Triệu Phong thở dài, 3 ngày trước sau khi nhận được nhiệm vụ phụ tuyến thứ 1, sáng hôm sau Triệu Phong bắt đầu cuộc hành trình. Thanh Linh môn miễn phí xe ngựa đi đến cấm địa cho đệ tử nhập môn nên Triệu Phong theo tốp khoảng trăm đệ tử nhập môn hướng về Thạch địa. Hôm trước, cậu vừa đến Thạch Kim trấn.
Sau đó theo hướng dẫn, cậu đi theo con đường phía tây Thạch Kim trấn, cho đến khi tới đây. Trên đường vì không có tiền, cậu đành ăn trái cây dại và uống nước suối. Chỉ là một cậu bé 5 tuổi, nên đến bây giờ, Triệu Phong gần như kiệt sức.
“Hoàn thành!
Tên: Thạch địa.
Loại: Cấm địa.
Mức nguy hiểm: Cấp 1.
Mô tả: Khoáng thạch loại 1 và 2. Dược liệu loại 1. Sinh vật loại 1.
Sinh vật chính: Howldot, Lemit, Purrcat.
Tích.
Thông báo: Đi về phía đông nam 2 dặm, cho đến khi có thông báo dừng.”
…
Phía trong thảo nguyên, một thân một mình Triệu Phong lặng lẽ hành tẩu, toàn thân cảnh giác. Lần đầu tiên tiến vào khu vực cấm địa đầy nguy hiểm, cậu sợ hãi, mồ hôi rơi như mưa, thở hổn hển. Triệu Phong lấy tay áo lau đi mồ hôi trên mặt của mình và cảnh giác nhìn xung quanh, tay phải đang cầm 1 cành cây đã được vót nhọn 1 đầu.
Ở phía ngoài cấm địa có thể coi là an toàn, song khi tiến vào cấm địa, sự thật tàn khốc hiện ra ngay trước mắt Triệu Phong. Cậu vừa trải qua 2 cuộc tập kích của quái vật.
Đợt đầu tiên, một con sâu màu xám to như con lợn đột nhiên từ lùm cây bắn ra về phía cậu. Triệu Phong giật nảy cả mình, may sao cậu còn có tí bình tĩnh bỏ chạy phản hồi theo đường cũ; mặc dù vì run quá “vũ khí” trên tay cậu đã rơi rụng ở đâu đó rồi.
Một cậu bé thật sự chẳng suy nghĩ được nhiều. Sự trừng phạt của Lục Mang mới chính là nỗi sợ hãi lớn nhất của Triệu Phong. Vả lại, cậu miễn cưỡng tin vào cái hệ thống này, “chắc là con đường an toàn nhất”. Né tránh và đi đường vòng, có khi gặp phải tình cảnh khó khăn hơn, dù sao gặp 1 con quái vật sâu còn tốt hơn gặp 1 con quái vật đầu bò chứ? Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Một lúc sau, mỗi tay 1 cành cây vót nhọn, Triệu Phong rón rén tiếng đến gần con sâu, mạnh tay cắm thẳng vào quái vật sâu. Con sâu kêu to “Ọt...Ọt...” rồi đụng thẳng vào Triệu Phong, khiến cậu bay xa hơn 10 bước rồi té xuống. Ngã té chảy máu, đau đớn từ lưng, cậu cắn răng bỏ chạy. Lần đầu tiên đánh quái thất bại thảm hại.
Một canh giờ sau, Triệu Phong lại trở lại với mỗi tay 1 cây vót nhọn, nhưng quái vật sâu đã không còn, chỉ để lại những vết nhớt màu lục. Cậu tiếp tục tiến lên phía trước.
Lần tập kích thứ 2, một con cua to bằng đầu người, không hiểu ra sao ở trên 1 cành cây nhảy xuống người Triệu Phong. Vận khí Triệu Phong cũng không tệ lắm, nghe tiếng gió từ trên đầu, cậu chạy thật nhanh, tuy nhiên 1 chiếc càng của chú cua đã để lại trên lưng cậu 1 vết thương dài tới tận mông. Quay lại nhìn, thấy 2 chiếc càng to bự, cậu tê dại hết cả mình.
Dưới 2 sự tập kích, đứa bé trào dâng sợ hãi, nhưng bên trong còn 1 nỗi sợ hãi lớn hơn mà cậu đã nếm trải bao lần. Hít sâu 1 hơi, cậu bé mím môi “Mặc kệ, không chết cũng bị hành hạ, liều mạng”. Triệu Phong đánh cuộc tin vào Lục Mang, chạy thẳng theo hướng yêu cầu.
Lần đánh cuộc này, Triệu Phong sống sót.
…
Một dòng nước nhẹ nhàng chảy qua 2 bậc đá, dòng nước đánh thẳng vào mỗi khối đá nâu, xám với đủ hình dáng khác nhau tạo thành 1 thác nước hiền hòa. Thác nước trông có vẻ như 2 con đập chất chồng lên nhau. Bên cạnh thác, 2 cây cổ thụ bị nguồn sức mạnh nào đó đánh bật cả rể, ngã vào thác. Khung cảnh tràn đầy vẻ đẹp.
Qua bậc thứ nhất, dòng nước chịu lực cản của cực nhiều tảng đá, điều đó khiến hồ nước dưới thác không quá sâu. Dòng nước tiếp tục chảy và hình thành một con suối nhỏ. Dưới dòng suối, cá trắm, cá chép, cá bông … đang thi nhau bơi lội, đớp nước. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Không gian tràn đầy yên bình.
Thật không ngờ, ở nơi cấm địa nguy hiểm cũng có một nơi bình thường đến như vậy.
…
“Tích.
Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 1.
Phần thưởng: Vị trí sơn động, nơi cư ngụ cho đến hết nhiệm vụ phụ tuyến 6.
Tích.
Tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến 2: Dọn dẹp sơn động và thu phục Howldot dưới trăm năm.
Mô tả:
+ Đệ nhất, từ con suối xuyên thẳng qua thác nước có 1 sơn động ẩn bên trong, hiện tại sơn động không có nguy hiểm. Yêu cầu vào dọn dẹp sơn động.
+ Đệ nhị: Có 1 con Howldot 24 năm sống cách thác nước 200 trượng về phía đông. Yêu cầu: Mang thức ăn cho nó 3 bữa mỗi ngày, cho đến khi nó trở thành đồng bạn, và cùng theo trở về thác nước.
Tư liệu kèm theo: Howldot, tên thường gọi Thạch Sói, Vằn Sói… Howldot là một sinh vật hiền lành và thông minh của Thạch địa, tuy thuộc họ sói, nhưng chúng là loài quý hiếm và sống đơn độc, tiếng hú của chúng khiến lòng bạn trở nên thanh tĩnh. Cách tốt nhất để thân cận một con Howldot là cho nó ăn. Howldot có thể giúp bạn tránh khỏi sự cô đơn, nhưng bạn phải cho nó liếm mặt.
Howldot dưới trăm năm: Lớn hơn chó sói thông thường một chút, đầu và tai to, chân ngắn, lông màu xám. Điểm đặc biệt: Lông dưới khóe mắt có 2 vết dài khoảng 2 phân màu nâu; bộ lông trên lưng có những lông xếp thành vòng tròn nhỏ màu nâu, những vòng tròn màu nâu ấy phân bố ngẫu nhiên; bộ móng màu đen. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Howldot từ trăm năm đến dưới ngàn năm: Thân phát triển, trông có vẻ đầu, tai nhỏ lại, chân dài thêm, theo cột sống từ giữa 2 tai đến đuôi có 1 nhóm lông màu nâu.
Howldot từ ngàn năm đến dưới vạn năm: Bộ lông đậm màu hơn, 2 chiếc răng nanh lộ ra ngoài.
Howldot từ vạn năm: ???"
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 11
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Giữa dòng suối, một cậu bé có thân hình gầy gò đang liên tục chạy ngược và xuôi dòng nước. Tiếng hít thở đều đặn và dần dần trở nên nặng nề. Khuôn mặt cậu cũng bắt đầu đỏ bừng. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Không lâu sau, cậu dùng 2 tay bơi và bò lên bờ suối, nơi bên cạnh có 1 con sói con. Cậu nằm dài, thở hổn hển. Rồi bỗng nhiên cậu ngồi dậy, ngửa mặt lên trời và thét to:
- Ta ##@#@### con mẹ nó. Đây là địa ngục, chó chết, khốn nạn.
Nước mắt lưng tròng, cậu khóc rống. Sau đó, cậu ngất xỉu.
…
Vầng sáng chói chang, cái nắng gay gắt muốn xuyên thấu mọi thứ, như những thiên thần kiếm nóng nảy, bé nhỏ muốn đục lỗ tất cả. Trước những thiên thần kiếm đầy sức nóng ấy, không gian đã không còn ẩm ướt và mát lạnh của buổi sáng sớm.
Trên thảo nguyên, có một tảng đá đang di chuyển với tốc độ chậm rì rì. Đột nhiên, đằng sau tảng đá xuất hiện một 2 con quái vật: một con chuột to như con nghé con với bộ lông nâu, đôi tai và cái đuôi màu tím và một con gấu với cái nhúm lông phất phơ ở trên đầu như một ngọn lửa nhỏ màu đỏ. Khi 2 con quái vật còn 7 trượng nữa đến tảng đá, tảng đá nọ bỗng nhiên tăng tốc độ, 1 hồi quẹo phải, 1 lúc rẽ trái, rồi không lâu lại chạy thẳng. Tảng đá như người say rượu lắc la lắc lư, có đôi lúc muốn lăn tròn. Quái vật chuột và gấu liên tục đuổi theo. Có vẻ như, cuộc rượt đuổi này không phải mới bắt đầu.
Quái vật chuột dường như tức giận, hai cái tai từ màu tím chuyển sang màu đen. Nó bỗng dừng lại, khom người xuống, và … bật cao, bay theo 1 đường hình cung hướng thẳng về tảng đá nọ. Khoảng cách giữa con chuột và tảng đá còn 8 trượng… 6 trượng… Đúng lúc còn 5 trượng có hơn, tảng đá cũng đột nhiên lao thẳng về phía trước với tốc độ kinh hồn mặc cho phía trước là 1 khóm bụi gai.
Quái vật gấu bị bỏ rơi về tốc độ, đứng tại chỗ gầm gừ không dứt. Quái vật chuột dường như biết rằng mình không thể bắt được cái tảng đá khốn khiếp kia, nó dừng lại và đi trở về.
…
6 tháng sau…
Trong một sơn động âm u, ẩm ướt. Khung cảnh đầy hắc ám này khiến con người ta có cảm giác sợ hãi.
Bộp … bộp…
Từng tiếng bước chân vang lên. Kèm sau đó là tiếng “xoạt… xoạt…”
- Cuối cùng đã được giải thoát, đánh một giấc đã nào.
- Ngao… ngao…
- Yên tâm đi Tiểu Vằn, tao không quên bữa ăn cho mày đâu.
Trước cửa sơn động, một cậu bé mặc chiếc áo lá, với thân hình tràn đầy gân xanh và những vết sẹo, ngay cả khuôn mặt cũng không tránh thoát, tay cậu cầm 1 cây kiếm loang lổ vết hen rỉ, chiều dài có 1 thước hơn, bề ngang khoảng 2 tấc, độ dày chừng 3 li. Kế bên cậu, một chú sói lông màu xám, dưới khóe mắt có 2 vết dài màu nâu đang vui đùa, lăn lộn trên mặt đất. Đó chính là Triệu Phong và con Vằn Sói của cậu.
