Các tiếng gào rống kêu cha gọi mẹ vang vọng trong các tế đàn.
Nhiều đứa trẻ khóc la:
- Phụ thân, mẫu thân không cần Uyển nhi nữa sao?
Có phụ mẫu tìm kiếm nhi nữ trong biển người:
- Trụ Tử, Trụ Tử, có sao không? Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đại tai nạn trước mắt, bọn họ bất lực ôm chặt núm ruột của mình.
Có lão nhân tóc bạc phơ đau thương hét gọi tử tôn của mình:
- Đồ nhi, Thạch Đầu nhi, ngươi ở đâu? Nhi tử của ta, ngươi còn sống không?
Trong bốn tế đàn đầy ắp biển người, tiếng gào bi thương, tiếng hét chói tai, tiếng cầu nguyện, tiếng van xin. Tất cả thanh âm đan vào nhau, bốn tế đàn u ám đầy bi thương.
Trước đó đại giáo cường quốc các tộc đã rút khỏi đệ nhất hung mộ nhưng trong bóng tối còn một số lão tổ đại giáo, đại nhân vật thánh tôn, thánh hoàng ở lại.
Lão tổ đại giáo các tộc núp trong bóng tối ngoài Thiên Lăng. Đại nhân vật, lão tổ đại giáo nhìn cảnh tượng đó, lòng rung động.
Nhìn thị vệ trưởng Vệ Thần bắt cóc mấy trăm vạn phàm nhân, bao gồm một phần cường giả làm lão tổ đại giáo, đại nhân vật núp trong bóng tối hiểu ra thị vệ trưởng Vệ Thần định làm gì.
Đại nhân vật tộc khác nhìn cảnh tượng đó, tức giận khóe mắt muốn nứt ra:
- Tổ thành điên rồi, dùng phàm nhân huyết tế!
Có người tức giận muốn lao ra nhưng bị lão tổ bên cạnh đè lại.
Lão tổ trầm giọng nói:
- Ngươi đi chịu chết sao? Không nói một mình thành chủ Tổ thành, thị vệ trưởng Vệ Thần đủ diệt sạch đám lão bất tử chúng ta. Đế thống tiên môn, đại giáo cường quốc, một đám lão tổ, cường giả trong truyền thuyết quỷ tộc đều có mặt, ngươi có ra tay cũng không làm nên chuyện gì!
Đại nhân vật các tộc núp trong bóng tối giận điên lên nhưng bất lực. Tất cả cường giả, nhiều lão tổ đại giáo, cường giả trong truyền thuyết quỷ tộc đều có mặt. Lực lượng này có thể quét hết mọi thứ trên đời, một đế thống tiên môn cũng khó chống đối.
Trong tế đàn có tu sĩ rống to:
- Mở!
Trong mấy trăm vạn người có một phần tu sĩ bị bắt chung với người bình thường. Vài tu sĩ là thánh hoàng nổi tiếng như cồn.
Tiếc rằng đám thánh hoàng không có cơ hội ra tay đã gặp lão tổ đạo hạnh, đành ngoan ngoãn bị bắt.
Ầm!
Vang tiếng nổ, có tu sĩ lấy ra công pháp mạnh nhât của mình đánh vào lao tù thiên địa tế đàn nhưng không có tác dụng gì.
Một tay thị vệ trưởng Vệ Thần tạo ra tế đàn, lao tù thiên địa cường đại, tu sĩ bình thường không phá nổi.
Có thánh hoàng bị nhốt trong tế đàn dùng cấm thuật mạnh nhất đời mình, dùng máu thịt, chân mệnh đốt cấm thuật vô thượng:
- Dùng máu của ta dẫn đạo vinh diệu tổ tiên, mượn công vạn thế nhập vào xác ta . . .
Đối với đám thánh hoàng bị nhốt trong tế đàn, dù không vì mình cũng vì tộc nhân của mình. Dù cho thánh hoàng hy sinh bản thân cũng phải dùng vô thượng cấm thuật mở ra lao tù thiên địa.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, máu tuôn ra. Thánh hoàng dùng máu của mình thiêu đốt vô thượng cấm thuật, tư thế cường đại không gì sánh bằng đánh vào lao tù thiên địa. Thiên lý hồi du lắc lư mấy cái nhưng không bị công phá.
Nhìn thánh hoàng hy sinh bản thân vẫn không thể công phá thiên lý hồi du, các tu sĩ bị nhốt trong tế đàn tuyệt vọng hét chói tai:
- Không!!!
Trong tế đàn, mạnh nhất là thánh hoàng. Bây giờ thánh hoàng huyết tế bản thân, dùng vô thượng cấm thuật vẫn không thể lay động lao tù thiên địa, hỏi sao không làm người tuyệt vọng?
Phàm nhân bị nhốt trong tế đàn càng tuyệt vọng hơn, tại đây bọn họ chỉ có thể chờ đợi tử vong đến.
Không khí tuyệt vọng tràn ngập bốn tế đàn, trong lao tù thiên địa dù là tu sĩ, người phàm đều ngồi bệch xuống đất, xụi lơ. Bọn họ đã tuyệt vọng.
- Tới lúc rồi!
Thấy các môn phái, truyền thừa ra ngoài bắt cóc đều về, bốn tế đàn chưa đầy người, thị vệ trưởng Vệ Thần trầm giọng nói:
- Tất cả cường giả các môn các phái trấn thủ bốn tế đàn, các từ vạn cổ đến bây giờ cũng canh giữ tế đàn cho ta! Ta không hy vọng trong lúc huyết tế xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Thị vệ trưởng Vệ Thần ra lệnh, các đại giáo cường quốc lên tiếng. Chớp mắt vô số cường giả, lão tổ quỷ tộc lao hướng bốn tế đàn. Có lão tổ đại giáo không muốn nhưng buộc lòng phải nghe lệnh.
Không khí Thiên Lăng cực kỳ nặng nề. Bên ngoài Thiên Lăng, vài lão tổ tông núp trong bóng tối hoàn toàn mất hết can đảm cứu người. Quỷ tộc có đông cường giả cỡ mấy chục vạn người, bao gồm một đống lão tổ trấn thủ bốn tế đàn. Dù lão tổ tông có lực lượng thông thiên cũng không cứu nổi người bình thường trong tế đàn. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Có tiếng hừ lạnh vang lên:
- Hừ! Quỷ tộc làm như vậy không sợ bị trời phạt?
Một người đạp không đến, tiên quang phun ra nuốt vào.
Nhìn người được tiên giáp bao phủ toàn thân, đám cường giả quỷ tộc trấn thủ bốn tế đàn tim rớt cái bịch.
- Tiên Phàm!
Người có tiếng, cây có bóng. Tiên Phàm là truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc, thiên tài lợi hại ngang ngửa với Đế Tọa.
Đại nhân vật quỷ tộc thấy Tiên Phàm xuất hiện, trầm giọng quát:
- Nơi này không phải chỗ cho vãn bối như ngươi xen vào, hãy mau đi đi!
Tiên Phàm đến nhưng quỷ tộc trấn thủ bốn tế đàn chẳng hề sợ. Tại đây có mấy chục vạn cường giả, còn mấy chục lão tổ đại giáo làm chỗ dựa. Thực lực như vậy mặc cho đế thống tiên môn nào tấn công cũng không sợ.
Huống chi Ngu Sơn lão tiên quốc được báu vật trong mộc vực rồi rút khỏi đệ nhất hung mộ ngay, Tiên Phàm ở lại thổ vực, xâm nhập ngôi mộ dể rèn luyện.
Trong mắt đám quỷ tộc tuy Tiên Phàm tung hoành trong người trẻ tuổi khó ai địch nổi, nhưng trước mấy chục vạn cường giả, mấy chục lão tổ thì khó gây ra sóng gió gì.
Tiên Phàm lười nói nhảm, hú dài:
- Giết!
Tiên kiếm bay ra, chớp mắt tốc độ siêu đẳng tấn công tế đàn phíađông.
- A!!!
Tiên kiếm bay ra chém, máu phun tung tóe. Tiên Phàm một nhát giết mấy trăm cường giả quỷ tộc. Tuy có mấy chục vạn cường giả quỷ tộc trấn thủ tế đàn nhưng không phải ai cũng vô địch. Phần lớn là vương hầu chân nhân, cổ thánh thánh tôn, rất ít thánh hoàng. Tồn tại như lão tổ đại giáo chỉ có vài chục người.
Một kiếm phun máu, Tiên Phàm xông tới gần tế đàn.
Đinh!
Ngũ hành tiên giáp trên người Tiên Phàm biến thành hai thanh trường kiếm, gã lao nhanh đi. Hai thanh tiên kiếm tựa như tiên luyện càn quét vạn dặm.
- A!!!
Máu phun ra, khi hai thanh tiên kiếm quét qua đâu là đầu bay lên, máu phun ra. Giờ phút này, Tiên Phàm vô địch, dũng cảm tiến tới, khí thế không sợ ai.
Cường giả quỷ tộc canh giữ tế đàn phía đông rống to:
- Giết!!!
Trong phút chốc vô số bảo binh vọt lên, toàn bộ oanh giết Tiên Phàm.
Tiên Phàm không thèm né, bảo binh nào công kích chợt vang một chuỗi tiếng nổ, bị ngũ hành tiên giáp phát ra tiên quang ngũ hành chặn lại hết, không thể tổn thương Tiên Phàm.
Ngũ hành tiên giáp trên người Tiên Phàm siêu nghịch thiên, khó thể công phá. Vũ khí báu vật bình thường không uy hiếp ngũ hành tiên giáp được, trừ phi là đế khí.
Tiên Phàm xông qua, trờ đổ mưa máu, mấy cái đầu bay lên, máu tươi phun tung toé.
Thấy cường giả khác không ngăn được uy thế vô địch của Tiên Phàm, có thánh hoàng không ngồi yên.
29.06.2015
Chương 867
Huyết tế. (2) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Thánh hoàng trầm giọng quát:
- Đừng vội hành hung!
