Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước phía sau, thợ săn lại chờ sẵn hoàng tước, kẻ âm hiểm núp ở khu vực xung quanh thợ săn… Nguy cơ trùng trùng, sinh tử chỉ trong chớp mắt. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chính vì vậy, người ta gọi thời đại sau Đại bí mật là Thời đại Đại Sinh Tử - Chết không biết lúc nào, chết không rõ lí do, chết không cam lòng, chết không thể nhắm mắt.
Hắn - một con người may mắn có được sinh mệnh thứ 2, sẽ bước tiếp con đường tu tiên như thế nào trong thời đại điên cuồng này?
Liệu hắn có thể quật khởi, liệu hắn có thể đứng trên đỉnh cao, và liệu hắn có thể trả được món nợ sinh mạng hay không?
Hay hắn chỉ tự dằn vặt trong đau khổ:
"Định mệnh sao? Là định mệnh sao?
Tại sao định mệnh lại trêu đùa ta? Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Luân hồi sao? Là luân hồi sao?
Tại sao luân hồi tạo ra hoàn cảnh này?
Số phận sao? Là số phận sao?
Tại sao số phận lại giễu cợt ta?
Còn chưa đủ sao? Ta còn cái gì nữa mà trời xanh muốn lấy?
Còn chưa vừa ý sao? Ta còn cái gì nữa mà các ngươi muốn dày vò?
- Tại sao? Ai cho ta biết tại sao?"
29.08.2014
Chương 0
Nguồn: 4vn
Nội dung thu gọn
Hoàng Châu năm 3562 – Thời đại Đại Sinh Tử.
Thánh thành, Nhân tộc đế đô thánh địa, tòa thành phồn hoa nhất của nhân tộc. Nhưng hôm nay bầu không khí của tòa thánh địa này lại có chút áp lực khác thường, mơ hồ cả không gian đều có một cảm giác u ám áp lực. Mà loại cảm giác này được tạo thành bắt đầu từ việc cao tầng thánh địa tuyên bố phong ấn thánh địa – ngăn cách ngoại giới. Hành động của cao tầng thánh địa không thể nghi ngờ là hướng về mọi người chứng tỏ thánh địa đã nằm trong nguy cơ.
Mặc dù bị cao tầng phong tỏa tin tức gắt gao, nhưng dân gian cũng không hề thiếu một số người thông thạo tin tức. Bởi vậy, mơ hồ có một ít lời đồn đãi truyền ra nói rằng một số thánh địa đã có ý đồ liên hợp tiêu diệt nhân tộc.
Những lời đồn đãi này truyền ra nhanh chóng khiến cho toàn bộ thánh địa rối loạn không nhỏ. Mấy trăm năm nay, dưới sự dẫn dắt của những vị anh hùng, Nhân tộc phát triển thần tốc, không ngừng lớn mạnh; và cũng bởi vậy, đã có xu hướng tạo thành áp lực, uy hiếp đến các tộc xung quanh. Đặc biệt hai mươi năm trước, Kiếm Thần Trịnh Tiêu Phong, Ảnh Quyền Vô Hoàn dẫn dắt hai đại công hội Kiếm Thần và Vô Cực sang bằng 4 tòa thành thị của Thạch Tộc, đã dấy lên cơn sóng ngầm mãnh liệt. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
5 năm trước... Phong Thần đại điện – Thánh điện - Phong Thần sơn.
Trong căn phòng bí mật bậc nhất của thánh địa, giờ phút này hai mươi hai chiếc ghế đã kín chỗ. Đằng trước, 24 khung màn hình hiện lên 24 người khác nhau. Họ không phải là cường giả của nhân tộc, thì cũng là người nắm giữ quyền lực trấn giữ một phương. Không giống như mọi lần, cuộc họp lần này, không khí yên lặng đến đáng sợ.
Ngồi ở trung tâm một vị lão giả, thầm than một tiếng, sắc mặt có chút u buồn, ánh mắt lướt qua một lượt khắp đại điện, sau đó đứng dậy nói:
- Các vị, lần này mở cuộc họp bất thường này chủ yếu là muốn cùng mọi người thương lượng. Nói như vậy chắc các vị cũng đã một phần rõ ràng, theo tin tức đã được xác thực, 5 năm sau, liên hợp Thạch Tộc, Mộc Tộc, Tử Tộc sẽ bắt đầu tấn công nhân tộc chúng ta. Nhân tộc đang đứng trước nguy cơ bị xóa tên khỏi Hoàng Châu đại lục. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Trong đại điện, sắc mặt mọi người đều có chút biến hóa, người của bọn họ cũng nghe được tin tức này, nhưng hiện tại nghe Trương Thành đại trưởng lão nói như trước vẫn cảm thấy rung động.
Thật lâu yên tĩnh, bỗng nhiên trên màn hình, Thanh Linh thành chủ Diệp Phi Ưng mở miệng:
- Các vị, chúng ta hoàn toàn không có đường lui, điểm này mọi người đều hiểu. Vì vậy, chỉ có tử chiến đến cùng.
- Tử chiến đến cùng? Nói thật hay. Thử hỏi chúng ta có chút phần thắng nào không hay chỉ đâm đầu vào chỗ chết? Chỉ riêng yếu nhất là Thạch Tộc, chúng ta cũng không có chắc chắn sẽ thắng, nói chi là 3 tộc Thạch – Mộc – Tử liên hợp. Ta nghĩ chúng ta nên đầu hàng, cử người đi đàm phán với điều kiện thích hợp hẳn là được.
- Mộc Liên trưởng lão, ngài nhát gan sợ chết hay là ngài đã có gần một ngàn năm trăm tuổi mà suy nghĩ vẫn ấu trĩ như thế? Ngài nghĩ rằng họ được lợi rồi họ sẽ tha cho chúng ta sao? Kết cục đã rất rõ ràng: Tất cả chúng ta, nếu không phản kháng, đều phải chết. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Ngươi …
- Hừ, ngươi, ngươi cái gì, nếu ngài sợ chết thì cứ thử đi đầu hàng xem kết quả như thế nào. Diệp Phi Ưng cười lạnh.
- Được rồi, hai vị không cần cãi nhau nữa, chúng ta hôm nay ở đây để thảo luận cách cướp 1 đường sống cho nhân tộc, vì vậy, ta mong mọi người hãy đồng tâm hợp lực. Trương Thành trưởng lão nói xong, chắp tay, cúi người.
- Ta nghĩ rằng, nhân tộc chúng ta tại thời đại này đã chẳng còn hi vọng nào cả. Nếu đã như thế, mọi người vì sao phải cố chấp?
- Ý của Tán Hoa trưởng lão là? Nghe Tán Hoa trưởng lão nhấn mạnh 3 chữ thời đại này Trương Thành hỏi.
- Mọi người đều biết từ sau khi đại bí mật xảy ra, tất cả các chủng tộc đều trải qua một thời đại mới. Tại thời đại này, nhân tộc chúng ta dù cố gắng, cũng vẫn chỉ là vô vọng giãy dụa sống qua ngày. Tuy nhiên an ổn, nhưng chỉ là tạm thời. Chúng ta đều cố nỗ lực tăng cường thực lực, nhưng cũng chỉ là muối bỏ biển, chúng ta phải chịu nô dịch, cung phụng mỗi năm, đau khổ, đắng cay. Thật chán nản… Tán Hoa thở dài.
Mọi người đều trầm mặc.
- Bởi vậy, ta cho rằng, chúng ta nên áp dụng đề xuất của người kia.
Nghe vậy, sắc mặt mọi người đại biến, tay chân lạnh lẽo.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 2
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Hoàng Châu năm 3544 – Thời đại Đại Sinh Tử. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thánh điện, Luận Văn phòng.
