại là ngồi ở xe lăn....
Mặc kệ Thần Dạ có nguyện ý thừa nhận hay không, ở trong lòng, nhất là hiện tại, Tà Đế Điện đều là lạch trời trước mắt Thần Dạ không thể vượt qua được, thậm chí là bên Vô Tận chi thiên này.
Từ sau khi căn cơ tu luyện khôi phục, Thần Dạ đối với chính mình đã có tự tin vô cùng. Hắn tin tưởng, dựa vào thiên phú và tiềm lực của bản thân, cùng với Thiên Đao và Cổ Đế Điện sau này biết được, cổ tự tin này càng trở nên dày đặc hơn.
Lần đầu rời khỏi Đại Hoa đế đô Hoàng thành, du lịch các nơi trên khắp Đại Hoa. Cho dù sau đó trở lại đế đô, ở trong hoàng cung cùng đám cao thủ Thiên Nhất Môn đại chiến, lòng tin của hắn đều là chưa từng có chút nào suy yếu.
Đi đến Đông Vực đại địa, đủ loại nguy hiểm, Khiếu Lôi Tông, Hải vực Phong thành bốn thế lực lớn, Bát Trảo Chương Ngư nhất tộc, cùng với chúng thần chi thần kia, cho dù là sau này đối diện với Lăng Tiêu Điện cường đại, phần tự tin này vẫn cứ tồn tại như cũ.
Bởi vì khi đối mặt với bọn họ, vô luận thế nào, trong lòng của Thần Dạ đều có cũng đủ lo lắng. Măc kệ lo lắng này là đến từ bản thân hay vẫn là từ thiên đao và Cổ Đế điện.
Lo lắng thủy chung vẫn là lo lắng.
Thần Dạ tự nhận, bản thân hắn từ trước giờ đều là một người gặp mạnh càng mạnh hơn. Đủ loại khiêu chiến, đối với hắn mà nói đều là lịch lãm rất tốt. Đối thủ cường đại mới có thể đủ để khiến bản thân trưởng thành nhanh hơn.
Hắn vẫn luôn biết được, người có tự tin như thế, mới có tư cách đi lên ngọn núi càng cao hơn. Do đó có tư cách đuổi theo võ đạo đỉnh phong hư vô mờ mịt kia.
Nhưng hôm nay, chân thực áp lực do Tà Đế điện mang đến, hầu như đã phá hủy toàn bộ tự tin trong lòng Thần Dạ. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tà Đế Điện cường đại là Thần Dạ trước giờ cũng chưa từng nghĩ đến. Tà Đế Điện cao thủ tổng cộng bốn trình tự lớn, cao thủ Tôn Huyền, chỉ xếp hàng thứ ba…
Từ sau khi đến Thiên Nhất Môn, Thần Dạ mặc dù cái j cũng đều không nói, nhưng trong lòng bức thiết sai khiến hắn cưỡi ngựa đi tới Bắc Vực, phải nhanh chóng một chút đem Thiên đao khôi phục lại.
Bởi vì chỉ có như vậy, trong lòng của hắn mới có lo lắng.
Cho dù đạt được cấp bậc Lực Huyền đỉnh phong, nếu như không phải Thiên Kiếm Môn bắt đám người của Mộc gia, Thần Dạ tuyệt sẽ không lên Thiên Kiếm Môn.
Điều này sợ rằng không có quan hệ, trong lúc không có đủ thực lực, lại mưu toan đi làm một vài sự tình viễn siêu bản lĩnh của bản thân, đó là quá ngu xuẩn.
Chỉ có bản thân sống sót, như vậy, tất cả liền đều còn có cơ hội.
Trước khi không có đem mẫu thân giải cứu để người một nhà đoàn tụ, nếu là chính mình gặp chuyện bất trắc, khi bước lên con đường hoàng tuyền, Thần Dạ cũng sẽ không tha thứ cho bản thân. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hiện tại, sau khi đạt được cảnh giới Địa Huyền không giống người thường, tất cả những chuyện ngày xưa Thần Dạ phải đối mặt đều đã có lòng tin không chút sợ hãi, mới như thủy triều trở lại trong thân thể.