Hơn 6 tháng trải qua địa ngục huấn luyện tàn khốc và kinh khủng của Lục Mang dưới cái mác nhiệm vụ phụ tuyến 3 – ít ra là cậu nghĩ vậy. Nhân gian luyện ngục, cậu không nhớ rõ chịu bao nhiêu tra tấn từ cái hệ thống ấy sau khi bắt đầu nhiệm vụ, cậu chỉ nhớ lần đầu tiên Lục Mang hành hạ mình, nó đột nhiên không giống như mọi khi nói trước 1 câu:
- "Thỉnh yên tâm, những lần trừng phạt trong nhiệm vụ phụ tuyến 3 dùng năng lượng của hệ thống, hệ thống sẽ tạo ra dòng điện, dùng làm trừng phạt mà thôi, không có gì đáng ngại”.
Triệu Phong lúc đó bật thốt lên:
- Trừng phạt, trừng phạt cái vẹo, tra tấn thì có.
Và cậu ăn hành lần đầu tiên. Lần này chân chính cảm nhận, chẳng phải như những lần trước. Cậu kêu gào, khóc lóc cầu xin nhưng chẳng mang lại tác dụng gì. Thương thay cậu bé, sau khi bị trừng phạt xong, cậu còn thậm chí chưa kịp nghỉ ngơi thì đã phải đi chấp hành nhiệm vụ phụ tuyến 3. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Nhiệm vụ “địa ngục huấn luyện” phụ tuyến 3: Bước đầu luyện thể.
Mô tả: Rèn luyện theo yêu cầu hệ thống mỗi ngày. 6 khắc, 2 canh mỗi ngày, cứ mỗi 1 khắc, 1 canh là 1 lần huấn luyện. Một lần huấn luyện mang tính liên tục, chỉ được nghỉ ngơi khi hệ thống thông báo. Không hoàn thành, lập tức nhận trừng phạt.
Phần thưởng: Vị trí kiếm rỉ sắt”
Và hôm nay, ngày kết thúc nhiệm vụ phụ tuyến 3. Triệu Phong được phép nghỉ ngơi 1 ngày tại sơn động. Nghe thông báo, cậu vui mừng đến phát khóc.
…
“Tích.
Quét tư liệu…
Hoàn thành!
Tên: Triệu Phong.
Môn phái: Thanh Linh môn.
Tuổi: 5
Tu vi: Luyện thể tầng 3 .
Chiều cao: 3.3 thước.
Cân nặng: 1.65 bình.
Sức mạnh cơ bắp: 11 bình.
Sức bật: 16 thước hơn.
Tốc độ: Trung bình.
Bộc phát: Bộc phát sức mạnh 11.5 bình, bộc phát sức bật 18 thước hơn, bộc phát tốc độ: trung bình (*)
Thú sủng: Howldot 25 năm tuổi.
…
Tích.
Quét và phân tích địa hình, sinh vật xung quanh 50 dặm…
Hoàn thành!
Tích.
Tiến hành thiết lập chương trình tương quan cho bài luyện tập tiếp theo…
Tích.
Đang tiến hành…
Hoàn thành!”
…
Suốt một ngày hôm nay, Triệu Phong thả lỏng mình, đùa giỡn, săn bắt, vui chơi… “Được 1 ngày nghỉ, không tận dụng sao được” – trong lòng Triệu Phong hò hét.
Màn đêm buông xuống, cậu bước vào sơn động, và nằm xuống. “Chậc, hi vọng có giấc mơ đẹp” – cậu nghĩ.
“Tích.
Tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến 4.”
- xxx, đjxmm…
“Nhiệm vụ phụ tuyến 4: Bước đầu thực chiến.
Mô tả: Tìm và diệt sát toàn bộ những sinh vật, tập thể sinh vật theo tư liệu kèm theo sau. Nhắc nhở lần đầu, sau khi tiêu diệt 1 sinh vật hoặc 1 tập thể sinh vật sẽ được nhắc nhở mục tiêu tiếp theo.
Tư liệu:
+ Chồn Xanh: Cách vị trí hiện tại 3 dặm về phía đông. Loại chồn, lông lam. Thời gian bắt buộc hoàn thành: 5 ngày.
+ Liệt Thạch Xà: Cách vị trí hiện tại 2 dặm về phía tây tây nam. Loại rắn, mắt đen, da nâu, chiều dài: 3 thước. Thời gian bắt buộc hoàn thành: sau mục tiêu đầu kết thúc, 19 ngày tiếp theo.
+ Thạch Liêm (bầy, số lượng khoảng 130): Cách vị trí hiện tại 3 dặm về phía bắc. Loại ong, lông xám, 2 vòng nâu trên thân, mũi chích màu vàng. Yêu cầu tiêu diệt ít nhất 5 con. Thời gian bắt buộc hoàn thành: sau mục tiêu thứ 2 kết thúc, 45 ngày tiếp theo.
+ Phi Sơn Thố: Cách vị trí Chồn Xanh 2 dặm về phía bắc (theo vị trí hiện tại 3 dặm hướng đông rồi 2 dặm hướng bắc). Loại thỏ, lông trắng, thịt ngon, kĩ năng: ném đá. Thời gian bắt buộc hoàn thành: sau mục tiêu thứ 3, 98 ngày tiếp theo.
+ Viễn Thạch Kiến (bầy, số lượng ước chừng 200 con): Cách vị trí hiện tại 13 dặm về phía bắc. Loại kiến: Kiến thợ toàn thân màu đen - Kiến đầu lĩnh 2 càng màu đỏ, kĩ năng: thị huyết, số lượng: khoảng 5 con - Kiến chúa: di chuyển cực chậm, kĩ năng: phun axit thường. Yêu cầu tiêu diệt toàn bộ. Thời gian bắt buộc hoàn thành: sau mục tiêu thứ 4, 463 ngày tiếp theo.
Chú ý: Tất cả sinh vật ở trên kích thích đều to hơn 1 con nghé thông thường trở lên.
(*) Bộc phát tốc độ có thể tăng, nhưng xét trong phạm vi thì vẫn chưa qua mức trung bình nên bộc phát tốc độ vẫn là trung bình.
___________
Vì truyện thuộc thể loại Tiên hiệp, tránh cảm giác hiện đại, từ chương này mình chuyển toàn bộ về đơn vị đo cổ VN (tinh thần dân tộc nên mạn phép không lấy hệ đo lường như các truyện Trung Quốc), các chương trước khi có thời gian, mình sẽ sửa lại.
1 tấc = 0.0425m = 4,25cm
1 li = 4,25 mm.
1 trượng = 4m
1 thước = 0.425m
1 bình = 30,225 kg
Link wiki: http://vi.wikipedia.org/wiki/H%E1%BB...%E1%BB%87t_Nam
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 12
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Hôm nay, đã là ngày thứ 4 của 5 ngày quy định. Triệu Phong đang đơn độc nằm, núp trong 1 lùm cỏ. Cỏ ở đây, chỉ có 1 màu xám hoặc nâu, 1 màu dị thường âm u; tuy là cỏ, nhưng chúng cao gần 4 tấc, vì vậy nên Triệu Phong không sợ mình bị phát giác. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Phía đằng trước, 1 cái hang to và sâu không thấy rõ phần cuối. Nếu không được báo trước, có lẽ Triệu Phong còn đang nghi ngờ cái hang này là do ai đó đào lên tìm khoáng thạch ấy chứ.
Đột nhiên có một mùi tanh nhàn nhạt đưa đến sự chú ý của cậu.
6 tháng huấn luyện cũng không có uổng phí, Triệu Phong lập tức phản ứng lại, toàn thân rơi vào cảnh giác, 2 con mắt đảo quanh tìm sự đáng nghi đó, tay phải nắm chặt chuôi kiếm.
Vèo, một đạo hắc ảnh từ bên phải đang lao về cửa hang và dừng lại.
Hoàn toàn to lớn hơn 1 con nghé con, đúng như mô tả: lông màu lam. Con Chồn Xanh này có đôi mắt màu đen, cái đuôi không ngừng đong đưa – lông đuôi có quá nửa màu trắng, tứ chi nhỏ bé mà tráng kiện. Đôi mắt quái vật Chồn nhìn thẳng về hướng Triệu Phong, cái mũi phát ra từng tiếng “Khịt... Khịt...”. Triệu Phong tâm tình nhất thời khẩn trương.
“Chết rồi, nó phát hiện mình rồi”. Cậu lập tức đứng dậy và quay đầu bỏ chạy. Cậu đã quên cái kế hoạch đánh lén của mình.
Con chồn nhe răng, đôi mắt lóe lên. Nó nhảy về phía Triệu Phong, hàm răng cắn tới. Cơ hồ hầu như phản ứng bản năng, Triệu Phong dậm tới 1 bước, mượn lực xoay người, đồng thời tay phải cầm kiếm cũng quét ngang.
“Keng…”
Cánh tay tê rần, vũ khí duy nhất tuột khỏi bàn tay. Đồng thời cả hai bị lực đẩy văng ra.
“Bịch … Bịch … Bịch…”
Liên tiếp những bước chân chạm đất, cuối cùng vẫn không thể trụ vững thân người, Triệu Phong té đập mặt xuống khóm cỏ. Đầu óc mê muội trong chốc lát, cậu vội vàng quay người đứng dậy.
Bên trái, con chồn cũng chậm rãi bò dậy. Lực lượng cả 2 tương đương nhau nên mới tạo thành tình thế như thế này.
Cả hai đồng thời đứng dậy, đối diện nhìn nhau, cuộc chiến tạm thời dừng lại.
Chưa tới chục cái hô hấp, con chồn lại công tới. Không còn kiếm, nhìn cái hàm răng sắc nhọn của con chồn, Triệu Phong thầm mắng nhỏ “Mẹ kiếp” một tiếng.
Tốc độ con chồn quá nhanh, nhanh hơn tốc độ Triệu Phong 1 chút, bất lực, cậu rút trong người nguyên con cá chép đã được nướng chín và là thức ăn của cậu, quăng mạnh về phía con chồn, và bỏ chạy.
Xoạt … Ngay lập tức 1 miếng thịt trên người cậu rớt ra; tại vết thương, máu chảy đầm đìa.
Con chồn dừng lại, nhe răng, con mắt híp lại như đang chế nhạo và khinh thường.
Hổn hển, hổn hển…
Lần này, Triệu Phong biết chắc chạy không thoát. Không còn cách nào khác, cậu bắt đầu suy nghĩ cách giết con chồn: “Tay không đánh không lại, chỉ có nhặt về cây kiếm mới được”.
Triệu Phong nhớ lại vị trí bị văng ra từ lúc tiếp xúc với con chồn. “Kiếm, phía sau lưng con chồn tầm 30 bước, tốc độ con chồn nhanh hơn, chạy vòng khó có thể sống”.
Triệu Phong liều mạng mở hết tốc độ chạy về hướng con chồn. Con chồn thấy thế cũng phóng lại.
Ngay khi khoảng cách người và chồn còn 8 bước, Triệu Phong dậm chân, xoay người vòng sang trái. Bị bất ngờ, con chồn vồ hụt. Ngay khi vồ hụt, con chồn quay đầu đuổi theo.
Nghe tiếng gió phía sau, Triệu Phong móc ra hòn đá trong người, quay lại ném thẳng hòn đá thẳng vào đầu con chồn. Viên đá này có đầu nhọn hoắt, là đồ vật Triệu Phong dùng xẻ thịt và đánh lửa hằng ngày.
Cốp…
Một vết thương nhỏ từ đầu con chồn bắt đầu chảy máu. Con chồn tức giận gầm lên, một vật nó xem là đồ ăn, vốn muốn vờn chơi lại làm nó chảy máu, nó tăng tốc nhào tới.
3 hơi thở sau, nó bắt kịp Triệu Phong. Nó mở cái mồm đầy răng cắn vào chân trái cậu bé.
Rắc…
Phốc …
Hai tiếng vang gần như đồng thời vang lên. Tiếng vang thứ nhất là tiếng răng chồn cắn vào chân Triệu Phong. Tiếng vang thứ 2, là tiếng 1 thanh kiếm cắm thẳng vào đầu con chồn và kết thúc cuộc đời nó.