Thánh hoàng cầm đại hiền chân khí công kích.
Tiên Phàm siêu bá khí, đế uy dồi dào:
- Cút!
Tiên Phàm vận dụng đế thuật siêu bá đạo, ngũ hành tiên giáp biến ra cự chùy khổng lồ. Cự chùy như trời phạt giáng xuống.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, thánh hoàng bị đánh bay. Đại hiền chân khí của thánh hoàng bị cự chùy hất bay đến cuối trời.
Tiên Phàm mặc ngũ hành tiên giáp như vô địch, vũ khí bình thường không thể công phá ngũ hành tiên giáp, không đánh bại gã được.
Mấy thánh hoàng rục rịch:
- Tiểu bối, quá cuồng!
Cả đám người trấn thủ trước tế đàn vậy mà bị một tiểu bối giết đến người ngã ngựa đổ.
Mấy vị thánh hoàng hợp sức công kích. Tiên Phàm không e ngại, tiếng hú dài không dứt. Ngũ hành tiên giáp đôi khi biến ra long thương, thiên đao, chiến chùy.
Tuy mấy vị thánh hoàng cường đại nhưng bọn họ không cắn nổi ngũ hành tiên giáp, trong tay chẳng có đế khí, không cáchn òa công phá phòng ngự của ngũ hành tiên giáp. Tối đa thánh hoàng ngăn bước chân Tiên Phàm tiến tới.
Một mình Tiên Phàm đánh nhau trời sụp đất nứt với mấy thánh hoàng. Đánh mãi không thắng, Tiên Phàm giận, cất tiếng hú dài.
Tiên Phàm quát to:
- Cút ngay!
Tựa như tiên nữ tán hoa.
Phập! Phập! Phập!
Chỉ mành treo chuông, ngũ hành tiên giáp biến ra tiên nhẫn vô tận tựa sóng thần nhấn chìm thiên địa và đối thủ.
Tiếng hét vang vọng không dứt, mấy thánh hoàng hợp sức mạnh cách mấy khó thoát khỏi tiên nhẫn sóng thần, tất cả bị thương.
Một lão tổ đại giáo đứng ra, trầm giọng quát:
- Đủ rồi!
Lão tổ đại giáo giơ tay, phiên thiên ấn trấn áp.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Tiên Phàm bị đẩy lùi mấy bước.
Lão tổ đại giáo có khác, vừa ra tay liền đánh lui Tiên Phàm, đây là chênh lệch giữa đại hiền và thánh hoàng. Tiên Phàm mặc ngũ hành tiên giáp, lại tu luyện đế thuật nghịch thiên nhất. Nếu thánh hoàng không cầm đế khí thì không thể đối diện với Tiên Phàm.
Lão tổ đại giáo lại khác, dù tay không cầm đế khí dẫn dư sức trấn áp Tiên Phàm. Nếu lão tổ đại giáo dùng đế khí ngay có lẽ Tiên Phàm đã bị thương nặng.
Lão tổ đại giáo ra tay, khí thôn sơn hà, không cầm đế khí vẫn tràn đầy tự tin.
- Tiểu bối, nể Ngu Sơn lão tiên quốc nên bổn tọa sẽ xem như không xảy ra chuyện gì nếu ngươi đi ngay bây giờ.
Cũng đúng, trừ phi gặp Lý Thất Dạ như yêu nghiệt, nếu không người trẻ tuổi nghịch thiên cách mấy cũng không cách nào so sánh với lão tổ đại giáo.
Tiên Phàm bá khí nói:
- Vậy sao? Ta muốn chiến với đại hiền thử xem!
Tiên Phàm không hề lùi bước, gã hú dài, ngũ hành tiên giáp tỏa ánh sáng chói lòa.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, tất cả ánh sáng ngũ hành tiên giáp hợp lại bắn lên cao. Các loại dị tượng hiện ra trên người Tiên Phàm, có thần thụ đâm trời, thiên hỏa đốt trời, biển rộng mênh mông, thần tàng mở ra . . .
Tiên Phàm bá đạo hét dài:
- Giết!
Thần thụ che chở, thiên hỏa hừng hực, thần tàng mở ra. Các thiên binh thần khí giáng xuống, luyện yêu bình, vạn thần tháp, Cửu Long cốc, phân tiên kính . . . Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Khi thần tàng mở ra, vô số thiên binh thần khí trút xuống, Tiên Phàm cùng với đế thuật vô địch, tư thế nghịch thiên giết hướng lão tổ đại giáo.
Công kích bá khí làm mặt lão tổ đại giáo sa sầm, không dám lơ là tránh cho lật thuyền trong mương.
Lão tổ đại giáo hét dài:
- Mở!
Lão tổ đại giáo lấy ra bản mệnh chân khí của mình đỡ trăm ngàn thiên binh thần khí.
Tiên Phàm, lão tổ đại giáo đánh nhau. Tuy Tiên Phàm không chiếm ưu thế nhưng gã càng đánh càng dữ, gã chỉ có một ngũ hành tiên giáp lại như có trăm ngàn vạn thần khí. Ngũ hành tiên giáp tổ hợp biến ra các vũ khí nghịch thiên cường đại cho Tiên Phàm.
Nhìn Tiên Phàm trẻ tuổi mà đánh ngang tay với lão tổ đại giáo, đám quỷ tộc trấn giữ tế đàn vừa tức vừa giận.
Mới trước đó nhân tộc Lý Thất Dạ ngạo thị quỷ tộc, chém chết thiên tài quỷ tộc, tiêu diệt lão tổ quỷ tộc. Bây giờ Tiên Phàm chui ra, thánh hoàng không chặn lại thần uy của gã, mạnh đến mức khiêu chiến đại hiền, quá nghịch thiên.
Trong lúc Tiên Phàm và lão tổ đại giáo đánh nhau, chợt vang tiếng quát:
- Giết!
Một bóng người lao ra, thiên mệnh chảy xuôi, đế uy dồi dào, từng đợt thiên luân chém xuống.
Có người giật mình kêu lên:
- Thiên mệnh bí thuật!
Thấy thiên luân chém xuống, người đó vội lấy báu vật ra nhưng đã muộn.
Phập!
Thiên luân chém xuống, máu phun ra, mưa máu đầy trời, đầu người bay.
Nhìn thiên mệnh bí thuật đó, có thánh hoàng nhận ra ngay tuyệt học, trầm giọng quát:
- Mệnh Hà Thiên Hồi!
Một nữ nhân đứng trong đám người, xinh dẹp động lòng người, là Lam Vận Trúc của Thiên Lý Hà.
- Giết!
Lam Vận Trúc không nói nhiều, tốc độ siêu đẳng lao vào tế đàn cứu người. Nhưng quỷ tộc trấn giữ tại đây đâu chịu để Lam Vận Trúc vừa ý?
Lam Vận Trúc khẽ quát, thiên mệnh rực rỡ cùng với đế uy vô địch bay ra. Mưa máu đầy trời, các thánh tôn, cổ thánh bị đồ sát.
- Không đến lượt nhân tộc các ngươi hành hung!
Cảnh tượng đó chọc giận thánh hoàng quỷ tộc. Mấy vị thánh hoàng ra tay, toàn xuất thân từ đế thống tiên môn, vừa xuất hiện đã chặn Lam Vận Trúc lại. Dù thiên mệnh bí thuật của Lam Vận Trúc cường đại cách mấy cũng không thể tiến tới trong vòng vây mấy vị thánh hoàng.
- Bắt sống nàng!
Thấy Lam Vận Trúc bị mấy thánh hoàng chặn lại, cường giả quỷ tộc hùng hổ lên.
Cường giả quỷ tộc tức giận quát:
- Bắt nàng tế sống đi, để nhân tộc biết quỷ tộc chúng ta cường đại!
Nhiều cường giả quỷ tộc bao vây muốn bắt sống Lam Vận Trúc.
Lam Vận Trúc hừ lạnh một tiếng:
- Tự tìm đường chết!
Một đóa hoa tươi dâng lên sau lưng Lam Vận Trúc, từng cánh hoa nở rộ.
Dạ Thế hoa, khi đóa hoa nở bóng đêm thay ban ngày, bầu trời bị hắc ám bao phủ.
Bóc!
Cánh hoa xòe ra.
Bóc bóc bóc!
Mưa máu đầy trời, tiếng hoa nở, cường giả quỷ tộc bao vây Lam Vận Trúc trái tim nổ tung, sau đó cơ thể nổ. Máu nhuộm đỏ bầu trời.
Cảnh tượng khủng bố làm người nổi da gà, tất cả Lam Vận Trúc bao vây Lam Vận Trúc chết vì tim nổ, bao gồm mấy vị thánh hoàng.
Hoa nở thân nổ, ai nhìn cũng rùng mình. Cường giả quỷ tộc xôn xao thụt lùi lại.
- Mở!
Lam Vận Trúc mặc kệ cường giả quỷ tộc, thiên mệnh di chuyển, thiên luân chém vào tế đàn muốn cứu người bình thường các tộc ra. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Ầm!
Nhưng Lam Vận Trúc một kích không thể chém mở tế đàn, bị một lão tổ chặn lại. Lão tổ một bước áp sát Lam Vận Trúc.
Lão tổ hừ lạnh một tiếng:
- Thiên Lý Hà, Cự Khuyết thánh địa ta sẽ diệt các ngươi, hôm nay bắt đầu từ truyền nhân Thiên Lý Hà đi!
Đế uy vô địch chém xuống.
Tiên đế chân khí, lão tổ vưa ra tay đã dùng tiên đế chân khí của Cự Khuyết thánh địa. Hiển nhiên lão tổ này không cho Lam Vận Trúc cơ hội nào, bắt đầu đã muốn giết nàng.
Một lão tổ đế thống tiên môn bắt đầu đã dùng tiên đế chân khí giết vãn bối, mối thù sâu đậm biết mấy.