- Roson Kenvin, chủ tịch hội Khoa học Triệu Chi (người được xem là trầm tĩnh, chưa bao giờ tức giận) điên cuồng quát. Ngươi, cái kẻ điên này, chúng ta đều cho rằng ngươi là thiên tài, kỳ vọng rất nhiều, nhưng thế này là sao? Ngươi đang trình bày cho chúng ta cái gì thế này? Ngươi, Roson, ngươi mau cút cho ta.
Trong phòng, một chàng trai tầm 18, 19 tuổi đang đứng trước toàn thể giám khảo, khuôn mặt chữ điền, đầy nét tang thương, nghe vậy chỉ bình tĩnh nói ra:
- Ta, Roson Kenvin chỉ nghĩ cho nhân loại, thế nhưng các ngài chỉ nghĩ cho bản thân mình. Tin tưởng ta, rồi có một ngày cái các ngài gọi là “luận văn điên cuồng, phản đạo đức” sẽ được thực thi. Chỉ mong đến lúc đó đã không quá muộn.
Nói xong, Roson bước thẳng ra ngoài. Luận Văn phòng tràn đầy tiếng chửi bới. Đâu đâu cũng là những lời bàn tán “kẻ điên”, “người máu lạnh”, “kẻ bị nguyền rủa”…
- Tất cả im lặng cho ta. Ngay từ lúc này, bản luận văn này được xếp vào tuyệt mật, cấm lưu truyền, ai trái lại sẽ chịu tội bán đứng bí mật nhân loại. Nhớ kĩ cho ta, cấm có tiếng gió nào lọt ra. Dù nhân loại chúng ta không áp dụng nhưng mọi người nên biết nếu nó lộ ra thì hậu quả như thế nào rồi đấy.
Nói xong, Triệu Chi phất áo đi ra ngoài. Trên mặt tràn đầy ưu sầu. Roson vốn là đệ tử của hắn, hắn kỳ vọng rất nhiều, cũng từng mong chờ bản luận văn mà Roson từng nói với hắn “Nhất định nó sẽ là một hồi cuồng phong, địa chấn; bởi vì nó sẽ thay đổi lịch sử nhân loại trong thời đại Đại Sinh Tử này”, nhưng giờ, hắn chỉ toàn bi thương và tức giận.
Hoàng Châu năm 3557 – Thời đại Đại Sinh Tử
Thạch Vương Thành, Kim Thạch điện, cấm khu, phòng bí mật.
- Khốn nạn, bên các ngươi có tra ra ai là kẻ để lộ tin tức không hả? @#@#$@... Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Thạch Tấn, ngươi dù là lãnh đạo của Thạch Tộc, mà sao toàn ẳng bậy thế? Ha hả, ha hả…
- Lão Mộc, đừng cho rằng ta sợ ngươi. Ta xxx con mẹ nhà ngươi chứ.
- Được rồi, ta tham dự vào không phải để nghe 2 ngươi cãi nhau. Nói việc chính đi. Tử tộc đã tra ra gián điệp và xử tử cả rồi.
- Haha, vẫn là lão già nhà ngươi tẻ nhạt. Mộc tộc cũng xong rồi.
- Thạch Tộc chuẩn bị xong. Mặc dù tin tức rò rỉ, khiến cho nhân tộc đề phòng, nhưng cũng chẳng sao, trước thực lực tuyệt đối thì chẳng là gì, hihô, hihô…
- Ta nói lão Thạch, giọng cười của ngươi vẫn đê tiện và đàn bà như ngày nào. Mộc Vân nói
- Được rồi, ta thấy gần đây nhân tộc hành động có vẻ quái lạ. 2 người các ngươi không lo đề phòng đi, coi chứ lật thuyền trong mương.
- Yên tâm đi lão Tử, Mộc Vân trả lời.
Hoàng Châu năm 3562 – Thời đại Đại Sinh Tử.
Ngày 5 tháng 7 theo lịch nhân tộc, Mộc – Thạch – Tử 3 tộc kéo quân tiến đánh Nhân tộc. Quân liên hợp tiến quân thần tốc, chỉ qua 4 ngày đã chiếm được 7 thành của Nhân tộc.
- Có gì đó quái lạ, Mộc tộc chúng ta không hề gặp bất kì sự phản kháng nào của nhân tộc, ngoài ra, không phát hiện được bất cứ nhân loại nào. Sự việc này thật đáng ngờ.
- Được rồi lão Mộc, bên ta cũng thế, nhưng ta nghĩ bọn nhân tộc sợ chết co lại hết ở Thánh thành nhân tộc rồi, chúng nghĩ tử thủ ấy mà. Không phải 5 năm trước, mật thám báo tin nhân tộc liên tục di dân từ mọi nơi về Thánh thành sao. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Trên đường tiến quân, Tử tộc cũng thấy vấn đề như thế. Nhưng ta không nghĩ bọn nhân tộc hèn hạ, vô sỉ, đê tiện lại dễ dàng chấp nhận thất bại như thế. Nếu thế này, ta đề nghị, 3 tộc nhanh chóng hợp quân, tiến thẳng Thánh thành nhân tộc, vừa quét sạch cao tầng nhân tộc, vừa đề phòng âm mưu, quỷ kế của chúng.
- Ta đồng ý.
- Ta đồng ý.
Ngày 6/7/3562, Hoàng Châu – Thời đại Đại Sinh Tử. Liên quân 3 tộc Mộc – Thạch – Tử tấn công Thánh thành – thánh địa nhân loại.
- Mau phá tan vòng sáng bảo vệ.
- Mau sang trái.
- Chú ý né tránh vũ khí nhân loại.
Sau khi liên quân tiến vào Thánh thành, một vòng tìm kiếm, mọi người lạnh ngắt như tờ. Tình cảnh quá mức quỷ dị nên không ai thốt nổi lên lời nào.
Thánh địa của nhân loại giờ phút này chỉ toàn xương trắng chất đầy mọi nơi và các kiến trúc hư hỏng. Từng bãi, từng bãi kề sát, dày đặc xương người, xương người số lượng ước chừng hơn tỷ, có thể tưởng tượng tất cả nhân loại đều chết ở đây.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 3
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Triệu gia, một gia đình tương đương nổi tiếng ở Thạch Tiêu trấn, cách đây không lâu hai vợ chồng gia chủ họ Triệu mới chuyển tới đây. Vợ chồng nhân nghĩa thỉnh thoảng quyên tiền giúp đỡ xóm làng. Họ xây 1 ngôi nhà cách Thạch Tiêu trấn gần 1 dặm. Mọi người nhận xét Triệu gia là gia đình khá giả, ít tiếp xúc với bên ngoài. Sáng nay, gia đình gặp phải tai ương.
- Hừ, dấu chân này là của 1 thằng nhóc, mau tìm xung quanh. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Vâng, lão đại.
Phía trái hoa viên, một cậu bé chừng 4-5 tuổi, đang cật lực bỏ chạy. Cậu còn quá nhỏ để hiểu chuyện gì xảy ra với gia đình mình. Cậu chỉ thấy máu chảy khắp nơi, và còn duy nhất trong đầu cậu là lời người mẹ quá cố dặn dò: “Nhanh, chạy nhanh đi con, chạy nhanh đi. Nhất định phải sống sót và báo thù cho gia đình”.
Lúc ấy cậu còn ngây thơ hỏi nhỏ mẹ:
- Mẹ, báo thù là như thế nào? Mà sao máu chảy khắp nơi thế này hả mẹ? Cha đâu rồi?.
Người mẹ lo lắng, nhỏ giọng gấp gáp nói:
- Nhớ lời mẹ và chạy nhanh đi, chạy đi và tránh những kẻ cầm vũ khí kia, chạy thẳng đi không mẹ đánh, nhanh, nhanh lên con…
Đáng thương, người mẹ không biết phải như thế nào, cuối cùng chọn cách đi đường bên phải rồi hét lên thu hút sự chú ý của những kẻ sát nhân.