Pha quay lại được diễn tả: “Thấy cây kiếm, Triệu Phong cúi người về phía trước, với tay cầm lấy, ở phía sau có luồn gió thổi mạnh đến, Triệu Phong biết con chồn đã tới. Hết cách, không còn kịp, Triệu Phong chỉ trơ mắt ra nhìn con chồn cắn vào chân mình, đồng thời dùng hết sức quay người lại và đâm thẳng thanh kiếm vào đầu con quái vật”.
Chân chảy máu không ngừng. Triệu Phong cảm thấy sinh mạng bản thân đang dần trôi qua. Càng ngày cậu càng suy yếu.
“Tích.
Hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt Chồn Xanh.
Nhắc nhở nhiệm vụ tiếp theo: Tiêu diệt Liệt Thạch Xà.
Liệt Thạch Xà: Cách vị trí thác nước 2 dặm về phía tây tây nam. Loại rắn, mắt đen, da nâu, chiều dài: 3 thước. Do kết thúc sớm nhiệm vụ tiêu diệt Chồn Xanh, thời gian bắt buộc hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt Liệt Thạch Xà là 20 ngày kể từ bây giờ. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Phần thưởng nhiệm vụ đầu tiên: Huyết Thạch Hoa ngàn năm.
Mô tả: Huyết Thạch Hoa là loại dược thảo loại 1, hay còn được gọi là kỳ dược. Thân cao 2 tấc, chỉ có 2 lá màu xanh và một bông hoa ở ngọn có 6 chấm tròn đỏ như máu trở lên được bao bọc bởi vành hoa màu trắng. Công dụng chính: Bổ sung máu huyết, tăng tốc độ hồi phục - Huyết Thạch Hoa ngàn năm mới có thêm tác dụng cầm máu, nối xương. Khi gặp ngoại thương chảy máu, gãy xương, phục dụng Huyết Thạch Hoa ngàn năm thì hoàn toàn khỏi hẳn trong vòng nửa ngày.
Cách sử dụng: Lấy ra những chấm tròn đỏ trong vành trắng hoa, nuốt trực tiếp vào. Nuốt càng nhiều càng tốt. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Vị trí: Cuối hang Chồn Xanh.
Chú ý: Hang chồn xanh hiện tại an toàn.”
Như vớ được cọng cỏ cứu mạng, Triệu Phong bỏ lại kiếm, dùng 2 tay lê thân mình tiến vào hang chồn.
Đầu óc Triệu Phong dần mơ hồ vì mất máu quá nhiều. Triệu Phong chỉ còn nhớ mình bò vào 1 hang động đầy mùi hôi của phân và nước tiểu. Sau đó thấy được 1 gốc cây với những chấm đỏ trên ngọn. Cậu gian nan đưa từng viên chấm đỏ vào miệng, không rõ đã đưa bao nhiêu viên vào, và khi hết ăn hết chấm đỏ là lúc cậu không còn sức lực và cậu ngất đi.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 13
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
“Tích.
Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 6. Phần thưởng: Không.
Tích.
Quét tư liệu…
Hoàn thành !
Tên: Triệu Phong.
Môn phái: Thanh Linh môn.
Tuổi: 7
Tu vi: Luyện thể 6 tầng đỉnh.
Chiều cao: 3.5 thước.
Cân nặng: 1.68 bình.
Sức mạnh cơ bắp: 23,2 bình.
Sức bật: 18 thước hơn.
Tốc độ: Nhanh.
Bộc phát: Bộc phát sức mạnh 23,3 bình, bộc phát sức bậc 19 thước, bộc phát tốc độ: nhanh.
Thú sủng: Howldot 27 năm tuổi.
Tích.
Tiến hành thiết lập chương trình tương quan…
Tích.
Nhiệm vụ phụ tuyến 7: Tiến vào Hỏa địa.
Mô tả: Theo con đường phía nam Vĩnh Sơn trấn – Yến Nguyệt Thành, tiến vào Hỏa địa. Thời gian: 52 ngày kể từ bây giờ.
Chú ý: Nên về Thanh Linh môn trước.”
- Gần 3 năm qua, cuối cùng cũng có ngày rời khỏi. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Triệu Phong giờ này cơ thể nhìn cân xứng, đã không còn cái tướng gầy gò như hôm nào. Các vết sẹo ở gương mặt, cơ thể đã hoàn toàn biến mất – đây có thể nói là nội dung cũng như phần thưởng nhiệm vụ phụ tuyến 6: “Huấn luyện Howldot thu thập và phục dụng 1 Quang Nguyên Hoa”. Cái nhiệm vụ này nhìn có vẻ đơn giản, hệ thống chỉ đưa cái hướng dẫn, còn Triệu Phong cắm đầu vào thực thi. Khổ nỗi, vì nhiệm vụ này, số lượng lần chửi thề của cậu tăng lên đột biến.
…
Có phần lưu luyến nhìn lại xung quanh, nơi đã trải qua gần 3 năm sống, nơi mà cậu bước những bước đi đầu tiên trong cái con đường tu tiên đầy ác mộng – dù cho cậu cũng chỉ là giết những con quái bình thường nhất, và luyện thể như những người bình thường.
…
Cuối cùng, cậu cũng bước đi.
…
- Vũ ca, còn bao lâu nữa chúng ta mới rời khỏi Thạch địa?
- Haha… A Mãnh, nhanh thôi, theo hướng này, sáng mai đi thì trưa mai là tới.
Gần một con đường mòn, một chàng trai trẻ và một cậu bé đang trao đổi tại 1 ụ lửa tự tạo đầy cành khô phía dưới một tảng đá lớn.
Triệu Phong gặp Hàn Vũ vào 8 ngày trước. Lúc đó, Hàn Vũ thương tích đầy người, đã bất tỉnh từ lâu.
Thuở nhỏ, Triệu Phong được cha mẹ giáo dục giúp đỡ những người gặp khó khăn, vì thế khi thấy Hàn Vũ như thế này, Triệu Phong cũng không nỡ đứng nhìn. Triệu Phong chăm sóc, đồng thời tìm kiếm kỳ thảo xung quanh chữa thương cho Hàn Vũ.
Sau khi tỉnh lại, 2 người bắt đầu làm quen.
Hàn Vũ cũng xuất thân từ Thanh Linh môn, có dáng vẻ của một thư sinh, và khuôn mặt trái xoan như của phụ nữ.
Khi biết Triệu Phong là cô nhi từ năm 4 tuổi, Hàn Vũ bắt đầu giảng giải về cuộc sống, cũng như truyền lại nhiều kiến thức về cuộc đời. Từ nhỏ đơn độc 1 mình và kiến thức hạn hẹp, Triệu Phong được lợi rất lớn và bắt đầu xem Hàn Vũ như anh trai của mình. 2 người đi cùng nhau từ đó.
- Tốt rồi A Mãnh, khuya rồi chúng ta đi ngủ sớm để mai còn lên đường.
…
Sáng sớm, trên thảo nguyên rộng lớn đầy hoa cỏ, lất phất những cơn mưa rả rích. Mây mù giăng kín khắp nơi, thỉnh thoảng từng ánh chớp ngang dọc bầu trời. Dù nhiều khi nhiều ánh chớp soi sáng bầu trời nhưng bầu trời vẫn tràn đầy u ám, tạo nên áp lực vô hình đè nặng lên thân thể mỗi sinh vật ở đây.
Trên con đường mòn, Triệu Phong và Hàn Vũ đang cùng nhau bước đi, đằng sau 1 con sói đang lặng lẽ đi theo.
Bỗng nhiên,
“Tích.
Phát hiện Purrcat 8 năm tuổi
Tuyên bố nhiệm vụ kỳ tích: Phục dụng máu của Purrcat.
Mô tả: Khoảng 202 bước phía trước có 1 con Purrcat đang tránh mưa dưới gốc cây. Yêu cầu: Tiêu diệt Purrcat, uống máu của nó.
Tư liệu liên quan: Purrcat – tên thông thường Xuyên Thạch Miêu, Ám Ảnh Báo…; một trong tam đại kỳ thú quý hiếm của khu sơ cấp Thạch địa; sát thủ thảo nguyên. Ám Ảnh Báo thích đưa chân trước gãi gãi sống mũi dưới ánh mặt trời.
Purrcat dưới trăm năm: Có thân hình giống báo thông thường, bộ lông màu xám, trên bộ lông có vô số vòng tròn nhỏ màu nâu phân bố ngẫu nhiên. Đặc điểm riêng: Lông dọc xương sống, trải dài từ giữa 2 tai đến đuôi có màu nâu và toàn bộ đều dựng thẳng đứng; móng vuốt màu trắng. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Purrcat từ trăm năm đến ngàn năm: Đôi mắt biến thành màu đỏ, trước cổ xuất hiện chòm lông tím.
Purrcat từ ngàn năm tới dưới vạn năm: Bộ lông đậm màu hơn, răng nanh lộ ra, bờm biến thành màu đen.
Purrcat từ vạn năm: ???
Phần thưởng: ???”
Thông báo đột nhiên làm Triệu Phong chăm chú. “Nhiệm vụ kì tích?” – cậu tự hỏi. Sau đó cậu đưa mắt về phía trước. Xa xa, dưới 1 gốc cây thô, lá cây màu nâu dày đặc, có 1 loài vật trông như mèo, nhưng nó vẻ nó lớn hơn nhiều. Dường như nó sợ mưa nên nằm co lại.
Triệu Phong và Hàn Vũ đi tới 50 bước có hơn thì rốt cuộc Hàn Vũ cũng để ý thấy con vật đó. Đôi mắt lóe lên vẻ tham lam và cay độc, Hàn Vũ cất tiếng:
- A Mãnh, huynh trông như phía trước là 1 con Ám Ảnh Báo, 1 con Ám Ảnh Báo đổi được 3 điểm cống hiến đấy. Mà đệ nhìn nó kĩ xem, nó có vẻ còn quá non và nhỏ, A Mãnh, huynh đệ ta cùng tiến lên bắt nó lại đổi điểm cống hiến đi.
- Được. Vì nhiệm vụ, vì điểm cống hiến, Triệu Phong gật gật đầu đồng ý.
Cả hai vọt tới đằng trước.
Lúc này, dưới gốc cây, hai tai Ám Ảnh Báo giật giật, nó như phát hiện điều gì, bắt đầu ngẩng đầu lên và cảnh giác nhìn xung quanh. Nó nhìn về bên trái và thấy 2 kẻ đang nhanh chóng tiếp cận lại đây. Như biết trước điều gì, đôi mắt nó trở nên lạnh lẽo, đồng tử co rút lại; cơ thể nhanh chóng ngồi dậy.
Chục cái hô hấp sau, nó liếc mắt khinh bỉ nhìn về 3 cái sinh vật ở trước mặt. Nó bình tĩnh đưa 1 chân trước vuốt vuốt sống mũi của mình.
Nhận ra con Ám Ảnh Bảo chẳng hề sợ hãi, 2 người 1 thú dàn hàng ngang chuẩn bị xông tới.
- A Mãnh, Ám Ảnh Báo chuyên vòng đằng sau tấn công chứ không đánh chính diện phía trước, đệ với sói con đi phía trước tiến gần tới nó, huynh đi ở đằng sau. Khi nào nó đột nhiên biến mất thì đệ lập tức quay lại đằng sau trợ giúp huynh.
- Vũ ca, yên tâm. A Mãnh gật đầu.
5 trượng có hơn… 4 trượng … 3 trượng…
Đột nhiên, Triệu Phong bị đẩy bay thẳng về phía trước. Tình huống đột ngột, Triệu Phong không kịp trở tay.
Ngay lúc Triệu Phong bay tới, con Ám Ảnh Báo nhe răng cười gằn, nó lập tức phóng tới, dùng đôi vuốt múa điệu múa quen thuộc đầy chết chóc.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 14
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Hàn Vũ thuở nhỏ sống phú quý, sang giàu trong 1 gia đình quan lại trong triều. Đến năm 10 tuổi, may mắn tiến nhập làm đệ tử nhập môn Thanh Linh môn.