Cự Khuyết thánh địa thật sự có mối thù sâu đậm với Thiên Lý Hà. Đà Sơn Chung bị Lý Thất Dạ cướp đi, ba lão tổ Cự Khuyết thánh địa vì hắn mà chết thảm trong miệng kim cương lý. Cự Khuyết thánh địa không chỉ thất bại thảm hại mà còn là mối nhục lớn lao.
29.06.2015
Chương 868
Thiên lý hồi du. Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Một lão tổ Cự Khuyết thánh địa cường đại tự mình xuất thế, mang theo tiên đế chân khí. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cự Khuyết thánh địa vón định tìm Lý Thất Dạ, tiếc rằng hắn đã chết trong tử đồ. Bây giờ Cự Khuyết thánh địa dời thù hận vào Thiên Lý Hà, Lam Vận Trúc.
Tiên đế chân khí đánh ra từ tay lão tổ đáng sợ biết bao. Vạn vực đều kinh, thiên địa hủy diệt, thần ma quỳ rạp. Một kích kia đánh tới, mặc cho ngươi mạnh cách mấy chỉ có một con đường chết.
Mọi người cho rằng Lam Vận Trúc khó thoát chết trước một kích kia, dù sao là lão tổ dùng tiên đế chân khí, không ai trốn thoát được, đại hiền cũng không thể.
Lam Vận Trúc siêu tốc lấy một tiên đế bảo khí ra:
- Luân hồi!
Thiên mệnh di chuyển, ngân hà rực rỡ. Lam Vận Trúc thi triển Mệnh Hà Thiên Hồi khởi động tiên đế bảo khí.
Rào rào!
Tiếng nước búng, một con cá chép thiên vĩ nhảy ra mặt nước, cá chép nhảy khỏi dòng sông thời gian.
Cá chép thiên vĩ nhảy ra dòng sông thời gian, nhảy về điểm khởi đầu. Thời gian đảo ngược, ít ra thời gian của Lam Vận Trúc quay ngược, trở về giây phút lão tổ Cự Khuyết thánh địa xuất hiện.
Rào rào!
Thời gian của Lam Vận Trúc đảo ngược đến giây phút lão tổ Cự Khuyết thánh địa xuất hiện, cá chép thiên vĩ nhảy vào dòng sông thời gian, thế là thời gian của Lam Vận Trúc quay lại.
Bốp!
Tiên đế chân khí vô địch đánh ra chỉ vang một tiếng khe khẽ, uy thế vô địch không đánh trúng người Lam Vận Trúc mà đánh vào thời gian bị đảo ngược.
Mọi người khó tin ngó trân trân. Khiến thời gian của mình đảo ngược đến mấy giây trước, thật khó tin.
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa nhìn tiên đế bảo khí trong ay Lam Vận Trúc, tim rớt cái bịch:
- Thiên lý hồi du, Mệnh Hà Thiên Hồi! Đây là đảo ngược ba phút trong truyền thuyết.
Thiên lý hồi du là bảo khí Thiên Lý tiên đế dể lại. Truyền thuyết khi Thiên Lý tiên đế dùng thiên mệnh bí thuật Mệnh Hà Thiên Hồi khởi động thiên lý hồi du có thể khiến kẻ thi pháp đảo ngược thời gian về ba phút.
Tức là khi Lam Vận Trúc rơi vào nguy hiểm nàng có ba phút hối hận. Chỉ cần dùng Mệnh Hà Thiên Hồi khởi động thiên lý hồi du là thời gian sẽ đảo ngược bất cứ giây nào trong ba phút trước.
Nhìn Lam Vận Trúc có được đế khí đó, đám người rất ghen tỵ. Trên đời không có thuốc hối hận để uống nhưng với Lam Vận Trúc thì có, nàng có ba phút hối hận.
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa trầm giọng nói:
- Hừ! Nha đầu, bổn tọa muốn xem ngươi có thể thúc giục đế khí được mấy lần?
Ầm!
Thọ luân hiện ra sau đầu Lam Vận Trúc, huyết khí vô tận. Thọ luân tỏa ánh sáng thần thánh, thần tính thúc giục thọ luân khiến huyết khí của nàng mãi mãi bất tận.
Lam Vận Trúc kiêu ngạo nói:
- Ngươi cứ yên tâm, với uy lực thánh luân của ta ít nhất có thể thúc giục thêm ba lần. Không biết ngươi lớn tuổi có thể dùng tiên đế chân khí mấy lần? Sợ là huyết khí của ngươi đã suy kiệt.
Lam Vận Trúc là tư chất song thánh, thánh luân đã định trước nàng có huyết khí thịnh vượng hơn bất cứ ai. Nếu người khác chỉ khởi động được đế khí một lần thì Lam Vận Trúc ít ra thúc giục được ba, bốn lần. Đây là điểm lợi hại của thánh luân.
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa biến sắc mặt, Lam Vận Trúc nói chính xác, lão đã già.
Dù đối diện lão tổ Cự Khuyết thánh địa thì Lam Vận Trúc không hề sợ hãi, hét dài:
- Giết!!!
Dạ Thế hoa lại nở rộ. Bóc một tiếng, hoa lại nở. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa biến sắc mặt, tiên đế chân khí quay ngược, pháp tắc tiên đế che chở quanh thân lão. Tuy lão tổ được tiên đế chân khí che chở nhưng Dạ Thế hoa nở, uy lực siêu quần.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dạ Thế hoa nở, pháp tắc tiên đế xao động, uy lực khiến lão tổ Cự Khuyết thánh địa biến sắc mặt.
May mắn Dạ Thế hoa của Lam Vận Trúc không nở suốt, nếu không thì đúng là vô địch. Hễ Dạ Thế hoa nở thì ai đến gần chỉ có đường chết.
Khi Dạ Thế hoa nỏ xong, ánh mắt lão tổ Cự Khuyết thánh địa sắc bén:
- Nên chấm dứt!
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa định phát ra tiên đế chân khí cho Lam Vận Trúc một kích trí mạng.
Lam Vận Trúc vẫn lao lên:
- Giết!
Tay Lam Vận Trúc cầm một ống đồng.
Phập! Phập!
Hai thì quang hoa bắn ra, tốc độ siêu nhanh, không tránh thoát được.
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa sợ hết hồn, vội giơ tiên đế chân khí ra che người.
Bùm bùm!
Thì quang hoa đánh vào pháp tắc tiên đế, có tiên đế chân khí che chở nhưng lão tổ Cự Khuyết thánh địa vẫn bị đẩy lùi hai bước.
Phập! Phập! Phập!
Nghịch thì thoa lại bắn ra từng đợt thì quang hoa, cắt đứt thời gian, bất cứ sinh mệnh nào khi đến gần thì thời gian sẽ bị đảo ngược, già mất hết sự sống.
Bùm bùm bùm!
Bị thì quang hoa bắn trúng, tiên đế chân khí tối sầm, lão tổ Cự Khuyết thánh địa lại lùi một bước.
Lam Vận Trúc cầm thì quang hoa liên tục bắn vào lão tổ Cự Khuyết thánh địa, buộc lão cứ thụt lùi.
Khi nghịch thì thoa bắn hết thì quang hoa, lão tổ Cự Khuyết thánh địa tức giận quát:
- Nên kết thúc đi!
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa định dùng tiên đế chân khí đánh ra một kích vô địch.
Tuy nhiên Dạ Thế hoa đến lúc nở. Thấy Dạ Thế hoa xuất hiện, lão tổ Cự Khuyết thánh địa sợ hết hồn, vội vàng giơ tiên đế chân khí che người.
Bóc bóc bóc!
Từng cánh hoa nở rộ, Dạ Thế hoa nở ra, lão tổ Cự Khuyết thánh địa buộc lòng dùng tiên đế chân khí che kín mình.
Khi Dạ Thế hoa nở xong, lão tổ Cự Khuyết thánh địa cho rằng có thể công kích. Nhưng nghịch thì thoa bắt đầu vòng bắn thì quang hoa khác. Trong khoảnh khắc từng đợt tia sáng thời gian bắn vào lão tổ Cự Khuyết thánh địa, mỗi tia sáng thời gian biến thành thì quang hoa siêu đẳng.
Bùm bùm bùm!
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa liên tục thụt lùi.
Tình hình làm lão tổ Cự Khuyết thánh địa tức hộc máu, phát cuồng. Lam Vận Trúc luân phiên sử dụng Dạ Thế hoa, nghịch thì thoa làm lão tổ Cự Khuyết thánh địa không có cơ hội phản kích.
Dù lão tổ Cự Khuyết thánh địa đánh ra một kích vô địch thì Lam Vận Trúc có thiên lý hồi du, Mệnh Hà Thiên Hồi, nàng có ba phút đổi ý.
Có thể nói Lý Thất Dạ đối xử rất tốt với Lam Vận Trúc, cho nàng rất nhiều. Lý Thất Dạ cho Lam Vận Trúc nghịch thì thoa, Dạ Thế hoa khiến nàng gần như vô địch.
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa tức giận phát điên, lão sắp bị Lam Vận Trúc ép điên. Dạ Thế hoa, nghịch thì thoa luân phiên công kích, lão tổ Cự Khuyết thánh địa không có cơ may đánh trả.
Lúc này Lam Vận Trúc đâm lao phải theo lao, bởi vì nàng luân lưu đánh tới tấp, không ngừng sử dụng nghịch thì thoa, Dạ Thế hoa. Nếu Lam Vận Trúc thụt lùi thì tiên đế chân khí của lão tổ Cự Khuyết thánh địa sẽ chém nàng. Giờ Lam Vận Trúc muốn đi cũng không được, muốn giết lại không tiêu diệt được lão tổ Cự Khuyết thánh địa. Hai bên chỉ có nước tiêu hao đến khi nào kẻ đó không chịu nổi nữa.