Cậu bé khóc, cha mẹ sao lại bỏ rơi mình, khóc thút thít nhưng không quên lời mẹ, chạy và chạy. Nhiều lần vấp ngã, té đau, cậu khóc, rồi lại vất vả bò lên chạy tiếp. Đến lần thứ ba, mệt mỏi khiến cậu nằm dài. Rốt cuộc nhịn không được, cậu khóc òa lên. Chưa tới 3 phút sau.
- Haha, lão đại, một thằng bé thì có gì đáng lo chứ, có tí là khóc lên thôi, haha…
- Đừng nói nhiều, chém chết nói đi rồi về lãnh thưởng.
Cậu bé ngây thơ, rốt cuộc sợ hãi, lại khóc to hơn. Bọn sát nhân thì cười vang. Một tên trong số chúng, giơ đao và tiến lên.
Bỗng, ầm vang. Một vật đục lỗ bầu trời, giống như tia chớp, mang theo điện giật bay xuống.
Oành!
Xung quanh yên lặng. Hơn mười phút sau cậu bé ngừng khóc. Trước mắt cậu năm mét đã ngoài, một vật hình lục giác lơ lửng, trong suốt như lưu ly, nhưng bên ngoài lưu hành những đường vân màu tím, thỉnh thoảng lóe lên những vân màu lam. Cậu nhìn xung quanh, những “kẻ lạ” đã không còn tung tích.
Tò mò, cậu đưa tay chạm vào vật hình lục giác. Một âm thanh bỗng vang lên, suýt nữa làm cậu chết điếng.
“Hệ thống đang quét.
Tên: Triệu Phong
Tuổi: 4
Giới tính: Nam
Gia đình: Không
Môn phái: Không
Linh căn: Hỏa hạ phẩm, Mộc hạ phẩm.
Tuổi phù hợp điều kiện, gia đình phù hợp, môn phái phù hợp. Xác nhận. Thỉnh Triệu Phong cầm và đưa lại áp sát vào vết thương ở đầu gối.”
- Ngươi đang gọi tên ta sao? Cậu bé hỏi.
Đáp lại cậu bé chỉ là im lặng. Vài phút sau, cuối cùng không nhịn được, cậu bé cầm lấy và áp vào vết thương.
Sau đó, lại vang lên: “Nhận chủ thành công. Chủ nhân được quyền hỏi 10 câu. Xin thận trọng suy nghĩ”.
- Dễ chơi, để ta nghĩ xem. Ừm.. Bố mẹ ta đâu?
- Chết rồi.
- Vì sao lại chết? Cậu bé cuống lên
- Bị giết chết.
- Ai giết?
- Thỉnh xin chờ, đang quét … 80%... 90% … Hoàn thành. Chưa rõ ràng kẻ giết là ai. Lần đầu chuyện riêng trả lời, về sau chuyện riêng thỉnh chủ nhân tự giải quyết.
- Bố mẹ chết hết cả rồi, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?
- Cố gắng sống sót, trở nên mạnh mẽ, báo thù, hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Chợt nhớ tới lời mẹ dặn, cậu bé hỏi:
- Làm sao để trở nên mạnh mẽ? Báo thù như thế nào? Cậu mê mang hỏi.
- Để trở nên mạnh mẽ cần chăm chỉ rèn luyện, gia nhập môn phái, kết giao bạn bè, tham gia bang hội, tổ chức… Yếu tố chủ yếu nhất là rèn luyện tăng thực lực. Báo thù là tìm kẻ gây ra sự việc cho hắn nếm đủ loại đau khổ trên đời, sống không bằng chết, hoặc trực tiếp giết chết.
- Đang quét… Hoàn thành. Chủ nhân chỉ có 2 cách: Ăn xin và ăn trộm. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Bố mẹ ta bảo ăn trộm là xấu lắm. Ăn xin phải làm thế nào?
- Cởi vứt đồ đạc, nhặt rơm, lá cây quấn quanh người, bôi bùn lên toàn thân. Ngồi ven đường ở Thạch Tiêu trấn, gặp người đi qua thì khóc, ai hỏi thì bảo đói.
“Tích, trước mắt hoàn thành 10 câu hỏi.
Thỉnh chủ nhân ghi nhớ và thực hiện những điều sau đây:
Đệ nhất, không nên tiết lộ tên, bất kì ai hỏi đều trả lời tên là A Mãnh. Không gia đình, làm ăn mày.
Đệ nhị, thỉnh luôn bôi đen thân mình từ đây cho đến khi rời khỏi Thạch Tiêu trấn.
Đệ tam, tiến theo hướng tây đến Thạch Tiêu trấn bắt đầu ăn xin.
Đệ tứ, mỗi ngày sẽ có 1 lần trả lời 1 câu hỏi bất kì trừ những câu hỏi liên quan đến việc riêng tư của chủ nhân.
Đệ ngũ, thỉnh nhớ kĩ hoàn thành tất cả nhiệm vụ của hệ thống mới sống sót.
Vi phạm tất chịu trừng phạt.
Đang quét… Hoàn thành!
Nhiệm vụ đầu tiên: Tiến vào Thanh Linh môn.
Phần thưởng: ???
________________________________________
p/s: Trẻ nhỏ thì không thể như trùm thông thiên triệt địa, biết gia đình mình bị đồ sát, bỏ chạy như ... thánh, nên thoát khỏi bọn giết người được.
Trẻ nhỏ thì không thể bảo nó: "Cắt tay lấy máu, hay lấy máu nhỏ lên" - Nó hiểu thế quái nào được.
Lục Mang có phải là hệ thống nghịch thiên, mời đọc chương sau để rõ.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Chương 4
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Thạch Tiêu trấn ở biên giới phía bắc Thánh thành, có hơn hai ngàn hộ dân, giáp ranh với Mộc tộc. Tại Thanh Linh thành cũng xem như là tương đối lớn. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hôm nay là ngày Thanh Linh môn thu nhận đệ tử. Thanh Linh môn, tên như ý nghĩa, môn phái duy nhất tại Thanh Linh thành, tại nhân tộc 16 môn mái chỉ là môn phái loại tiền trung. Mỗi 3 năm, Thanh Linh phái tiến hành tuyển chọn đệ tử nhập môn một lần, chỉ cần linh căn.
Thạch Tiêu trấn là tụ điểm tuyển chọn số 23, hơn 1000 người đang chờ đợi ở đủ mọi tư thế: có nằm, có đứng, có hàn huyên, có trêu ghẹo… Đột nhiên không khí xao động, mọi người quay lại nhìn qua. Trước bàn tuyển, một vị trung niên ước chừng ba mấy tuổi, xung quanh thân thể, loạn khí vô hình, tuy chỉ là loạn khí nhưng mọi người đều cảm nhận được 1 trận áp lực. Vị trung niên áo bào xanh, trước ngực 1 đóa hoa sen nhỏ, người thông tuệ đều biết đây là một vị tiên nhân thuộc ngoại viện Thanh Linh môn. Tất cả yên lặng, cố gắng giảm tiếng động nhỏ nhất, sợ chọc giận vị tiên nhân. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Ta là Viễn Tiêu, đệ tử ngoại môn Thanh Linh môn, phụ trách tuyển chọn đệ tử lần này. Việc tuyển chọn rất đơn giản, mọi người xếp hàng tiến lên từng người một. Chỉ cần cầm cái này, vật này vào tay ai phát sáng thì người đó ra đứng sau ta, còn không thì tự quay về - giọng nói ồm ồm có lực vang lên. Người trung niên không lớn tiếng nhưng hơn ngàn người đều có thể nghe thấy.
Mọi người tuy không biết đó là vật gì, vậy nhưng không ai dị nghị hay hỏi gì. Vật và việc của tiên nhân, phàm nhân làm sao mà dám lên tiếng? Tốt nhất là im lặng và làm theo, trong lòng ai cũng nghĩ thế.