Từ đó, cuộc sống Hàn Vũ thay đổi. Những năm đầu, tuổi nhỏ bị áp bức, đánh đập, hãm hiếp... khiến tính cách Hàn Vũ trở nên đại biến. Hắn bắt đầu luồn cúi, nịnh nọt.
Đến 2 năm sau, khuôn mặt Hàn Vũ luôn tràn đầy ánh mặt trời, nhìn vào khuôn mặt ấy, đủ để làm người khác cảm thấy sự chân thành, cảm thấy hắn đáng tin cậy. Nhưng thực tế, đằng sau khuôn mặt ấy, là một bộ mặt tràn đầy mưu mô, quỷ kế âm độc.
…
5 ngày trước, được Triệu Phong cứu tỉnh lại, nhìn thấy “người rừng” Triệu Phong, Hàn Vũ khinh thường, lúc đó Triệu Phong còn tưởng Hàn Vũ vì bị thương nên chưa mở miệng được. Sau đó, nhìn thấy Vằn Sói, Hàn Vũ đã bắt đầu suy nghĩ tìm cách làm thịt con sói mang về Thanh Linh môn kiếm điểm cống hiến. Đau đầu thay, 1 chưa chắc đánh thắng 2, nên Hàn Vũ đành “nhịn” và đi bước nào tính tiếp bước đó.
Hôm nay, nhìn thấy “sát thủ thảo nguyên” còn nhỏ, Hàn Vũ quyết định động thủ bắt cả 2 con thú về kiếm điểm cống hiến. 5 điểm cống hiến chứ không ít gì, Hàn Vũ nhất định không bỏ qua.
…
Ám Ảnh Báo, được xưng là sát thủ thảo nguyên không phải chỉ là nói chơi. Tốc độ khủng khiếp, sức bật kinh hoàng, sức mạnh kinh khủng, và đôi móng sắc bén có thể so sánh với vũ khí sắt thép. Người ta chỉ biết sự khủng bố của loài này khi thật sự chiến đấu với nó. Và người chiến đấu với nó mới hiểu được mình ngu ngốc tới cỡ nào.
Triệu Phong với sự giúp đỡ của sói con, đang giằng co tìm đường sống. Sự tấn công đầy vũ bão từ điệu múa móng vuốt của con Ám Ảnh Báo còn nhỏ để lại càng ngày càng nhiều vết thương trên người cậu bé. Cậu thật sự thoát không ra.
Tiếng thở dốc nặng nề vang lên liên tục. Hổn hển… Hổn hển…
Nếu không phải cậu trải qua huấn luyện của Lục Mang, nếu không phải cậu trải qua nhiều cuộc thực chiến sinh tử đầy máu tanh, và nếu không phải đôi lúc Vằn Sói tranh thủ cho cậu 1 vài phân hít thở thì có lẽ giờ phút này cậu chỉ là đống xác chết.
Hàn Vũ đứng bên ngoài mỉm cười. Ánh mắt chăm chú nhìn vào tràng chiến đấu. Hắn, kẻ đang súc tích chờ cơ hội chém giết cả 3.
Thời gian dần trôi qua, cơ thể Triệu Phong xuất hiện vô số vết thương, chiếc áo lá mặc tạm cũng đã tan tành rơi xuống đất. Máu từ những vết thương đang chảy xuống, thể lực của cậu dần đi đến hồi kết.
Cây cỏ xung quanh vốn màu nâu, đã được tô thêm những chấm đỏ, và thậm chí có cây cỏ chuyển hẳn sang màu đỏ rực của máu.
“Keng…”
Triệu Phong bị đánh bay ra ngoài, ngã thẳng xuống mặt đường. Vằn Sói lập tức xông đến đánh nhau với Ám Ảnh Báo.
Triệu Phong vội vàng đứng dậy. Thanh kiếm hoen rỉ của cậu gãy một phần ba, tay cầm kiếm đã run lên cực độ, như đang phản đối cơn ác mộng này.
Quay đầu lại nhìn Hàn Vũ chốc lát, đôi mắt Triệu Phong tràn đầy lạnh lẽo. Kẻ ngu ngốc có thể không hiểu vì sao tự dưng bản thân bị đẩy bay tới, nhưng đã bao lâu rồi mà người được mình cho là anh trai không vào giúp đỡ, thì không hiểu sao được? Dù sao cậu cũng không phải là người não bị vô nước.
Triệu Phong tiếp tục nhảy vào chiến đấu. Liếc nhìn người bạn thân gắn bó 3 năm vì mình mà tràn đầy vết thương, nằm ở dưới đất, máu chảy lênh láng, cậu cảm thấy thật chua xót và vô dụng, cộng thêm tí ngu ngốc đi tin người đời. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cứ nghĩ đến điều đó, 1 cảm giác tức giận xông thẳng lên đầu, Triệu Phong liều chết, công kích mạnh hơn.
Đáng thương thay, suy nghĩ bồng bột của cậu phản tác dụng. Thể lực càng ngày càng trôi nhanh, cậu đã sắp chết trong tay Ám Ảnh Báo.
Nhìn Triệu Phong, Hàn Vũ nhíu mày, rốt cuộc xuất thủ.
Triệu Phong đang quần nhau với Ám Ảnh Báo, chợt từ sau lưng, cảm giác lạnh thấu xương sống dâng lên. “Nguy hiểm” – tiếng báo động từ bộ não. Vậy nhưng hết cách, đối đầu với Ám Ảnh Báo, cậu chỉ có thể căng hết thân thể tập trung cao độ.
Bồng…
Triệu Phong như một mũi tên bay thẳng phía trước và … một bộ móng vuốt của Ám Ảnh Báo cắm sâu vào ngực cậu. Cậu nâng kiếm bổ vào đầu Ám Ảnh Báo tranh thủ sinh cơ cuối cùng theo bản năng.
Máu từ ngực tuôn ra, cậu gian nan lấy kiếm chặt phăng cái chân có bộ móng vuốt đâm vào ngực mình. Khổ sở dùng hai tay chống kiếm ngồi dậy, hai tay run run như bất cứ lúc nào cũng có thể không thể tiếp tục chống đỡ, Triệu Phong cố gắng tìm kiếm thân ảnh của Hàn Vũ. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Ngươi đang tìm ta sao? Ta ở đây.
Triệu Phong quay thân mình sang trái và nhìn thấy Hàn Vũ với nụ cười trên môi, nụ cười như một con ác quỷ không ẩn chứa bất cứ tình cảm nào.
- Vì sao ngươi lại hành động như thế? Triệu Phong bình tĩnh nói. Chiến đấu sinh tử bao lần, Triệu Phong cũng rõ, chỉ cần trước mặt đối thủ tỏ ra yếu đuối thì kết cục chỉ thêm bi thảm.
- Ta biết ngươi nỏ mạnh hết đà rồi, không cần phải vờ vịt. Ngươi hỏi tại sao ư? Haha.. Ta sẽ trả lời, coi như đây là phần quà dành cho kẻ sắp chết.
- Hừ..
- Cuộc đời này vốn là như thế. Nó vốn tàn khốc, đầy máu lạnh và tanh hôi. Những kẻ ngu si đầy tình cảm như ngươi, cái kết cuối cùng chỉ có một. Ngươi biết sao?
- Là chết… sao? Cậu thở hổn hển.
- Đúng vậy, chỉ có chết. Dòng đời vốn là như thế. Ngu thì chết. Được rồi, để ta tiễn ngươi một đoạn đường. Kiếp sau nhớ khôn ngoan hơn.
Nói xong, Hàn Vũ bắt đầu xách đao tiến lại.
- Dòng đời vốn là như thế. Triệu Phong thì thào lặp lại.
Là một đứa trẻ, trong sáng như tờ giấy trắng. Hôm nay đứng trước dòng đời, đã bị vẫn đục. Tính cách của cậu đã bước đầu bắt đầu trở nên thâm trầm và lạnh lẽo.
Triệu Phong ngẩng đầu, mở to mắt nhìn Hàn Vũ đang từng bước, từng bước tới gần. Thể lực đã cạn kiệt, cậu chỉ trơ mắt nhìn điều đó.
Hàn Vũ tới gần, giơ đao lên, và chém xuống.
Phốc...
_______________________
1 phân = 15 giây.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 15
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Trước mắt Triệu Phong, Vằn Sói bị chém thành 2 đoạn.
Vằn Sói, nó vốn bị thương sắp chết, nhìn thấy Triệu Phong sắp bị chém chết, nó vùng lên sức mạnh cuối cùng, bật mạnh tới đón đỡ cho Triệu Phong một đao.
Lưỡi đao khi chém qua thân thể Vằn Sói, bị lệch đi, và để lại 1 vết thương hình chéo kéo dài từ mắt trái, qua giữa mũi, đến hết khuôn mặt Triệu Phong.
- Không…
Trong cơn mưa rả rích, dưới mặt đất, 2 nửa thân sói 2 nơi, ánh mắt nhu hòa. Triệu Phong khóc, chưa bao giờ Triệu Phong đau lòng như thế này, nước mắt rơi tả tơi.
…
Năm Triệu Phong 3 tuổi, bà nội mất. Trong đám tang ấy, nhìn mọi người tấp nập bàn luận, gia đình đau buồn, khóc lóc. Triệu Phong cất tiếng hỏi:
- Mẹ ơi, chết là như thế nào?
- Chết là qua thế giới khác, và sống vui vẻ hơn con ạ.
- Vậy sao mọi người lại khóc thương? Đáng lẽ phải vui mới đúng chứ? Chẳng lẽ chết đau khổ lắm hả mẹ?
- Không đâu con, chết là được giải thoát – Như bao gia đình truyền thống, người mẹ đã trả lời như vậy.
…
Năm Triệu Phong 4 tuổi, gia đình gặp tràng tai ương.
- Dễ chơi, để ta nghĩ xem. Ừm.. Bố mẹ ta đâu?
- Chết rồi.
- Vì sao lại chết? Cậu bé cuống lên
- Bị giết chết.
- Ai giết?
- Thỉnh xin chờ, đang quét … 80%... 90% … Hoàn thành. Chưa rõ ràng kẻ giết là ai. Lần đầu chuyện riêng trả lời, về sau chuyện riêng thỉnh chủ nhân tự giải quyết.
- Bố mẹ chết hết cả rồi, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?
- Cố gắng sống sót, trở nên mạnh mẽ, báo thù, hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Chợt nhớ tới lời mẹ dặn, cậu bé hỏi:
- Làm sao để trở nên mạnh mẽ? Báo thù như thế nào? Cậu mê mang hỏi.
- Để trở nên mạnh mẽ cần chăm chỉ rèn luyện, gia nhập môn phái, kết giao bạn bè, tham gia bang hội, tổ chức… Yếu tố chủ yếu nhất là rèn luyện tăng thực lực. Báo thù là tìm kẻ gây ra sự việc cho hắn nếm đủ loại đau khổ trên đời, sống không bằng chết, hoặc trực tiếp giết chết.
- Ồ, ra là thế.
Sau khi biết cha mẹ đều chết, cậu cứ nghĩ gia đình vứt bỏ mình, họ không cần mình nữa, nên mới đi qua thế giới khác mà không mang cậu đi.
Với Triệu Phong, cha mẹ chỉ đơn giản và qua thế giới khác sống vui vẻ hơn, cậu chẳng nghĩ nhiều, cũng chẳng để ý đến những gì Lục Mang nói.
…
- Mỗi ngày chịu huấn luyện đã không lếch nổi cái thân rồi còn phải bắt cá và mang cho con sói kia nữa. Khốn khiếp, thật là khốn khiếp mà. Triệu Phong nguyền rủa. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
…
- Ồ, con sói sống trong hang dưới mặt đất à? Một con sói sao sống trong hang được? Bố mẹ dạy sói sống theo bầy mà? Lục Mang kiến thức chả ra sao.