Những người khác không thể đến gần, cường giả bình thường, thánh hoàng không dám bước vào chiến tranh. Mới rồi mọi người thấy tận mắt. Một khi bước vào chiến trường là phạm vi Dạ Thế hoa nở, cái gì cũng sẽ nổ tung.
Mấy chục vạn quỷ tộc nhìn Lam Vận Trúc có thủ đoạn nghịch thiên vô địch thì vừa hâm mộ vừa ghen tỵ. Thủ đoạn khiến người đỏ mắt phát cuồng. Dạ Thế hoa và nghịch thì thoa đúng là vô địch.
29.06.2015
Chương 869
Đại Trí hòa thượng ra tay. Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bên kia, lão tổ đại giáo cầm búa to vô địch lần lượt giáng xuống, tung hoành giao thác, khai thiên phách địa. Dưới đòn công kích vô địch thế này dù Tiên Phàm có ngũ hành tiên giáp hộ thể cũng bị đẩy lùi liên tục.
Ngũ hành tiên giáp đúng là lợi hại, giá trị tuyệt đối không thua gì tiên đế chân khí, chỉ tiếc ngũ hành tiên giáp phòng ngự mạnh hơn công kích nên là điểm yếu của Tiên Phàm.
Tiên Phàm tức giận hét dài:
- Không chơi với ngươi nữa!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, thoáng chốc Tiên Phàm huyết khí như nước lũ thú dữ. Đế thuật phát ra, các tiên đế chân khí phóng lên cao, tựa như một vị tiên đế đến với trần gian. Tiên đế chân khí đánh ra, một cái bóng cực kỳ cao to xuất hiện trấn áp cửu thiên, nhìn xuống thần ma.
Tiên đế chân khí bay ra, mọi người sợ hãi.
- Phàm trần kiếm!
Đây là thanh kiếm vô địch, cái bóng cao lớn vô thượng cầm thanh kiếm vô địch.
Phàm trần kiếm là bản mệnh chân khí của Phàm Trần tiên đế, mà Phàm Trần tiên đế là vị tiên đế thứ hai sau Ngu Sơn lão tiên đế.
Keng!
Kiếm chém vạn giới, ngôi sao bị chém rơi, đại đạo bị chém đứt, vạn pháp đều bị tước diệt. Một kiếm giáng xuống, thần ma đều bị chém, thiên địa run rẩy.
Nhát kiếm này làm lão tổ đại giáo hoảng sợ nhanh chóng thụt lùi, lấy ra các vũ khí báu vật kinh thiên. Nhưng một kiếm chém xuống, các vũ khí báu vật bị chém hết.
Đinh!
Bản mệnh chân khí của lão tổ đại giáo bị tước gãy. Tuy một kiếm không chém trúng người lão tổ đại giáo nhưng đao quang xẹt qua, máu phun như suối, để lại vết kiếm dáng sợ trên người lão. Cách một chút xíu là cơ thể lão tổ đại giáo đã bị chém đứt.
- Lại ăn thêm một kiếm!
Tiên Phàm vừa chém một kiếm xong huyết khí không suy yếu, vẫn chém thêm nhát kiếm khác, cực kỳ bá đạo và kinh khủng.
Muốn thúc giục tiên đế chân khí không dễ dàng, bây giờ Tiên Phàm khởi động tiên đế chân khí ra chiêu thứ hai vẫn không thấy huyết khí suy kiệt, chứng minh gã cường đại nghịch thiên. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lão tổ đại giáo biến sắc mặt, nhanh chóng thụt lùi, không muốn nghênh chiến. Tiên Phàm mặc ngũ hành tiên giáp cường đại như con nhím, không cắn được. Bây giờ Tiên Phàm còn cầm tiên đế chân khí, chẳng khác nào gã có hai tiên đế chân khí. Hơn nữa ngũ hành tiên giáp là tiên giáp vô thượng không cần hao tổn huyết khí, tổ hợp nghịch thiên, cường đại biết bao.
Ầm!
Một kiếm vô địch của Tiên Phàm vẫn bị chặn lại, hai bên va chạm, hỏa hoa bắn tung tóe như núi lửa phun trào, phun ra tinh hỏa bắn vào khung trời, đụng từng ngôi sao.
Đây là một tiên đế chân khí khác. Hai tiên đế chân khí cứng rắn va chạm đáng sợ biết bao, khủng khiếp biết mấy, sắp đánh sập nguyên thổ vực.
Thanh âm nham hiểm vang lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Quỷ quá bá đạo, cho rằng quỷ tộc chúng ta không có ai sao?
Trong hắc ám, một lão tổ bước ra, cục u trên trán rất to, bên trong là Minh Hoàng trùng mấp máy.
Đây là lão tổ Trùng Hoàng đế thống, tay cầm tiên đế chân khí chặn phàm trần kiếm của Tiên Phàm.
Một lão tổ đế thống tiên môn cầm tiên đế chân khí, cường đại vượt mức tưởng tuợng.
Dù lão tổ Trùng Hoàng đế thống đến Tiên Phàm vẫn vô cùng kiêu ngạo, hét dài văng vẳng:
- Giết!!!
Phàm trần kiếm ngân cửu thiên, tiên uy hùng hồn, một kiếm chém vạn pháp, một kiếm chém vạn ma. Phàm trần kiếm tư thế vô địch công kích lão tổ Trùng Hoàng đế thống.
Lão tổ Trùng Hoàng đế thống cười âm hiểm:
- Để xem ngươi có thể chém ra mấy nhát kiếm!
Tiên đế chân khí trong tay lão tổ Trùng Hoàng đế thống bộc phát đế uy tiên thể vô địch, cường đại hơn trần phàm kiếm.
Hết cách, đạo hạnh của lão tổ Trùng Hoàng đế thống mạnh hơn Tiên Phàm, cùng là tiên đế chân khí hiển nhiên Tiên Phàm chịu thiệt lớn.
Lão tổ đại giáo mới rồi bị đánh lui thấy lão tổ Trùng Hoàng đế thống chặn lại tiên kiếm vô địch của Tiên Phàm thì hét dài:
- Tiểu bối, nên kết thúc!
Lão tổ đại giáo thi triển công pháp mạnh nhất công kích, muốn thừa dịp giết Tiên Phàm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai tiên đế chân khí va chạm đánh đến trời sập, vạn đạo rít gào. Hai đế uy tiên thế vô địch lần lượt nghiền thiên địa vạn đạo. Oanh giết như thế trừ lão tổ ra tu sĩ khá đừng mơ đến gần.
Tiên Phàm rất mạnh nhưng phàm trần kiếm cần huyết khí dồi dào như nước chống đỡ, không như Dạ Thế hoa, nghịch thì thoa của Lam Vận Trúc. Sau ba thanh kiếm huyết khí của Tiên Phàm bắt đầu giảm bớt. Nhất là hai lão tổ vây công, Tiên Phàm liên tục bị đẩy lùi. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- A di đà phật!
Tiếng niệm kinh vô lượng vang lên. Một cổ phật khổng lồ đạp không đến, cổ phật nháy mắt bước vào chiến trường.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đế uy ngập trời. Cổ phật to lớn tay cầm đế khí, một tay lật lại công kích lão tổ đại giáo hợp sức với lão tổ Trùng Hoàng đế thống.
Lão tổ đại giáo biến sắc mặt nói:
- Giết!!!
Lão tổ đại giáo không còn lựa chọn nào khác, cầm báu vật công kích, đón đỡ đế khí.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, lão tổ đại giáo đúng là mạnh, dùng báu vật của mình đỡ một kích từ đế khí. Dù vậy lão tổ đại giáo bị đẩy lùi liên tục thụt lùi vài bước.
Nhìn cổ phật này, lão tổ đại giáo quỷ tộc vừa kinh vừa giận lạnh lùng quát:
- Kiếm Huyền, Đại Trí hòa thượng!
Thì ra cổ phật là Đại Trí hòa thượng biến ra. Khiến lão tổ đại giáo và các quỷ tộc vừa kinh vừa giận là Kiếm Huyền xuất thân từ Minh Độ Trạch, cùng là quỷ tộc vậy mà ra tay với đồng loại, thật khiến quỷ giận dữ.
Lão tổ đại giáo tức giận quát:
- Tiểu bối, đừng quên thân phận của ngươi! Ngươi xuất thân quỷ tộc lại đối địch với quỷ tộc, đây là phản tộc! Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Phản cái con khỉ!
Trông Đại Trí hòa thượng không giống cao tăng đắc đạo chút nào, gã chửi tục:
- Cái này không liên quan gì xuất thân! Làm tu sĩ vậy mà lấy phàm nhân tay trói gà không chặt huyết tế, là sỉ nhục của tu sĩ, càng là nỗi nhục của quỷ tộc! Tổ giới, Vệ Thần gì? Ha ha ha ha ha ha! Làm ra huyết tế như vậy, bản cao tăng thấy chẳng qua là một đám ngưu quỷ xà thần!
Ầm!
Trong khi Đại Trí hòa thượng cười mắng tay không ngừng công kích, đế khí giáng xuống. Đại Trí hòa thượng làm truyền nhân của Minh Độ Trạch, quỷ hoàng Minh Độ Trạch sớm muốn nhương ngôi cho gã đủ chứng minh gã cường đại. Bây giờ Đại Trí hòa thượng cầm đế khí oanh giết làm lão tổ đại giáo e ngại ba phần, mặc dù lão mạnh nhưng tay không có đế khí, chịu thiệt lớn.
Lão tổ đại giáo vừa kinh vừa giận rống to, dùng đế khí mạnh nhất công kích Đại Trí hòa thượng.
Ba chiến trường mở ra. Lam Vận Trúc dùng Dạ Thế hoa, nghịch thì thoa cường đại oanh tạc lão tổ Cự Khuyết thánh địa. Bắt buộc lão tổ Cự Khuyết thánh địa chỉ có thể phòng thủ, lão tức giận gào rú, tức điên cuồng.