Bọn trẻ rất tò mò, chúng hăng say nhìn, cố nhìn cho kĩ, mong tìm được cái gì. Tuy nhiên chúng đã sớm được người lớn răn dạy nên chỉ có thể tự thỏa mãn tâm tư tò mò bằng việc nhìn và nhìn.
Mọi người bắt đầu xếp hàng, nhanh chân thì xếp trước, không ai dám chen lấn gây lộn xộn.
Hôm nay trời trong xanh và nắng nhẹ nên ngàn người cũng không quá uể oải. Tuy nhiên, xếp gần cuối hàng người, 1 cậu bé ăn mày, quần áo rách rưới, khuôn mặt xạm đen, nhưng ánh mắt thì lại liên tục đảo quanh, không biết đang nghĩ gì.
Đến giữa trưa, đoàn người cuối cùng đã được chọn xong. Những người không được chọn thì thất vọng lủi thủi ra về.
- Các ngươi và những người được chọn, từ hôm nay trở đi là đệ tử của Thanh Linh môn. Tốt rồi, tiến tới đầu trấn, lên xe ngựa và phản hồi môn phái.
"Tích, hoàn thành nhiệm vụ gia nhập Thanh Linh môn. Phần thưởng: Không". Đang vui mừng hớn hở chờ đợi phần thưởng Triệu Phong, chợt bị tạt một gáo nước lạnh.
- Ta @#@###$. Lục Mang, phần thưởng của ta đâu?
Hoàn toàn yên lặng, Triệu Phong chợt nhớ lúc sáng vì bất an đã hỏi hệ thống có chắc chắn vào được Thanh Linh môn không.
- Khốn nạn, lừa bố mày à. Ta xxx.
Thầm hận, Triệu Phong nghiến răng, nhưng vẫn an phận vì biết chẳng làm được gì. Gần một năm qua, mỗi lần vi phạm những lời Lục Mang nói, Triệu Phong đều chịu đủ loại đau đớn. Triệu Phong còn nhớ lần đầu tiên sau khi Lục Mang tuyên bố nhiệm vụ đầu tiên, Triệu Phong không chịu cởi quần áo, thế là đau đớn hành hạ, ngất xỉu đương trường. Lần thứ hai chạy qua bãi bùn, không nhớ bôi đen toàn thân thế là oan hồn, quỷ quái tràn ngập trước mặt, quá sợ hãi, cậu lại ngất xỉu, đến khi tỉnh dậy còn chưa nhớ gì, đang tính đi tới lại ngứa ngáy toàn thân mà tay chân bất động, cậu lại bất tỉnh. Lần thứ ba, gặp được Lý viên ngoại ở Thạch Tiêu trấn, cậu chạy lại kêu “Lý thúc, Lý thúc, cháu là…”, chưa kịp kêu tên đầu cậu bị tạch oanh, nằm tại chỗ. Lý viên ngoại thấy cậu đáng thương mang về nhà chăm sóc, nhưng khi tỉnh lại, cậu bỏ trốn ra ngoài làm ăn xin. Và còn đủ những lần khác. Mỗi khi nghĩ tới, mồ hôi cậu đầy lưng.
Nhưng cũng may, cậu dần quen. Và cũng nhờ Lục Mang, cậu bắt đầu mỗi ngày một câu hỏi, cậu dần tích lũy được kiến thức. Chỉ tội cậu bé vì tính tò mò, mấy lần hỏi Lục Mang là cái gì, vì sao xuất hiện trước mặt cậu, Lục Mang đều trả lời bằng trừng phạt. Thế là sau vài lần ngốc nghếch, cậu không dám; tuy nhiên không dám hỏi nữa, nhưng cậu càng tò mò.
Đã hơn 5 tuổi, nhưng tính cách Triệu Phong dần hình thành, xuất phát từ ăn mày, cậu mưu mô nhưng chỉ là tiểu thông minh; cậu trầm ổn, ít nói; tính cách đặc biệt được rèn luyện là trí nhớ và nhìn ra điểm quan trọng nhất của vấn đề - đó là hiệu ứng mưa dầm thấm lâu. Không nhớ tốt thì chỉ có ăn hành của Lục Mang, không nhìn ra, không sàng lọc được cái quan trọng nhất trong ngày thì chỉ phí đi 1 câu hỏi 1 ngày.
Trưa nắng chói chang, những chú ngựa vất vả lên lê từng bước chân lên đường. Xa xa những hàng cây dần lui lại, Triệu Phong ngồi suy nghĩ vẫn vơ và nép mình vào 1 góc. Có lẽ, là bản tỉnh của ăn mày, thấp hèn nhất thì tốt nhất là chấp nhận thực tế.
"Tương lai rồi sẽ ra sao?" - cậu nghĩ.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 5
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Linh căn cơ bản như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Linh căn hiếm như băng, quang, ám, độc, không gian… Linh căn biến dị như kiếm, cung, thương, giáp, mũ, linh căn mang kỳ hoa dị thảo, muôn thú … Và cũng không hiếm những thiên tài có được hai, ba, đến năm loại linh căn. Vậy nhưng tư chất linh căn cũng có 4 loại: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm. Bởi vậy, ở tu luyện giới Hoàng Châu đại lục. người có linh căn có gần như vô hạn chủng loại. Qua 1 lần tò mò hỏi Lục Mang, Triệu Phong mới biết như thế.
Triệu Phong vốn là ăn mày, dòng đời ấm lạnh đã trải qua gần 1 năm, tuy còn khờ dại nhưng không đến nỗi đần. Lục Mang từng trả lời rằng Triệu Phong linh căn chỉ là hạ phẩm. Hạ phẩm ý vị chỉ là hèn mọn, xuất thân thấp kém, tư chất thấp nhất, có kết bạn cũng chẳng mang đến cái hiệu quả gì. Chỉ sợ bản thân sẽ là tốt thí cho những kẻ khác. “Bạn tôi, anh tư chất thấp, thôi thì để dành linh đan, linh thạch đưa cho tôi, đợi tôi tu luyện thành tài sẽ bảo hộ cho anh, chứ anh tu luyện thì cũng chỉ phí mà thôi” hay sẽ là như thế này “Tao không quen nó, ôi cái thứ ăn mày thấp kém với cái tư chất hạ phẩm như nó làm sao có thể làm bạn với tao được”. Bởi vậy, với Triệu Phong: Thà rằng không có, còn hơn làm tốt thí, hoặc sau này bị đâm sau lưng.
Thấp hèn vẫn là thấp hèn. Thực tế vốn không phải là mộng. Ở tiên mộng, ta có thể mơ ta trở thành anh hùng, đầu đội trời chân đạp đất, mới vào môn phái là người mạnh nhất, chưởng môn và trưởng lão khen ngợi không dứt, mỹ nữ muốn hiến thân xếp đầy mấy trăm cái giường, đàn em nịnh hót thì đếm không xuể. Một giấc mộng bình thường, ta vốn là kẻ ăn mày được vào tiên môn, mọi người sẽ đối xử tốt hơn, không còn coi ta là thấp kém nhất, thực tế điều đó đúng với những phàm nhân, còn những người được vào tiên môn như ta, thì ta vẫn chỉ là kẻ thấp hèn. Mơ một giấc mộng, chìm vào đó để rồi tâm chết dần, rồi trở thành đần độn mà thôi.
Xe ngựa không ngừng di chuyển, vốn dĩ từ sáng xếp hàng chờ gia nhập Thanh Linh môn, tới tận trưa mới xong, mọi người đều đói bụng. Bây giờ tiếp tục nhịn đói lên đường, xốc qua xốc lại, ngã trái ngã phải, càng làm cho nhiều cái bụng ọt ọt liên tục. Tuy vậy, nhưng không ai dám nói gì. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Trên xe Triệu Phong vốn có 11 người, 3 nữ, 7 nam. Chúng nữ nói chuyện rầm rộ, một lúc lại có vài anh chàng ngứa ngáy tham gia. Nhưng lâu dần vì đói, tất cả tựa vào thùng xe nghỉ ngơi dưỡng sức.