Hắn đã có tư cách, đặt chân ở trên phiến đại địa này.
- Nương, chờ hài nhi!
Thần Dạ nắm chặt quyền đầu, đứng lên, chậm rãi từ trong sơn động đi ra, híp con mắt lại, không nhìn ánh dương quang chói mắt kia, đứng ở cửa sơn động, hai tay chắp ở sau lung, tùy ý cho ánh mặt trời ấm kia chiếu lên trên thân thể. Một cổ cảm giác ấm áp dạt dào, tràn ngập tứ chi bách hải, khiến vẻ lạnh lung bên khóe miệng của Thần Dạ dần dần tiêu tán.
Sau khi hưởng thụ được khoảng chừng hơn mười giây, ánh mắt của Thần Dạ nhìn quét đám người đang đợi phía sau đã lâu, bất chợt thành tiếng nói:
- Đa tạ các ngươi!
Vô luận là đối với Tà Vọng đại chiến, hay là lo lắng đối với tương lai, Thần Dạ đều tin tưởng, đám người Tần Tân Nguyệt vì bản thân đã xuất lực rất nhiều, nhất là Niệm Thần.
- So với những gì ngươi làm cho chúng ta, những chuyện này xa xa cũng không bằng được.
Hoàng Vũ có chút cảm than cười, phóng nhãn cả Bắc Vực Nam bộ địa giới, nàng coi như là người cực kỳ ưu tú. Vô luận tứ đại công tử hay là thiên tài trẻ tuổi khác, Hoàng Vũ đều rất tự tin cùng họ so sánh.
30.06.2015
Chương 892
Tin tức của cố nhân. (2) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Nhưng sau khi Thần Dạ và Niệm Thần xuất hiện, nàng chỉ biết, cái gì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Tất cả mọi người đều là bằng hữu, khách khí như vậy làm cái gì?
Tôn Vĩ cất tiếng cười, đi tới trước, nói:
- Chúng ta máu chóng rời khỏi nơi này một chút đi sao! Ngươi tấn cấp động tĩnh thực sự huyên náo quá lớn, nhưng hiện tại, đã có rất nhiều người đang đuổi tới nơi đây.
Thần Dạ gật đầu, khi còn chưa nói cái gì, Niệm Thần đi tới trước người hắn, có chút phức tạp hỏi:
- Ngươi, bây giờ còn khỏe chứ?
Thần Dạ thất thần, ba người Tần Tân Nguyệt cũng thất thần, hiện tại hắn đã đạt được Địa Huyền cảnh giới, không biết trạng thái tốt cơ não, Niệm Thần vì sao lại hỏi như vậy.
- Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.
Thần Dạ yên lặng chỉ trong chốc lát, tựa như có điều suy nghĩ cười khổ một tiếng, hướng phía dưới Thiên Kiếm Môn sơn mạch nhanh chóng đi xuống.
Sauk hi tới một khoảnh đất an tĩnh, Tôn Vĩ hỏi:
- Thần Công tử, kế tiếp, ngươi là muốn trưc tiếp đi tới Cấm Kỵ hạp cốc?
- Không sai!
Thần Dạ sau đó nhìn về phía Niệm Thần, nói:
- Thần cô nương, nếu không, ngươi về Kiếm Tông trước đi thôi!
- Vì sao, có phải là nghĩ, ngươi tại Bắc Vực đã rất quen thuộc, không cần có người làm dẫn đường nữa.
Thanh âm của Niệm Thần lại có chút băng lãnh.