Tiên Phàm cầm phàm trần kiếm đại chiến lão tổ Trùng Hoàng đế thống, nhưng tình huống khá bất lợi. Tuy rằng phàm trần kiếm vô địch lại hao phí nhiều huyết khí, có linh dược bổ sung huyết khí bị hao tổ, nhưng Tiên Phàm có nuốt nhiều linh dược cũng không thể bù đắp hết huyết khí bị phàm trần kiếm hao tổn. Tiên đế chân khí cường đại cần nhiều huyết khí kéo dài.
29.06.2015
Chương 870
Nhân tộc phản kích. (1) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Đại Trí hòa thượng khá lợi hại, cầm đế khí va chạm với lão tổ đại giáo, nhưng đối thủ là lão tổ nên gã không chiếm bao nhiêu ưu thế.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Tiên Phàm hao tổn huyết khí quá nhiều làm phàm trần kiếm khó chém ra uy thế vô địch, gã bị lão tổ Trùng Hoàng đế thống cho một nhát đẩy lùi.
Lão tổ Trùng Hoàng đế thống không cho Tiên Phàm cơ hội phản kích, tiên đế chân khí chém xuống.
- Tiểu bối, ngươi tiêu rồi!
Nhát chém làm thần linh run rẩy, chém xuống một nhát có thể dễ dàng xẻ đôi đại hiền.
Phầm trần kiếm khó thể đối kháng nhát chém vô địch, nhưng Tiên Phàm không lùi bước. Tiên Phàm hừ mạnh, ngũ hành tiên giáp vang tiếng ầm ầm, dị tượng ngập trời, tiên quang tràn ngập. Tiên quang vô tận bao phủ toàn thân Tiên Phàm.
Ầm!
Nhát chém này sao rời, trời trăng mất sắc. Nhưng Tiên Phàm cứng rắn đỡ một nhát, ngũ hành tiên giáp quá đáng sợ, đón đỡ tiên đế chân khí chém một nhát mà không sứt mẻ gì. Tiên Phàm chỉ bị nhát chém chấn động liên tục thụt lùi. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tiên Phàm bình ổn huyết khí xáo động trong người, cười khẩy nói:
- Lão già, ngươi cũng không được!
Phàm trần kiếm cả Tiên Phàm tiêu hao nhiều huyết khí, nhưng lão tổ Trùng Hoàng đế thống không khá hơn gì. Lão tổ Trùng Hoàng đế thống cầm tiên đế chân khí cũng tốn nhiều huyết khí mới đánh ra một kích vô địch được.
- Giết!
Tiên Phàm chiến ý ngút trời, gã là thiên tài vô song đã bao giờ sợ chiến? Tiên Phàm không dùng phàm trần kiếm, ngũ hành tiên giáp biến ra thanh thần thương. Trường thương quét ngang quét hết tất cả, công kích lão tổ Trùng Hoàng đế thống.
Lão tổ Trùng Hoàng đế thống vừa kinh vừa giận, lão không dùng tiên đế chân khí, thứ này rất tốn huyết khí. Lão tổ Trùng Hoàng đế thống hú dài, dùng bản mệnh chân khí đón đỡ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trên chiến trường khác, Đại Trí hòa thượng như bão táp mưa rào một hơi đánh ra năm kích. Đế khí phát ra năm kích trời sụp đất nứt, âm dương đảo ngược, hư không vỡ nát.
Nhưng lão tổ đại giáo đúng là lão tổ đại giáo, mặc dù bị đánh hộc máu, lão lấy các binh khí làm cái giá chặn lại Đại Trí hòa thượng oanh tạc.
Lão tổ đại giáo không có đế khí nhưng đạo hạnh hơn xa Đại Trí hòa thượng. Cho nên Đại Trí hòa thượng có đế khí vẫn không giết lão tổ đại giáo nôir.
Lão tổ đại giáo chống đỡ giây phút khó khăn nhất, rít dài:
- Kẻ phản bội, tới lượt ngươi chịu chết!
Các báu vật cường đại nghiền áp hướng Đại Trí hòa thượng.
Đại Trí hòa thượng biến sắc mặt, đế khí rũ xuống pháp tắc vô tận che chở cơ thể gã. Mới rồi Đại Trí hòa thượng oanh kích như mưa đã hao tổn nhiều huyết khí, bây giờ dù cầm đế khí cũng không có sức phản kích, đành dựa vào đế khí phòng ngự.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lão tổ đại giáo phản kích, Đại Trí hòa thượng bị đánh bay. Đế khí che chở Đại Trí hòa thượng nhưng gã vẫn bị đánh hộc máu, so với Tiên Phàm nghịch thiên vô song thì gã kém hơn một chút.
Người ta rất khó xen vào chiến trường như thế, nếu thánh hoàng không cầm đế khí, lão tổ đại giáo không tự mình ra tay thì cường giả khác khó xen vào được.
Bên ngoài Thiên Lăng, những lão tổ, đại nhân vật núp trong bóng tối im lặng. Trận kịch chiến trước mắt làm bọn họ lặng im.
Nhìn Đại Trí hòa thượng bị lão tổ đại giáo ép liên tục thụt lùi, tình huống của Tiên Phàm cũng không lạc quan. Có mỗi mình Lam Vận Trúc nhờ vào Dạ Thế hoa, nghịch thì thoa áp chế lão tổ Cự Khuyết thánh địa.
Cuối cùng một lão tổ Lý Thất Dạ không nhịn được nữa, trầm giọng quát:
- Chẳng lẽ chúng ta không bằng hậu bối sao? Thanh niên nhân tộc không sợ chết, nắm xương già chúng ta sợ chết sao? Dù có chết cũng phải chết sao cho có giá trị!
Lão tổ nhân tộc đứng dậy, hú dài:
- Giết!
Vang tiếng nổ ầm ầm, lão tổ nhân tộc lao hướng tế đàn phía đông, ra chiêu đốt trời nấu biển.
Tiếng gào rú vang lên:
- A!!!
Mấy trăm cường giả quỷ tộc trấn thủ tế đàn bị lão tổ nhân tộc trấn giết, thoáng chốc máu rơi như mưa.
Lão tổ đại giáo rốt cuộc là lão tổ đại giáo, vừa ra tay khí thế đồ vạn địch. Thánh tôn, thánh hoàng không đáng gì. Thánh hoàng mạnh đến mấy nếu không cầm vũ khí vô địch hay đế khí thì không đánh lại nổi nhân vật đẳng cấp lão tổ đại giáo.
Nơi này có mười mấy lão tổ đại giáo trấn giữ, thấy lão tổ nhân tộc lao hướng tế đàn thì một lão tổ đại giáo đứng ra chặn lại.
- Nhân tộc, đừng hòng hành hung!
Bên ngoài Thiên Lăng, có lão tổ thạch nhân tộc đứng ra:
- Hôm nay là lúc chúng ta và quỷ tộc thanh toán! Quỷ tộc lấy người của chúng ta huyết tế vậy chúng ta đồ sạch quỷ tộc!
Lão tổ thạch nhân tộc xông lên:
- Giết!!!
Trong khoảnh khắc đó bên ngoài Thiên Lăng lại có ba lão tổ lao ra. Mấy trăm đại nhân vật các tộc ẩn núp tại đây xung phong lao ra.
Bốn, năm lão tổ kéo theo đám người lao hướng tế đàn phía đông. Nơi này có bốn tế đàn, nhiều quỷ tộc trấn giữ. Rải rác tấn công bốn tế đàn là chuyện không thể nào, đó là tìm đường chết, nên mọi người tập trung lực lượng cùng tấn công tế đàn phía đông có nhóm Lam Vận Trúc, Tiên Phàm, Đại Trí hòa thượng.
Lão tổ quỷ tộc tế đàn phía đông hét dài:
- Chặn bọn họ lại!
Mấy vạn cường giả lao qua.
Thoáng chốc hai bên va chạm, giết đến máu phun tung tóe. Lão tổ các tộc bất chấp, sáu lão tổ đại giáo mở đường, mấy trăm cường giả có thánh tôn, thánh hoàng đi theo.
Trong phút chốc hai bên giết đến máu chảy thành sông, trời sụp đất nứt. Nhưng số lượng quỷ tộc đông hơn các tộc khác rất nhiều, dù có sáu lão tổ đại giáo mở đường nhưng đám người rơi vào vòng vây của quỷ tộc.
Thị vệ trưởng Vệ Thần lạnh lùng ra lệnh:
- Giúp bọn chúng lên đường đi, mau dọn dẹp, chúng ta chuẩn bị huyết tế.
Thị vệ trưởng Vệ Thần ra lệnh một tiếng, lão tổ Tổ thành hành động. Ba lão tổ Tổ thành bước vào chiến trường, toàn bộ cầm đế khí.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ba lão tổ Tổ thành oanh giết, biển máu ngập trời. Mây trăm đại nhân vật các tộc bị giết chỉ còn lại hơn một trăm người.
Vang tiếng hét thảm:
- A!!!
Một lão tổ huyết tộc dốc hết sức vẫn không ngăn lại ba lão tổ Tổ thành oanh giết được, bị chém chết. Máu phun đầy trời, lão tổ huyết tộc chết. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cùng là lão tổ đại giáo nhưng nếu có đế khí hay vũ khí vô địch cùng đẳng cấp thì lão tổ đại giáo khác không có đế khí sẽ dễ dàng bị giết.
Phập! Phập! Phập!
Trong phút chốc nghịch thì thoa bắn ra từng đợt thì quang hoa tựa tia sáng bắn phá. Ba lão tổ Tổ thành hết hồn, giơ đế khí ra đỡ.
- Giết!
Trong khi Lam Vận Trúc cứu lão tổ các tộc thì lão tổ Cự Khuyết thánh địa đánh ra một kích vô địch, một kích kia chém giết thần ma, đại hiền cùng đăng cấp cũng không ngăn được.
Nhưng Lam Vận Trúc đã chuẩn bị từ trước, thiên lý hồi du, Mệnh Hà Thiên Hồi.
Vù vù vù vù vù!