Thời gian thấm thoát trôi qua, đến tối, mọi người đều đến Thanh Linh thành. Dưới sự phân phó của trung niên nhân Viễn Tiêu, tất cả tiến vào truyền tống trận và xuất hiện ở Thanh Linh môn.
Thanh Linh môn, linh khí dồi dào, tiên quang xạ ảnh, kì dược, kì thú khắp nơi. Thanh Linh môn, cỡ trung môn phái, chỉ nhìn bên ngoài cũng đã thể hiện được hào quang của tiên môn.
Đó là một khung cảnh hoàn toàn khác trần tục: tiên thú phi đằng, không thiếu tiên nhân phi hành trên không trung: kẻ ngự kiếm, người cưỡi hồ lô, tiên nữ cưỡi tiên hạc, chân nhân hóa tia chớp biến mất trên bầu trời…
Nhưng cũng chưa phải là điều làm cho những đệ tử mới này ngạc nhiên nhất. Trên không trung không biết bao nhiêu tòa sơn phong lơ lửng giữa bầu trời, điều đó lôi kéo tiếng lòng, đánh động ước mơ của nhiều người: Ta, tương lai cũng muốn có 1 tòa sơn phong của riêng mình.
- Xếp hàng, xếp hàng vào. Ngay lập tức sẽ kiểm tra tư chất linh căn và phân chia khu vực. Đánh thức chúng đệ tử đang mơ mộng là giọng ồm ồm của Viễn Tiêu. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chúng đệ tử rối rít xếp hàng, bắt đầu đi theo trung niên nhân. Trên đường đi gặp gỡ gần như vô tận điều mới lạ, một chỉ rắn nhỏ bằng ngón tay đột xuất biến to hơn mấy chục lần, một con bọ cánh vàng đập cánh làm sương mù khắp nơi, một cây hoa phun ra ánh chớp… Hình ảnh sống động, nhưng con đường thật an toàn, không có gì có thể ảnh hưởng con đường này, rõ ràng đã có cấm chế xung quanh. Ước chừng 1 canh giờ sau. Cuối cùng cũng tới 1 quảng trường. Quảng trường rộng vô cùng, to hơn mấy lần Thạch Tiêu trấn.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 6
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Chẳng mấy chốc việc phân chia tư chất đã xong. Tư chất thượng phẩm, cực phẩm tiến vào Linh sơn vi đệ tử ngoại viện. Tư chất hạ phẩm, trung phẩm xếp tại Hạ sơn, vi đệ tử nhập môn. Có kẻ vui mừng, có người buồn bã cúi đầu. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đệ tử Thanh Linh môn chia làm đệ tử chân truyền, nội môn, ngoại môn và nhập môn. Đệ tử chân truyền mặc áo trắng, tu vi Trúc cơ sơ kỳ trở lên. Đệ tử nội môn mặc áo xanh, tu vi Luyện khí bảy tầng trở lên. Đệ tử ngoại môn mặc áo xám, tu vi từ bắt đầu tập võ tới luyện khí sáu tầng. Đệ tử chân truyền, nội môn, ngoại môn đều được lão sư dạy học, được cung cấp miễn phí linh thạch, đan dược tu luyện (số lượng và chất lượng tùy loại đệ tử).
Riêng đệ tử nhập môn mặc áo đen. Tư chất linh căn đệ tử nhập môn vốn không phải khen, nhưng bọn họ có tuổi thọ cao và có thể tu luyện, nên sống lâu hơn và mạnh hơn người thường, vì vậy họ trở thành “những con ong chăm chỉ” của môn phái. Nhiệm vụ chính của họ là tiến tới các cấm địa thu thập tài nguyên, mỗi lần có thu hoạch, có thể trở về Cống hiến đường đổi điểm cống hiến. 300 điểm cống hiến đổi được 1 lần tham gia khảo hạch đệ tử ngoại viện. Hoặc thu thập đủ 1000 điểm cống hiến thì trực tiếp trở thành đệ tử ngoại viện. 1000 điểm là con số thiên văn, đệ tử nhập môn bình thường phải bỏ ra mấy năm mới có thể tích lũy đủ - hiển nhiên là nếu may mắn còn sống sót. Ngoài ra điểm cống hiến còn đổi được vô số những tài liệu khác như vũ khí, giáp, đan dược… Nghe thì có vẻ hấp dẫn, thực tế nhập môn đệ tử đổi được đồ so với phổ thông binh sĩ tốt hơn chút mà thôi, đan dược thì cũng chỉ để cầm máu, chống tí độc thông thường… Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Đệ tử nhập môn được ăn uống miễn phí, ăn thì tự bới cháo cho mình tại mấy trăm “nồi cháo nhập môn” lộ thiên, muốn ăn bao nhiều thì ăn, uống thì tại các con suối xung quanh. Một đệ tử ngoại môn 1 tháng nhận được 1 khối hạ phẩm linh thạch tu luyện, còn cả khu đệ tử nhập môn, tiền ăn 1 tháng cũng khoảng 1 hạ phẩm linh thạch.
Ngươi là đệ tử nhập môn, ngươi cần phòng ở? Chê cười, ngủ vất vưởng ở cái cây nào đó đi, không thì ra ngoài mà thuê, có tài nguyên gì mang về đổi cho Cống hiến đường là được. Đệ tử nhập môn mà, ngươi nghĩ ngươi là ai? Không chịu được đau khổ thì xách gói về làm thường dân đi, đừng nghĩ tu tiên.
Triệu Phong lại nằm trong số đệ tử nhập môn đó. Tiền đồ đen tối, tương lai ảm đạm vô sắc. Duy nhất đáng ăn mừng là môn phái cung cấp 1 quyển nhập môn cơ bản để nâng cao kiến thức.
Mở sách trang đầu ập vào mặt: Thanh Linh môn tổ sư là … Thanh Linh môn được xây dựng vào … Vân vân…
Lật qua, Triệu Phong tìm kiếm tin tức về cấm địa, nơi sắp tới phải dấn thân thu thập tài nguyên, kiếm điểm cống hiến.
Cấm địa – nơi tìm kiếm cơ duyên, cũng như nỗi sợ hãi ám ảnh và nơi nằm lại của bao người. Có 5 cấm địa lớn trong khu vực nhân tộc, đồng thời có 16 môn phái ở quanh cấm địa. 5 cấm địa tiếp giáp lẫn nhau và lần lượt là: Mộc địa, Hỏa địa, Phong địa, Hoang địa và Thạch địa.
Mộc địa, nằm giữa ranh giới Mộc tộc và Nhân tộc, Mộc địa, nơi ôn dưỡng dược thảo nhiều vô số kể và vô số kỳ thú, dị thú ,linh thú hệ mộc và thiên về hệ mộc. Mộc địa là nơi ẩn chứa lượng lớn dược thảo và sinh vật có tác dụng giúp tăng tuổi thọ, cũng như chứa… kịch độc. Mộc địa được xem là lò dược thảo tự nhiên.
Hỏa địa: nơi bắt và đào tạo chiến thú. Đây là luyện tràng tự nhiên, có thể nói đang đi trên Hỏa địa, đột nhiên 1 cột lửa từ dưới vọt lên tiễn bạn về Tây thiên nếu bạn phản ứng chậm. Ở đây, sinh vật có sức chịu đựng, chiến đấu, phản xạ vượt xa nơi khác, được xem là thiên đường của chiến thú.