…
- Mẹ nó, mang thức ăn hơn 10 ngày rồi còn chả thấy con gì, sói gì không biết.
Cậu không hề để ý mỗi ngày, cứ mỗi khi cậu mang cá đến đặt trước cửa hang, có 1 đôi mắt trong cái hang tăm tối đó chăm chú theo dõi cậu.
…
- Ôi, chú sói dễ thương, ra đây ăn nào.
…
- Hihi.. Cậu bé cười tươi vuốt ve bộ lông con sói.
…
- Hihi, đừng liếm mặt ta, đừng liếm mặt ta. Nhột, nhột mà.
…
- Ngao, ngao…
- Tao gọi mày là Tiểu Ngao nhé.
- Sao lại trừng tao, bất mãn à? Để tao nghĩ tên khác xem. Ừ, mày đã được gọi là Vằn Sói thì gọi là Tiểu Vằn đi, lần này chấp nhận đi, tao không nghĩ ra tên khác nữa đâu.
- Ngao, ngao, ngao.. Con sói có vẻ bất mãn.
…
- Tiểu Vằn, đừng theo tao, tao đi nơi nguy hiểm lắm. Mày ở lại đi.
Lần đầu tiên bắt đầu nhiệm vụ phụ tuyến 4, cậu bé nói với con sói. Hai mắt con sói ảm đạm, nó dường như đau buồn và muốn khóc. Nhìn nó, cậu bé đau lòng:
- Yên tâm đi, tao nhất định trở lại. Tao không bỏ mày đâu mà.
Rốt cuộc, con sói tru lên “Hú… ú…ú…”. Cậu bé nghe tiếng sói, trong lòng thanh thản, như có thêm động lực, cậu mạnh mẽ bước đi.
…
“Khốn nạn thật, con thỏ này sao khó đối phó thế?” – Triệu Phong thầm nghĩ.
Dưới mưa đá nhỏ, Triệu Phong nằm trên lớp đất, thương tích đầy mình, tay phải đã gãy, tuy nhiên tay trái vẫn nắm chạy chuôi kiếm. Cuối cùng, chịu không nổi ức chế, cậu gầm lên:
- Chó chết Lục Mang, đây là ném đá à, mưa đá thì có. Ta xxx con mẹ nhà nó. Phi Sơn Thố, Phi Sơn Thố, Phi con mẹ nó Thố… ##@#@###...
Cơn mưa đá ập tới, chỉ cần vài phân nữa, Triệu Phong sẽ thành cái xác được chôn trong mộ đá. Đúng lúc này, một hắc ảnh lao thẳng tới chỗ cậu, cắn vào lưỡi kiếm và kéo cậu thoát ra.
Thì ra cứ cách 1 đoạn thời gian, cậu lại rời đi sơn động và bỏ lại 1 mình con sói, sau đó cậu lại trở về, nhưng thời gian rời đi càng ngày càng dài. Dần dần, trong ánh mắt Vằn Sói bắt đầu hiện lên sự nghi hoặc. Rồi 8 ngày trước, sau khi cậu rời đi, nó lặng lẽ theo sau.
Vừa thoát chết, lại nhìn thấy ân nhân của mình, cậu khóc rống lên.
…
Triệu Phong đơn côi từng nhỏ, tâm chí cho rằng bản thân bị bố mẹ bỏ rơi. Gần 1 năm ăn mày, cô độc suốt thời gian đó càng làm cho tâm hồn trẻ nhỏ càng thêm khao khát sự yêu thương.
Và rồi, Vằn Sói đến bên, để cậu mở lòng, đón nhận như bạn bè thân thiết.
Hơn 3 năm, một thân một mình trong cấm địa, cô đơn tận cùng, nguy hiểm mọi nơi. Nhưng luôn có người bạn thân Tiểu Vằn bên cạnh. Ngày qua ngày bên nhau, đêm hằng đêm cậu gối đầu trên bộ lông của Tiểu Vằn. Rồi qua những biến cố nơi cấm địa, đã dần hình thành tâm lý ỷ lại vào Vằn Sói, tình cảm cậu dành cho Tiểu Vằn đã trở thành tình cảm thiêng liêng nhất, cậu đã xem nó hơn tất cả trên đời. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Giờ này, người thân ấy đã không còn, cảm xúc vỡ òa, nước mắt tuôn rơi, trái tim tan nát.
Mưa vẫn đang rơi. Tí tách… Tí tách… Bầu trời vẫn phủ trong 1 màu u ám, tăm tối; lúc này như hòa quyện cùng tình cảnh đau thương trước mắt.
…
Sự việc đột nhiên khiến Hàn Vũ sửng sờ một chút.
Xong khi nhìn cảnh này, Hàn Vũ lại cười lạnh: “Ngu ngốc vẫn là ngu ngốc – Lần này thì không ai cứu ngươi được nữa rồi”.
Không do dự, Hàn Vũ giơ đao và chém xuống.
Một đao bổ xuống.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 16
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Trên thềm cỏ, một cậu bé với 1 cái chân báo đâm thẳng vào ngực, đang ôm nửa thân đầu của một con sói khóc rống, nước mắt lưng tròng. Bỗng nhiên, toàn thân lạnh lẽo, âm thanh báo hiệu nguy hiểm nổ vang trong từng thớ thịt.
Cậu bé đang ở giữa cảm xúc ngổn ngang và lý trí mạnh mẽ. Hai loại cảm giác trái ngược giao hòa làm cậu thấy mông lung. Đứng giữa sự mơ hồ, giữa sự sống và cái chết, bản năng chiến đấu được trui rèn và sức mạnh bộc phát lớn nhất. Cậu cầm kiếm ngăn giữa đầu.
Keng…
Tiếng kim loại va chạm vang lên.
Cảm giác đau đớn truyền từ tay phải đánh thức cậu giữa ranh giới mơ hồ. Đau đớn từ ngực và những vết thương khác truyền lại. Cậu cắn răng, nhảy lùi lại, đứng nhìn kẻ âm độc kia, và gằn từng chữ:
- Ngươi nhất định phải chết. Dù có chết, ta cũng mang ngươi theo.
- A ha ha… Nghé con không sợ hổ.
Dưới trời mưa rả rích, 2 thân ảnh liên tục va chạm, từng tiếng va chạm, từng tiếng thét, và từng tiếng chửi bới vang lên.
Không lâu sau, 2 thân thể tách ra, một chịu đủ loại vết chém ngang dọc trên thân thể, và một bị cắm vào giữa tim 1 thanh kiếm.
Cậu bé với những vết thương nghiêm trọng, ngã thẳng vào xác Ám Ảnh Báo, trước ngực lượng lớn máu tươi trào ra. Đau đớn liên hồi, cậu ngất đi.
…
- Phong nhi, chạy từ từ thôi. Người mẹ gọi.
- Nó cũng lớn rồi, để nó chơi đi. Cha đứa bé nói.
Trong sân, 1 đứa bé đang vui đùa cùng 1 con sói con dưới ánh nắng, tung tăng rượt bắt. Dần dần cậu cảm thấy khát.
…
Theo bản năng, đứa bé mở miệng, và liếm, rồi nuốt. Những giọt máu theo lưỡi cậu tiến vào dạ dày. Trong đó có 1 giọt máu của Ám Ảnh Báo. Dường như ngay lập tức vết thương của cậu khép lại, trong cơ thể cậu, mỗi miếng thịt, từng cái lỗ chân lông như đang nhảy nhót.
…
Chẳng biết cậu lấy nước từ đâu, cậu chỉ uống và cảm thấy “ngon”. Thế là cậu tiếp tục ừng ựng uống, như say như mê.
…
Cậu bé liên tục liếm và đưa vào cơ thể ngày càng nhiều máu Ám Ảnh Báo.
“Tích.
Hoàn thành nhiệm vụ kỳ tích.
Phần thưởng: Phong ấn máu Purrcat.”
Sau khi tiếng hệ thống vang lên, từng dòng điện lũ lũ tràn ra, mỗi giọt máu Ám Ảnh Báo rơi vào miệng cậu bị những dòng điện này bao quanh. Chúng như có linh tính, di chuyển xuyên suốt mà không làm tổn thương cậu bé.
Nhìn bên ngoài, từ 2 khuỷu tay, 2 đầu gối và giữa ngực cậu hiện lên những vòng sáng xanh lam.
Được 1 lúc, cậu bé không còn liếm nữa và lâm vào ngủ say. Những vòng sáng xanh lam bắt đầu dần dần ảm đạm, biến mất vô tung như chưa bao giờ xuất hiện qua.
...
Sáng hôm sau, cậu bé tỉnh dậy. Lúc này đây thân thể người bạn thân của cậu đã khô lại, nhăn nhúm.
Bước tới, nâng phần đầu người bạn thân, cậu lại khóc. Lần này không phải là tiếng khóc rống, chỉ đơn giản những giọt nước mắt lăn trên khuôn mặt. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Âm thầm gỡ kiếm từ con người hèn hạ kia, cậu bắt đầu đào đất đá, và cậu chôn 2 mảnh thân xác người bạn dưới gốc cây. Rồi vùi đất đá lấp lại. Sang bằng.
Lau nước mắt, cậu nói:
- Xin lỗi, tao thật ngu ngốc và vô dụng. Hãy tha thứ cho tao, yên nghỉ và sống vui vẻ tại thế giới bên kia. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
…
Cậu quỳ trước mộ người bạn thân cho đến khi nắng gắt và cậu không thể chịu đựng được nữa.
Cậu đứng dậy và quay lưng bước đi hướng về bên ngoài Thạch địa.
…
“Tích.
Biên giới Hỏa địa.
Bắt đầu quét…”
Triệu Phong ngồi tại 1 gốc cây. Khuôn mặt cậu bé tràn đầy vẻ lạnh lùng, dường như với cậu, chẳng điều gì khiến cậu để ý.
“Tích.
Hoàn thành.
Tên: Hỏa địa.
Loại: Cấm địa.
Mức độ nguy hiểm: 86% cấp 1, 14% cấp 2. (Khu vực sơ cấp Hỏa địa)
Mô tả: Luyện tràng tự nhiên, chiến thú dồi dào. Sinh vật loại 1 và 2. Khoáng thạch loại 1. Dược liệu loại 1.
Sinh vật chính: Pyroshu, Charkubi, Volcamel.
Tích.
Thông báo: Tiến về phía tây bắc 5 dặm. Leo thẳng lên đỉnh núi lửa cho đến khi có thông báo dừng.”
…
10 ngày sau, Triệu Phong cuối cùng cũng tới được đỉnh núi yêu cầu.
Trải rộng bước chân tại Hỏa địa mới thấy nguy hiểm như thế nào. Nếu máy móc cho rằng cấm địa chỉ có sự uy hiếp từ sinh vật, thì có lẽ không một ai an toàn bước ra khỏi Hỏa điạ.
Hỏa địa, vùng đất của tu luyện tràng. Bạn sẽ không biết lúc nào 1 cột lửa từ dưới mặt đất phóng thẳng lên, nên mỗi bước đi đều phải thật cẩn thận. Bước chậm hay bước nhầm, kết quả chào đón là vạn kiếp bất phục.
Không chỉ là những cột lửa bất ngờ từ lòng đất. Sinh vật ở đây tràn đầy kinh khủng.
Đất đá, cây cỏ của Hỏa địa gần như bao phủ bởi màu đỏ. Mặc dù tại đây, cỏ cây rất ít, nhưng đều là thứ quái dị. . Khi bị đốt cháy 1 góc quần áo, Triệu Phong từng tiến tới 1 đám cỏ, nhằm làm 1 bộ mới, kết quả cậu ta bị hù không nhẹ. Mới tiến vào khu vực 1 trượng xung quanh, bụi cỏ ong ong rung động, rồi … một cột lửa từ dưới mặt đất, xuyên thẳng qua bụi cỏ, bốc thẳng lên trời có hơn 1 trượng cao. Ban đầu cậu còn tưởng ngẫu nhiên, sau đó cứ mỗi khi lại gần 1 trượng, điều đó lại xảy ra. Rốt cuộc, Triệu Phong bỏ cuộc.