Thời gian của Lam Vận Trúc đảo ngược, tiêu hao một kích vô địch.
Bóc!
Lam Vận Trúc né thoát một kích kia, Dạ Thế hoa nở rộ, tiếng hoa nở vang lên. Lão tổ Cự Khuyết thánh địa hét to, bối rối giơ tiên đế chân khí che thân mình. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thấy tình huống không ổn, Lam Vận Trúc quát to:
- Tụ tập lại với nhau!
30.06.2015
Chương 871
Nhân tộc phản kích. (2) Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Mọi người hiểu ngay, Đại Trí hòa thượng hù dài lùi hướng lão tổ đại giáo các tộc. Tiên Phàm bỏ mặc lão tổ Trùng Hoàng đế thống, chạy hướng mọi người. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Trong thời gian ngắn nhóm Lam Vận Trúc tụ lại với nhau, các lão tổ đại giáo xây dựng phòng ngự cường đại. Nhưng on mạnh mẽ này không chống được bao lâu, lão tổ Cự Khuyết thánh địa, lão tổ Trùng Hoàng đế thống cầm tiên đế chân khí vọt tới, cho bọn họ thời gian là dư sức phá vỡ phòng ngự này. Huống chi có mấy chục vạn cường giả chực chờ, thị vệ trưởng Vệ Thần ra lệnh một tiếng là mấy chục lão tổ sẽ tấn công. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lão tổ các tộc dựng lên phòng ngự cường đại nhưng trước lực lượng vô địch hùng dũng của quỷ tộc thì thật nhỏ bé, tựa con thuyền nhỏ trong bão biển.
Cường giả quỷ tộc như đám lão tổ Cự Khuyết thánh địa không vội vã công phá phòng ngự, ở trong mắt bọn họ thì đám người Lam Vận Trúc là thú trong lồng cũi, không có đường trốn.
Nhìn Lam Vận Trúc bị nhốt, lão tổ Trùng Hoàng đế thống cười âm hiểm:
- Ha ha ha ha ha ha! Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa cứ xông vào. Lần này dù là Đại La Kim Tiên cũng không cứu các ngươi được!
Đại nhân vật các tộc bị nhốt bên trong mặt không còn chút máu. Mười mấy lão tổ đại giáo vây quanh bọn họ, cường giả khác nhiều cỡ mười vạn. Đối diện thiên quân vạn mã thế này có mạnh mấy cũng không giết ra ngoài được.
Lam Vận Trúc khá bình tĩnh, hỏi Tiên Phàm ngồi bệch bên cạnh mình:
- Quý phái không có người nào ở đây sao?
- Không, Thiên Lý Hà thì sao?
Tiên Phàm đang dùng nhiều linh dược phục hồi huyết khí, trận chiến vừa rồi làm gã tiêu hao khá nhiều.
Toàn thân Tiên Phàm bao phủ trong ngũ hành tiên giáp, không thể thấy rõ mặt mũi nhưng nghe tiếng thở hổn hển là biết gã hao tổn huyết khí dữ dội. Phàm trần kiếm vô địch nhưng không giống Dạ Thế hoa, nghịch thì thoa của Lam Vận Trúc chẳng cần tiêu hao nhiều huyết khí.
Lam Vận Trúc lắc đầu, nói:
- Rút đi hết rồi.
Lam Vận Trúc ở lại Thiên Lăng vốn là chờ Lý Thất Dạ quay về.
- Thiện tai, thiện tai.
Đại Trí hòa thượng ngồi một bên, gã cũng tiêu hao nhiều huyết khí, cần thời gian phục hồi.
Đại Trí hòa thượng vừa phục hồi huyết khí vừa nói:
- Lần này chúng ta tàn đời.
- Có gì ghê gớm?
Tiên Phàm vẫn rất bá khí, chiến ý hừng hực nói:
- Chờ ta phục hồi huyết khí rồi giết bọn họ khóc không thành tiếng!
Lam Vận Trúc cười khổ. Tiên Phàm nói bá khí nhưng cục diện trước mắt quá rõ ràng. Bọn họ có thủ doạn nghịch thiên nhưng bên kia có lão tổ Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống, nhóm Lam Vận Trúc khó thể đảo ngược thế cục. Đối phương có tiên đế chân khí không thua gì bọn họ.
Lão tổ thạch nhân tộc trầm giọng nói:
- Hay ba người lao ra vòng vây đi, chúng ta sẽ doạn hậu. Các người giết ra đường máu, chạy đi thông báo Thiên Lý Hà, Ngu Sơn lão tiên quốc biết.
Tập thể lao ra là chuyện không thể nào, chỉ Lam Vận Trúc, Tiên Phàm là có cơ hội trốn.
Lam Vận Trúc lắc đầu, nói:
- Muộn rồi, dù có lao ra vòng vây cũng uổng công. Chờ mọi người từ Dao Vân đến nơi thì đám thị vệ trưởng Vệ Thần sớm huyết tế xong.
Có đại nhân vật tuyệt vọng hỏi:
- Chẳng lẽ chúng ta bất lực vậy sao?
Bọn họ vốn muốn cứu người bình thường trong tế đàn nhưng bây giờ chính mình rơi vào tuyệt cảnh, bị vây chết ở chỗ này.
Có thánh hoàng nhân tộc sắc bén nói:
- Mặc kệ thế nào cũng liều một phe, sống chết do trời. Nếu chúng ta ngồi xem quỷ tộc huyết tế phàm nhân của mình thì sau này quỷ tộc còn tưởng các tộc dễ ăn hiếp. Có chết cũng quyết kéo mấy quỷ hoàng làm đệm lưng, giết một tên là đủ, giết hai tên là lời!
Khi bọn họ xung phong đi ra đã có giác ngộ toàn quân bị diệt. Bọn họ mới có mấy trăm người, tuy năm, sáu lão tổ mở đường nhưng đối diện là đại quân mấy chục vạn quỷ tộc, đối phương có vài chục lão tổ.
Khi bọn họ lao ra liền biết không có hy vọng, nhưng họ không cam lòng nhìn quỷ tộc huyết tế mấy trăm vạn người các tộc. Thanh niên như Lam Vận Trúc không tiếc chiến đấu, huống chi là đám thế hệ trước như bọn họ?
Đại nhân vật huyết tộc căm hận nói:
- Không sai, ăn miếng trả miếng, máu trả máu! Dù chết cũng quyết dùng huyết tế nổ bay đám quỷ tộc khốn kiếp!
Lão tổ thiên ma tộc trầm giọng hỏi:
- Chúng ta thật sự không có cơ hội nào sao?
- Có lẽ đi.
Không đến phút cuối Lam Vận Trúc sẽ không tuyệt vọng, nàng nhìn hướng tử đồ. Lam Vận Trúc có cơ hội an toàn chạy trốn nhất trong đám người, nàng hoàn toàn đủ sức đè đầu lão tổ Cự Khuyết thánh địa. Nhưng không đến phút cuối Lam Vận Trúc không chịu thua.
Tiên Phàm đầy bá khí, vừa phục hồi huyết khí vừa kiêu ngạo nói:
- Không vội, chờ ta phục hồi huyết khí rồi tung vài đại cấm thuật ra giết bọn họ trời sụp đất nứt. Hừ, quỷ tộc có gì ghê gớm? Sớm muộn gì ta sẽ giết bọn họ gà bay chó sủa!
Nhìn Tiên Phàm kiêu ngạo, lão tổ nhân tộc khẽ thở dài:
- Các người rút đi, mấy lão bất tử chúng ta sẽ đoạn hậu cho. Tuy không cứu được phàm nhân nhưng các người đã cố hết sức, núi xanh còn đó sợ gì không có củi đốt? Chỉ cần nhân tộc chúng ta còn thiên tài vô song như các người thì có hy vọng giết đám quỷ tộc gà bay chó sủa.
Lão tổ nhân tộc không hy vọng Lam Vận Trúc, Tiên Phàm chết tại đây, bọn họ là hy vọng của nhân tộc. Thiên tài nghịch thiên hung mãnh nhất nhân tộc, Lý Thất Dạ đã vào tử đồ, không rõ sống chết thế nào. Bây giờ thiên tài xuất chúng như Tiên Phàm cũng bị nhốt tại đây thì nhân tộc hết hy vọng.
Một lão tổ Tổ thành trầm giọng nói:
- Nếu các ngươi bó tay đầu hàng thì Tổ thành không làm khó dễ các ngươi, khiến truyền nhân tông môn của các ngươi đến chuộc người.
- Nhảm nhí, vớ vẩn chưa từng có!
Đại Trí hòa thượng cười tủm tỉm:
- Bó tay chịu trói? Nằm mơ!
Con ngươi lão tổ Cự Khuyết thánh địa co rút, sát khí sắc bén:
- Tốt tốt, nếu các ngươi đã muốn tìm chết thì chúng ta sẽ thành toàn các ngươi. Bằng vào mấy trăm người có thể gây ra sóng gió gì?
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa dứt lời, các xác chết bay ra, máu phun tung óe. Các xác chết bay ra như từng đóa hoa nở, đặc biệt khi máu phun rất yêu diễm, kỳ lạ.
- A, a, a!!!
Các xác chết bay lên rồi tiếng hét thảm mới vang vọng, xác chết bị đụng vỡ tan.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một chuỗi tiếng va đụng cực nhanh, các xác chết bay lên cao, hóa máu nở rộ. Tốc độ quá mau, không thấy là ai ra tay.
Mười vạn đại quân vây khốn đám người Lam Vận Trúc bị người mở một đường máu, trong nháy mắt thánh tôn hay thánh hoàng đều bị đụng bay. Bọn họ không thấy rõ mặt mũi kẻ thù đã bị hất văng lên trời.
Lão tổ đại giáo ra tay:
- Phá!
Lão tổ đại giáo đó tay kết ấn đè xuống.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, pháp ấn của lão tổ đại giáo bị đụng bay, bản t\hân lão lùi ba bước.