Thần Dạ không khỏi lại cười khổ lần nữa, hắn thực sự nghĩ không ra, vì sao Niệm Thần lại phản ứng mạnh mẽ như thế, nửa ngày sau mới nói:
- Tà Vọng mặc dù đã chết, nhưng Tà Đế Điện thực sự thần thông quảng đại. Ta đã xuất hiện, khó bảo đảm bọn họ sẽ không tìm đến. Kiếm Tông, chỉ sợ cũng sẽ nằm ở trên danh sách của Tà Đế Điện, ngươi trở về, có thể cho tiền bối của Kiếm Tông vừa kịp có điều phòng bị, mà ngươi còn phải tiến hóa vô thượng kiếm thế, không thể lãng phí thời gian! Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Niệm Thần lạnh lung hỏi:
- Ngoại trừ những điều này ra, ngươi có còn lý nào khác hay không?
Thần Dạ bất đắc dĩ cười một tiếng, nghiêm mặt nói:
- Thần cô nương, hiện tại ta chính là một quả bom hẹn giờ…a!
- Ngươi đã biết, ta cũng không quan tâm những điều này!
Niệm Thần chợt đáp, đều là có thể khiến người nghe ra được, hiện tại nàng tựa như đã kinh lịch biến cố trọng đại nào đó. Nàng đang rất không vui, nàng cũng không thể rời Thần Dạ mà đi được. Truyện "Đế Quân " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tôn Vĩ vội hỏi:
- Thần công tử, để Thần cô nương cùng nhau đi đi! Vô thượng kiếm thế tiến hóa không phải chuyện một sớm một chiều là có thể hoàn thành được. Về phần Tà Đế Điện, ngwi đã để người của Mộc gia mang tin tức trở lại Kiếm Tông, các trưởng bối trong tong sẽ không qua loa.
Thần Dạ chậm rãi lắc đầu, không đề cập tới uy hiếp ẩn tàng hôm nay Tà Đế Điện mang đến. Cấm Kỵ hạp cốc tuyệt đối không thể để Niệm Thần theo hắn cùng đi mạo hiểm.
Mặc dù còn không có bước vào Cám Kỵ hạp cốc, nhưng Thần Dạ có thể tưởng tượng ra được, hạp cốc đó đáng sợ cỡ nào. Bình luận mà nói, chúng thần chi mộ liền có vẻ quá nhỏ một chút.
Dù sao, chúng thần chi mộ chính là một nơi để lịch lãm, chỉ Thần Dạ hắn có Thiên đao trong người, cho nên mới trở nên không giống bình thường. Mà Cấm kỵ hạp cốc, hai chữ Cấm Kỵ đã nói rõ rất nhiều chuyện.
Khi mới đến Bắc Vực, Thần Dạ cố nhiên là không có gì phản đối, trong lòng một mực tìm kiếm thời cơ. Lúc này vừa vặn, chuyện về Tà Đế Điện cùng với vô thượng kiếm thế đều có đủ lý do khuyên nhủ Niệm Thần trở lại.
Ánh mắt Niệm Thần sắc bén, nói rằng:
- Thần Dạ, ta mặc kệ nhiều chuyện như vậy, vẫn là câu nói cũ, chỉ ngươi còn tại Bắc vực. Mặc kệ đi tới nơi nào, ta đều phải đi theo cùng ngươi, ngươi nhớ kỹ, ngày đó rời khỏi Thiên Nhất Môn, lão vương gia cùng Lâm lão, Tử Huyên, Phong tam nương, bọn họ đều đã giao phó đối với ta!
- Ta mới không muốn quản ngươi, nhưng ta không muốn bọn họ sau này tới trách cứ ta!
Lý do này, trăm lần thử cả trăm lần đều linh nghiệm. Mà Niệm Thần có thể nói ra lý do, cũng chỉ có một cái này. Bởi vì nàng minh bạch, ngoại trừ điều này ra, còn lại bất luận lý do gì, cũng không thể nào nhắc tới ở trước mặt của Thần Dạ.