Lần thứ hai, cậu tiến tới ngồi tại 1 gốc cây nghỉ ngơi, và nếu cậu không phản ứng nhanh, thì không chỉ mỗi mái tóc bị đốt trụi. Lúc cháy tóc cậu quay lại nhìn, chỉ nghe tiếng “ặc… ặc…” truyền từ cái cây. Tiếng “ặc… ặc…” chói tai như tiếng ma quỷ từ địa ngục bò lên. Triệu Phong chạy trối chết.
Và Hỏa địa, niềm kiêu hãnh của chiến thú. Thú ở Hỏa địa, hiếu chiến và điên cuồng. Không ít lần Triệu Phong nhìn thấy 2 con thú đang chiến đấu sống mái với nhau khi đi trên đường. Thậm chí suốt 10 ngày hành trình, cậu còn nhìn thấy cảnh choảng nhau tập thể.
“Tích.
Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 7. Phần thưởng: Không.
Tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến 8: Lôi điện tôi thể.
Mô tả: Mỗi ngày 6 khắc, chỉ cần đứng trên đỉnh núi này và cố gắng chịu đau đớn từ lôi điện.
Tư liệu liên quan: Hệ thống sẽ hấp dẫn lôi điện từ bầu trời.
Thời gian kết thúc: Chưa rõ.
Chú ý: Thỉnh chuẩn bị, sau 30 phân lập tức bắt đầu việc tôi thể ngày hôm nay.”
- Purrcat: Xuyên Thạch Miêu, Ám Ảnh Báo (chương 13), tác dụng: Máu được xem là đệ nhất kỳ thảo.
=> 8 cây Huyết Thạch Hoa không được 1 điểm cống hiến, tác dụng nửa ngày; 1 con Ám Ảnh Báo 3 điểm cống hiến => chương này. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cuối cùng xin lưu ý: Quý hiếm có 1 phần là khó gặp => chương 13: nhiệm vụ kỳ tích.
Mong rằng từ lần phân tích này cách bạn trở nên hào hứng suy ngẫm truyện
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 17
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Một ngày đẹp trời, trời quang mây tạnh. Bỗng nhiên, mây đen kéo tới, chớp giật đùng đùng.
Vô số lôi điện ầm ầm đánh tới, quây quanh sườn tây đỉnh núi lửa này.
Triệu Phong xếp bằng, nhắm mắt, cắn môi. Trong cơ thể cậu, lôi điện tung hoành, lãnh liệt nổ vang. Thân thể cậu bắt đầu cháy đen, nhịp đập con tim ngày càng nhỏ. Ý thức cậu dần mơ hồ. Chỉ còn bên cạnh vang lên tiếng “đùng… đùng…” của lôi điện và tiếng “Tích… tích” của Lục Mang. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Canh 1, cuối cùng ánh chớp cũng tan đi, chỉ còn để lại 1 thân thể đen đuốc, hoàn toàn bất động.
“Tích.
Bổ sung năng lượng thành công… Dự tính hoàn thành chỉ tiêu còn 267 ngày.
Tích.
Mở một phần phong ấn.”
…
Hỏa địa, trên một đỉnh núi không tên. Hơn một năm trôi qua, từ khi trời còn mờ sáng đến khi bóng tối bao trùm hết thảy, tại đỉnh núi này, sớm vang chớp giật liên hồi. Sinh vật Hỏa địa cũng lui binh tránh xa.
Lôi điện liên tục một năm, khiến cho sườn phía tây đỉnh núi này bị cháy đen, cây cỏ đều không thể sống sót.
…
“Tích.
Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 8. Phần thưởng: Điểm tích lũy 2.
Tích.
Hệ thống bổ sung năng lượng hoàn thành.
Tích.
Tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến 9: Hỏa luyện kim thân.
Mô tả: Tiến tới giữa đỉnh núi lửa và nhảy xuống.
Thời gian kết thúc: Chưa rõ.
Chú ý: Khắc 1 ngày hôm sau bắt đầu.
Phần thưởng: ???”
…
Trong dung nham nóng chảy, độ nóng kinh người, có 1 vòng tròn tràn đầy lôi điện, vòng tròn chìm vào trong giữa hồ dung nham, nhưng lại tạo thành một khoảng không – nơi mà dung nham gần như không thể tiếp cận.
Trong vòng tròn lôi điện ấy, một cậu bé ngồi xếp bằng, cơ thể bỏ bừng, hơi thể đều đều.. Ngay giữa ngực, 2 khuỷu tay và 2 đầu gối sáng lên những vòng tròn ánh lam lúc sáng lúc tối bất định.
Thời gian dần trôi qua… 1 tháng, 2 tháng… 1 năm, 2 năm…
…
3 năm trôi qua…
Một ngày nọ, 1 vòng tròn lôi điện từ trong một ngọn núi lửa bay thẳng lên trời, và rơi xuống tại sườn tây đỉnh núi. Giờ phút này, vòng tròn lôi điện đã ảm đảm hơn so với trước, lôi điện đã không còn những tiếng “đùng… đùng… xoẹt…” như mấy năm về trước, nó – dường như bất cứ lúc nào cũng có thể tan vỡ. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Lôi điện dần thu hồi và biến mất, để hiện ra thân thể một cậu bé. Trên cơ thể cậu tràn đầy vảy đen, một số nơi vảy đen đã bong rớt, lộ ra màu vàng đất của làn da.
Dưới màn đêm, và dưới một gốc cây tràn đấy ánh lửa, quanh thân nó có 3 đốm lửa quay quanh, một viên khoáng thạch màu tím tỏa ra ánh sáng lưu ly, xung quanh là những đống tro tàn.
Triệu Phong đang cách gốc cây hơn 5 trượng. Cậu không dám lơ là, cậu biết những đống tro tàn kia chính là sinh vật nào đó tới gần gốc cây và mất mạng, cây cối Hỏa địa quỷ dị vô cùng.
Sau 20 phân, cậu quyết định tiến tới.
Vèo, cậu chạy thẳng vào.
4 trượng… 3 trượng.
Xoẹt… 1 cột lửa từng dưới mặt đất phóng lên, Triệu Phong vội vàng rẽ trái.
Vù… 1 cột lửa từ thân cây bay thẳng về phía cậu. Triệu Phong cúi nửa thân người nhào tới. Cột lửa xẹt qua phía trên thân thể cậu.
Xoẹt… Xoẹt… Vù… Vù… Vù… Vù.. Xoẹt…
Liên tiếp những cột lửa từ dưới mặt đất bay lên và từ cái cây bay ngang. Triệu Phong như một chỉ báo săn nhanh chóng tránh né, dù vậy một vài cột lửa cũng xoẹt qua người cậu, lưu lại 1 vệt đỏ.
Càng tới gần số lượng cột lửa bạo phát ngang dọc khắp nơi. Người cậu bắt đầu dần chuyển sang đỏ.
1 trượng… Cậu bộc phát tốc độ lớn nhất. Rốt cuộc cậu chạm tay vào viên khoáng thạch kia và nhanh chóng quay lại.
Tách… Viên khoáng thạch lưu ly màu tím rạn nứt, và vỡ ra từng mảnh rơi xuống. Những mảnh vỡ dưới đất đã không còn màu tím ban đầu nữa, giờ này, nó chỉ còn là một viên đá thông thường sần sùi.
Thoát xa cái cây 6 trượng, Triệu Phong thở ra một hơi, cơ thể bị nướng thành màu đỏ rực như con tôm luộc. Trong màu đỏ ấy, thỉnh thoảng lóe lên những màu vàng nhạt chạy dọc thân thể cậu.
- Quả thế, cậu lầu bầu.
Đây đã không còn là lần đầu tiên cậu nhìn thấy kết quả của những viên khoáng thạch cậu chạm vào. Lần đầu ấy, là ở Thạch địa, cũng một nhiệm vụ phụ tuyến với nội dung chủ yếu giống hoàn toàn nhiệm vụ phụ tuyến 10.
“Nhiệm vụ phụ tuyến 5: Theo hướng dẫn, tiến vào các vị trí chỉ định thu thập khoáng thạch.”
…
Một thời gian sau…
- Rống…
Phốc…
Trước 1 cửa hang lưng chừng núi, Triệu Phong tay cầm 1 thanh kiếm rỉ sét gãy mất 1 phần, dưới chân cậu là một con vượn lông đỏ, bườm nâu nằm trên vũng máu. Cậu bước từng bước vào sâu trong động.
Dưới cái màu đen tối của hang động, thỉnh thoảng phía trước lóe lên những tia sáng đỏ và vàng. Triệu Phong nhặt lên. Tách… Tách…
“…
Tích.
Hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 10. Phần thưởng: 1 điểm tích lũy.
Tích.
Quét tư liệu…
Hoàn thành!
Tên: Triệu Phong.
Tuổi: 11.
Tu vi: Luyện thể tầng 9.
Chiều cao: 3.35 thước.
Cân nặng: 1.98 bình.
Sức mạnh cơ bắp: 31.93 bình.
Sức bật: Khoảng 22 thước.
Tốc độ: Phi tiễn.
Bộc phát: Bộc phát sức mạnh 31.2 bình, bộc phát sức bật 23 thước hơn, bộc phát tốc độ: Phi tiễn.
Kháng tính: Lôi (cực thấp), Hỏa (cực thấp).
Tích.
Tiến hành thiết lập chương trình tương quan.
Tích. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến 11: Tiến về Mộc địa.
Mô tả: Trải qua 2 lần hướng dẫn, lần này không có chi tiết. Yêu cầu duy nhất: Đi đến Mộc địa trong khoảng thời gian bắt buộc.
Thời hạn: 37 ngày.
Chú ý: Đừng nên mong chờ và đặt hi vọng vào hệ thống. Không hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống tiến hành trừng phạt “100 ngày khủng bố”.
…”
…
Cống hiến đường - Thanh Linh môn.
Trong cái không khí nhộn nhịp của cống hiến đường. Một cậu bé tiến tới quầy đổi, nơi 1 vị trung niên áo xám đang đứng.
- Người rừng? Đổi gì thì mang tới đi.
- Xin hỏi 1 điểm cống hiến cần bao nhiêu cây kỳ dược?
- 15 cây. Vị chưởng quầy lạnh nhạt.
Cậu bé tâm tình bất định, rồi mở miệng:
- Xin hỏi chưởng quầy, 1 nén vàng cần bao nhiêu cây kỳ dược?
- Một cây kỳ dược đổi được 10 nén vàng và 5 thỏi bạc.
Cậu bé lấy từ trong người, dưới lớp áo lá, một cây dược thảo toàn thân đỏ rực, phất phơ 1 lá, trên ngọn cây, chồi non vẫn còn tỏa 1 màu tím nhạt.
- Liệu Nham thảo 1 lá? Ừ. Tiền đây.
Cây thảo dược ấy là cây duy nhất Triệu Phong tìm thấy ở Hỏa địa, trong 1 lần tìm kiếm khoáng thạch. Dược thảo Hỏa địa cực kỳ thưa thớt, cậu thu thập được cây Liệu Nham thảo hoàn toàn là do vận may.
…
Xuân Thủy thành là một trong tứ đại thành thị của Nhân tộc, nhân khí thịnh vượng, dòng người tấp nập. Xuân Thủy thành là thương thành giao dịch lớn thứ 2 tại nhân tộc, từ quầy hàng vỉa hè, đến những cửa hàng lớn, và cả những cuộc đấu giá đa phần là giao dịch dược liệu và các thứ liên quan.
…
- Mại dô, mại dô, thiên đại kỳ dược Tu La Thiên đây.
- Tu La Thiên mà bán trên vỉa hè à? Hừ..