Thạch địa – nằm giữa ranh giới Thạch tộc và Nhân tộc, nơi cung cấp khoáng thạch và sinh vật chuyên dùng cho linh điền, dược điền…
Hoang địa – vùng đất số mạng. Hoang địa là một nơi cằn cỗi, gần như hoang vu, cát trải dài vô tận, sinh vật ít ỏi. Tuy nhiên những sinh vật tại Hoang địa có năng lực gần như nghịch thiên: ẩn hình, phân thân, truy tung… Chỉ cần bắt được 1 con, gần như vô địch tồn tại. Hấp dẫn thì hấp dẫn, sinh vật tại Hoang địa quá khủng bố vì vậy mà một vạn người vào Hoang địa, 9.999 người nằm lại tại đây. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chào mừng đến với vùng đất của phi hành. Dược thảo biết phi độn, tảng đá biết bay, sinh vật khổng lồ lơ lửng giữa trời. Phong địa thật sự là 1 mê cung tự nhiên và thay đổi thất thường, có lẽ bạn sẽ cảm thấy may mắn vì không chết bất đắc kì tử ở đây, nhưng bạn sẽ bị dằn vặt và chết già từ từ vì không bao giờ biết đường trở ra.
Mỗi cấm địa có 3 khu vực chính, sơ – trung – cao. Khu vực trung cấp và cao cấp tại Hoàng Châu đại lục chưa có ai vào mà có thể trở ra. Tương truyền gần 600 năm trước, cao tầng Nhân tộc, Thạch tộc và Mộc tộc hiệp nghị cùng tiến vào dò xét khu vực Trung cấp của Mộc địa, kết quả toàn quân bị diệt, không người trở ra. Trải qua bao xương máu, khu vực sơ cấp được xem là từ biên giới bên ngoài cấm địa tiến thẳng vào 400 dặm, tuy nhiên không áp dụng cho Phong địa và Hoang địa. Mê cung tự nhiên Phong địa, bước 1 bước vào có khi vào thẳng khu vực cao cấp, có lẽ đó là do số bạn quá đen. Còn Hoang địa, sinh vật ở đây có năng lực nghịch thiên, sinh vật tại khu sơ cấp Hoang địa có năng lực choảng nhau với sinh vật của khu vực trung cấp các cấm địa khác mà bất phân thắng bại.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 7
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Sau khi làm 1 cái bụng no căng tại nồi cháo nhập môn, Triệu Phong nhìn xung quanh và quyết định chọn 1 gốc cây đánh 1 giấc tới sáng. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Tích, quét tư liệu…
Hoàn thành!
Tên: Thanh Linh môn .
Loại hình: Tu tiên môn
Cấp độ: 1
Đẳng cấp: Trung đẳng
Đánh giá: Không.
Tích.
Khu vực: Nhân tộc - Hoàng Châu.
Thời gian: Thời đại Vô Thần năm 2457
Tích.
Thời gian xảy ra Đại bí mất còn 10 năm 3 tháng.”
…
Mặt trời chói chang treo lơ lửng giữa bầu trời, từng ánh nắng xuyên thấu qua từng tán lá, phản chiếu lên những giọt sương tạo thành ý vị lung linh huyền ảo. Trận trận tiên quang cắt ngang vòm trời như tuyệt thế hung thần sẵn sàng cắt nát hết thảy xâm phạm.
Hạ sơn, nơi nghỉ chân của đệ tử nhập môn, ngọn núi một màu xanh thẳm của cây cối, cứ 5 bước là 1 cây lớn, tán lá che trời, rũ xuống linh quang. Dường như những cái cây này đã bước đầu thông linh, chúng nuốt vào tinh hoa của ánh sáng, nhả ra từng quang ảnh đủ mọi sắc màu.
Xung quanh dưới những tán cây, cỏ mọc xanh um và trải dài. Hoa nở khắp nơi, chim muôn đua hát, côn trùng vũ động. Mùi thơm nức mũi, âm thanh văng vẳng bên tai. Khung cảnh như một bức tranh tuyệt mỹ, nhân gian thiên đường có lẽ chính là đây.
Dưới gốc cây, trên cành lá, vô số đệ tử nhập môn đang bắt đầu thức dậy. Tiếng chào gọi cực kì huyên náo.
- Khúc ca, tháng vừa rồi thu được nhiều điểm cống hiến chứ?
- Haiz… Chỉ được có 1 điểm. Người gọi Khúc ca đáp lời.
- Tiểu đệ đây mấy lần thoát nạn, mang về được 8 cây kì dược, đổi chẳng được 1 điểm cống hiến. Khúc ca vậy là quá tài rồi.
Xa xa tại một khóm bụi gai.
- Tiểu Yến a, một cây kì dược 1 lần thế nào? Tiếng chẹp miệng của 1 chàng trai vang lên.
- Huynh nhìn, muội trắng thế này mà giá thấp vậy huynh. Một cô nàng vừa nói, vừa khoe cặp đùi trắng nõn.
Được gọi là Tiểu Yến, ánh mắt tỏa sáng, nụ cười ngọt ngào, nàng đang cố vén quần, lộ tí xuân quang. Chỉ vậy thôi, cũng làm gã đại hán kề bên nuốt nước miếng liên tục.
- Thằng nhóc, đứng dậy, ông chỉ mày đấy. Một gã tráng niên đầu trọc hung hãn đe dọa.
“Thằng nhóc” được gọi tên, khoảng chừng 8 tuổi, lo sợ khóc rống. Tiếng khóc của thằng bé làm những gã đại hán xung quanh mở miệng cười vang.
- Haha, nghe, nghe nào. Tí tuổi cũng vào đây, muốn chết.
- Ha, khóc, khóc nữa đi, khóc to lên.
- Nín ngay. Vừa nói, gã đầu trọc vừa tiến đến, xách thằng nhóc lên, bàn tay thô to kinh tởm của gã mò hết cơ thể thằng bé, lấy ra tất cả những món đồ có giá trị.
- A ha ha, vàng này, có hơn 4 miếng. Phát tài, có cả thanh ngọc này.
Giọng nói tràn đầy tham lam của gã khiến thằng bé càng khóc to hơn. Gã đầu trọc dửng dưng như không, ánh mắt đảo quanh thằng bé: Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- A, bộ đồ này được, bán chắc được ít tiền. Nhóc con, ngoan ngoãn cởi ra ngay.
Triệu Phong đảo mắt một vòng, nhìn thấy tất cả. Thầm than “Ở đâu con người vẫn vậy”.
Cũng rất nhanh, tới lượt Triệu Phong.
- Mẹ kiếp, xui xẻo. Nhìn hình dáng Triệu Phong, gã đầu trọc chửi. Biến đi nhóc, ăn mày cũng học đòi tu tiên hả?
Triệu Phong tiếp tục nằm dài, bắt đầu nhắm mắt. Đang nghĩ làm sao để tiếp tục tương lai.
Nhìn cái thái độ “không coi ai ra gì” đó, gã đầu trọc điên tiết tiến đến.
- Dám lơ ông này, mày cũng chỉ là cái đồ mạt hạng. Láo này. Cho mày chết. Trang bức với bố à. Chết đi.
Từng tiếng, từng tiếng bành bạch, thùng, chát.. vang lên. Gã đầu trọc ra tay chẳng nể tình, từng cái tát, từng cái đấm, từng cái đá thẳng vào thân hình Triệu Phong.
Cuộc hành hạ kéo dài chừng năm phút. Kết cuộc gã trâu điên đầu trọc hậm hực bỏ đi. Còn Triệu Phong? Triệu Phong đã ngất từ lúc nào. Mặt mũi tràn đầy dấu tay, tím bầm. Tay chân nhỏ máu. Và có lẽ không chỉ vài cái xương bị nứt.
Triệu Phong ăn mày gần một năm và là ăn mày duy nhất ở Thạch Tiêu trấn , ai thấy chỉ vứt vài đồng rồi bỏ đi, ngày không có đồng nào, Triệu Phong cũng chỉ khóc lóc lôi kéo lòng thương của người qua đường, cùng lắm là nhận vài cú trời giáng vào người. Vậy nên, cậu vẫn còn khiếm khuyết cách đối nhân xử thế. Bởi vậy hôm nay lần đầu cậu bị hành hạ thừa sống thiếu chết.