Quả nhiên, Thần Dạ thất thanh cười một tiếng, nhưng thần sắc hắn chưa từng có chút biến hóa. Có một vài sự tình, Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên, thậm chí là Tử Huyên đều có thể theo hắn vậy, nhưng Niệm Thần không thể.
Cảm thụ được sự kiên định trong nội tâm của Thần Dạ, sắc mặt Niệm Thần đột nhiên biến đổi, tung người mà ra.
Trong không gian, chợt có một trận thanh âm bén nhọn chói tai vang lên, phảng phất như không gian kia bị Niệm Thần cứng rắn chém thành hai nửa.
- Thần tiểu thiếu gia, ngươi quả nhiên diễm phúc tề thiên, vô luận lúc nào, bên người đều có mỹ nhân làm bạn, khiến người ước ao a! Chỉ là, ngươi đã quên sao, còn có một vị cố nhân đấy!
Trong thanh âm già nua có tiếng trầm muộn, hiển nhiên là vừa rồi ở trong tay Niệm Thần bị thương không nhẹ.
- Thần cô nương…
Thần Dạ sắc mặt khẽ động, xưng hồ này đã thật lâu không có nghe qua được từ trong miệng của người khác. Mà phàm là người gọi hắn như thế, không phải quá quen thuộc, thì cũng không phải người xa lạ.
- Hắn cũng là người quen biết của ta, ta sao lại giết hắn !
Trong thanh âm băng lãnh, Niệm Thần giống như thiểm điện quay trở lại, có một người bị nàng cưỡng ép bắt mang trở về.
- Kiền lão là ngươi sao! Ngươi làm thế nào lại ở chỗ này ?
Quả nhiên là người quen, Thần dạ nhíu mày nhăn mặt lại, mấy năm không gặp, theo quá lâu tu vi không có đủ tinh tiến, lão giả này càng có vẻ thêm già nua hơn.
- Không hổ là đệ nhất nhân trên Tuấn Ngạng bảng của đế đô Đại Hoa hoàng triều. Thời gian ngắn ngủi vài năm, tu vi dĩ nhiên đã vượt xa ở trên lão phu rồi.
Lão giả vừa cười lạnh vừa nói:
- Lão phu cũng không muốn ở chỗ này, lại càng không muốn đến tìm ngươi, nhưng tất cả đều là do ngươi gây nên, lão phu chỉ có thể đến tìm ngươi thôi!
- Lão gia hỏa, cầu người hỗ trợ, ngươi hẳn là nên khách khí một ít a!
Niệm Thần nhíu chặt mày lại, không vui nói rằng. Trong lòng muốn cái gì, hết lần này tới lần khác lại đến làm gì, Thần Dạ người này thật đúng là lưu tình khắp nơi…
Nghe vậy, lão giả cũng tức giận cười nói:
- Lão phu ngay cả mạng cũng không cần, khách khí, khách khí là cái gì a! Đừng tưởng rằng ngươi là đệ tử Kiếm Tông, lão phu sẽ sợ ngươi!
Thần dạ không khỏi nhíu mày càng chặt hơn, khi còn ở Đại Hoa hoàng triều, thực lực của Kiền lão đủ để kiêu ngạo ở trong Đế đô Hoàng thành, do đó, rất có phong phạm cao thủ.
Hiện nay, tu vi của hắn còn không đến Thông Huyền cảnh giới, thực sự rất không đáng coi trọng. Nhưng cũng không nên trong lời nói liền biến hóa to lớn như thế. Thất sắc cùng vô lễ như thế, lẽ nào, Trưởng Tôn Nhiên thực sự xảy ra chuyện rồi.
Niệm Thần nhất thòi điềm nhiên nói:
- Khi tại Đại Hoa hoàng triều, ngươi là người của Tà Dương Môn, khắp nơi đều cùng ta đối nghịch, thậm chí đem âm mưu tính toán đến trên người công chúa, khi đó không có thuận tiện xuất thủ. Hiện tại liền đưa tới cửa, vừa vặn có thể kết thúc ân oán…