Người lao nhanh xông vào bị pháp ấn của lão tổ đại giáo cản lại lộ ra thân hình. Đó là một thanh niên, một người trẻ tuổi trông rất bình thường.
30.06.2015
Chương 872
Thiên diệt đại đồ sát. Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
Khi nhìn thấy thanh niên đó, mười vạn đại quân nhốt đám người Lam Vận Trúc cùng lùi một bước, hãi hùng như gặp quỷ. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Lý Thất Dạ!!!
- Không thể nào!
Nhìn Lý Thất Dạ trước mắt, bao nhiêu người nổi da gà, hút ngụm khí lạnh.
Lão tổ đại giáo quỷ tộc nhìn Lý Thất Dạ cũng kinh hoàng, hút ngụm khí lạnh:
- Không thể nào! Trước giờ không có ai sống ra khỏi tử đồ!
Đám lão tổ nhân tộc bị nhốt nhìn Lý Thất Dạ còn sống, trợn to mắt nói:
- Quá . . . Quá . . . Quá khó tin!
Dù là Tiên Phàm cũng như thấy quỷ, hít sâu, nói:
- Cái . . . Cái . . . Cái tên này là người hay quỷ? Sống sót trong tử đồ, có . . . Có thể không?
Tiên Phàm là người tràn đầy tự tin, gã cũng khá nghịch thiên, không sợ Đế Tọa, nhưng gã không dám khiêu chiến tử đồ.
Lý Thất Dạ vào tử đồ không ai dám vào, hắn còn sống trở ra, thật kinh khủng.
Không chỉ các cường giả quỷ tộc, lão tổ nhìn Lý Thất Dạ sống trở ra thì hết hồn. Thành chủ Tổ thành nhìn Lý Thất Dạ cũng đứng tim.
Thành chủ Tổ thành chính mắt thấy vào tử đồ, hôm đó gã cứ nghĩ hắn chết chắc.
Thế nhân đều biết tử đồ mười chết không sống, thần hoàng vào trong đó cũng khó thoát khỏi cái chết chứ đừng nói vãn bối như Lý Thất Dạ.
Ngày đó thành chủ Tổ thành xem Lý Thất Dạ là người chết, nhưng gã nằm mơ cũng không ngờ hắn sống đi ra, toàn thân không sứt mẻ.
Thành chủ Tổ thành nhìn Lý Thất Dạ bình yên vô sự, hút ngụm khí lạnh nhỏ giọng nói:
- Sao có thể như vậy?
Đây là chuyện tà môn, khủng bố nhất thành chủ Tổ thành từng gặp trong đời.
Nhìn Lý Thất Dạ sống sót đi ra, Lam Vận Trúc mỉm cười, hít sâu. Lam Vận Trúc biết ngay trên đời không có chỗ nào ngăn bước chân Lý Thất Dạ tiến tới. Như Lý Thất Dạ nói, dù trên đời có địa nục thì Diêm La vương không thu mạng của hắn được.
Nhìn thanh niên trước mắt, lão tổ Cự Khuyết thánh địa như gặp quỷ, mắt trợn trừng, lửa giận hực cháy, sát khí cuồn cuộn: Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Lý Thất Dạ!
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa cầm tiên đế chân khí đến Thiên Lăng vốn là vì Lý Thất Dạ. Khi lão tổ Cự Khuyết thánh địa đếnn ơi Lý Thất Dạ đã vào tử đồ, lão hận không thể tự tay làm thịt hắn, giờ Lý Thất Dạ sống sờ sờ đứng trước mặt lão.
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa hét to một tiếng:
- Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi cứ vào!
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa hoàn toàn không có phong độ lão tổ:
- Tiểu súc sinh, ngày này sang năm là ngày giỗ của ngươi . . .
Lý Thất Dạ ngắt lời:
- Là của các ngươi!
Lý Thất Dạ lạnh lùng cười:
- Hôm nay ta đồ sạch các ngươi!
Lý Thất Dạ dứt lời, hai tay lật lại, Âm Dương Luyện tiên kính nằm trong tay hắn, đôi tay rực rỡ.
Nhìn đôi tay Lý Thất Dạ sáng rực, thành chủ Tổ thành trong doanh địa biến sắc mặt, quát to:
- Cẩn thận, là một kích rực rỡ!
Ầm!
Bốn vực vạn giới run rẩy, dương tiên, âm dương giăng khắp vạn giới thập địa. Hai vô thượng chân tiên giá lâm, đạp diệt vạn giới.
- Thiên diệt!
Nhìn một kích đáng sợ, mọi người run rẩy. Thánh tôn, thánh hoàng dều sợ teo tim, run cầm cập.
Có lão tổ đại giáo phản ứng siêu nhanh, ngay khi thành chủ Tổ thành hét lên liền xoay người chạy.
Có thánh hoàng không cam lòng gào thét:
- Thiên diệt, không!
Âm Dương Luyện tiên kính Thiên diệt đồ sát tất cả quỷ tộc trước mắt.
Một kích chung cực, vô địch nhât tiên đế chân khí được người gọi là một kích thiên mệnh, đa số gọi tắt là Thiên diệt.
- A!!!!
Tiên quang quét qua, mưa máu đầy trời, xác chất như núi, xác rơi lộp độp như mít rụng. Âm Dương Luyện tiên kính Thiên diệt phát ra như tiên đế tự mình đánh ra một kích vô địch khủng bố nhất đời. Thánh hoàng có là gì? Đại hiền cũng như con kiến.
Trong phút chốc tiên quang quét qua, mấy vạn cường giả bị đồ diệt sạch. Đế đồ còn cơ hội sống, Thiên diệt ra, vạn giới hủy diệt!
- Không!!!
Có lão tổ đại giáo quỷ tộc muôn trốn nhưng không kịp, phản ứng chậm một nhịp bị tiên quang quét trúng, dù là lão tổ đại giáo cũng thành tro bụi.
Ba lão tổ Tổ thành cầm đế khí, lão tổ Cự Khuyết thánh địa, lão tổ Trùng Hoàng đế thống cầm tiên đế chân khí cùng rống to:
- Trấn giết!
Trong phút chốc hai tiên đế chân khí, ba đế khí theo năm vị lão tổ khống chế định trấn áp Thiên diệt của Lý Thất Dạ.
Ầm!
Vạn đạo vỡ, đế khí va chạm, hỏa hoa bắn vào ngôi sao nổ tung, cảnh tượng rất khủng bố.
Ba lão tổ Tổ thành bị đánh bay lên trời, máu phun tung tóe, đế khí nứt ra. Hai tiên đế chân khí bị uy hiếp thì bùng nổ tiên đế thần uy siêu vô địch, tiên đế chân khí tự bảo vệ mình. Nhưng vang tiếng nổ điếc tai, lão tổ Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống bị đánh bay hộc máu.
May mắn bọn họ có tiên đế chân khí nên tình huống lạc quan hơn ba lão tổ Tổ thành nhiều. Ba lão tổ Tổ thành đau lòng nhỏ máu, đế khí có vết nứt, tuy rất nhỏ nhưng vẫn khiến uy lực đế khí giảm bớt.
Trước Thiên diệt dù là đế khí cũng bị đánh hỏng, trừ phi là tiên đế chân khí, nếu không đế khí sẽ tan vỡ thành phếp hẩm.
Mọi người nhìn lạnh sống lưng. Đừng nói cường giả quỷ tộc vội thụt lùi cách Lý Thất Dạ thật xa, một số lão tổ đại giáo quỷ tộc cũng hết hồn vội vàng thụt lùi.
Trong tay không có đế khí, trước Thiên diệt dù là lão tổ đại giáo cũng khó thoát chết. Lão tổ Tổ thành cầm đế khí còn bị đánh bay lên trời, hộc máu, có thể tưởng tượng kết quả.
Ba lão tổ Tổ thành quay về, thấy đám lão tổ Cự Khuyết thánh địa sợ mặt không còn chút máu.
Một lão tổ Tổ thành trầm giọng nói:
- Đừng sợ, một kích rực rỡ chỉ có thể sử dụng một lần, không thể dùng lần thứ hai.
Nghe vậy đám người lão tổ Cự Khuyết thánh địa yên dạ, hít sâu. Ba lão tổ Tổ thành, hai lão tổ Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống bao vây Lý Thất Dạ.
Cường giả quỷ tộc khác, lão tổ đại giáo đều chạy thật xa. Bọn họ thận trọng hơn, sợ ăn thêm một đòn Thiên diệt nữa. Trước Thiên diệt trừ phi có đế khí, nếu không là chết chắc.
Lão tổ Trùng Hoàng đế thống căm hận nói: Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Tiểu súc sinh, không có một kích rực rỡ để em ngươi có gì huênh hoang?
Mặt lão tổ Trùng Hoàng đế thống dữ tợn, cục u trên trán mấp máy, dù mặt không vặn vẹo cũng đủ ghê tởm.
Một kích rực rỡ từng là bí thuật vô địch nhất của Phi Dương tiên đế, giúp tiên đế hoành hành một thời đại. Nhưng một kích rực rỡ có điểm yếu trí mạng là sau một kích phải cách thời gian dài mới ra đòn thứ hai được. Hơn nữ chiêu thứ hai tiêu hao huyết khí kinh khủng, chớp mắt hút khô huyết khí.
Nhìn năm lão tổ vây khốn Lý Thất Dạ, lão tổ các tộc trong phòng ngự biến sắc mặt. Năm lão tổ cầm đế khí, có cả tiên đế chân khí, Lý Thất Dạ không ứng đối được. Nếu Lý Thất Dạ không thể ra thêm chiêu Thiên diệt thì năm lão tổ dư sức giết hắn.
Lão tổ nhân tộc sốt ruột nói:
- Chúng ta phải giúp hắn!
Lý Thất Dạ bình tĩnh ung dung, Lam Vận Trúc thấy vậy lắc đầu, nói:
- Đừng vội, chờ xem.