- Tưởng chúng ta đều là kẻ ngu si sao?
…
- Mật ong Kinh Mộc đây, giá chỉ 3 khối kỳ thạch.
…
- Tránh đường, tránh đường.
…
- Khốn khiếp, kẻ nào giật mất túi đồ của ta.
…
- Phu nhân, xin hãy rủ lòng thương bố thí cho con vài đồng đi mà. Một đứa bé ăn mày bám víu vào quần một mỹ phụ khóc lóc cầu xin.
- Tránh ra. Mỹ phụ vốn là một tu sĩ, nhìn thấy đứa bé dơ bẩn bám vào người mình, nổi giận hét lên và đạp thẳng.
Đứa bé bị hất bay thẳng về phía vách tường của một cửa hàng dược liệu bên đường, đôi môi lan tràn ra máu tươi, hiển nhiên trong cơ thể đã bị nội thương. Chỉ vài phân nữa, khi đập vào tường, đứa bé sẽ chết. Đứa bé không ngờ vì quá đói, trót dại cầu xin một người phụ nữ xinh đẹp, dẫn đến kết cục này.
____________________
Nếu bạn thắc mắc tại sao 3 năm không ăn uống mà main vẫn còn sống thì vui lòng ngẫm lại chương 16.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 18
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Dưới khung cảnh sôi động của 1 khu giao dịch sầm uất, Triệu Phong theo thói quen lẵng lặng bước đi, thân người và cái đầu giữ nguyên một hướng nhưng đôi mắt thỉnh thoảng đảo quanh. Đôi lúc cái liếc mắt của cậu bị bắt gặp, và cũng có những kẻ rảnh rỗi trừng mắt lại.
Tiếng chào hàng, trao đổi, chửi bới… không bao giờ dứt, như vốn dĩ chính là một phần của tòa thành.
Bỗng nhiên khuôn mặt lạnh băng của cậu giật giật.
- Phu nhân, xin hãy rủ lòng thương bố thí cho con vài đồng đi mà. Âm thanh non nớt vang lên.
Một đứa bé ăn mày quần áo nhơ nhớt, dơ bẩn, rách bươm đang nài nỉ một người phụ nữ. Trong lòng Triệu Phong ngẫu nhiên bay lên 1 phần hồi ức, cậu có chút thẫn thờ.
Phanh…
Đứa bé bị hất tung bay ra, hướng về phía bức tường ngay bên cạnh Triệu Phong. “Đứa bé sẽ chết nếu bị đâm đầu vào vách tường” – cậu nghĩ vậy.
Mọi người xung quanh, có kẻ đứng nhìn, có người tiếp tục công việc của mình. Họ - lãng quên đứa bé sắp chết, chẳng ai quan tâm đếm xỉa, giúp đỡ.
Còn Triệu Phong, cậu đang giãy giụa giữa 2 luồn ý kiến trái chiều của bản thân. “Có nên giúp hay không?” – cậu phân vân, do dự. Điều đó, đưa đến việc Triệu Phong cũng như vài kẻ khác: đứng nhìn.
Mắt thấy đứa bé sắp va vào vách tường, một đạo thân ảnh từ xa vọt tới, bắt được đứa bé, kéo vào trong lòng.
Thùng…
Tiếng va đập vang lên. Bức tường xây bằng Bộc Thạch vững vàng không sứt mẻ. Dưới mặt đất, 2 cái thân ảnh quyện vào nhau, lăn vài vòng mới miễn cường dừng lại. Một chàng trai bế 1 đứa bé lồm cồm bò dậy.
Chàng trai có khuôn mặt hơi tròn, da mặt ngăm đen, đặc biệt dưới mắt trái có 1 vết sẹo chừng 3 li. Chàng trai đặt cậu bé – lúc này đã khóc thút thít, ra bên cạnh, đồng thời phủi phủi lại bộ quần áo nhăn nheo và đầy bụi. Sau một lát, gã trai trẻ cất tiếng:
- Nhóc, may mắn có lão tử đi qua, không thì mày chết chắc rồi. Đây, có tí tiền, cầm lấy.
Sau khi đặt vài thỏi bạc nhỏ vào tay đứa bé. Gã quay lưng bước đi.
Những kẻ đứng nhìn xung quanh thấy thế, cũng bắt đầu giải tán.
Đứa bé dừng khóc, như chợt hiểu điều gì, muốn mở miệng nói, nhưng nhìn quanh không thấy người ân nhân, đứa bé cắn cắn môi.
…
Tại một con đường nhỏ phía tây Xuân Thủy thành. Một chàng trai đang bị một cậu bé cản đường.
- Nói cho ta biết vì sao ngươi lại cứu đứa bé kia? Cậu bé cất tiếng, giọng đầy lạnh lùng và âm lãnh.
Chàng trai trong lòng phiền muộn cực kỳ, vốn dĩ chỉ cứu một đứa bé, bỏ lại tí bạc vụn. Vậy mà từ lúc rời đi, cứ mãi cảm thấy bất an. Hóa ra là có 1 kẻ bám đuôi như thế này. Cơ thể hắn cũng bước đầu cảm nhận được linh khí xung quanh, thế nhưng chạy thế nào cũng không thoát khỏi cái đuôi phía sau. Cuối cùng dừng lại, chờ đợi; và nghe 1 thấy câu hỏi vô số tội này.
“Cực phẩm ở nơi nào tới đây?” – chàng trai buồn bực. Suy nghĩ một lát, chàng ta trả lời:
- Thấy người gặp nạn, giúp được thì giúp thôi.
Cố đè nén sự bất an trong lòng, chàng trai quan sát đứa bé đang ở trước mặt mình. Dù sao, người có thể theo đuôi mình đến tận đây mà không bị bỏ rơi, mặc dù chỉ là một đứa bé, nhưng hẳn tu vi không yếu hơn mình, thậm chí có thể cao hơn, "Cẩn thận vẫn hơn" - hắn nghĩ.
- Thấy người gặp nạn, giúp được thì giúp. Cậu bé thì thào.
Khuôn mặt lạnh lùng của cậu xuất hiện vẻ giãy dụa; sự phức tạp trong tâm trí, khiến cậu cảm thấy mơ hồ: cái gì mới đúng, cái gì mới sai?
Một lúc sau, cậu bước đi.
Gã thanh niên thở phào một hơi: “Đứa trẻ thật quỷ dị. May mà nó đi rồi”.
…
- Phong nhi, nhớ kỹ. Trên đời có nhiều người đau khổ và khốn khó hơn chúng ta nhiều. Cũng có nhiều người đôi lúc sẽ gặp tai nạn. Nếu con gặp những người có hoàn cảnh như vậy, hãy mở lòng ra và giúp đỡ họ, giúp được gì thì cứ giúp, không giúp được cũng hỗ trợ phần nào; đừng quá nhỏ nhen và ích kỷ.
Lời dạy của mẹ còn văng vẳng bên tai, khiến Triệu Phong bồi hồi. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
…
Đêm tối trên một cành cây. Triệu Phong không chợp mắt nổi. Nội tâm Triệu Phong đang tranh đấu. Một chủng tàn khốc, thâm độc đấu tranh cùng một chủng thiện lương, trong sáng.
“Thế nào mới đúng? Như thế nào? Như thế nào?” - Cậu hét ầm lên như một kẻ điên giữa đêm khuya thanh vắng.
…
...
Kinh Hoa trấn, nơi bạn phải trải qua khi bạn muốn đi từ Xuân Thủy thành đến Mộc địa. Sở dĩ như vậy bởi vì gần như biên giới Mộc địa và Nhân tộc toàn là núi cao, riêng chỉ có con đường từ Kinh Hoa trấn đến Mộc địa là 1 đoạn thung lũng.
Tại Kinh Hoa trấn, người dân sinh sống bằng cách vào Mộc địa thu thập kỳ dược bán lại cho bên ngoài. Giá tiền của một cây kỳ dược đủ để 1 gia đình 5 người sống xa hoa trên 6 tháng, bởi vậy những con người ở đây đều liều lĩnh đi vào Mộc địa – chỉ 1 lần đi vài chục ngày, thậm chí vài ngày đã có thể sống giàu sang một thời gian dài; không ai, không gia đình nào cưỡng lại sự hấp dẫn ấy.
Kinh Hoa trấn chỉ là một thị trấn, tuy nhiên dân số đông đúc, cửa hàng, tửu điếm, lầu xanh… mọc lên khắp nơi. Thậm chí bảo lâu chuyên cung cấp vũ khí, áo giáp… cũng không ít.
…
Trong một ngôi nhà nhỏ ở phía tây Kinh Hoa trấn, một người phụ nữ toàn thân tái xanh nằm trên giường, đã hôn mê không lâu trước đó. Trên cơ thể người phụ nữ, những vệt lục xen kẽ lam du động, chốc chốc từng vụ hàn khí và mùi tanh hôi tản ra xung quanh. Đôi tay người phụ nữ đã trở nên tím bầm, nếu để ý kĩ, thì lòng bàn tay có 1 vệt nhỏ như bị kiến đốt. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Tiểu Hoa a, mẫu thân ngươi trúng phải độc của Nghĩ Lân trùng, không có Sinh Liên Hoa thì hoàn toàn vô phương, ai…
- Kiều thúc thúc, mau giúp a, mau chữa cho mẫu thân. Tiểu Hoa cuống lên.
- Aiz… Tiểu Hoa, thúc thúc cũng đành bó tay, hơn 10 năm qua Kinh Hoa trấn chưa từng xuất hiện qua 1 cây Sinh Liên Hoa, đó là chưa kể giá trị Sinh Liên Hoa quá cao. Tiểu Hoa, chuẩn bị hậu sự cho mẫu thân đi. Mẫu thân con chỉ cầm cự được 3 ngày nữa thôi.
Trương Kiều lắc đầu, thu lại đồ nghề, cho vào hộp gỗ, khẽ vỗ vỗ bả vai đứa bé, thở dài và bước đi.
Đứa bé quýnh lên, hai tay ôm vào chân vị đại phu.
- Kiều thúc, đừng đi, mau chữa bệnh giùm cho mẹ cháu. Đứa bé khóc lóc thảm thiết.
- Tiểu Hoa a, thật sự là độc này, thúc không có phương pháp khác.
- Đừng mà thúc thúc, van cầu người… Mau cứu mẹ cháu, dù làm trâu làm ngựa cháu cũng cam tâm.
- Không có Sinh Liên Hoa, thúc cũng vô phương. Haiz…
Trương Kiều gỡ tay đứa bé ra, và bắt đầu đi nhanh ra ngoài. Chỉ một lát, đã khuất bóng. Trong nhà, chỉ còn đứa bé gục đầu lên ngực người phụ nữ khóc to.
…
3 năm trước, gia đình Thanh Hoa chuyển đến Kinh Hoa trấn, lúc đó Thanh Hoa cũng chỉ có 5 tuổi.
Cha của Thanh Hoa là Thanh Hằng, sau một lần mang ra một cây kỳ dược từ Mộc địa, đã mua được căn nhà này.
Sau đó, người cha bắt đầu chè chén ăn chơi. Chẳng lâu sau, khi hết tiền, người cha chửi bới, đánh đập vợ con. Và vài ngày sau, mang cái thân nát rượu của mình đi vào Mộc địa, cũng từ đó, không bao giờ trở về được nữa.
Mẹ của Thanh Hoa, ban đầu mở 1 cửa hàng bán vải nhỏ. Nhưng một đêm nọ, bị hắc bang thiêu rụi. Không có tiền, không biết làm gì, khó khăn dần chồng chất lên đôi vai người mẹ.
Cuối cùng người mẹ đánh liều tiến vào Mộc địa.
Vận may 2 lần xuất hiện, hai năm qua, mỗi 1 năm người mẹ lại 1 lần từ Mộc địa mang về 1 cây kỳ dược. Có tiền vào, người mẹ chu cấp cho Thanh Hoa một cuộc sống đầy đủ vật chất, được học hành, vui chơi.