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 8
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Đau, nhức trải dài toàn thân, Triệu Phong gian nan mở mắt ra. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Tích. Bắt đầu chuỗi nhiệm vụ” – âm thanh lạnh lẽo vang lên trong đầu cậu. Mặc kệ đau đớn, cậu bắt đầu chăm chú lắng nghe và ghi nhớ.
“Nhiệm vụ 1: Trong vòng 7 năm đạt viên mãn cảnh giới Luyện thể. Phần thưởng: ???
Cùng với nhiệm vụ 1, tuyên bố 20 nhiệm vụ phụ tuyến đi kèm, nhiệm vụ phụ tuyến sẽ mở ra khi đạt tới yêu cầu. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tích.
Nhiệm vụ 2: Sống sót qua Đại bí mật.
Mô tả: Sau khi hoàn thành nhiệm vụ 1, sẽ bắt đầu nhiệm vụ 2.
Kèm theo: Nhận được tư liệu miêu tả hoàn cảnh và cách sinh tồn tại qua Đại bí mật. Chú ý tư liệu tuyệt đối bảo mật.
Phần thưởng: ???
Nhiệm vụ 3: Thuyết phục Bạch Tử.
Mô tả: Tiến về Bạch Nguyên thôn, thuyết phục Bạch Tử gia nhập vào đội.
Cưỡng chế thời gian: Sau 13 năm kể từ bây giờ. Chính thức lịch: Thời đại Đại Sinh Tử năm thứ 3, ngày 4/6.
Kèm theo: Nhận được tư liệu liên quan tới Bạch Tử. Chú ý tư liệu tuyệt đối bảo mật.
Phần thưởng: Hệ thống thăng cấp.”
- #@@#!####, cái hệ thống quái quỷ gì thế này? Lục Mang, đồ khốn nạn, mấy cái phần thưởng "???" là có phần thưởng à. Đjmm.. Triệu Phong chửi ầm lên.
“Tích. Trừng phạt: Quà tặng sấm sét.”
Trong cơ thể Triệu Phong, 1 dòng điện phát tán xung quanh, tán loạn mọi nơi, tàn phá bừa bãi. Cậu có thể cảm nhận được cảm giác tê dại, từng thớ thịt như bị nướng chín. Thậm chí, cậu còn nghe được mùi khét từ cơ thể mình. Đau đớn càng ngày càng tăng, và cậu… ngất đi.
Chẳng rõ trải qua bao lâu, vầng mặt trời treo lơ lửng trên đỉnh đầu. Triệu Phong bắt đầu tỉnh dậy. Tuy biết rằng trừng phạt của Lục Mang không làm tổn hại cho cơ thể cậu, nhưng có nỗi đau đớn khủng bố chân thật ấy, làm cậu phát rét.
“Tích.
Xin hãy nhớ trừng phạt ảnh hưởng đến trí não. Vì vậy nhằm không biến chủ nhân thành ngu si, hệ thống giới thiệu vắn tắt về bản thân như sau. Xin hãy nhớ và không đặt lại câu hỏi ngu ngốc như thế này lần nào nữa.
Lục Mang là một hệ thống chứa nhiều tư liệu. Lục Mang chỉ có chức năng hướng dẫn; dò xét và phân tích; cung cấp tư liệu.
Chức năng hướng dẫn: Hướng dẫn chủ nhân phát triển.
Chức năng dò xét và phân tích: Chỉ mở trong điều kiện thích hợp. Dò xét và phân tích địa hình, khoáng thạch, sinh vật.
Chức năng cung cấp tư liệu: Cung cấp tư liệu nhiệm vụ và kiến thức cơ bản.
Tất cả các chức năng trên chỉ nhằm mục đích trợ giúp chức năng hướng dẫn, không hoàn thành yêu cầu khác của chủ nhân.
Khi giao tiếp với chủ nhân, Lục Mang phong ấn vùng không gian xung quanh thân thể chủ nhân.
Lục Mang chỉ là hệ thống bình thường, không phải hệ thống nghịch thiên, vì thế chủ nhân đừng hi vọng quá nhiều vào Lục Mang.
Những vấn đề khác về hệ thống. Thỉnh đừng hỏi. Hỏi đồng nghĩa với nhận trừng phạt.
Xin nhớ kĩ..
Mỗi ngày 1 câu hỏi, chủ nhân nên ưu tiên hỏi ngay bây giờ”
Hô, Triệu Phong thở ra. Cuối cùng cậu cũng thỏa mãn được 1 phần tò mò của mình, mặc dù cậu càng tò mò hơn về Lục Mang.
- Ta bây giờ chưa nghĩ nên hỏi gì. Để khi nào ta nghĩ ra lại hỏi được không?
- Không. Chủ nhân vừa hỏi xong, câu hỏi ngày hôm nay hoàn thành. Kết thúc.
- Con mẹ nhà nó, thật là khốn nạn.
Cậu nghiến răng, cơ thể vẫn còn đau đớn. Cậu chửi ầm lên “Gã đầu trọc khốn khiếp, ai đụng bát cơm nhà hắn à, ra tay thật mạnh. Còn cái bọn đốn mạt xung quanh, bị thương nằm từ lúc nào tới giờ mà chẳng ai giúp cái gì, mẹ kiếp. Và cái Lục Mang chết tiệt nữa. Khốn nạn, đâu đâu cũng toàn là thứ không ra gì.”
- Ôi, đau quá.
Mẹ nhà hắn, đành phải nhịn đói nằm dài chờ đợi bớt đau rồi đi ăn. “#@##@@@##, tất cả chờ đấy”.
Cậu nhắm mắt và cưỡng chế tiến vào giấc ngủ để giảm cơn đói và nỗi đau đớn về xác thịt. Không lâu sau, cậu lạc vào giấc mơ, giấc mơ mơ hồ, khuôn cảnh mông lung nhưng cậu cảm thấy chân thật, dường như đó là kí ức cậu từng trải qua.
“…
Một cậu bé khoảng 3 tuổi, được người cha dẫn vào một căn phòng u ám, xung quanh thỉnh thoảng lóe lên những tia sáng yếu ớt.
- Đức Khung, Triệu gia chúng ta làm nghề rèn đúc bao đời, cuối cùng đến đời con, cũng hoàn thành tâm nguyện của các vị tổ tiên. Chúng ta tuy rằng giữ kín chuyện ấy, nhưng tiếng gió cũng đã truyền ra bên ngoài. Bây giờ, haiz… Phụ thân đã già, mẫu thân con cũng đã mất. Gia tộc này đành giao lại cho con thôi. Giọng nói đầy tang thương và hồi ức vang lên.
- Phụ thân, người trung niên - cha của đứa bé nghẹn ngào kêu lên.
- Đừng nói gì nữa, ngay tối nay, hãy dẫn Dung nhi và Phong nhi đi thôi. Rời xa Thánh thành, quy ẩn và sống một cuộc sống bình thường.
- Phụ thân, nhưng còn ngài thì sao? Hài nhi không thể bỏ ngài đi được… Phụ thân! Xin hãy đi cùng chúng con.
- Câm miệng, ngươi muốn nhìn Dung nhi, Phong nhi cùng ta và ngươi bị giết sao? Ta già rồi, chẳng còn sống được bao lâu, chết ở đây cũng là vinh quang. Các ngươi nhất định phải sống sót và sống thật tốt. Đi đi, đi chuẩn bị đi.
Một tia sáng lóe lên, chiếu vào khuôn mặt một lão gia nhân, đó là một vị lão gia khuôn mặt chữ điền, mái tóc bạc phơ, ánh mắt tang thương đứng nhìn người trung niên dẫn đứa bé đi ra ngoài.