Lý Thất Dạ nhìn năm lão tổ bao vây, tay bọn họ cầm đế khí, đế uy từ đế khí ngút trời, sát khí làm cho người ta sợ hãi.
30.06.2015
Chương 873
Sau Thiên diệt vẫn là Thiên diệt. Nguồn: Vipvandan.vn
Nội dung thu gọn
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Một kích rực rỡ đúng là khó ra chiêu thứ hai trong vòng một ngày, nhưng đó là đối với người khác, còn ta thì khác.
Lý Thất Dạ dứt lời, vang tiếng nổ. Mười hai mệnh cung hiện ra biến thành khung trời.
- Mười hai mệnh cung!
Nhiều người không phải lần đầu tiên thấy mệnh cung của Lý Thất Dạ, nhưng mỗi lần nhìn là lại ghen ghét.
Năm người lão tổ Cự Khuyết thánh địa cũng ghen ghét mười hai mệnh cung của Lý Thất Dạ, cuồng rống:
- Giết!!!
Bọn họ không tiếc hao tổn huyết khí muốn chém Lý Thất Dạ, yêu nghiệt như vậy không thể sống.
Đầu Lý Thất Dạ đội trời nhưng đây mới chỉ là bắt đầu. Thoáng chốc mệnh cung thứ mười ba nhảy lên. Mệnh cung thứ mười ba nhảy lên trên trời, đây là mệnh cung vạn thế vô song, chấn cổ thước kim. Mệnh cung thứ mười ba ở trên trời, trên vạn đạo, hợp thành một thể với thiên địa hỗn độn, vĩnh hằng xa xôi. Dường như thiên địa chưa mở nó đã tồn tại.
Ầm!
Lý Thất Dạ đánh ra một báu vật vô địch khác, Đà Sơn Chung.
Đinh!
Tiếng chuông vang lên, một tòa núi cao vạn cổ duy nhất bay ra. Ngọn núi này là mảnh đất chư thần tôn sùng chính giữa vạn giới. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Một kích rực rỡ, lại là một kích rực rỡ. Một kích kia hút đi nhiều huyết khí của Lý Thất Dạ, âm dương huyết hải cũng cũng khó bổ sung hao hụt.
- Không!!!
Lại một Thiên diệt, năm lão tổ sợ hồn vía lên mây. Năm lão tổ cầm đế khí, tiên đế chân khí nhưng không có năng lực đánh ra một kích vô địch nhất, không đánh ra một kích chung cực đế đồ, Thiên diệt nổi.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, tiên đế chân khí, tiên đế bảo khí từ công thành thủ. Trước Thiên diệt trừ phi bọn họ có thể đánh ra đế đồ, Thiên diệt nếu không thì chẳng dám tranh phong với nó.
Một kích kia máu phun vạn dặm, tiếng vỡ vụn vang lên. Ba đế khí nứt rạn chi chít như sắp vỡ vụn. Ba lão tổ Tổ thành có đế khí che chở nhưng cơ thể máu me nhầy nhụa, tám chín phần mười tàn đời. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lão tổ Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống vào phút cuối nhờ tiên đế chân khí bộc phát ra đế uy tiên thế đáng sợ như tiên đế sống lại. Tiên đế chân khí bùng nổ đế uy khủng bố che chở bản thân nó.
Tiên đế chân khí không bị hư hao gì nhưng người lão tổ Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống kêu răng rắc, xương gãy vụn. Kết cuộc của hai người không thảm giống ba lão tổ Tổ thành nhưng khó tránh khỏi xương toàn thân đều gãy.
Thoáng chốc thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, vạn giới vô thanh. Mọi người đứng ngây như phỗng nhìn cảnh tượng trước mắt, không nói nên lời.
Đám người không phải bị một kích rực rỡ lần thứ hai hù sợ mà là mệnh cung trên khung trời, mệnh cung tựa như tuyên cổ vĩnh tồn, mệnh cung như tồn tại trước khi thiên địa mở. Truyện "Đế Bá " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Mệnh cung thứ mười ba. Mọi người ngây nh phỗng, thành chủ Tổ thành, thị vệ trưởng Vệ Thần sợ ngây người.
Tu sĩ trong thiên hạ, dù là chư thần, tiên đế cũng vậy, mười hai mệnh cung là cực hạn. Từ vạn cổ đến bây giờ chưa từng nghe có ai được mười hai mệnh cung, người biết cũng chỉ biết Kiêu Hoành tiên đế là người duy nhất có mười hai mệnh cung.
Có mười hai mệnh cung đủ làm tất cả thiên tài trong cửu giới ghen tỵ điên cuồng. Có mười hai mệnh cung là bằng chứng đi thông tiên đế, thiên tài khác chỉ là mây bay.
Vậy có mệnh cung thứ mười ba thì sao? Nếu trước ngày hôm nay ai nói có mệnh cung thứ mười ba sẽ bị người cười nhạo, cho rằng lời người đen. Nhưng hôm nay mọi người trông thấy mệnh cung thứ mười ba, thường thức bị phá vỡ. Đám người ngây ngẩn.
Cực hạn tột cùng của tu sĩ là mười hai mệnh cung, đây là thường thức trong giới tu sĩ. Hôm nay thường thức đó vô dụng, trước mắt mấy chục vạn quỷ tộc, mệnh cung thứ mười ba tuyệt thế vô song lơ lửng trên khung trời. Mệnh cung như tồn tại tuyên cổ bao trùm trên bầu trời.
Mọi người hóa đá, Tiên Phàm ngồi khoanh chân phục hồi huyết khí đánh rùng mình.
Tiên Phàm hoảng sợ nói:
- Không . . . Không . . . Không thể nào! Mười . . . Mười . . . Mười ba mệnh cung, chưa bao giờ nghe thấy, trước đây chưa từng gặp!
Không chỉ Tiên Phàm hết hồn, tồn tại như thị vệ trưởng Vệ Thần cũng đứng tim. Thị vệ trưởng Vệ Thần có kiến thức rất rộng nhưng chưa từng thấy qua mười ba mệnh cung, gã cũng lần đầu tiên gặp mười hai mệnh cung.
Lam Vận Trúc có chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng vẫn bị rung động. Mười ba mệnh cung, bao nhiêu người truy cầu chín mệnh cung còn khó chứ đừng nói là mười hai mệnh cung, còn mười ba mệnh cung thì thiên tài tuyệt thế vô song đều không dám tưởng tượng.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Vạn cổ duy ta, thiên địa hạn chế, vạn đạo cực hạn gì đó không áp dụng trên người ta được.
Câu nói ung dung tràn đầy người bình thường, ngạo thị vạn cổ.
Không ai cho rằng Lý Thất Dạ vênh váo, hắn nói một câu bình thường có thể ngạo thị vạn cổ, bễ nghễ thiên hạ, hắn có tư cách đó. Nếu Lý Thất Dạ không có tư cách thì trên đời này không ai có.
Một kích rực rỡ vốn khó thể ra chiêu thứ hai, nhưng Lý Thất Dạ có mười ba mệnh cung, hắn có thể nhảy ra mọi cực hạn, nhảy ra khỏi thiên địa hạn chế! Thiên địa gông xiềng, vạn đạo gông xiềng mất hiệu lực trên người Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đã đến lúc ta đồ sát!
Lý Thất Dạ xoay người, nói với Tiên Phàm ẩn trong ngũ hành tiên giáp:
- Nha đầu, cho ta mượn dùng phàm trần kiếm, ta l;uân phiên dùng ba binh khí vô địch mới được, nếu không sẽ bị hư hại.
Tiên Phàm ngồi khoanh chân vừa kinh vừa giận. Ngũ hành tiên giáp bao bọc Tiên Phàm, người ngoài không biết lai lịch, không rõ là nam hay nữ, nhưng Lý Thất Dạ nói một câu vạch ra hết.
Lam Vận Trúc ngạc nhiên nhìn Tiên Phàm, nàng không ngờ đó là nữ. Bộ dạng Tiên Phàm người bình thường, không ai cho rằng nàng không phải nam.
Tiên Phàm tức giận nhưng vẫn ném phàm trần kiếm cho Lý Thất Dạ. Đây là tiên đế chân khí, tuy nhiên bây giờ Tiên Phàm rất rộng rãi cho Lý Thất Dạ mượn.
Lý Thất Dạ cầm phàm trần kiếm, hú dài, bá khí không gì sánh được:
- Nên phục hồi huyết khí cho ta!
Mới rồi một kích rực rỡ hút nhiều huyết khí của Lý Thất Dạ, trong thời gian ngắn âm dương huyết hải không thể phục hồi hao tổn qua lớn.
Lúc này một mệnh cung mở ra, tham tổ nhảy ra ngoài cưỡi trên vai Lý Thất Dạ. Tham tổ vươn rễ sâm, tinh hao dồi dào dung nhập vào huyết khí của Lý Thất Dạ.
Ầm!
Được tham tổ giúp đỡ, huyết khí của Lý Thất Dạ hùng hồn bùng nổ thổi quét thiên địa.
Đại Trí hòa thượng trợn to mắt nói:
- Đó là tiên dược!
Đại Trí hòa thượng thèm nhỏ dãi lẩm bẩm:
- Thật . . . Là . . . Là không có thiên lý! Hắn lấy được cả thứ như thế!
- Giết!
Lý Thất Dạ huơ phàm trần kiếm, không có chiêu thức gì, chỉ một đòn, một kích rực rỡ.
Đinh!
Kiếm chém cửu thiên, tiên đế giáng trần. Một kiếm chém xuống, vạn thế đều diệt. Chân thần, thánh hiền, dù là tiên nhân đều bị thanh kiếm này chặt đầu.
Ba lão tổ Tổ thành, hai lão tổ Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống còn sống sợ hết hồn hết vía:
- Trốn đi!
Lão tổ Tổ thành, lão tổ Cự Khuyết thánh địa, Trùng Hoàng đế thống đều bất chấp thân phận quay người bỏ chạy.