Và rồi cơn ác mộng ập tới, sau lần tiến vào Mộc địa này, vào ngày hôm qua, người mẹ trở về với thân thể trúng độc. Sáng nay, phát hiện mẹ bất tỉnh tại cửa vào, Thanh Hoa phải nhờ hàng xóm xung quanh đưa mẹ vào giường. Sau đó, mời Trương Kiều đại phu tới xem bệnh. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
…
...
Trên con đường, giữa dòng người tiến vào và tiến ra Mộc địa. Một đứa bé gái ngồi trên đường với hàng chữ “Bán thân đổi Sinh Liên Hoa” trên mặt đất phía trước.
Nhiều người tò mò lại xem, rồi lắc đầu bỏ đi.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 19 Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
“Tích. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Biên giới Mộc địa.
Bắt đầu quét…”
Mới vừa bước ra Kinh Hoa trấn và đi về hướng Mộc địa, Triệu Phong nghe được tiếng thông báo của Lục Mang.
Triệu Phong bây giờ có dáng dấp của một binh sĩ: 2 cây đoản kiếm đeo ngang hông, giáp trụ sáng bóng và một đôi ủng da. Cậu vừa mới mua tại bảo lâu, tất cả tốn hết 8 nén vàng, 6 thỏi bạc. Giờ này, cậu lại sắp trở lại cảnh nghèo rớt mồng tơi.
“Tích.
Phát hiện Sinh Liên Hoa.
Tích.
Tuyên bố nhiệm vụ kì tích: Thu thập nhụy và cánh hoa Sinh Liên Hoa.
Mô tả: Có 1 gốc Sinh Liên Hoa tại hồ nước nằm sâu trong một dãy núi đá, hãy vào thu thập nhụy và cánh hoa Sinh Liên Hoa. Chỉ dẫn: Đi về phía tây bắc 3 dặm, tiêu diệt Hoàng Diên Nghĩ, thông qua hang Hoàng Diên Nghĩ, từ cuối hang đào sâu xuống 3 trượng sẽ thông vào động thiên, trong động thiên có hồ nước nơi Sinh Liên Hoa sinh trưởng.
Tư liệu kèm theo: Hoàng Diên Nghĩ thuộc họ kiến, toàn thân màu vàng, riêng đôi mắt đen và đôi càng màu lục.
Sinh Liên Hoa là một loại bí dược sinh trưởng tại khu trung cấp Mộc địa, hầu như không hề thấy xuất hiện tại khu sơ cấp – Bí dược, dược thảo cấp 2, hay còn được gọi với tên thông thường là thiên đại kỳ dược. Sinh Liên Hoa thuộc họ sen, không hạt, 1 gốc Sinh Liên Hoa bao gồm 1 lá và 1 bông; lá màu lục trong suốt, cánh hoa màu tím, thân lá và thân hoa màu đỏ tươi. Đặc biệt: nhụy hoa màu vàng, nhị hoa màu đen.
Sinh Liên Hoa là loài hoa của sự sống. Dưới tu vi Luyện khí kỳ, phục dụng nhụy hoa Sinh Liên Hoa thì đạt được dược lực cực mạnh và bá đạo; đặc biệt: người trúng độc của bất kì kỳ thú nào khi ăn vào cánh hoa Sinh Liên Hoa thì ngay tức khắc toàn bộ độc tố bị ép đẩy ra khỏi cơ thể, đồng thời hồi phục sức khỏe.
Sinh Liên Hoa: tử thần gõ cửa – nhị hoa cực độc. Dưới tu vi Trúc cơ kỳ, chạm vào nhị hoa Sinh Liên Hoa, ngay lập tức tử vong. Tu vi Trúc cơ kỳ chạm vào: 2 canh giờ sau đột tử. Tu vi Kim Đan kỳ chạm vào: 3 ngày sau chỉ còn sót lại bãi máu đen.
Hướng dẫn: Dùng ngọc lưu ly cắt lấy nhụy hoa và cánh hoa.
Thời hạn: 2 ngày.
Phần thưởng: ???
Tích. Tích.
Hoàn thành!
Tên: Mộc địa.
Loại: Cấm địa.
Mức độ nguy hiểm: 77% cấp 1, 23% cấp 2. (Khu vực sơ cấp Mộc địa)
Mô tả: Thiên đường thảo dược. Dược thảo loại 1 và 2. Sinh vật loại 1 và 2. Khoáng thạch loại 1.
Sinh vật chính: Rooshoo, Zebroose, Ramhorn, Snowfoot.
Tích.”
Không hề chần chừ, Triệu Phong vội vàng chạy đi mua ngọc lưu ly.
…
Giữa cái nắng chang chang, một người rừng mặc quần áo lá, khuôn mặt nhợt nhạt, đôi lúc tỏa ra một tia lạnh lùng, đang trên đường tiến vào Mộc địa. Khốn nạn thay binh sĩ Triệu Phong phải bán lại tất cả đồ, trừ 1 thanh đoản kiếm đeo ở hông, với giá rẻ mạt mới đủ tiền mua 1 miếng ngọc lưu ly nhỏ bằng 3 món tay. Giờ thì đúng là nghèo không có mồng tơi để rớt rồi.
- Con cái nhà ai thế này?
- Bán thân đổi Sinh Liên Hoa? Haha… Chuyện cười gì thế này, có bán 10 kiếp làm người cũng không đổi được một cây Sinh Liên Hoa.
- Nhóc con, theo anh này, anh lo cho trọn cuộc đời phú quý.
- Tiểu muội tử, quay về nhà đi thôi. Sinh Liên Hoa tuyệt đối là có cầu cũng không thấy được.
Sinh Liên Hoa? Phía trước bàn tán gây nên sự chú ý của Triệu Phong.
Bên đường, một bé gái khuôn mặt trái xoan tái nhợt, đôi mắt to tròn tràn ngập nước. Giữa những lời bàn tán ấy, bé gái cắn răng, vẻ mặt kiên cường.
Nhìn vẻ cố chấp của bé gái, Triệu Phong có cảm giác là lạ. Cậu suy nghĩ, tính toán một lúc mới mở miệng:
- Muội muội, ngồi đây và chờ thì chẳng có cây Sinh Liên Hoa nào đâu. Chỉ có tiến vào Mộc địa xem thử vận may thôi.
Nói xong, cậu quay đầu bước thẳng về hướng cấm địa. Tại chỗ bé gái, không thiếu kẻ cười lạnh.
…
Thanh Hoa tiến từng bước chập chững, khập khiễng với đôi chân và đôi tay tràn đầy vết thương. Giữa khung cảnh xanh mướt của Mộc địa, một cô gái đầu tóc rối tung, quần áo rách rưới với làn da trắng, trên toàn thân không thiếu những vệt màu đỏ, trông có vẻ nổi bật. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thanh Hoa đã không còn nhớ rõ mình đã đi bao xa và bao lần vấp ngã. Vì mẹ, cô bé mím môi bước tiếp. Từng bước, từng bước gian nan.
…
Trời dần tối, Thanh Hoa sợ hãi co mình ngồi dưới một gốc cây.
Hổn hển… Hổn hển…
Cô bé thở dốc sau một chặng đường mệt mỏi.
Chẳng bao lâu, cô bé thiếp đi.
…
Khoảng giữa đêm, một đạo hắc ảnh lao đến chỗ cô bé, bế cô bé đặt ở vai và biến mất giữa màn đêm thăm thẳm.
…
Từng tia nắng ban mai chiếu lấp lánh, xuyên qua những tán lá, những ngọn cỏ, phản xạ lại tạo thành đủ sắc màu. Từng tiếng chim hót, vượn kêu, sói hú vang lên trầm thấp trong khu rừng.
Phía xa xa bên trái cánh rừng, tại một tảng đá xù xì dưới ngọn núi nọ, một ụ lửa đã hóa tàn tro từ lâu. Một cậu bé đang vươn vai nhìn ánh mặt trời.
Rắc… rắc… Từng khớp xương va chạm vang lên.
Bên ụ lửa, nghe tiếng động, một đứa bé gái đột nhiên tỉnh giấc và mở mắt. Đầu óc có hơi mơ hồ, hơi nghi hoặc tại sao mình ở đây, cô bé nhìn xung quanh và nhìn thấy cậu bé.
Cô bé hoảng loạn, ôm chặt quần áo của mình. Nhìn chàng trai hôm qua khuyên mình tiến vào cấm địa, cô bé cố gắng trấn tĩnh và rụt rè lên tiếng:
- Tại sao ta lại ở đây? Tối qua ngươi đã làm gì ta?
- Được rồi, không cần phải như thế, ta không có ý xấu. Cậu bé bất đắc dĩ lên tiếng.
“Không có ý xấu mà khuyên ta vào Mộc địa và mang ta lại đây” – cô bé khóc không ra nước mắt.
- Này, thu hồi cái ánh mắt bất mãn và tức giận đấy lại đi. Ta đã nói là ta không có ý xấu, ta mà có ý xấu thì giờ ngươi chỉ còn lại đống thịt lạnh. Cậu bé nhe răng cười.
Nụ cười ác quỷ của cậu là cô bé thêm hoảng sợ, cô quát lên:
- Ma quỷ, ma quỷ, tránh xa ta xa, tránh xa ta xa.
Nói xong cô bé co giò bỏ chạy.
Triệu Phong ngơ ngác: “Ta giống ác quỷ thế à?”, cậu lấy tay trái sờ lên khuôn mặt của mình. Sau khi xác định không vấn đề gì, cậu tức giận đuổi theo.
…
Cô bé bị mang về vứt cạnh ụ lửa.
- A, ui… Ma quỷ, ma quỷ. Đau chết người rồi. Cô bé khóc rống.
- Nín ngay. Triệu Phong quát lên.
Cô bé cắn môi, mở đôi mắt tràn ngập nước sợ hãi nhìn Triệu Phong. Nhìn cô bé Triệu Phong cười khổ.
Từ lúc nhìn thấy cô bé cần Sinh Liên Hoa đầy cố chấp giữa dòng người bàn tán, Triệu Phong đã quyết định đánh cuộc vào lần này.
Suốt thời gian dài đấu tranh tâm lý, chẳng phân ra được sau này nên làm thế nào, Triệu Phong hoàn toàn chán nản và ưu sầu. Cho tới lúc ấy, cậu quyết định đặt cuộc tin vào cô bé, nếu thua, cậu sẽ không tin vào nhân sinh nữa.
Lần ấy, đi được một khúc xa, cậu nhanh chóng giấu đi thân mình. Và khi cô bé đi vào, cậu bắt đầu đi theo. Trên đường đi không thiếu kẻ ý đồ đen tối, cũng không thiếu sinh vật đánh chủ ý vào cô bé đều bị Triệu Phong “dụ dỗ” chém giết ở đằng xa.
Mãi cho đến khi cô bé ngủ, Triệu Phong mới xuất hiện và mang cô bé đi về hướng Sinh Liên Hoa.
- Ngươi cần Sinh Liên Hoa? Nghĩ nghĩ một lúc, cậu cất tiếng.
- Ngươi có?
- Chưa có.
Cô bé mở to mắt trừng Triệu Phong, như muốn nói “Không có thì nói với ta làm gì”.
- Này, thu ngay cái thái độ ấy đi. Ta chưa có, nhưng ta biết nó ở nơi nào.
- Ở đâu? Thanh Hoa ríu rít.
- Có biết thì sao? Chưa lấy được thì ngươi đã chết.
- Vậy làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Không được, ta phải đi.
Nhìn cô bé lúng ta lúng túng thì thầm và cuối cùng ngẩng mặt lên, rồi chuẩn bị liều mạng. Triệu Phong âm thầm thở dài.
- Được rồi, bình tĩnh đi.
- Không được. Không chờ được. Mẫu thân ta trúng độc, không có Sinh Liên Hoa thì 2 ngày nữa sẽ chết. Cô bé thét lên.