- Cầu trời phù hộ cho các con.
…”
29.08.2014
Quyển 1: THỜI ĐẠI MỚI Chương 9
Nguồn: 4vn.eu
Nội dung thu gọn
Đến tận khắc 6 (* xem thêm chú thích ở dưới), Triệu Phong mở mắt. Vẫn còn đau đớn, Triệu Phong nhíu mày bước đi.
Qua vài lần vấp ngã, cậu nhặt được 1 cành cây, chống đỡ thân mình tiến lên phía trước.
…
Canh 4.
“Tích. Tra tấn đánh thức”
Vốn đang ngon giấc Triệu Phong, bỗng nhiên cảm thấy mình bị kéo vào 1 nơi khác. Triệu Phong nằm dưới mặt đất, toàn thân vô lực. Trước mặt là 1 cái đầu xấu xí, 2 cái ranh nanh lộ ra. “Khặc… Khặc…” – tiếng cười kinh tởm từ cái đầu ấy. Rồi Triệu Phong nhìn thấy con quái vật ấy, bắt đầu cầm đao cắt từng ngón tay, chân của mình. Kéo từng nhát đao, rạch da, mổ bụng, lấy tim gan bỏ vào miệng và nhai rôm rốp. Triệu Phong trực tiếp ngồi bật dậy, la hoảng lên:
- A, cứu mạng, ai cứu mạng. Yêu quái, có yêu quái.
Đáp lại cậu là tiếng chửi rủa xung quanh:
- Ngậm cái mồm lại cho người ta ngủ, khuya thế này rồi. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- xxx, câm miệng.
- Câm lại ngay không ông thiến mày.
- ##@#@#... Làm hỏng cuộc vui của tao, tao giết mày.
…
Như nhận ra điều gì, cậu nhanh chóng ngậm miệng và nguyền rủa cơn ác mộng khốn khiếp ấy.
“Tích.
Khai mở nhiệm vụ phụ tuyến 1: Từ Thạch Kim trấn, thông qua con đường phía tây trấn tiến thẳng vào Thạch địa theo hướng dẫn của hệ thống.
Mô tả: Nhiệm vụ cưỡng chế. Thời hạn 3 ngày. Yêu cầu lập tức thi hành.
Phần thưởng: ???”
Cự nhiên là tiến vào cấm địa, còn có hướng dẫn tiến vào. Triệu Phong không dám lơ là, nhưng mà đang khuya thì đi đâu được? “Chậc, lại đánh một giấc rồi sáng mai tính”.
…
Theo lịch sử truyền lại, rất lâu về trước, một hôm, có 1 tấm thạch bia không biết từ đâu rơi xuống đục thủng vòm trời, tiên quang vạn vạn, soi sáng cả đại lục, cho đến bây giờ vẫn còn treo lơ lửng ở giữa đại lục. Trên tấm thạch bia chỉ viết 1 chữ “Hoàng”. “Hoàng” thạch bia, lúc vừa rơi xuống đại lục, đã truyền ra 1 cỗ ý chí yêu cầu tất cả các môn phái theo chỉ đạo kiến tạo truyền tống trận. Ban đầu có nhiều môn phái cố chấp không tuân, nhưng chỉ sau 1 đêm, tất cả chưởng môn môn phái đó đột nhiên đột tử không rõ lý do. Từ thủ đoạn máu tanh đó, chưa từng có ai dám vi phạm và chống lại. Tất cả các môn phái tu tiên đều xem “Hoàng” thạch bia là cấm kỵ. Và đại lục cũng bắt đầu mang tên Hoàng châu đại lục.
Hoàng châu đại lục được xem là 1 mặt bằng có đất đai trải rộng gần như vô ngần. Tục truyền hơn 2000 năm trước, có 1 kẻ tài cao gan lớn thích đi du lịch, tu vi Kim đan sơ kỳ, một mực phi hành kiểm nghiệm chiều dài của đại lục; mọi người đồn rằng vị Kim đan kỳ đó mất 324 năm phi hành.
Hoàng châu đại lục có 2 bộ phận chính là nội lục và ngoại lục. Nội lục là chỉ phần đất bằng kéo dài. Ngoại lục là phần hải và đảo bao quanh bên ngoài nội lục. Việc di chuyển trên Hoàng châu đại lục đa phần thông qua truyền thống trận: chỉ cần tu vi luyện khí trở lên đều được miễn phí truyền tống.
Hoàng châu đại lục có 5 bộ tộc: Nhân tộc, Thạch tộc, Mộc tộc, Tử tộc và Ám tộc. 5 tộc sống với nhau có thể xem là yên vui và hòa bình bởi vì tài nguyên từ các cấm địa gần như vô tận, chỉ cần vận may, vào và ra cấm địa tất yếu đều sẽ có thu hoạch. Cao tầng tu tiên các tộc đều cố gắng giảm sự ma sát, tránh các cuộc xung đột lớn, các cuộc xung đột nhỏ đều được giải quyết bằng thương lượng và đàm phán.
Thạch địa – khoáng sản phong phú, từ những khoáng thạch trợ giúp tu luyện đến những khoáng thạch quý hiếm trên tu tiên giới, đều từng xuất hiện qua. Tại Thạch địa, mỏ khoáng sản như nấm mọc sau mưa, môn phái nào cũng thèm chảy nước dãi. Ngàn năm trước, môn phái số 1 tu tiên giới Tử Tiêu Hồn – Tử tộc đỏ mắt trước khoáng sản Thạch địa, từng mang toàn bộ đệ tử tiến hành xây dựng quặng mỏ thu thập khoáng thạch, kết quả bị toàn bộ sinh vật Thạch địa vây công, tử thương vô số. Từ đó, không môn phái nào dám xây mỏ khai thác, chỉ có thể cử đệ tử vào thu nhặt. Những mỏ khoáng thạch này cũng chẳng phải hiền từ gì, đều vô cùng hung hiểm, xâm nhập vào mỏ càng sâu, tỉ lệ trở ra càng giảm xuống. Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Thạch địa, thiên đường thuộc tính thổ. Sinh vật đa phần đều nhiễm 1 màu nâu và tím. Vực sâu, vách đá không hề thiếu. Đặc biệt có 1 loài chim thần kỳ mà người ta gọi là Thạch Hoàng. Thạch Hoàng là 1 loài chim kì lạ: Chiều dài 5 trượng; trên đầu và đuôi đều có 3 căn lông dài, nửa phần gốc màu xám, phần còn lại màu nâu; lông còn lại đều màu xám, trừ giữa ngực có 1 khoanh tròn màu trắng, ở giữa khoanh tròn là một hình chữ Z màu vàng. Mỗi khi nó đập cánh, các ánh vàng lưu ly tỏa ra xung quanh, rực rỡ tươi sáng. Chim Thạch Hoàng hiền lành và không tự động công kích ai.
__________________________________________________ __________ Truyện "Đại Sinh Tử " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tên Canh Thời Gian
Canh 1 Từ 19 giờ đến 21 giờ tức giờ Tuất
Canh 2 Từ 21 giờ đến 23 giờ khuya tức giờ Hợi
Canh 3 Từ 23 giờ đến 1 giờ sáng tức giờ Tý
Canh 4 Từ 1 giờ đến 3 giờ sáng tức giờ Sửu
Canh 5 Từ 3 giờ đến 5 giờ sáng tức giờ Dần
Tên Khắc Thời Gian
Khắc 1 Từ 5 giờ đến 7 giờ 20 sáng
Khắc 2 Từ 7 giờ 20 đến 9 giờ 40 sáng
Khắc 3 Từ 9 giờ 40 đến12 giờ trưa
Khắc 4 Từ 12 giờ đến 14 giờ 20 xế trưa
Khắc 5 Từ 14 giờ 20 đến16 giờ 40 chiều
Khắc 6 Từ 16 giờ 40 đến 19 giờ tối